Vô Địch Thật Tịch Mịch

Chương 615: Siêu, siêu khủng bố

Tuy bây giờ là buổi tối nhưng khi lão nhân vung ống tay áo, môn phái bừng sáng như ban ngày, bóng tối vẫn phủ bên ngoài.
Các đệ tử đã chìm trong giấc ngủ, không biết chuyện xảy ra trong môn phái.
Lâm Phàm khen ngợi đối phương:
- Thái độ của ngươi rất tốt.
Nếu vừa chạm mặt đã đánh nhau thì Lâm Phàm sẽ nổi khùng lên san bằng môn phái này, quỷ biết sau khi dung hợp có thêm thứ gì.
Nhưng thái độ của lão nhân làm Lâm Phàm không xuống tay được, người ta khách khí với mình, chẳng lẽ mình ngang tàng đánh người?
Lão nhân cười nói:
- Khách quý nói đùa, phái của ta luôn theo đuổi hòa bình, không bao giờ gợi lên chiến loạn. Hiện giờ vực ngoại giới dung hợp, phái ta chỉ muốn tự bảo vệ mình.
Lâm Phàm xoay người nhìn lão nhân:
- Ngươi theo đuổi hòa bình?
Lý niệm của môn phái này giống hệt hắn, xem ra gặp đúng người rồi.
Lão nhân khen ngợi môn phái của mình, cũng truyền tín hiệu cho Lâm Phàm:
- Tất nhiên, chỉ có hòa bình mới khiến môn phái dần dần phát triển, phái của ta theo đuổi hòa bình, a, chưa giới thiệu, tên của phái ta là Hắc Vụ tông, tên nghe hơi âm u nhưng người của phái ta đều là hán tử tốt quang minh chính đại, đầu đội trời chân đạp đất, nặng tình nặng nghĩa, nghĩa rộng như mây trời.
Tín hiệu nói rằng phái của ta rất thân thiện, không phải phần tử hiếu chiến, ngài tha được thì nên tha, đừng làm thịt chúng ta.
Sau khi vực ngoại giới dung hợp bọn họ biết mình đến nơi ghê gớm, quan trọng là thực lực của họ không quá lợi hại. Theo ghi chép trong những sách cổ cũ nát, khi vực ngoại giới dung hợp nếu môn phái không có hậu bối vượt qua Đại Đế thì hãy yên phận, tuyệt đối đừng gây chuyện, kẹp đuôi làm người. Chờ vực ngoại giới tách ra mọi thứ sẽ trở về như cũ.
Lâm Phàm nói:
- Không ngờ gặp người chung chí hướng, tông ta cũng chủ trương hòa bình, có lý tưởng và mục tiêu xa hơn nữa là hy vọng cả thế giới hòa bình, lý tưởng cao hơn Hắc Vụ tông của các ngươi.
Lâm Phàm cảm giác trong môn phái này có nhiều cường giả, thực lực tổng thể mạnh hơn Viêm Hoa tông ngày xưa. Nghĩa là họ có vài cường giả Thần cảnh, cùng đẳng cấp với môn phái như Chân Tiên giới.
Lão nhân tạm thời không rõ ràng lai lịch của đối phương, tò mò hỏi:
- Xin hỏi tông môn của ngài là . . .?
Đối phương dám can đảm một mình đến Hắc Vụ tông đã nói lên hắn to gan, rất tự tin, nên lão không ngại dùng kính ngữ.
Lâm Phàm trả lời dứt khoát:
- Viêm Hoa tông.
Xem tình hình hiện giờ thì vực ngoại giới dung hợp, xuất hiện nhiều tông môn, Hắc Vụ tông cách Viêm Hoa tông rất gần.
Nếu đối phương quá cuồng vọng thì Lâm Phàm không ngại san bằng tông môn này, nhưng xem người ta hơn nửa đêm hoan nghênh mình, cực kỳ tôn kính với mình, nếu san bằng người ta thì rất ngang ngược.
Lúc này có nhiều đệ tử bị ánh sáng làm tỉnh ngủ, thấy trưởng lão tông môn tự mình tiếp đãi một nam nhân xa lạ thì bọn họ rất tò mò, không biết ai đến mà khiến trưởng lão tự tiếp đãi.
Đừng nhìn đám đệ tử hết sức bình tĩnh, mấy ngày qua bọn họ sống trong khủng hoảng.
Vực ngoại giới dung hợp, họ phải tiếp xúc thế giới xa lạ, có khả năng bị người làm thịt. Nên họ yên phận, điệu thấp, tuyệt đối không thể gây sự, nếu chọc phải cường giả đến diệt môn thì rất thảm.
Lão nhân không keo kiệt tuôn ra một đống lời khen, tâng bốc hết mức có thể:
- Tên hay quá, thật hay, nghe tên tông môn là biết khí thế lớn phi phàm.
Lâm Phàm không khiêm tốn nói:
- Ha ha ha! Tất nhiên rồi, tông của ta nghe rất khí thế, không tầm thường. Hai tông đã gần nhau như vậy thì nên giao lưu, kéo gần quan hệ. Tên của bản phong chủ cũng không tầm thường, Lâm Phàm Vô Địch phong của Viêm Hoa tông, các người có thể gọi ta là Lâm phong chủ.
Lâm Phàm cảm giác lão nhân này là người hiểu lý lẽ, nhìn vấn đề rất sâu sắc, có thể thấy cốt lõi.
Lão nhân cười tươi nhưng trong bụng rủa thầm, cảm giác người trẻ tuổi này nói chuyện là lạ, nhưng trong một chốc không vạch ra được lạ ở chỗ nào.
Lão nhân nói:
- Tên hay, đợi khi nào rảnh chắc chắn sẽ đến quý tông một chuyến. Hắc Vụ tông và Viêm Hoa tông liền nhau, sau này nhờ Viêm Hoa tông giúp đỡ.
Lão thấy đối phương nhíu chặt mày thì cẩn thận hỏi:
- Lâm phong chủ bị sao vậy? Không lẽ bận chuyện gì? Nếu có chuyện xin cứ nói ra, tuy tông ta không giúp được nhiều nhưng góp sức được gì sẽ cố giúp Lâm phong chủ!
Lâm Phàm xua tay:
- Là vầy, đêm khuya đến đây ta hơi mệt, có thể xếp chỗ cho ta nghỉ một đêm không?
Lão nhân kinh ngạc kêu lên:
- Hả?
Sau đó lão gật đầu nói:
- Có chứ, sao không có được. Lão phu đã thất lễ, xin mời vào.
Lão nhân hoang mang, tên này không chịu đi, còn muốn ở lại môn phái một đêm làm trái tim lão co thắt. Tuy giới thiệu đại khái với nhau nhưng lão chưa hiểu thấu đối phương, quỷ mới biết người này là như thế nào.
Nhưng bảo lão từ chối thì tuyệt đối không được, chưa biết chừng đối phương khó chịu trở mặt tại chỗ, vậy thì rất rắc rối.
Trong một căn phòng trang trí không tệ.
Lâm Phàm khá vừa lòng, đêm nay hắn ở lại đây chờ ngày mai về tông, suy nghĩ thấu đáo mặt sau nên hành động thế nào. Hắn hơi ngang tàng nhưng ngang có mục đích rõ ràng.
Trong một mật thất.
Lão nhân tiếp đãi Lâm Phàm biểu tình trầm giọng nói:
- Các vị sư huynh đệ, tình hình là vậy đấy. Lâm phong chủ của Viêm Hoa tông có thực lực không đơn giản, khi đến gần tông mình thì chí bảo sáng đèn đỏ, trước kia chưa từng xảy ra tình huống như thế.
- Ài, vực ngoại giới dung hợp, tông môn đầy rẫy nhiều không đếm xuể, giữ được tông môn đã là may mắn lớn. Không biết ông trời nghĩ thế nào nữa, tông mình không thích tranh bá, dung hợp lại làm chi.
- Cũng không thể nói vậy, vực ngoại giới dung hợp là kỳ ngộ cho các tông các phái, nhưng có tìm hiểu rõ ràng thực lực tổng thể của Viêm Hoa tông như thế chưa? Họ có lòng muông dạ thú không? Người này lại đây phải chăng để điều tra hư thực của tông mình?
Mọi người mặt ủ mày chau không biết làm sao, sách cổ đã ghi lại chuyện vực ngoại giới dung hợp, nhưng sách mục nát, không ghi rõ ràng, không biết về sau xảy ra chuyện gì nữa.
Không biết qua bao lâu sau.
Không khí trong mật thất hơi nặng nề, mọi người không rõ đối phương tính làm gì, khiến họ sợ sệt lo âu.
Nếu đến khai chiến thì tuy họ sẽ kinh hoàng nhưng không khó chịu như bây giờ, ngồi đây đoán tới đoán lui không đoán ra đối phương muốn làm gì.
Đột nhiên một bóng đen lao nhanh vào, khi bóng đen dần hiện ra hình người, mặt trắng bệch phun búng máu.
Trưởng lão tông môn thấy thế đều ngây người:
- Chuyện gì xảy ra? Gặp nguy hiểm?
Kêu bóng đen đi tìm hiểu tin tức mà sao ra nông nỗi này?
Bóng đen lắc đầu nói:
- Không.
Nhưng mắt gã tràn ngập khủng hoảng, chưa tỉnh táo lại từ cơn kinh hoàng.
Lão nhân tiếp đãi Lâm Phàm lên tiếng hỏi:
- Vậy có chuyện gì? Nhìn vết thương của ngươi không nhẹ chút nào.
Chắc chắn đã xảy ra chuyện, nếu không thì tại sao gã bị thương nặng như vậy?
Bóng đen nói:
- Các trưởng lão, đây không phải bị người đánh mà do ta phát hiện một chuyện khủng bố, ta thi triển cấm thuật, tiêu hao tinh huyết liều mạng chạy về báo. Tông môn đó quá khủng bố.
Mọi người kinh sợ, là tông môn thế nào mà khiến bóng đen không tiếc thi triển cấm thuật cũng phải nhanh chóng trở về báo lại ngay?
Thấy các trưởng lão lộ biểu tình trầm trọng, bóng đen mở miệng nói:
- Tông môn kia cách tông môn chúng ta rất gần, lẻn vào trong không có khó khăn gì. Khi ta nghĩ tông môn này chỉ có bấy nhiêu thì đã thấy cảnh cực kỳ khủng bố.
Nhắc đến cảnh đó môi bóng đen há to, khuôn mặt kinh hoàng.
Lão nhân hỏi dồn:
- Là cảnh khủng bố gì?
Sau khi vực ngoại giới dung hợp sự việc trở nên càng phức tạp, phải hết sức cẩn thận.
Bóng đen nói:
- Ta đi ngang qua một nhà vệ sinh.
- Nhà vệ sinh?
Các trưởng lão tập trung lắng nghe khi nghe ba chữ ‘nhà vệ sinh’ thì ngây người. Cái quái gì? Sao lại dính dáng đến nhà vệ sinh?
- Nếu chỉ là nhà vệ sinh bình thường thì đành thôi, nhưng người dọn nhà vệ sinh có tu vi Đại Đế! Khủng bố hơn nữa là ta đi mấy nhà vệ sinh khác, mỗi nhà vệ sinh đều có người như vậy đang quét dọn, đó là việc khổ sai còn không bằng tạp dịch trong tông môn của chúng ta, nhưng ở tông môn đó thì tu vi Đại Đế chỉ có thể làm việc khổ sai. Các trưởng lão nói xem tông môn đó có phải rất mạnh không? Còn cách chúng ta gần như vậy, không chừng một ngày nào đó sẽ phát hiện chúng ta, xuống tay với chúng ta. Nên ta mới không tiếc mọi giá trở về báo lại ngay.
Bóng đen sắp tuyệt vọng, nếu tông môn đó ra tay thì Hắc Vụ tông bọn họ còn có tương lai nào?
Quả nhiên khi gã nói ra chuyện này, hiện trường một mảnh giật mình, mọi người ở trạng thái bần thần.
Nếu đúng thật thì siêu khủng bố.
Tu vi Đại Đế dọn nhà vệ sinh?
Cái này . . . nếu bọn họ mà bị hàng phục chẳng lẽ phải đi cướp quét nhà vệ sinh với mấy người đó?
Lão nhân sắc mặt liên tục biến đổi, chân mày trắng dính vào nhau, lên tiếng:
- Chờ chút!
Trưởng lão xung quanh như nhớ đến điều gì:
- Sư đệ, không lẽ người đó là . . .?
Lão nhân gật đầu nói:
- Tám chín phần mười là người đó.
Xôn xao!
Sáng sớm.
Đêm qua Lâm Phàm không tu hành mà ngủ một giấc ngon lành.
Cốc cốc cốc!
Bên ngoài có tiếng gõ cửa.
Khi Lâm Phàm đẩy cửa ra, một đám lão nhân đi tới, mỗi người nâng món ngon đưa bữa sáng đến cho hắn.
- Khách khí.
Lâm Phàm phát hiện người Hắc Vụ tông thật khách khí, rất hiếu khách, nếu trong Viêm Hoa tông bọn họ sẽ không chiêu đãi nhiệt tình đến vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận