Vô Địch Thật Tịch Mịch

Chương 653: Hôm nay chơi tới bến với các ngươi

Lâm Phàm bất đắc dĩ nói:
- Vị trí đáp hơi kỳ.
Hắn đã đạp chết đối phương, bên chân đầy máu.
Doong doong doong!
Hắc Thiên tộc gióng lên âm thanh nhắc nhở có kẻ địch xâm nhập.
Khi Lâm Phàm chưa đáp xuống đã bị Hắc Thiên tộc phát hiện, bọn họ kinh ngạc đến ngây người, không có kẻ dám can đảm không thông báo trực tiếp đáp xuống.
Rầm rập!
Tiếng bước chân dày đặc truyền đến, rất nhanh, một đám Hắc Thiên Thần hùng hổ bao vây Lâm Phàm.
Trong mắt của họ lấp lóe tia hung dữ, mỗi con Hắc Thiên Thần bề ngoài giống nhau, đều rất hung tàn, ánh mắt nhìn Lâm Phàm như xem con mồi.
Một con Hắc Thiên Thần bốn cánh tay đi ra:
- Tránh ra!
Các Hắc Thiên Thần nhường đường, rất kính sợ Hắc Thiên Thần bốn cánh tay này. Chúng kính sợ giây lát rồi cùng nhìn Lâm Phàm.
Hắc Thiên Thần bốn tay hỏi:
- Ngươi là ai?
Có kẻ địch xâm nhập, Hắc Thiên Thần bốn tay còn tưởng là tông môn mắt mù nào to gan khiêu khích Hắc Thiên tộc bọn họ. Nhưng khi thấy người đến thì Hắc Thiên Thần bốn tay bật cười, có một người mà dám đến quậy, đúng là muốn chết.
- Tùy tiện xem, tiện tay giết một chút.
Lâm Phàm nhìn thoáng qua, Hắc Thiên tộc không đông nhưng khí thế không yếu, có điều hắn không sợ.
Lâm Phàm nhìn cái đầu dưới chân mình, hắn xách lên, thả tay ra đánh mạnh, đầu bay nhanh về phía Hắc Thiên Thần bốn tay.
Hắc Thiên Thần bốn tay giơ tay đấm nát cái đầu:
- Láo xược!
Bốn cánh tay thô cuồng bạo ngược, cầm vũ khí bén, Hắc Thiên Thần nói:
- Tiểu tử, hãy xem ta trấn áp ngươi, đánh bầm mình!
Hắc Thiên Thần bốn tay xé gió lao đến, tốc độ siêu mau, mạnh hơn con Hắc Thiên Thần ban đầu nhiều.
Lâm Phàm nói nhỏ:
- Bản phong chủ có thể thấy thân hình của nó.
Lâm Phàm lấy tế đàn bị hắn nhổ tận gốc ra khỏi trữ vật giới chỉ, đập thẳng vào đối phương:
- Đập chết ngươi!
Trọng lượng của tế đàn phi phàm, khi Lâm Phàm ở Thần cảnh không nâng lên nổi, vào Truyền Kỳ cảnh rồi thì nâng dễ như xách Lang Nha Bổng.
Khi Lâm Phàm bước vào Truyền Kỳ cảnh đã ở cảnh giới đỉnh nhất, có thể diệt gọn cùng đẳng cấp trong một nốt nhạc.
Hắc Thiên Thần bốn tay giật mình kêu lên:
- Cái gì?
Đột nhiên một tế đàn to đập vào mặt, nhưng Hắc Thiên Thần bốn tay không kinh hoàng, giơ tay lên ném cây búa sắt đi.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Tế đàn va chạm với búa sắt bộc phát ra xung lực khủng bố. Đám Hắc Thiên Thần đứng gần bị hất lộn nhào, thân thể bị xung lực đánh trúng vô cùng đau đớn.
Cộp cộp!
Hắc Thiên Thần bốn tay lùi nhanh, một tay đau nhức, kinh sợ nhìn Lâm Phàm:
- Lực lượng quá lớn!
Lực lượng của tiểu tử này lớn kinh dị, hắn nâng tế đàn trực tiếp đập tới làm Hắc Thiên Thần bốn tay không chịu nổi.
Sau đó xảy ra chuyện làm Hắc Thiên Thần bốn tay tức giận, tiểu tử kia nâng tế đàn ném vào cùng tộc của nó.
Hắc Thiên Thần bốn tay nổi giận, tiếng gầm rung trời, xông thẳng vào:
- Tiểu tử, ngươi tìm cái chết!
Đám Hắc Thiên Thần hai tay vây xem hết hồn, khi phản ứng lại thì tế đàn đã rơi xuống, đập bẹp đám Hắc Thiên Thần.
- Ưm, hơi tiếc, không ngờ có cả Địa Cương, Thiên Cương. Nhưng cũng không tệ, có Thần cảnh.
Lâm Phàm cảm giác mình được lợi, hắn là hóa thân của chính nghĩa, có sứ mạng bảo vệ hòa bình thế gian.
Hắc Thiên tộc cực kỳ càn rỡ, bắt các tông thần phục, còn phải dâng một vạn thiếu nữ lên. Bọn chúng không biết thời đại đã thay đổi sao? Nam nhiều nữ thiếu, nếu cho đám Hắc Thiên Thần hết thì những người khác biết làm sao?
Người không quý trọng hòa bình như vậy phải nhận sự chế tài từ đại biểu chính nghĩa là hắn.
Hắc Thiên Thần vốn không e ngại Lâm Phàm đều co cẳng chạy:
- Chạy mau, tên này rất mạnh, chúng ta không đánh lại!
Bọn họ không ngờ tiểu tử này mạnh mẽ như vậy, quá khủng bố.
Tế đàn đập xuống sẽ chết người.
Lâm Phàm đánh trúng mục tiêu không đuổi theo nữa, hắn nhanh chóng đến trước một tòa kiến trúc, giơ tế đàn lên đập điên cuồng. Kiến trúc sụp đổ thành đống đổ nát.
Hắc Thiên Thần bốn tay nổi giận:
- A! Tiểu tử giỏi, to gan đến Hắc Thiên tộc gây sự, không ai có thể cứu ngươi!
Hắc Thiên Thần bốn tay hóa thành luồng sáng đen, bốn cánh tay cầm binh khí tỏa ánh sáng lạnh lẽo chém tới.
- Người không yêu hòa bình đều phải nhận trừng phạt!
Lâm Phàm giơ tế đàn lên ném ngược lại.
Tế đàn rất lớn, phạm vi bao trùm quá rộng, khiến Hắc Thiên Thần bốn tay khó tìm góc độ chém giết tiểu tử này.
Hắc Thiên Thần bốn tay nổi giận:
- Cứ chém đại!
Bốn cánh tay vung lên, vũ khí đánh vào tế đàn.
Rầm!
Lâm Phàm lùi lại, ổn định thân hình.
Đối phương rất mạnh, chắc là Đại Thánh Cảnh.
Hai cánh tay là cảnh giới dưới Truyền Kỳ cảnh, có vẻ đột phá đến Đại Thánh Cảnh sẽ biến đổi, Hắc Thiên tộc thú vị thật.
Hắc Thiên Thần bốn tay quê quá hóa giận, vì sao tế đàn này cứng rắn quá vậy, y đánh hết sức mà không đập bể được.
Chợt một tiếng quát tức giận vang lên:
- Hừ! Truyền Kỳ cảnh tầm thường mà không hạ được, ngươi quá vô dụng!
Một Hắc Thiên Thần bốn tay từ xa lạnh lùng trừng Lâm Phàm.
Cáp Già lạnh băng nói:
- Cổ Nhĩ, ngươi nói nhảm làm gì? Mau bắt lấy đối phương!
Cáp Già phát hiện tiểu tử này rất là âm hiểm, trừ phi cần thiết mới đánh với gã, còn lại chỉ lo hủy diệt kiến trúc và giết Hắc Thiên Thần hai tay.
Đây là lãnh địa của họ, hắn giết cùng tộc của họ, hoàn toàn coi khinh bọn họ.
Hai luồng sáng đen bắn về phía Lâm Phàm.
Hắn cất tế đàn, quát lớn, lực lượng thiêu đốt, tóc dài bay rối, hắn va chạm với hai Hắc Thiên Thần.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Hư không nổ tung, ba loại ánh sáng liên tục va chạm, thiên địa không ngừng rung rinh.
Đám Hắc Thiên Thần hai tay vốn có miệng rộng nhưng lúc này càng há to, chúng chưa từng gặp chuyện như vậy. Có người tới Hắc Thiên tộc gây sự, còn giết nhiều cùng tộc, thật là cả gan làm loạn.
Nhưng trùng kích cuồng bạo ập đến, bọn chúng khó thể ngăn cản. Đây là uy thế bộc phát ra trong trận chiến giữa Truyền Kỳ và Đại Thánh.
Hắc Thiên Thần Cổ Nhĩ hét to một tiếng:
- Chết đi!
Bàn tay Cổ Nhĩ ngưng tụ ánh sáng chói mắt hình thành lưỡi dao phát ra hơi thở lạnh lẽo, sau đó chém mạnh xuống không khí, phập một tiếng chém vào vai Lâm Phàm.
Máu tuôn như suối, tay trái Lâm Phàm chộp sống dao, xoay người, lưỡi dao cắt đứt thịt, mặt hắn không biểu tình khoảnh khắc áp sát trước mặt Cổ Nhĩ, năm ngón tay thành đao đâm vào cổ đối phương.
Cổ Nhĩ tức giận quát:
- Muốn chết!
Cổ Nhĩ không ngờ tiểu tử này hung tàn như thế, bị thương cỡ đó mà vẫn chịu đựng được. Cổ Nhĩ ngẹo cổ, ba cánh tay còn lại đánh mạnh vào ngực Lâm Phàm, ánh sáng bắn ra bao phủ hắn.
Lâm Phàm cười hưng phấn nói:
- Khá lợi hại, trận chiến này đấu rất sướng!
Lâm Phàm bị đấm rơi vào phế tích, hơi thở tán đi, chết tươi.
Cáp Già cười tàn nhẫn:
- Cổ Nhĩ, tiểu tử này bị ngươi đánh chết, lẽ ra nên giữ lại hành hạ từ từ.
Cổ Nhĩ hỏi:
- Tiểu tử này đến từ đâu? Thuộc tông môn nào?
Cổ Nhĩ không thể tin có kẻ đần một mình xông vào đây, xem tình hình thì mới chỉ là Truyền Kỳ cảnh. Nhưng hắn có thể đấu nhiều chiêu với họ, rất khủng bố.
Mặt Cáp Già âm trầm lạnh lùng nói:
- Xem ra những tông môn kia không phục nên đến thăm dò thử.
Bề ngoài của Cáp Già vốn đã đáng sợ, mặt lạnh càng kinh dị hơn.
Hai Hắc Thiên Thần rời đi, chỗ này có người thanh lý, chỉ tiếc cho nhiều cùng tộc đã chết.
Một đám thiếu nữ vô cùng tuyệt vọng, bọn họ bị Hắc Thiên tộc bắt, không có cơ hội chạy trốn. Mới nãy nghe tiếng nổ lớn, cứ tưởng có người đến cứu bọn họ, nhưng rất nhanh chấn động ngừng, trở lại bình tĩnh. Hy vọng mới dâng lên trong họ lại tan biến.
Lâm Phàm mở mắt ra, hắn đã rời xa Hắc Thiên tộc.
- Lợi hại, hai Hắc Thiên tộc tu vi Đại Thánh Cảnh mạnh đến không ngờ, làm bản phong chủ sôi trào máu nóng.
Nhưng muốn hắn rời đi như vậy là chuyện không thể nào.
Đấu tranh với tà ác tất nhiên sẽ kéo dài khá lâu, chờ xem ai chống chọi đến cuối cùng.
Lâm Phàm lại nặn ra một giọt máu, sau đó bay về phía xa.
Buff càng chiến càng mạnh rất tốt, nhưng Lâm Phàm ít khi sử dụng. Đối mặt hai Hắc Thiên Thần phải dốc hết thực lực, khiến nội tình của hắn tăng lên.
Mấy chuyện này không quan trọng, xông vào Hắc Thiên tộc dù không giết cường giả được thì có thể giết thực lực yếu. Tế đàn đập một phát là chết nguyên đám.
- Bà nội nó, tiểu tử kia có lai lịch gì mà cuồng quá vậy? Dám tới Hắc Thiên tộc chúng ta gây sự.
- Ai biết có lai lịch gì, mà ghê gớm đến đâu cũng vô dụng, đã bị hai vị đại nhân đánh thành tro rồi.
- He he, lần này bắt nhiều thiếu nữ về, đào rỗng bọn họ sau đó làm chất dinh dưỡng cho Hắc Thiên Thần Thụ, thích thật.
- Chúng ta đã hạ thông điệp cho giới vực này, trong vòng một tháng mỗi tông môn nộp một vạn thiếu nữ lên, khi đó chúng ta có thể tiêu xài hoang phí.
Một đám Hắc Thiên Thần hai tay dọn dẹp hiện trường, khiêng xác cùng tộc vào hố sâu, đã chết thì nên phát huy tác dụng cuối cùng là làm chất dinh dưỡng cho Hắc Thiên Thần Thụ.
Thứ trên ngọn thần thụ thật sự là đồ tốt, nghe nói khi chín ăn một miếng sẽ đột phá đến Hắc Thiên Chủ tám cánh tay, cảnh giới đó siêu lợi hại, tổ tiên Hắc Thiên tộc từng có tồn tại mạnh như vậy.
Bọn họ thấy dưới đất có bóng đen, ngửa đầu nhìn sau đó ngẩn ngơ.
Một cây Lang Nha Bổng to lớn từ trên cao đập xuống.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Lang Nha Bổng đập nát bấy đám Hắc Thiên Thần.
- Ghê gớm, cộng điểm kiểu này khiến người sướng chết!
Lâm Phàm cảm thấy Hắc Thiên tộc là chủng tộc nhân vật phản diện, không đập bọn chúng chẳng lẽ đập người khác?
Tiếng động lớn kinh động hai Hắc Thiên Thần bốn tay đã rời đi, bọn họ ngạc nhiên không biết lại có chuyện gì.
Hai Hắc Thiên Thần bốn tay nhanh nhẹn bay lên lao về phía xa.
Lâm Phàm giơ ngang Lang Nha Bổng, một tay cầm gậy quét qua, Lang Nha Bổng trăm trượng quét nửa vòng tròn một trăm tám mươi độ, kiến trúc nháy mắt bị phá hủy.
Leng keng!
Lang Nha Bổng bỗng bị chặn lại.
Trong một gian kiến trúc có một Hắc Thiên Thần năm cánh tay rực cháy lửa giận. Gã đang đột phá, đã mọc một cánh tay, sắp đến Hắc Thiên Thần sáu tay, không ngờ bị ngắt ngang.
Hắc Thiên Thần năm tay tức giận quát:
- Tiểu tử, ta muốn ngươi chết!
Hung ý vô biên ập đến, Hắc Thiên Thần năm tay lắc người xông hướng Lâm Phàm.
Cổ Nhĩ, Cáp Già lơ lửng trên trời, biểu tình kinh sợ:
- Hắn sắp đột phá sáu tay nhưng bị tiểu tử này phá hoại. Không thể nào, tiểu tử kia đã bị chúng ta chém chết rồi mà?
Lâm Phàm cảm nhận lực lượng khủng bố ập đến nhưng không sợ chút nào.
- Muốn ta chết thì đánh trước đã!
Hôm nay hắn phải đại biểu chính nghĩa chơi tới cùng với đám người không có tình yêu và hòa bình này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận