Vô Địch Thật Tịch Mịch

Chương 726: Ta sẽ không tu luyện, đời này đều không tu luyện

Lão tổ tham gia dẫn đến bên nhà vệ sinh đá thực lực yếu nhất ra, để lão tổ vào, tuy chỉ là chuyện nhỏ nhưng vẫn dẫn đến chút náo động.
Dương Vạn Chân hơi hoảng, cảm giác địa vị bị uy hiếp.
Lão tổ thì mờ mịt, tay cầm khăn lau đứng trước nhà vệ sinh, không biết bắt tay từ đâu.
Dương Vạn Chân liếc xéo, biểu tình khinh thường nói:
- Mới tới, đừng đứng ngây ra đó, nhanh chóng thanh lý nhà vệ sinh, chờ chút nữa các đệ tử tu luyện xong sẽ vào. Nếu ngươi không làm được thì mau biến, nơi này không thu phế vật.
Dương Vạn Chân lắc cổ tay, khăn lau như vật sống, tay quẹt qua, tro bụi mất hết, sáng bóng sạch sẽ chói lòa, nhìn mát mắt.
Trong thời gian Dương Vạn Chân đã ngộ, thanh lý nhà vệ sinh cũng là một loại tu hành, không hề đơn giản.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Phía xa có chấn động.
Một kiến trúc mới rơi xuống Viêm Hoa tông, đó là kho bảo bối của Thánh Tiên giáo, trong phút chốc dẫn đến vô số đệ tử kinh thán vây xem.
Bọn họ kinh thán nhưng không giật nảy mình, từ khi trở thành đệ tử của Viêm Hoa tông, biết sự tồn tại của Lâm sư huynh thì họ không còn giật mình nữa.
Nếu sức chịu đựng tâm lý yếu ớt như vậy thì bọn họ đề nghị tốt nhất đừng ở trong tông môn, vì sẽ chết không rõ ràng.
Lão tổ đau lòng nhắm mắt lại, hai hàng lệ chậm rãi chảy xuống:
- Đó là tài phú của giáo ta!
Chẳng những bị người bắt đi, cũng không thể giữ gìn của báu.
Dương Vạn Chân ngước đầu nói:
- Người mới, đừng đa sầu đa cảm, sau khi ngươi gặp người kia thì cuộc đời của ngươi đã u ám. Nhanh chóng làm việc, đừng làm biếng, ngươi đã phân đến tổ của chúng ta thì đừng gây cản trở.
Lão tổ đỏ mặt tía tai gầm rống:
- Cản trở? Ngươi có hiểu nỗi đau của lão tổ không? Đó là tài phú của giáo ta, lão phu bị bắt đến đây làm những việc này. Ba, bốn trăm năm, ngươi biết đây là khái niệm gì không!?
Không cam lòng!
Dương Vạn Chân thở dài, ngừng tay lại:
- Người mới, ngươi còn non lắm. Nhìn chúng ta xem, và người lúc trước ngươi thấy đều là người của ta. Tự giới thiệu một chút, Dương Vạn Chân, hoàng chủ Ngân Hà giáo, toàn bộ trưởng lão còn sống trong tông môn đều ở đây. Còn về tông môn, ta không có cả tông môn thì nói gì mấy cái đó.
Lão tổ kinh ngạc, ngây người nhìn đối phương:
- Cái gì?
Thảm như vậy mà còn giữ được nụ cười trên môi, sức chịu đựng tâm lý phải lớn đến đâu mới được?
Ngữ điệu của Dương Vạn Chân bình tĩnh nói:
- Còn nữa, ta nói thêm một việc cho ngươi biết. Trước chúng ta còn có một đám người, cường giả nguyên giới vực của họ đều bị tên kia bắt đi, hiện giờ ở chân núi gánh phân tưới đồng ruộng. Nhớ kỹ, ở chỗ này chuyện ngươi gặp phải không đáng gì, có người thảm còn hơn ngươi, chăm chỉ làm việc, đừng nghĩ nhiều. Ngươi chỉ mất ba, bốn trăm năm, còn chúng ta là suốt đời.
Dương Vạn Chân nói xong tiếp tục vùi đầu làm việc, không nói nhiều nữa.
Lão tổ đứng ngây như phỗng, lòng thầm giật minh. Đây rốt cuộc là loại người gì?
Trong mật thất.
Lão sư đã sửa lại chỗ này, cứng rắn hơn chỗ cũ.
Điểm: 6040015.
- Còn có sáu trăm vạn, giết hai Thánh Tử và một số trưởng lão tăng lên nhanh gần năm mươi vạn điểm, xem như không bị lỗ.
Nhưng hiện giờ với số điểm này mà muốn thăng cấp công pháp chỉ như muối bỏ biển, không đáng là gì.
Đột phá đến Chí Tiên cảnh, đẳng cấp rút thăm trúng thưởng không tăng lên, điều này làm Lâm Phàm hơi bất đắc dĩ, xem ra còn cần tiếp tục tăng cao tu vi mới được.
Lâm Phàm muốn liên tục rút thăm một trăm lần thử vận may xem sao.
Nhưng trước đó, Lâm Phàm dứt khoát lấy Tam Hoàng Kiếm ra cắm ngược dưới đất.
- Hỡi trùm Tam Thanh ở trên trời linh thiêng, hãy để ánh sáng của các ngươi bao phủ ta!
Cầu nguyện xong hắn bắt đầu rút thăm trúng thưởng.
[Tiêu hao một trăm vạn điểm.
Liên tục một trăm lần rút thăm trúng thưởng Kim Cương.
Rút thăm Kim Cương: Đa tạ ủng hộ, không ngừng cố gắng.]
Đợt đầu không có gì, tình huống bình thường, hắn không nóng nảy, liên tục rút một trăm lần chỉ là thử vận may một lần.
Rất nhanh kết thúc liên tục rút một trăm lần.
- Ta . . .!
Lâm Phàm không muốn nói thêm gì nữa, rút trúng đồ không quá kém nhưng không giúp ích gì lớn cho hắn.
- Thôi, để lại cho các sư đệ, không xem như lỗ vốn.
Rút thăm trúng thưởng Kim Cương tất nhiên có cơ hội rút được thứ tốt, nhưng cũng có nhiều lần không được thứ gì, hoặc nên nói hôm nay hắn hơi xui.
Lâm Phàm suy tư:
- Không thể nào! Ta lê thân bị thương tàn tạ trở về rút thăm trúng thưởng, còn có máu tươi chảy ra, đây rõ ràng là thấy đỏ rồi, siêu đỏ luôn mà sao vẫn xui? Không lẽ phải là đỏ bầm?
Lâm Phàm càng nghĩ càng thấy rất có thể, dứt khoát chém một nhát chết tươi.
Mười giây sau sống lại, tinh khí thần lên đến đỉnh, hắn lại cắm ngược kiếm vái xin phù hộ lần thứ hai.
Tiếp tục rút liên tục một trăm lần hai mất một trăm vạn điểm.
[Rút thăm Kim Cương: Chúc mừng rút trúng một phần hướng dẫn sáng tạo công pháp tiên giai.]
Lâm Phàm mừng rỡ, đây mới là hướng đi bình thường, so với lúc trước hoàn toàn là lãng phí điểm, tưởng số điểm này là gió tự nhiên thổi tới sao?
Hiện giờ Lâm Phàm tự sáng tạo ra công pháp thần giai Vạn Kiếp Tạo Hóa Công.
Lúc trước Lâm Phàm tốn rất nhiều thời gian sáng tạo ra công pháp này, nó cũng giúp hắn cho tới khi bước vào Đại Thánh cảnh.
Bây giờ hắn đến Chí Tiên cảnh, cần công pháp càng mạnh lớn mạnh bản thân.
Thăm trắng!
Thăm trắng!
Ngay sau đó có tin báo tốt đẹp hơn.
[Rút thăm Kim Cương: Chúc mừng rút trúng một phần công pháp thần giai Hợp Hoan Bảy Mươi Hai Thức Phi Tiên Thuật.]
Lâm Phàm sửng sốt:
- Cái quỷ gì?
Xem tên công pháp làm hắn cảm giác hơi khó chịu.
Lúc này liên tục xuất hiện rút thăm trắng, đan dược, binh khí vân vân. Nếu là trước kia thì chúng nó đều là thứ tốt, nhưng với hắn bây giờ thì có hay không đều chẳng sao.
- Xem ra hôm nay không thích hợp rút thăm trúng thưởng, nhưng hơi không khoa học, đã bao lâu không rút thăm, vì sao không ra thứ tốt được?
Lâm Phàm nghĩ thứ tốt thì phải giống như buff cấp vĩnh hằng.
Trong khi Lâm Phàm thất vọng, tiếc nuối thì một giọng nói trong trẻo vang lên:
[Rút thăm Kim Cương: Vận may siêu bùng nổ, chúc mừng rút trúng buff cấp vĩnh hằng chiến trường viễn cổ.]
- Mợ ơi, đến rồi!
Bùm!
Lâm Phàm nhảy cẫng lên.
Quả nhiên thời gian dài không rút thăm trúng thưởng thì vận may sẽ bùng nổ trong khoảnh khắc.
- Trùm Tam Thanh, đa tạ, đa tạ!
Hắn siêu kích động, thật sự rất sướng.
Hắn nắm rõ hướng dẫn sáng tạo công pháp tiên giai, ngược lại công pháp thần giai kia khiến hắn hơi hứng thú.
Hợp Hoan Bảy Mươi Hai Thức Phi Tiên Thuật.
Lâm Phàm xem kỹ, hoàn toàn ngây người. Công pháp này hơi bị bá đạo, hoàn toàn là sách khiêu dâm, tuy chỉ có bảy mươi hai thức nhưng có một trăm lẻ tám loại tư thế. Có tư thế cao cấp khó làm, tính mềm dẻo không tốt chưa chắc làm được nhưng điều hòa âm dương, diễn biến âm dương.
- Công pháp này hơi đặc biệt, không có đẳng cấp tu luyện, chỉ lĩnh ngộ một lần, cần tiêu hao hai trăm vạn điểm.
Tuy hai trăm vạn điểm nhiều thật nhưng xem tình huống trước mắt thì lời chán, có nên học không?
Không được, công pháp tà ác như vậy sao mình có thể học nó, muốn tu luyện phải tu luyện công pháp nam nhi thật sự, loại này tuyệt đối không thể chạm vào!
Lâm Phàm tự mình từ chối, sau đó lặng im, học chút chiêu thức phòng thân, ít ra về sau sẽ không bị động.
Biểu tình của Lâm Phàm cực kỳ nghiêm túc:
- Không được, bản phong chủ tuyệt đối không thể học.
Hắn sẽ không học công pháp phá hoại hài hòa này.
Lòng thầm mặc niệm:
- Lĩnh ngộ.
[Tiêu hao hai trăm vạn điểm.
Hợp Hoan Bảy Mươi Hai Thức Phi Tiên Thuật (viên mãn)
Đặc tính: Chủ Hợp Hoan, âm dương hiển hiện, đỉnh phi thăng.]
Lâm Phàm không xem đặc tính của môn công pháp này, hoàn toàn khó xem, cực kỳ hoang đường, hắn lo tập trung coi buff cấp vĩnh hằng.
Hắn xem kỹ:
- Thứ này hơi mạnh.
Buff này giống lĩnh vực, sau khi mở ra có được bá thể, sẽ không bị các loại thế công đánh lui, chiến ý, khí thế tăng mảng lớn, cụ thể mạnh đến mức nào thì phải tự thể nghiệm.
Thoạt trông nhiều điểm nhưng lúc dùng cũng tiêu hao nhanh chóng mặt.
Sáu trăm vạn điểm hiện giờ chỉ còn lại hai trăm vạn, thôi thì giữ lại chờ sau này tính tiếp.
Lâm Phàm cười thỏa mãn:
- Không tệ, hôm nay khá may mắn.
Lâm Phàm cất Tam Hoàng Kiếm, lấy sổ nhỏ ra, bắt đầu sáng tạo công pháp.
Tuy hiện giờ hắn rất mạnh, nhưng cường giả thật sự sẽ không lãng phí một chút thời gian, trong tay có hướng dẫn sáng tạo công pháp, không lẽ bỏ xó nó? Nếu làm vậy chứng minh ngươi không muốn trở thành cường giả thật sự.
Thiên Tu thầm thắc mắc:
- A, kỳ lạ, sao lần này đồ nhi không đến trò chuyện với vi sư?
Lúc đồ nhi trở về lão biết ngay, cứ nghĩ đồ nhi sẽ đến tâm sự với lão, không ngờ đồ nhi trực tiếp về Vô Địch phong, khiến lão rất bất ngờ.
Nhưng khi nhìn sau khi đồ nhi trở về đặt kiến trúc ở nơi đó, Thiên Tu thầm tò mò, đồ nhi lại ra ngoài làm chuyện xấu, bưng kiến trúc của người ta về. Nếu ngày nào đó lỡ tay đánh thua sẽ bị người ta chém chết!
Hôm sau.
Một con Tri Tri Điểu bay giữa hư không, cánh màu lam trong suốt đập nhẹ đã lướt thật xa.
Số lượng nghiệp vụ rất ghê gớm, rải rác mỗi giới vực.
Người tu hành một số vực ngoại giới đều đặt mua hàng của Tri Tri Điểu, bọn họ cần xem xét tin tức mới nhất.
Đôi khi có thể xem tin tức về vùng đất mạo hiểm, thậm chí chuyện xảy ra trong từng vực ngoại giới, bảo đảm rất lớn cho an toàn của họ.
- Cái gì? Tu vi Chí Tiên cảnh nghiền áp Thông Thiên cảnh? Quá nghịch thiên.
- Chí Dương Thánh Tử này hình như ở Dương Thần Điện? Phong Ưng Thánh Tử cũng không đơn giản, là Thánh Tử của Trường Không Thánh Địa, bị giết ở Nguyên Tổ vực thì sắp xảy ra chuyện lớn rồi.
- Ha ha ha! Cười chết mất, hai mươi mấy vị Thánh Tử của các Thánh Địa lớn không đánh lại một người, vậy mà họ thổi phồng mình là thiên kiêu.
Sự kiện Tri Tri Điểu tuyên bố hôm nay kích thích mọi người, tuy nhiều người chỉ xem như truyện cười.
Nhưng một số Thánh Địa, giáo lớn thì biểu tình nghiêm túc. Chí Tiên cảnh nghiền áp Thông Thiên cảnh không phải chuyện không thể nhưng rất hiếm hoi, người có năng lực như vậy mỗi người cuối cùng đều sẽ trưởng thành đến trình độ khủng bố.
Khi Dương Thần Điện, Trường Không Thánh Địa xem những nội dung này thì hét lên, không chỉ vì tức giận Thánh Tử bị người giết, còn vì mất mặt.
Đại năng của hai Thánh Địa lớn chỉ có một chữ:
- Giết!
Phải giết Lâm Phàm, dùng máu tẩy sỉ nhục.
Bạn cần đăng nhập để bình luận