Vô Địch Thật Tịch Mịch

Chương 616: Lý tưởng và mục tiêu vĩ đại này

Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
Lão nhân mỉm cười hỏi:
- Lâm phong chủ, khẩu vị của tông ta vừa ăn chứ?
Lão nhân hơi căng thẳng, lo lắng, bày ra nhiệt tình thân thiện.
Lâm Phàm bị Hắc Vụ tông làm cảm động:
- Tốt, rất tốt.
Nhìn xem, nhìn xem, đây mới là người yêu thích hòa bình thật sự, nếu Chân Tiên giới cũng cư xử như vậy thì đã không xảy ra chuyện chém người.
Quả nhiên người so với người tức chết người, không thể so sánh.
- Đa tạ chiêu đãi, lúc này cũng không còn sớm, bản phong chủ nên về tông. Nếu các vị có rảnh nhớ đến Viêm Hoa tông, bản phong chủ sẽ tự mình tiếp đãi các vị.
Lâm Phàm rất vừa lòng với Hắc Vụ tông, tông môn láng giềng này thuộc loại nguy hiểm ẩn, nhưng qua tiếp xúc hắn phát hiện tông môn này không tệ, rất thân thiện, vậy thì chờ qua thời gian xem sao. Nếu ngày nào đó Hắc Vụ tông bộc lộ ý xấu với Viêm Hoa tông thì sẽ đánh bọn họ sau.
Mọi người gật đầu nói:
- Chắc rồi, chắc rồi.
Ở trong mắt họ thì tông môn này siêu khủng bố, tu vi Đại Đế dọn nhà vệ sinh, muốn chơi cũng không được, cách biệt như trời với đất. Đại Đế ở trong tông môn của họ là cao tầng đỉnh cao giống đám trưởng lão bọn họ, sao có thể làm chuyện mất thân phận vậy được.
Cửa sơn môn.
Lâm Phàm nói:
- Các vị đừng tiễn nữa, bản phong chủ rất vừa lòng với các vị, hãy tiếp tục giữ thói quen hòa bình này.
Lão nhân vỗ ngực bảo đảm:
- Chắc chắn rồi, tông ta từ xưa đến nay không tranh giành với người, một lòng mong mỏi hòa bình, cũng giống quý tông luôn cố gắng vì hòa bình.
Thấy Lâm phong chủ sắp đi, lão nhân vội lại gần lấy một chiếc nhẫn tức là trữ vật giới chỉ từ trong ngực ra, đặt vào lòng bàn tay hắn:
- Lâm phong chủ, xin hãy nhận số đặc sản này.
Lâm Phàm nhướng cao chân mày, âm thầm xem xét, phát hiện bên trong chứa nhiều thứ tốt, tuy hắn không biết mấy thứ đó là gì nhưng được ánh sáng bao phủ thì không phải thứ bình thường.
- Các người làm vậy . . . Ài, được rồi, bản phong chủ xin nhận tấm lòng của các vị.
Lâm Phàm không ngờ Hắc Vụ tông vượt sức tưởng tượng của hắn, họ rất thân thiện, rất nhiệt tình, lúc sắp đi còn tặng đặc sản, tông môn khác tuyệt đối sẽ không hiếu khách đến mức này.
Hiện giờ Lâm Phàm có thể xác định Hắc Vụ tông đúng là người yêu thích hòa bình, đối với người yêu hòa bình thì hắn sẽ đối xử tốt nhất với họ.
Chỉ tiếc thời gian thề chí nguyện lớn quá ngắn, nếu hắn là tông chủ thì đã lập một chí nguyện vĩ đại.
Đó là ta muốn cả thế gian hòa bình, vì chỉ có ước mơ cao thượng như vậy mới xưng đôi thân phận như hắn.
- Cáo từ, ngày sau khi nào có cơ hội đến Viêm Hoa tông thì bản phong chủ sẽ tự mình tiếp đãi các vị!
Lâm Phàm bay lên trời về phía phương xa.
Các trưởng lão vẫy tay, nhiệt tình đáp lại:
- Lâm phong chủ đi từ từ.
Vừa dứt lời Lâm Phàm đã biến mất lại xuất hiện trước mặt bọn họ:
- Các người còn có chuyện gì?
Mọi người sửng sốt, không phản ứng lại:
- Hả? Không có chuyện gì.
Lâm Phàm khó hiểu:
- Nếu không có gì thì kêu ta đi từ từ làm chi?
Sau đó hắn cười nói:
- Cáo từ!
Các trưởng lão Hắc Vụ tông không nói nữa, yên lặng vẫy tay nhìn theo đối phương rời đi.
- Ài, đi rồi, các người thấy sao?
- Chắc ổn rồi, Lâm phong chủ khá tốt, ta cảm giác Viêm Hoa tông là tông môn thân thiện.
- Ừ, lão phu cũng nghĩ vậy. Hắn xâm nhập vào tông môn của đối phương, Đại Đế nhà người ta chỉ có thể đi dọn nhà vệ sinh, suy ra tông môn kia làm sao không phát hiện ra hắn được? Chắc vì thấy hắn vô tri nên tha cho, từ đây kết luận Viêm Hoa tông rất hiền hòa.
Các trưởng lão Hắc Vụ tông nói chuyện với nhau, toàn nghĩ theo chiều hướng tốt.
Khi biết thực lực của đối phương thì bọn họ không có suy nghĩ vẩn vơ gì nữa, chỉ muốn yên ổn chờ vực ngoại giới tách lìa, trở về cuộc sống yên ả như cũ.
Lâm Phàm bay ra một quãng xa, thấy biên giới của Viêm Hoa tông, tới đây thì kết thúc, trong lãnh địa Viêm Hoa tông chỉ có một tông môn là Hắc Vụ tông.
- Xem ra biến đổi hơi lớn, một tông môn đột nhiên xuất hiện trong lãnh thổ Viêm Hoa tông, Nhật Chiếu tông đã biến mất, có lẽ đến nơi khác rồi.
Lâm Phàm quan sát bốn phía, có nhiều nguy cơ đang ẩn giấu.
Các yêu thú không trốn trong chỗ của mình mà đi ra kiếm ăn, hoặc nên nói mỗi chỗ đều có thể ẩn giấu nguy cơ.
- Theo tình hình hiện giờ thì chỗ kiếm điểm càng nhiều lên.
Nghĩ đến đây tim Lâm Phàm đập nhanh.
Giá trị khổ tu có thể tăng cảnh giới lên, điểm là gốc rễ biến mạnh.
Hơn nữa Lâm Phàm cảm giác có vài mối liên kết từ phương xa truyền đến.
Chân giới!
Cổ giới!
Long giới!
Đây là đặc tính kèm theo khi công pháp tu luyện tăng lên đến đẳng cấp viên mãn. Khi vực ngoại giới chưa dung hợp thì đặc tính này không có ích gì, bây giờ đã dung hợp, Lâm Phàm tự nhiên có cảm ứng.
- Xem ra trước kia vùng đất Nguyên Tổ cũng từng xảy ra vực ngoại giới dung hợp, không thì những công pháp này đã không lưu truyền lại.
Đầu óc hơi bị thông minh của hắn tạm thời chỉ nghĩ thông điều này.
Viêm Hoa tông.
Một luồng sáng từ trên trời giáng xuống, giờ đang phút then chốt, các đệ tử nâng cao tinh thần, còn với Lâm Phàm thì mọi thứ vẫn bình thường, không có biến đổi gì lớn.
Chẳng qua là thế giới quen thuộc hơi xa lạ một chút, nhưng đây mới là thế giới nam nhân nên ở, trước kia mấy tông môn khó khăn quá thấp, không gợi lên chút hứng thú trong hắn. Giờ mới tuyệt, tưởng tượng thôi đã làm người kích động.
Thiên Tu hỏi:
- Đồ nhi, bên ngoài có gì mới không?
Thiên Tu rất tin tưởng năng lực làm việc của đồ nhi bảo bối, hắn đi ra ngoài điều tra chắc không có vấn đề gì.
Lâm Phàm ngồi một bên, cầm tách trà lên uống một hớp thư giãn:
- Thưa lão sư, có thu hoạch khá lớn. Thành trì của Viêm Hoa tông chúng ta không thể để người ở lại nữa, nhiều yêu thú cường đại ẩn núp, nếu các con dân trở về thành trì thì không tưởng tượng nổi hậu quả, rất có thể bị đồ trong vòng một đêm.
Thiên Tu ngạc nhiên, tình huống này đúng là tệ hại.
Lâm Phàm thấy lão sư hơi buồn rầu thì cười nói:
- Chuyện này không có gì lớn, rất đơn giản, chúng ta dẫn người thanh lý từng thành trì, dọn sạch mấy thứ kia là được rồi. Nhưng có một điều lão sư không biết, đó là một phương hướng rất gần với Viêm Hoa tông chúng ta tồn tại một tông môn tên Hắc Vụ tông.
Thiên Tu ngây ra:
- Cái gì? Sao tự nhiên có tông môn ở gần Viêm Hoa tông chúng ta?
Chuyện gì thế này? Yêu thú đột nhiên xuất hiện thì thôi đi, giờ còn có cả tông môn chưa từng nghe qua.
Lâm Phàm cười nói:
- Lão sư đừng quá lo, đồ nhi đã đi qua tông môn này, rất tốt, khá thân thiện. Đồ nhi còn ở lại một đêm, khi đi ra người ta tặng quà cho, lão sư xem, đây là quà tặng.
Lâm Phàm lấy trữ vật giới chỉ ra, đổ thứ bên trong ra, không nhiều nhưng cũng được một đống nhỏ, nhìn thoáng qua liền biết mấy thứ này không phải đồ bình thường.
Thiên Tu nhìn mà khó hiểu, nheo mắt nghi ngờ nhìn đồ nhi bảo bối của mình. Người ta thân thiện? Khi không tặng đồ, thật khiến người khó tin.
- Đồ nhi, hãy nói thật cho vi sư biết, mấy thứ này chắc không phải là ngươi ‘lấy’ về chứ?
Lâm Phàm kinh ngạc nói:
- Lão sư không tin tưởng đồ nhi chút nào, không phải ‘lấy’, thật sự là người ta tặng cho đồ nhi.
Thiên Tu đang định ‘tâm sự’ với Lâm Phàm thì hư không vang lên âm thanh, nhưng không phải lập chí nguyện lớn gì mà là khiến người nghe liền biết không phải tin tốt.
- Đạo Thanh Vô Lượng tông cai quản Cửu Đế vực, tông phái trong vực đều là phụ thuộc, nếu người nào đến muốn xâm phạm tức là đối địch với Đạo Thanh Vô Lượng tông!
- Tuyệt Thần cung cai quản Thiên Thương vực . . .
Trong thời gian ngắn từng âm thanh vang vọng thiên địa, giọng nói ẩn chứa hơi thở cực kỳ khủng bố, không biết tu vi gì mà làm được đến mức này, rất khủng bố.
Lâm Phàm suy tư:
- Lão sư, nghe mấy lời này sao cứ cảm thấy xảy ra chuyện gì ghê gớm.
Lâm Phàm không biết chủ nhân của những giọng nói là ai nhưng cảm giác hơi bị bá đạo.
Thiên Tu nói:
- Đồ nhi, có lẽ đây là mạnh ăn thịt yếu, tông mạnh quản lý một địa phương, hàng phục tất cả tông phái.
Lâm Phàm trầm ngâm nói:
- Xem ra đúng thật, mới dung hợp đã sốt ruột xâm chiếm, khuếch trương lãnh địa đến một mức nào đó thì làm chủ đất, công bố với thế gian, hơi lợi hại đây. Đồ nhi cảm giác về sau tràn ngập động lực.
Thiên Tu nhìn đồ nhi, cảm giác hắn muốn nghịch thiên mà đi.
Ở vùng đất Nguyên Tổ cũng có các tông đánh nhau vì muốn trở thành bá chủ, nhưng các tông dây mơ rễ má chặt chẽ, cho đến nay không xảy ra việc gì quá kịch liệt. Bây giờ vực ngoại giới dung hợp thì khó nói.
Tông phái mạnh thật sự sẽ giành trước càn quét bát hoang, khống chế tông phái xung quanh trong tay, trở thành tông môn phụ thuộc dưới tông môn của mình.
- Đạo Thanh Vô Lượng tông hơi bộc lộ mũi nhọn, đồ nhi tạm ghi nhớ nó.
Từ khi vực ngoại giới dung hợp Đạo Thanh Vô Lượng tông luôn lộ mặt, xem ra là tông môn cường đại. Người khác sẽ rất sợ đối tượng quá mạnh, còn với Lâm Phàm thì càng cường đại càng thú vị, khi chinh phục sẽ rất sướng.
Lâm Phàm ngẫm nghĩ một hồi rồi nở nụ cười, cười tươi như hoa.
Thiên Tu thấy đồ nhi bỗng bật cười thì kinh ngạc hỏi:
- Đồ nhi, làm sao vậy?
Hắn nghĩ gì mà cười xấu xa như thế?
Lâm Phàm lắc đầu tỉnh táo lại:
- Không có gì, đồ nhi mới nghĩ đến một chuyện. Gác chuyện đó qua một bên đi, lão sư, đồ nhi cảm giác quan trọng nhất hiện giờ là nhanh chóng thanh lý thành trì gần mình, để các con dân vào ở.
Thiên Tu đáp:
- Ừm!
Đây đúng là chuyện nên ưu tiên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận