Vô Địch Thật Tịch Mịch

Chương 627: Vận rủi cuồn cuộn

Mấy ngày qua nhanh, Viêm Hoa tông không xảy ra chuyện gì, mọi thứ yên bình.
Sứ giả từ Hắc Vụ tông đến Viêm Hoa tông, đó là tông chủ và vài trưởng lão.
Bọn họ rất căng thẳng đi tới đây, dù sao sắp giao lưu với tông môn lợi hại. Khi chưa đến Viêm Hoa tông, từ xa thấy kiến trúc phát sáng chói mắt là cả đám đã thót tim, tông môn này hơi bị xa xỉ.
Hỏa Dung làm trưởng lão quản lý các việc lớn nhỏ trong tông môn tất nhiên phải tự mình tiếp đãi. Nhưng thực lực của Hỏa Dung ở trong mắt tông chủ Hắc Vụ tông thì hơi bị kém, cả đám thầm nghi ngờ phải chăng mình nghĩ lầm?
Nhưng khi họ thấy một đám người già tiên phong đạo cốt, rất có phong phạm cường giả xắn tay áo, cầm khăn lau tỉ mỉ lau nhà vệ sinh dưới ánh nắng chói chang thì tập thể ngây người.
Gã có lén hỏi đệ tử Viêm Hoa tông về mấy lão nhân kia là ai.
Khi biết đó là tù binh bị Lâm phong chủ Viêm Hoa tông bắt, đám người Hắc Vụ tông ngây ra, luôn miệng la khủng bố. Cường giả như vậy chỉ có thể quét nhà vệ sinh thì Lâm phong chủ của Viêm Hoa tông khủng bố đến cỡ nào.
Thiên Tu và Lâm Phàm bận bế quan tu luyện, Hắc Vụ tông không được gặp hai truyền kỳ của tông môn. Họ ở lại một ngày, để lại quà rồi ôm lòng kính sợ rời đi.
Hắc Vụ tông hoang mang không biết tình huống xung quanh thế nào, nhưng bên cạnh có tông môn vừa mạnh vừa thân thiện, làm họ yên lòng một chút. Ít ra dù có chuyện gì cũng kịp chạy đi xin giúp đỡ.
Trong mật thất Vô Địch phong, Lâm Phàm đã quên mình chết bao nhiêu lần.
Mỗi lần qua mười giây là tinh khí thần lại phục hồi đến trạng thái viên mãn, Lâm Phàm tràn ngập niềm tin sáng tạo công pháp.
Lúc này Lâm Phàm đang viết vào cuốn sổ dầy, biểu tình chuẩn bị liều mạng.
Lâm Phàm lấy ra Thái Hoàng kiếm, Địa Hoàng kiếm, Nhân Hoàng kiếm, cầm trong tay lạy với trời.
- Trùm Tam Thanh trên trời linh thiêng nể mặt giùm, bản phong chủ đốt nhang cho các vị!
Lâm Phàm nói xong cắm ngược ba thanh kiếm xuống đất.
Hắn không biết có ích hay không, nhưng không tìm thứ gì để đặt niềm tin thì không được. Nhiều ngày trôi qua, Lâm Phàm hơi tuyệt vọng, công pháp thần giai không nể mặt đến vậy sao?
Người ta buông xuôi chứ Lâm Phàm thì không.
- Làm việc!
Lâm Phàm chọn một kinh mạch, xông pha thẳng tiến, không thành công thì chết. Sáng tạo công pháp thần giai có tính nguy hiểm rất cao, nhưng Lâm Phàm không sợ.
Đột nhiên!
Khi Lâm Phàm cho rằng sắp thất bại thì trong người bộc phát ra lực lượng chưa từng có, lực lượng làm hắn thấy kinh dị, nội tình trong người tăng vùn vụt.
Trên hướng dẫn sáng tạo công pháp thần giai trắng tinh hiện một hàng chữ giới thiệu:
[Vạn Kiếp Tạo Hóa Công: Thần giai(100)]
Lâm Phàm cười to bảo:
- Ha ha, rốt cuộc thành công!
Không ngờ cực khổ vất sáng tạo lâu như vậy rốt cuộc sáng tạo ra công pháp, đây là nhân tài!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Từng tiếng sấm nổ vang, thiên địa sinh ra động tĩnh.
Lâm Phàm đẩy mở cửa đá bước ra ngoài, ngước lên nhìn trời. Bầu trời sấm sét đì đùng đan thành lưới.
- Không lẽ bản phong chủ sáng tạo công pháp thần giai còn phải bị sét đánh? Nếu đúng vậy thì . . . cứ đến đây đi!
Lâm Phàm không sợ mấy thứ đó, có gì mà sợ, muốn hù chết ai?
- Trên trời bị sao vậy? Khi không biến thành như vậy.
- Không biết nữa, hình như mây lôi bao phủ bên trên Vô Địch phong, có phải Lâm sư huynh đang đột phá?
- Lâm sư huynh lợi hại, không ngờ sư huynh lại đột phá.
Uy áp sấm sét khủng bố, các đệ tử mặt trắng bệch, trán rịn mồ hôi, nhưng họ vẫn nhìn chăm chú vào hư không, chẳng biết chuyện gì xảy ra.
Thiên Tu đang bế quan khổ tu, luyện hóa Thiên Thụ lên đến cảnh giới sinh sôi không dứt. Lão cảm ứng tình huống bên ngoài, áp lực càng đè nặng.
Sao tiểu tử khốn kiếp kia lại đột phá nữa? Không được, phải chăm chỉ hơn, làm lão sư mà bị tuột ở phía sau quá xa thì coi sao được.
Lâm Phàm bay lên trời, hóa thành luồng sáng lao vào vòng xoáy hư không, vỗ chưởng.
Vạn lôi đan xen, một con rồng sét trăm trượng thô to mênh mông gầm rống ập đến.
Các đệ tử vây xem há hốc mồm kinh kêu, bọn họ thấy cảnh này siêu khủng bố. Rồng sét trăm trượng rất hung dữ, nếu là họ đã bị hù chết.
Nhưng Lâm Phàm không thèm để rồng sét vào mắt, giơ tay chộp đầu rồng.
Xoẹt đùng!
Sấm sét nổ tung chạy dọc người Lâm Phàm, trừ hơi ngứa ra không có cảm giác đau.
Lâm Phàm quát lớn:
- Đừng gây rối, biến cho ta!
Cánh tay phồng to bấu rồng sét quất chát chát vào hư không, mỗi lần quất là hư không nổ một lần.
Cuối cùng vòng xoáy sấm sét tan biến, thiên địa yên tĩnh lại.
Lâm Phàm trợn to mắt nói:
- Lãng phí thời gian.
Lâm Phàm từ trên trời giáng xuống, đi vào mật thất. Cứ tưởng dữ dội lắm, hóa ra chỉ đến thế là cùng.
Khi Lâm Phàm khuất bóng, các đệ tử vây xem ngẩn ngơ.
Một đệ tử quỳ xuống lạy hướng Vô Địch phong, hô to:
- Thần tượng!
Cảnh tượng vừa rồi làm bọn họ ngẩn ngơ, nếu là họ thì đã bị sấm sét hù sợ ướt quần. Nhưng Lâm sư huynh cực kỳ mạnh mẽ, chộp rồng sét, thi triển mười tám ban võ nghệ đánh tan tác vòng xoáy sấm sét.
Trên Vô Địch phong. Máu nóng đang sôi trào trong người Lữ Khải Minh, gã cầm bút viết nhanh ghi lại hình ảnh vừa rồi.
Hỏa Dung đứng ở phía xa, khóe môi co giật. Có kiểu này sao? Vòng xoáy sấm sét thật ra rất mạnh, nhưng dù mạnh cũng bị tiểu tử này đập nát nhừ.
Trong mật thất.
- Có hơn sáu trăm vạn điểm, có thể thăng cấp Thủy Ma Kinh.
Môn công pháp này là Lâm Phàm lấy từ chỗ Hận Thiên Tiểu Ma Quân, nghe Thanh Oa nói công pháp rất mạnh, nghịch thiên, hắn thì thấy đúng là đẳng cấp nghịch thiên.
- Thăng cấp!
[Tiêu hao sáu trăm vạn điểm.]
Số điểm tiêu hao siêu khổng lồ, nếu Lâm Phàm không có tâm thái tốt đẹp thì suýt đứt dây thần kinh.
[Thủy Ma Kinh (đệ tam trọng)
Đặc tính: Ma thai (sống lại, thần thông Thủy Ma (chết), Thủy Ma Già Thiên.]
Sau khi thăng cấp Lâm Phàm cảm nhận cảm giác sung sướng vì lực lượng tăng vọt, thân thể khô cạn biến thành đại dương mênh mông, cảm giác này rất sung sướng.
Tế bào không ngừng cắn nuốt, từ khi hắn bắt đầu tu luyện thì mỗi bước là tăng nội tình lên đến viên mãn, sau đó thăng cấp.
Tuy bây giờ là Thần cảnh nhưng Thần cảnh của Lâm Phàm mạnh hơn người ta, khủng bố hơn. Tăng Thủy Ma Kinh lên đệ tam trọng đủ cho một Thần cảnh đột phá đến cảnh giới cao hơn, nhưng Lâm Phàm thấy chưa đủ, chút nội tình này không đủ lên đến mạnh nhất.
- Ủa?
Khi Lâm Phàm tiêu hóa lực lượng này thì ma thai đã bị hắn nghiền nát có dấu hiệu sống lại, tái tạo lại thành ma thai mới.
Lâm Phàm khống chế lực lượng nghiền áp ma thai:
- Bản phong chủ không cần ngươi, nhanh chóng hóa thành lực lượng!
Khi lực lượng đó nghiền áp ma thai, nó vô cùng đau đớn, lực lượng trong người không ngừng tiết ra ngoài.
Ma thai khó hiểu hỏi:
- Sinh linh, ngươi tu luyện Thủy Ma Kinh nhưng tại sao không cho ma thai xuất hiện?
Nó là ma thai, hình thành từ lực lượng Thủy Ma thuần khiết nhất, nhưng sinh linh này lần thứ hai nghiền áp nó.
- Nếu ngươi không cần ta vậy hãy thả ta đi. Ta ngưng tụ từ Thủy Ma là đã có linh, để ta rời đi, tự tu luyện!
Tuy ma thai không có thất tình lục dục nhưng nó có ý chí, muốn lớn lên.
- Ngươi tưởng bản phong chủ là người tốt à? Bản phong chủ bỏ ra sáu trăm vạn điểm tu luyện ra ngươi, muốn đi? Ngoan ngoãn hóa thành lực lượng mau!
Dứt lời lực lượng cuồng bạo nghiền áp, khoảnh khắc nghiền ma thai thành lực lượng Thủy Ma thuần khiết nhất hòa vào người Lâm Phàm.
- Đồ khùng, thả ngươi đi thì có trả lại số điểm đã tiêu hao cho ta không?
Lâm Phàm không ngờ tu luyện một môn công pháp còn luyện ra một tên khùng, hắn đâm ra nghi ngờ có nên tu luyện công pháp này nữa không. Thật khiến người cực kỳ thất vọng và tiếc nuối.
- Phù!
Sau khi tiêu hao tất cả lực lượng, Lâm Phàm rất giật mình. Thủy Ma Kinh đúng là siêu mạnh, mới lên một tầng cảnh giới mà nội tình tăng trưởng khiến người sợ.
- Nội tình tăng nhanh quá, phải tìm cách tăng cao giá trị khổ tu, chứ không thì nội tình tràn đầy mà giá trị khổ tu không đủ là khóc thật.
Tuy Lâm Phàm chưa trải qua chuyện không đủ giá trị khổ tu mà nội tình thì tràn đầy sẽ xảy ra chuyện gì, nhưng hắn đoán rất có thể sẽ nổ tan xác.
- Còn mười một vạn điểm, dùng cho rút thăm trúng thưởng vậy.
Lâu rồi không rút thăm trúng thưởng, hắn không hy vọng có thể rút trúng thứ tốt gì, coi như làm tròn điểm.
[Liên tục rút thăm trúng thưởng Kim Cương mười lần.
Tiêu hao mười vạn điểm.
Rút trúng thăm trúng thưởng Kim Cương: Đa tạ tham gia, không ngừng cố gắng.]
Lâm Phàm liên tục rút thăm mười lần mà không trúng cái nào, làm hắn giật nảy mình.
Rút thăm trúng thưởng Kim Cương một vạn điểm một lần rút, vậy mà chưa được gì hết đã chấm dứt?
- Thật tình, hôm nay xui xẻo.
Lâm Phàm không muốn nói gì nữa, mười vạn điểm mất sạch mà không để lại cái bóng, nếu sớm biết như vậy hắn đã chọn rút Hoàng Kim.
Lâm Phàm tra xét điểm.
115.
- Ài, số hơi xấu, mười lăm điểm sẽ đi theo cả đời sao. Một lần rút thăm trúng thưởng Thanh Đồng!
[Tiêu hao một trăm điểm.]
Lâm Phàm không ôm hy vọng với rút thăm Thanh Đồng, đây là rút thăm đơn giản nhất khi vừa khởi bước, được một quả lựu đạn đã là hên.
Lâm Phàm bỗng ngây ra.
[Rút thăm trúng thưởng Thanh Đồng: Chúc mừng rút trúng buff cấp vĩnh hằng, vận rủi cuồn cuộn.
Vận khí bùng nổ, Thanh Đồng xuất hiện quà lớn động trời.]
Vận rủi cuồn cuộn không quan trọng, quan trọng nhất là ba chữ cấp vĩnh hằng. Hiện giờ Lâm Phàm rút trúng buff toàn là cấp vĩnh hằng, hiệu quả siêu nghịch thiên.
Vận rủi cuồn cuộn: Sinh linh trong phạm vi trăm thước, không phân địch ta đều bị vận rủi bao phủ, hiệu quả cụ thể xin tự thực nghiệm.
Lâm Phàm há hốc mồm:
- Cái này . . .
Trong một chốc hắn không biết nên nói những gì, vận khí cỡ nào mới rút trúng thứ như vậy?
Không biết vận rủi có chia cho mình không?
- Ra ngoài thực nghiệm thử.
Lâm Phàm hơi háo hức, không ngờ qua lâu như vậy buff cấp vĩnh hằng lại hiện ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận