Vô Địch Thật Tịch Mịch

Chương 690: Lão sư, ngài đã nạp tiền rồi sao

Lâm Phàm xem xong tờ báo rồi chìm vào suy tư, không xem không biết, nhìn rồi giật mình, bên ngoài rộn ràng như thế khiến hắn hơi mong đợi. Hơn nữa còn thấy người quen, Ma Thần Xích Cửu Sát, chủ chính đạo Viên Chân.
Hai người này Lâm Phàm quen thuộc, sự kiện hai người lõa thể là hắn làm, nhưng hắn không ngờ sự việc bị lộ ra ngoài, chuyện này hơi phức tạp.
Xem ra thế lực của Tri Tri Điểu hơi to lớn, phanh phui ra chuyện này thì phải có chút năng lực mới được.
Không ngờ Hắc Thiên tộc đã hành động, bắt đầu vở kịch lớn diệt tông, mục tiêu đầu tiên là tông nhỏ.
Còn về sứ giả hòa bình Tần Phong muốn đến Nguyên Tổ vực kháng nghị của Hắc Thiên tộc, không biết tình huống cụ thể thế nào.
Lúc này Hắc Thiên tộc đã bắt đầu xuất chinh, tông nhỏ không thần phục bị diệt ngay, máu chảy thành sông, không tha chó gà, làm người trong Nguyên Tổ vực cảm thấy bất an, không biết cuối cùng sẽ biến thành như thế nào.
Phủ chủ Bắc Sơn phủ oanh kích Xích Cửu Sát, bị bắn ngược bị thương hơi nặng. Bọn họ đã biết hướng đi Hắc Thiên tộc chinh phục Nguyên Tổ vực, nhưng không tiện nối gót theo.
Giáo chủ Huyền Không giáo có ý tưởng đó, muốn diệt Tịnh Không thánh địa, cướp tài phú của đối phương, làm thực lực tổng thể của tông môn tăng mảng lớn, cũng khao khát xưng bá Nguyên Tổ vực.
Làm giáo chủ thắc mắc là phủ chủ Bắc Sơn phủ đóng cửa không gặp ai, không bàn bạc chuyện liên hợp nữa. Giáo chủ nghi ngờ phủ chủ Bắc Sơn phủ đã bị gì, từ khi trở về từ liên minh Ngân Hà giáo liền bế quan, khiến người nghi ngờ, rất có vấn đề.
Ngân Hà giáo.
Dương Vạn Chân nhíu chặt mày, đang suy nghĩ một việc, trưởng lão trong giáo bày mưu tính kế.
- Tông chủ, bây giờ là cơ hội cực tốt. Hắc Thiên tộc hành động, muốn chinh phục Nguyên Tổ vực, đã có tông môn nhỏ bị diệt sạch, toàn tông môn không tha cả chó gà. Nếu bây giờ lại mở họp liên minh thì những tông môn kia tuyệt đối không từ chối.
- Đúng vậy! Tình huống bây giờ hơi không ổn, Hắc Thiên tộc cho chúng ta cơ hội lớn, nếu bỏ qua cơ hội lần này thì không kịp hối hận.
Dương Vạn Chân giữ im lặng, đang suy nghĩ một việc. Hôm qua Tri Tri Điểu bay tới, Dương Vạn Chân thấy ngạc nhiên, muốn bắt lấy nó nhưng nào ngờ thứ đó không có hình thể, không thể tấn công, cuối cùng còn cho thể nghiệm miễn phí một tháng. Dương Vạn Chân đọc những thứ trước kia chưa từng nghĩ tới, rất ngạc nhiên.
Hành vi của Hắc Thiên tộc dẫn đến vực ngoại giới khác chú ý, sứ giả hòa bình gì đó Tần Phong muốn đích thân đến ngăn cản sự hung ác này.
Dương Vạn Chân hơi sốt ruột, người đến từ vực ngoại giới khác nếu thực lực mạnh mẽ trấn áp Hắc Thiên tộc, giải quyết nguy cơ chỗ này thì suy nghĩ không muốn đổ máu vẫn thống nhất Nguyên Tổ vực của Ngân Hà giáo sẽ tan tành.
Một trưởng lão thân hình vạm vỡ sốt ruột nói:
- Tông chủ, việc này không chờ được, chúng ta phải ra tay ngay!
Dương Vạn Chân hỏi:
- Được, Hắc Thiên tộc sẽ hủy diệt tông môn nào tiếp theo?
Đã đến lúc ra tay rồi.
Tri Tri Điểu xuất hiện khiến Dương Vạn Chân cảm giác vực ngoại giới phức tạp hơn đã nghĩ. Nguyên Tổ vực chưa thống nhất, chờ thời gian lâu sẽ có người của vực ngoại giới khác đến lấy địa bàn.
Trưởng lão khác trả lời:
- Tông môn tiếp theo chắc là Phục Sơn tông, cách Hắc Thiên tộc rất gần. Nếu Hắc Thiên tộc lại ra tay chắc sẽ xuống tay với Phục Sơn tông.
Trưởng lão này đã sớm điều tra rõ tình huống xung quanh Hắc Thiên tộc.
Dương Vạn Chân nói:
- Được, vậy thì đi Phục Sơn tông.
Dương Vạn Chân đã nghĩ hết rồi, nếu Phục Sơn tông đụng phải Hắc Thiên tộc thì chắc chắn sẽ không cản nổi. Y khiến Phục Sơn tông tham gia vào liên minh, đối phương cầu còn không được, chắc chắn sẽ không từ chối.
Viêm Hoa tông.
Ngày thường yên tĩnh nhưng lúc này trong tông môn biến đổi động trời.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Một cột sáng bắn lên cao kèm theo tiếng cười mừng như điên:
- Đột phá, lão phu đột phá!
Khô Mộc trưởng lão mừng muốn khóc, bao lâu rồi rốt cuộc chờ đến cơ hội này, đột phá Bán Thần cảnh. Khô Mộc trưởng lão thấy khóe mắt cay, nhìn Thiên Tu sư huynh và Lâm Phàm càng đi càng xa, lão bỗng thấy trưởng lão như mình hơi vô dụng.
Hỏa Dung đã đột phá Bán Thần cảnh càng làm Khô Mộc trưởng lão rầu thúi ruột, cảm giác mình càng vô dụng.
Lần này tiểu tử Lâm Phàm mang tài phú từ bên ngoài về rất kinh người, trong mớ bảo bối có nhiều món trợ giúp lão rất lớn.
Một quả trứng tràn ngập sức sống khiến Khô Mộc nhìn thấy hy vọng, lão lĩnh ngộ pháp tắc sinh mệnh nên quả trứng này giúp ích rất nhiều.
Lâm Phàm vui mừng nói:
- Lợi hại! Xem ra nhiều tài phú đã giúp Khô Mộc trưởng lão đột phá.
Thực lực của tông môn mạnh lên mới tổng thấy hy vọng, đương nhiên bấy nhiêu đây chưa đủ, mới chỉ là Bán Thần, hơi yếu trong tình huống hiện giờ. Nhưng Lâm Phàm tin tưởng có nhiều tài phú như thế chống dậy, vào Thần cảnh chỉ là chuyện trong thời gian ngắn.
Lúc này một giọng nói vang lên:
- Khô Mộc, ngươi cuồng cái gì?
Là giọng của Cát Luyện trưởng lão. Ngọn núi kia gió thổi mây phun, vòng xoáy hư không hiện ra, hơi thở khủng bố vọt lên.
Cát Luyện cũng đột phá Bán Thần cảnh, xem ra bọn họ đều được đến thứ mình muốn trong mớ tài phú.
Lại một trưởng lão quát lớn:
- Hừ! Còn Cát Luyện nhà ngươi cuồng gì hả!?
Hơi thở bộc phát ra, sơn phong của Viêm Hoa tông trưởng lão bùng nổ uy thế động trời. Đây là tập thể đột phá, dung hợp lại với nhau rất khủng khiếp.
Các đệ tử ngây ngẩn, xảy ra chuyện gì? Các trưởng lão trong tông môn cùng uống thuốc kích thích sao? Vì sao tập thể đột phá, làm động tĩnh lớn như vậy.
Trên ngai báu trong đại điện, tông chủ đang nhàn nhã nghỉ ngơi, rất vừa lòng tình hình hiện giờ của tông môn. Các đệ tử tôn trọng, đệ tử kính yêu, bình thường không có chuyện gì làm phiền tông chủ, dù có chuyện thì sư đệ cũng giải quyết giúp.
Tông chủ chợt nhận ra trước kia vất vả lâu như vậy đều đáng giá, bây giờ tông môn cường đại, không có chuyện cần làm được, lo yên ổn hưởng phúc là được.
Tông chủ chợt phát hiện khí thế bên ngoài hơi khác, rất kinh người, rung động.
- Không thể nào! Sao các sư đệ đều đột phá?
Tuy tông chủ đã không lo việc gì, nhưng thực lực của các sư đệ cao hơn là chuyện khiến người buồn rầu.
- Chuyện này rốt cuộc là sao?
Tông chủ không nghĩ ra, không biết nhóm Hỏa Dung chọn lựa nhiều thứ tốt từ mớ tài phú.
Lâm Phàm nhoẻn miệng cười, tất cả trưởng lão đột phá đến Bán Thần cảnh xem như bước tiến lên. Có tài phú vun đắp, không thể nào không đột phá.
Giọng Hỏa Dung trưởng lão vang vọng tông môn, hình thành sóng âm truyền vào tai mỗi đệ tử:
- Thần cảnh xa vời, nhưng đã phát hiện đường, mở cho ta!
Nhiều đệ tử phấn chấn.
Hỏa Dung trưởng lão sắp đột phá Thần cảnh?
Xoẹt đùng đùng!
Sấm sét bủa giăng trên trời, đan xen vào nhau, ánh sáng lấp lóe che mắt.
Sơn phong chỗ Hỏa Dung bị bão lực lượng bao bọc, đây là bước then chốt bước vào Thần cảnh. Có những thiên tài địa bảo phụ trợ, cánh cửa Thần cảnh đã mở, Hỏa Dung sắp bước vào, theo đuổi cảnh giới cao hơn.
- Các vị sư huynh đệ, ta vào Thần cảnh trước một bước chờ các ngươi!
Câu này là nói cho nhóm Cát Luyện nghe, so sánh với Thiên Tu sư huynh thì hoàn toàn không thể so.
Hỏa Dung vốn có thể đột phá, Khô Mộc đột phá quá kiêu ngạo, rồi tới Cát Luyện đột phá càng kiêu căng hơn, làm lão thấy gai mắt nên mới cố nín nhịn, xem còn ai lên mặt nữa.
Quả nhiên tất cả sư huynh đệ đều đột phá, nên Hỏa Dung làm áp trục, phá tan gông xiềng một hơi leo lên Thần cảnh.
Gió nổi mây phun, khí thế như lũ, uy Thần cảnh vẫn vô cùng bá đạo.
Nếu là lúc trước thì Hỏa Dung không nắm chắc thành công, nhưng bây giờ đã khác, lấy nhiều thiên tài địa bảo, cô đọng bản thân, bước vào Thần cảnh dễ như trở bàn tay.
Hỏa Dung đạp một bước, một ảo ảnh Hóa Thần bay lên nhuộm đỏ nửa bầu trời.
Đệ tử tông môn nhìn, giật nảy mình, càng tự hào và đắc ý nhiều hơn.
Hỏa Dung cười to bảo:
- Ha ha ha! Các sư huynh đệ, các ngươi thấy sao? Lực lượng của Thần cảnh thật sự rất mạnh, lão phu ở cảnh giới này chờ đón các ngươi.
Mái tóc đỏ bay lên, tuy Hỏa Dung già nhưng vẻ ủ rũ biến mất hết, tái hiện hùng phong năm xưa.
Khô Mộc tức giận nghiến răng:
- Cái tên Hỏa Dung này, quá âm hiểm!
Khô Mộc không ngờ Hỏa Dung xấu xa như vậy, chờ đến bây giờ để nổi bật.
Cát Luyện lạnh lùng nhìn, đột phá Bán Thần cảnh vốn là việc vui nhưng bị Hỏa Dung làm mất hết hứng, hoàn toàn không muốn nói chuyện.
Mấy trưởng lão khác cũng rất bất mãn với Hỏa Dung, có cần làm vậy không?
- Hỏi ai nham hiểm nhất trong tông môn thì tiện nhân này ở đầu bảng!
- Hỏa Dung, ngươi học theo ai, đột phá thì đột phá, khoe khoang cái gì?
Hỏa Dung nghe mấy lời này thì cười lớn, lòng lâng lâng nói:
- Các vị sư huynh đệ, nói gì kỳ, lão phu đột phá đến Thần cảnh là chuyện không thể kiểm soát, chẳng qua không ngờ sẽ đột phá sau các vị sư huynh đệ, thôi đừng để bụng.
Hỏa Dung mới nói xong Viêm Hoa tông đất rung núi chuyển.
Nhiều đệ tử kinh hoàng, tưởng tông địch đến, nhưng nhìn hồi lâu không thấy tông địch xông vào, ngược lại xem tình cảnh bên Thiên Tu sơn phong.
Xôn xao!
Trong mắt các đệ tử phản chiếu cây cổ bao la xòe lá che kín thiên địa.
Cây cổ to lớn, mênh mông, tỏa hơi thở viễn cổ, nhánh thô to như rồng lớn, từng mảnh lá cây xanh đung đưa theo gió, tỏa ánh sáng màu lục chiếu nguyên tông môn.
Thiên Tu ngồi xếp bằng, các đốm sáng màu đỏ bay ra ngoài người, cách thân thể mấy trượng, có dị thú lửa đỏ bay lượn quanh người.
Hơi thở hùng hồn mà bình ổn uấn nhưỡng trong người Thiên Tu rồi bay lên cao, bộc phát ra.
- Hơi thở của lão sư hơi không đơn giản.
Sau khi vực ngoại giới dung hợp, Lâm Phàm luôn cảm giác thực lực của lão sư khó đuổi kịp tốc độ của mình, nhưng nay xem ra hắn đã hơi coi thường lão sư.
Hỏa Dung nhìn cây cổ, kinh ngạc nói:
- Cát Luyện, hình như ngươi lỗ to. Đây là nhánh cây của ngươi mà, sao vào tay sư huynh thì có biến đổi như vậy?
Cát Luyện bực tức ôm ngực, muốn nói chuyện nhưng không biết nên nói cái gì. Cát Luyện phát hiện sư huynh lấy thứ tốt từ tay mình, thứ trước kia lão cho rằng vô dụng nhưng vào tay sư huynh thì phát huy ra tác dụng rất lớn.
- Lão phu, Thiên Tu, khai sáng ra hệ thống tu luyện riêng!
Trong phút chốc tiếng gầm rú nổ vang, cảm ứng vực ngoại giới truyền đến tất cả vực ngoại giới khác.
Mọi người trong vực ngoại giới giật nảy mình, nhiều lão quái vật rung động.
Khai sáng ra hệ thống tu luyện riêng cho mình?
Chưa từng thấy chuyện như vậy.
Lâm Phàm ngây người, đây là kiểu nạp tiền sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận