Vô Địch Thật Tịch Mịch

Chương 716: Đừng nói là bị kẹt rồi

- Không ngờ cái tên Huyết Luyện còn sống, kỹ năng chịu nhục đã tu luyện đến cảnh giới rất cao, sau khi vực ngoại giới dung hợp vẫn sống khỏe, phục thật, dục vọng muốn sống quá mạnh, rất kinh người.
Viêm Hoa tông.
Hai đệ tử vẫn trông giữ sơn môn, từ khi họ xin với trưởng lão thì luôn trông giữ sơn môn, bọn họ cảm thấy vô hình có vinh diệu bao phủ trên người.
Trông giữ sơn môn không phải đơn giản đứng là xong, cần mỗi giây ngưng tụ tinh khí thần đến đỉnh, người bình thường khó làm được, cần có sức ý chí nhất định.
Bọn họ là người có sức ý chí rất mạnh.
Phía xa có luồng sáng bắn tới, hai đệ tử thẳng sống lưng, không cần xem cũng biết là Lâm sư huynh trở lại.
Từ sau khi vực ngoại giới dung hợp, chỉ có Lâm sư huynh mới trở về bá đạo như vậy.
Hơn nữa vùng đất mạo hiểm ở quanh tông môn, dù các sư huynh đệ tôi luyện thì chỉ mất thời gian trò chuyện đôi câu là đến nơi.
Thiên Tu sơn phong.
- Lão sư, đồ nhi về rồi.
Tâm tình của Lâm Phàm khá tốt, ngồi một bên, hí mắt lộ vẻ: Lão sư không hỏi xem đồ nhi phát hiện cái gì sao?
Quả nhiên Thiên Tu phối hợp hỏi:
- Xem biểu tình của đồ nhi làm vi sư hơi tò mò lần này ra ngoài có thu hoạch gì không?
Lâm Phàm cười nói:
- Bị lão sư nhìn ra rồi.
Lâm Phàm giơ tay lên, nhiều tài phú quý báu chất đống.
Đan dược, binh khí, tài liệu, đều rất quý trọng.
Đặc biệt là đan dược hấp dẫn ánh mắt của Thiên Tu. Những đan dược này phi phàm, tỏa mùi đan độc đáo, tuy chưa nuốt vào, ngửi một hơi đã làm người phấn chấn tinh thần.
Lâm Phàm mỉm cười nói:
- Lão sư, những đan dược này là đồ nhi hiếu kính cho lão sư.
Mớ đan dược này không giúp ích nhiều cho Lâm Phàm, hắn có điểm và giá trị khổ tu đủ xếp đầy nội tình, mớ đan dược có ích lớn cho lão sư hơn nhiều.
Lão sư cần trấn thủ tông môn, phòng ngừa tông môn xảy ra chuyện, nên không thể một mình di ra tìm đồ vật cần thiết cho mình, nên đây là lúc đồ nhi như hắn phát huy.
Thiên Tu khen ngợi:
- Đồ nhi, không phải vi sư muốn khen nhưng đồ nhi đúng là bảo bối ngoan của vi sư.
Đồ nhi này hết chỗ chê, các sư đệ hâm mộ cũng là chuyện bình thường, có đồ nhi như vậy hỏi sao họ không hâm mộ?
Đôi khi Thiên Tu khoe các hành động của đồ nhi với đám sư đệ, và việc hắn hiếu kính lão sư như thế nào.
Nên vào những lúc đó nhóm Hỏa Dung lặng im, ước gì lỗ tai bị điếc không nghe thấy gì hết.
Thiên Tu kinh ngạc hỏi:
- Nhưng đồ nhi kiếm mấy thứ này ở đâu?
Nếu lúc trước khi vực ngoại giới dung hợp thì lão còn hiểu xuất sứ, ví dụ lấy từ Chân Tiên giới. Nhưng bây giờ Chân Tiên giới giải tán, nhiều vực ngoại giới dung hợp, tông môn đầy rẫy, làm gì có nhiều tông môn cho người ta đánh cướp?
Lâm Phàm ngẫm nghĩ, không thể nói đây là đồ nhi đào mộ của người ta kiếm được, càng không thể nói từ xác chết phun ra.
Nếu nói thật thì lão sư sẽ không chịu nổi, có đánh chết hắn cũng hợp lý.
Lâm Phàm thề thốt bảo đảm:
- Lão sư, mấy cái này là đồ nhi ở bên ngoài làm người tốt việc tốt, được người ta tặng cho, nguồn gốc tuyệt đối chính đáng!
Lâm Phàm không chắc lão sư có tin không, nhưng lão sư tin tưởng hắn nên phỏng chừng sẽ không nghi ngờ.
- Thật không?
Lâm Phàm đứng đắn nghiêm túc, không giống nói đùa:
- Đương nhiên là thật, lão sư nghi ngờ nhân phẩm của đồ nhi sao?
Biểu tình tha thiết mà nghiêm túc của Lâm Phàm làm Thiên Tu hơi tin, nhưng làm lão sư, lão quá rành cái tính của đồ nhi.
Trong chuyện này chắc chắn có vấn đề, nhưng Thiên Tu sẽ không ngờ rằng đồ nhi đào mộ của người ta kiếm mấy thứ này, nếu lão biết chắc chắn sẽ rít gào.
Thiên Tu vỗ vai đồ nhi, vui mừng gật đầu nói:
- Đồ nhi, sao vi sư không tin tưởng đồ nhi được, nhân phẩm của đồ nhi cao thượng giống như vi sư. Cứ tiếp tục giữ như vậy, không thể bị vật ngoài thân mê hoặc.
- Lão sư yên tâm, nhân phẩm của đồ nhi mãi mãi không thay đổi.
Lâm Phàm tặng cho lão sư đồ vật lấy từ mộ xong yên lòng về mật thất tu luyện.
Lão sư mở ra hệ thống riêng cho cá nhân, cần đan dược không phải loại đơn giản. Lâm Phàm không biết mớ đan dược đó có thể đẩy lão sư lên đến cảnh giới nào, nhưng chắc chắn không đơn giản.
Khiến lão sư càng mạnh thì áp lực của hắn sẽ càng nhỏ, có người bảo vệ tông môn, hắn có thể thoải mái phiêu bạt bên ngoài.
Hắn không nghĩ mấy chuyện khác nhiều, hắn phải bảo vệ lão sư, bảo vệ mỗi đệ tử của Viêm Hoa tông, nên cần nhanh chóng tăng tu vi lên.
Mật thất.
Lâm Phàm ngồi xếp bằng.
Giá trị khổ tu: 1216000000.
Điểm: 35880015.
Hắn mới chém chết một đám người làm điểm tăng lên mấy chục vạn, thu hoạch ngoài ý muốn khá tốt.
Nút + cảnh giới không phải màu xám mà phát sáng, có thể tăng cao cảnh giới.
Trước đó hắn sẽ lấp đầy nội tình. Công pháp Thủy Ma Kinh rất mạnh, nhưng xóa bỏ ma thai giảm mạnh uy năng không còn một phần mười, nhưng những chuyện này không quan trọng, chỉ cần nội tình không thay đổi là được.
Lâm Phàm chỉ cần lực lượng thuần khiết nhất, có thể một đấm đánh người thành thịt nát, đó mới là hành vi nam nhân thực thụ nên làm.
Lâm Phàm mặc niệm:
- Thăng cấp!
[Tiêu hao một ngàn bốn trăm vạn điểm.
Thủy Ma Kinh (thất trọng)
Đặc tính: Song nguyên ma thai (chết, thần thông Thủy Ma (chết), Thủy Ma Già Thiên, Thủy Ma Chi Môn, Thủy Ma Quyền, cảm ứng Ma Tổ.]
Thoáng chốc chân mày Lâm Phàm co giật, một cánh cửa hình thành trong người hắn, cửa đen ngòm, bề mặt khắc ma, hơi thở rất quỷ dị, hình như thông hướng quê hướng chân ma.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Cửa ma mở, có dòng khí đen từ trong cánh cửa thổi ra.
- Ưm, lực lượng này rất mạnh, đệ lục trọng không thể so sánh, cách biệt gấp mấy lần.
Tóc đen dựng thẳng, hai bên huyệt Thái Dương nổi ma văn màu đen lan tràn tới trán, hình thành ma ấn như ngọn lửa ở vị trí chính giữa.
Răng rắc!
Cơ bắp cuồn cuộn, gân xanh lồi ra, bên trong có máu đen đang chảy.
Tế bào trong người điên cuồng cắn nuốt lực lượng này để lớn mạnh bản thân, thăng cấp nội tình.
Lấy Lâm Phàm làm trung tâm khuếch tán sóng lực lượng từng lớp chồng lên nhau, lan tràn bốn phía, xuyên thấu vách tường mật thất truyền ra ngoài.
Các đệ tử Vô Địch phong bị kinh động, bọn họ phát hiện chỗ sư huynh bế quan dày đặc sóng gợn như sóng triều mênh mông lan tràn bốn phía.
Có đệ tử kinh kêu:
- Có chuyện gì vậy?
Sóng gợn xuyên thấu thân thể của họ, làm giật thót tim, bóng tối sợ hãi bao phủ trái tim, họ như chìm vào vực sâu vô tận.
Thanh Oa đang tu luyện đột nhiên có sóng gợn xuyên thấu thân thể, đánh thức nó:
- Không thể nào, kẻ bỏ mạng tu luyện Thủy Ma Kinh đến cảnh giới cỡ này rồi? Lĩnh vực Thủy Ma mở ra Thủy Ma Chi Môn, hắn sắp trở thành đại ma hay muốn thành Ma Tổ mới?
Thanh Oa rất quen thuộc hiệu quả của công pháp này.
Tu luyện Thủy Ma Kinh đến tầng cao có thể câu thông thứ nguyên Thủy Ma, mở ra Thủy Ma Chi Môn, trở thành vua trong ma, triệu hoán vô số Thủy Ma.
Năm xưa Hận Thiên Tiểu Ma Quân dựa vào Thủy Ma Chi Môn trở thành bá chủ một phương, một chọi một hay một đấu với một đám đều giỏi, rất kinh người.
Kẻ bỏ mạng lấy được Thủy Ma Kinh mới qua bao lâu mà tu luyện đến cảnh giới này rồi? Gặp quỷ.
Thanh Oa đã kinh ngạc đến ngây người, đời này chỉ có một việc làm nó ngạc nhiên nhất, đó là tại sao nó biến thành ếch?
Nhưng bây giờ có thêm một việc, đó là kẻ bỏ mạng tu luyện kiểu gì mà sao biến thái quá, siêu khủng bố.
Nếu bị Căn Nguyên Lão Ma phát hiện chuyện này sẽ tìm mọi cách bắt người về, tách rời ra, tìm tòi nghiên cứu căn nguyên ở đâu.
Chuyện này vốn không hợp lý.
Trong khi Thanh Oa thắc mắc thì hư không lại nổ vang, mây đen dày đặc ngưng tụ thành vòng xoáy, ám lôi đan xen dày đặc hư không, dị tượng kinh người.
Thanh Oa ngạc nhiên vụt ngẩng đầu, mắt xanh nhìn chằm chằm hư không:
- Không thể nào!
Sắp xảy ra chuyện kinh dị.
Trong vòng xoáy sấm sét có bão tố màu đen điên cuồng gào thét, tầng mây cuồn cuộn. Có đôi chân mênh mông viễn cổ đầy vảy đen từ trong bão tố ám lôi đan xen chậm rãi giáng xuống, tầng mây bị khuấy động, uy thế khủng bố phủ lên Viêm Hoa tông.
Thanh Oa khó giữ bình tĩnh, hai mắt to cỡ hạt đậu nở to bằng đèn lồng:
- Gặp quỷ thật rồi! Thân thể Thủy Ma!
Thanh Oa nhận ra đây là thân thể Thủy Ma, dù Hận Thiên Tiểu Ma Quân được đến công pháp này cũng mất thời gian rất lâu mới ngưng luyện ra thân thể Thủy Ma, còn phải tìm máu của chân ma dung nhập vào người, nhận hết đau khổ, trong trạng thái nửa chết nửa sống mới ngưng luyện ra.
Kẻ bỏ mạng đã trải qua cái gì mà sao biến thái quá vậy.
Tốc độ đột phá siêu mau, chưa qua hết giật mình lại có biến đổi kinh người, hắn lại đột phá, chuyện này không thể xảy ra.
Dù là Thần Tài, thiên kiêu nhất mà nó từng thấy, được gọi là con của thiên địa, thiên địa chuyển thế cũng không có năng lực như thế.
Nếu bị Hận Thiên Tiểu Ma Quân thấy chắc sẽ đập đầu vào cột ma chết.
Uy áp khủng bố khuếch tán, không gian đặc quánh, các đệ tử Viêm Hoa tông sợ teo tim, cảm giác sắp nghẹt thở.
- Sư huynh tu luyện công pháp gì mà khủng bố quá vậy.
Nhiều đệ tử trán nhỏ mồ hôi rơi xuống đất, lưng ướt nhẹp, mọi người khó chịu đựng trong uy thế như vậy.
Thiên Tu cũng giật nảy mình, hoàn toàn biến sắc mặt. Uy thế của đồ nhi quá mạnh, dù là lão cũng khó chịu nổi.
- Đồ nhi quá lợi hại, làm sư phụ như lão phu về sau sao có thể đối diện với hắn đây?
Giờ phút này, trong vòng xoáy ám lôi đan xen, thân thể Thủy Ma đã rơi xuống đến phần eo, thân hình quá to lớn, chỉ phần eo khi so sánh với Vô Địch phong thì ngọn núi trở nên nhỏ bé.
Vảy giáp trên đôi chân thô kệch tỏa ánh sáng đen khắc phù văn Thủy Ma rậm rạp.
Thanh Oa ngây người:
- Bị kẹt?
Kỳ lạ, thân thể Thủy Ma giáng lâm một lần duy nhất, vì sao chỉ có nửa khúc mình? Đừng nói là bị kẹt rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận