Vô Địch Thật Tịch Mịch

Chương 737: Mời ngươi hãy chứng minh bản thân

Viêm Hoa tông rất yên tĩnh, các đệ tử sinh hoạt như bình thường.
Bọn họ biết sau đó sẽ xảy ra chuyện gì, sư huynh dẫn tiến nhiều nhân tài, nhưng tông môn của họ chắc chắn không cam lòng, sẽ giết tới nơi.
Nhưng bọn họ không lo lắng chút nào, có sư huynh ở thì không sợ gì hết.
Lâm Phàm đi ra mật thất, nhìn về phía hư không:
- Vẫn chưa đến sao? Tốc độ quá chậm.
Lâm Phàm hơi sốt ruột, những Thánh Địa và thế lực lớn thật hèn, muốn hắn tới tận cửa sao?
Tuy nhóm Lý Khôi Dương chưa khỏe lại nhưng có thể làm việc rồi, có điều làm việc không chăm chỉ, lau không sạch tường ngoài nhà vệ sinh.
Lão tổ Thánh Tiên giáo chắp hai tay sau lưng tuần tra việc làm của mọi người:
- Này, ta không muốn nói nhưng ngươi có thể làm thật lòng chút không? Nếu đã thề thì hãy chăm chỉ làm việc, coi chừng trời phạt ầm ầm lấy mạng nhỏ của ngươi.
Lão tổ Thánh Tiên giáo rất thất vọng, hoàn toàn không sánh bằng nhóm người trước, từ góc độ hay động tác đều chênh lệch lớn.
Đã thề rồi thì làm gì được nữa? Mấy trăm năm tuy không quá dài nhưng cũng không ngắn, đã làm thì phải làm tốt nhất.
Lão từng là lão tổ của Thánh Tiên giáo, biết rõ ở trong tông môn muốn bò lên trên trừ thực lực ra còn phải có ánh mắt, kiến thức.
Dù đã thề, xem như người hầu của Viêm Hoa tông nhưng vẫn còn hy vọng.
Với tình huống của Lâm phong chủ, miễn hắn không chết thì sẽ ngày càng nhiều người tham gia vào, nếu lão trở thành cầm đầu nhóm người này, quản lý bọn họ thì thực lực không tầm thường.
Nhìn xem, Thông Thiên cảnh đỉnh thì sao, phải nghe theo lệnh của lão đấy thôi.
Lý Khôi Dương lạnh lùng trừng mắt, trong lòng bốc cháy lửa giận:
- Ngươi đừng quá đáng, ta lau thế nào không liên quan gì ngươi!
Tên này hố y, hù dọa y, còn dám ngông nghênh trước mặt y, đúng là tự tìm chết.
Trong phút chốc khí thế ngưng tụ trong hư không.
Đây là trời phạt.
Lão tổ Thánh Tiên giáo ngước đầu lên, mỉm cười nói:
- Tới đây, cứ tiếp tục, chờ trời phạt giáng xuống hóa thành tro, không có cơ hội chuyển thế, ngươi cứ tiếp tục đi.
Lý Khôi Dương tức giận nghiến răng nghiến lợi:
- Ngươi . . .!
Nhưng Lý Khôi Dương đành vùi đầu nghiêm túc làm việc, uy thế trong không trung mới dần tán đi.
Trong Dương Thần Điện, các đệ tử cạnh tranh rất kịch liệt, tuy có nhiều Thánh Tử nhưng khó khăn mới leo lên đỉnh cao được.
Thánh Tử Phong Thiếu Liệt không giống như Thánh Tử bình thường, gã có Thánh Dương Thần Thể, dù là trưởng lão cũng không có quyền thế bằng gã. Hơn nữa trong Thông Thiên cảnh đỉnh, người cùng cảnh giới không đánh lại gã, cách biệt giữa hai bên rất lớn, chỉ mấy chiêu là thua gã ngay.
Phong Thiếu Liệt là thiên tài trong thiên tài.
Gã vô cùng kinh người, dù là điện chủ cũng ôm hy vọng lớn với gã, thậm chí được đồn là nhân tuyển tốt nhất cho điện chủ Dương Thần Điện đời tiếp theo.
- A!
Đột nhiên trong Dương Thần Điện truyền ra tiếng gầm giận dữ.
- Khinh người quá đáng, nói bậy bạ! Tri Tri Điểu dám nhục ta như vậy!
Điện chủ Dương Thần Điện có tóc đỏ rực giống Hỏa Dung trưởng lão, nhưng màu đỏ chói sáng hơn của Hỏa Dung trưởng lão, mỗi sợi tóc như kết tinh của lửa, tỏa ánh sáng rực rỡ mà nóng cháy.
Các đệ tử ở ngoài điện sợ hết hồn, không biết xảy ra chuyện gì mà làm điện chủ tức giận như vậy.
Điện chủ tức điên, lão cũng đặt Tri Tri Điểu, khi giở đến trang cuối, thấy có tin tức liên quan đến mình thì tim đập nhanh, hơi rung động.
Vực ngoại giới rất lớn, đừng nhìn Dương Thần Điện trông rất mạnh nhưng so với thế lực càng lớn bên ngoài thì không đáng là gì.
Hơn nữa muốn lên Tri Tri Điểu không dễ dàng, càng đừng nói là lấy danh nghĩa cá nhân.
Nên khi xem nội dung thì tim điện chủ đập nhanh, không biết viết chuyện gì, lúc thấy rõ ràng hơn, lão ngây người.
Mỹ nữ trần truồng dụ dỗ nhưng lão thờ ơ, sau lưng che giấu bí mật gì?
Khi xem tiêu đề, điện chủ chìm trong suy tư, hình như không có mỹ nữ nào lõa thân dụ dỗ lão, không lẽ là chuyện trước kia nhưng lão đã quên? Hoặc nội dung khen ngợi lão có tâm trí kiên định, không bị mỹ sắc dụ dỗ?
Nhưng xem nội dung bên trong, điện chủ Dương Thần Điện suýt hộc búng máu.
Nội dung nói công pháp lão tu hành cần bổ sung dương khí, bởi vậy không gần nữ sắc. Đệ tử trong điện thường xuyên biến mất, không biết nguyên nhân do đâu, hóa ra là vì bị lão hút khô, hủy thi diệt tích. Viết rõ ràng hợp lý y như thật.
Khi điện chủ rót năng lượng vào, trong mắt lão xuất hiện nhiều chữ ngưng tụ bằng năng lượng.
Đó là người đã xem nội dung rót lực lượng vào ngưng tụ thành bình luận. Điện chủ xem một số bình luận, mặt đỏ rần, nghiến răng ken két.
[Ghê gớm, điện chủ Dương Thần Điện đúng là nam nhi thực thụ, vì tu vi mà dám làm đệ tử luôn.]
[Thỏ không ăn cỏ gần hang, điện chủ này thật là bá đạo phi phàm, không biết công phu thân dưới của hắn thế nào? Thải dương bổ dương, môn công pháp này tà ác, bá đạo quá.]
[Trời ạ, các đệ tử tội nghiệp quá, vào tông chưa học nghệ thành tựu đã bị điện chủ hiếp, khỏi xem cũng có thể tưởng tượng ra thê thảm cỡ nào.]
[Ọe, ta sắp ói rồi, sao có kẻ ghê tởm như vậy. Dương Thần Điện, ta ghi nhớ rồi, sau này có cơ hội phải đi xem thử.]
Có muôn vàn chữ năng lượng, màu sắc khác nhau, chữ của người tu vi mạnh chỉ nhìn thoáng qua vẫn cảm nhận được hơi thở khủng bố phát ra từ đó.
Điện chủ Dương Thần Điện nổi khùng lên, người rực cháy lửa, đã sắp đứt dây thần kinh:
- A! Đồ khốn kiếp, là ai vu hãm ta!?
Điện chủ rót năng lượng vào con đường khiếu nại của Tri Tri Điểu, sau khi đặt mua mới có năng lực này, dùng hơi thở của bản thân vào trong đó liên lạc với đối phương.
- Tri Tri Điểu các ngươi vì sao tùy ý vu hãm ta?
- Ngươi là ai?
- Ta là điện chủ của Dương Thần Điện. Ai viết nội dung này? Hoàn toàn nói bậy bạ, ta yêu cầu các ngươi xóa nội dung ngay!
- Xin hãy chứng minh ngươi là điện chủ của Dương Thần Điện.
Điện chủ xem đến đây thì tức sắp bay lên trời, lão không ngờ rắc rối như vậy, nhưng vẫn ngưng tụ khí thế thành đặc tính của điện chủ Dương Thần Điện truyền qua.
Bên Tri Tri Điểu nhắn lại:
- Ừ, ngươi đúng là điện chủ Dương Thần Điện. Có chuyện gì không?
Mỗi tờ báo màu lam trong suốt đều có một loại đạo ngưng tụ ra, khi đến thời gian sẽ lại hòa vào hư không, từng có người truy tìm nhưng không tìm kiếm được.
Thế lực sau lưng Tri Tri Điểu là thế lực quỷ dị nhất.
Điện chủ cố nén lửa giận trong lòng:
- Những nội dung này hoàn toàn là hư cấu, vu hãm, ta yêu cầu xóa bỏ.
- Xin hãy đưa ra chứng minh đây là vu hãm ngươi.
Khi xem mấy lời này, điện chủ bóp nát cái ghế, kiên nhẫn của lão đã đến cực hạn, lửa giận sắp bùng cháy.
- Bổn tọa đường đường là điện chủ của Dương Thần Điện sao có thể làm ra chuyện như vậy, thải dương bổ dương, ngươi nghĩ có thể sao?
Điện chủ sắp điên rồi, nếu không phải Tri Tri Điểu là tồn tại bí ẩn chưa biết thì lão đã nổi sùng lên đập nát.
- Xin ngươi đưa ra chứng cứ không thải dương bổ dương.
Bùm!
Đại điện Dương Thần Điện bỗng rung bần bật, một ảo ảnh rực cháy lửa xuyên thấu nóc nhà ngạo nghễ đứng giữa hư không, mắt tức giận tóe lửa.
Điện chủ đã cắt đứt liên kết với Tri Tri Điểu.
- Đồ khốn kiếp!
Trưởng lão và các đệ tử Dương Thần Điện cảm nhận hơi thở cuồng bạo đến mức tận cùng của tông chủ, trán rịn mồ hôi. Bọn họ không biết có chuyện gì làm điện chủ oán giận đến thế.
Tiếng quát lớn nổ vang trong Viêm Hoa tông:
- Lâm Phàm của Viêm Hoa tông, lăn ra đây cho bản Thánh Tử!
Các đệ tử ngước đầu lên, phía xa nửa bên thiên địa bị đốt đỏ rực, nơi đó có bóng người toàn thân tỏa ánh sáng nóng cháy, tựa như thần lửa vô địch thế gian.
Khô Mộc chỉ phía xa, ngơ ngác nói:
- Hỏa Dung, lửa của tên kia mạnh hơn ngươi nhiều.
Cách thật xa vẫn cảm nhận được nhiệt độ nóng cháy từ đối phương.
Hỏa Dung nhìn Khô Mộc chằm chằm, hơi khó chịu ậm ừ:
- À.
Khô Mộc cảm thán:
- Đừng không tin, ngươi thật sự không bằng người ta. Nhìn ngọn lửa chỗ đó xem, như mặt trời chiếu trên đỉnh đầu, ghê gớm.
Khô Mộc chưa từng thấy lửa mãnh liệt như vậy, nếu ở gần chút có lẽ không chịu nổi.
Lâm Phàm cười tươi bước lên trời:
- Ai đến mà vênh váo vậy, phụ thân của ngươi không dạy ngươi cách nói chuyện sao?
Rốt cuộc chờ người tới rồi, thật không dễ dàng.
Lý Khôi Dương đang thanh tẩy nhà vệ sinh, khi hơi nóng cháy truyền đến thì vụt ngẩng đầu lên:
- Là Thánh Tử tới!
Lão tổ Thánh Tiên giáo nói:
- Nhìn gì? Thánh Tử đến cũng vô dụng, bản thân ngươi còn không đánh lại Lâm phong chủ thì Thánh Tử có là gì?
Lý Khôi Dương châm chọc:
- Ngươi thì biết gì. Vị kia là Thánh Tử Phong Thiếu Liệt, Thánh Tử đệ nhất Dương Thần Điện, có Thánh Dương Thần Thể, thực lực khủng bố đến mức tận cùng. Những Thánh Tử lúc trước so sánh với Thánh Tử Phong Thiếu Liệt thì cách biệt một trời một vực, dù là ta trong vòng ba mươi chiêu cũng sẽ bị giết. Nếu Thánh Tử mở Thánh Dương Thần Thể thì trong vòng mười chiêu ta sẽ rơi đầu xuống đất.
Tuy Lý Khôi Dương là trưởng lão của Dương Thần Điện nhưng so với Thánh Tử số một thì cách biệt quá lớn, không cùng đẳng cấp. Đặc biệt Thánh Tử có Thánh Dương Thần Thể, đủ để ngạo thị quần hùng.
- A?
Lão tổ Thánh Tiên giáo lo lắng, không ngờ Thánh Tử này mạnh như vậy, Lâm phong chủ sắp nguy hiểm.
Giữa hư không.
Lâm Phàm đánh giá từ trên xuống dưới, hơi vừa lòng:
- Ừm, thực lực không tệ, hơi thở rất mạnh, có thể miễn cưỡng vào tông ta thanh lý nhà vệ sinh.
Giọng của Phong Thiếu Liệt rất lạnh, toát ra bá khí:
- Sắp chết đến nơi còn dám mạnh miệng! Lâm Phàm của Viêm Hoa tông, dám tổn thương người của Dương Thần Điện ta, hôm nay phải cho ngươi trả giá đắt!
Khi Phong Thiếu Liệt nhìn qua khóe mắt thấy bóng người ở phía xa thì ngây ra.
Đó là Lý Khôi Dương trưởng lão, không ngờ còn sống, nhưng sao làm chuyện như thế?
Lý Khôi Dương cảm nhận ánh mắt của Thánh Tử, tim rớt cái bịch, muốn nói gì thì bỗng cảm nhận hơi thở khủng khiếp vô hình bao phủ mình.
Đây là trời phạt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận