Vô Địch Thật Tịch Mịch

Chương 800: Không cần lý do

Huyết Hà tông, đó là đại tông môn một phương, nhưng không thể so sánh với mấy đại giáo như Đan giới.
Tuy nhiên thực lực tổng thể của Huyết Hà tông không thể xem thường.
Một lão nhân cầm một bình ngọc, nói:
- Tông chủ, huyết mạch của Thái Thản tông không thuần, đồ sạch tông mà chỉ cô đọng ra một giọt Thái Thản thần huyết cấp thấp.
Trong bình đựng một giọt máu màu vàng, sương mù quấn quanh giọt máu, ảo ảnh thần linh Thái Thản hiển hiện.
Tông chủ Huyết Hà tông kinh ngạc nói:
- Chỉ có một giọt? Sách cổ ghi chép Thái Thản thần tộc là tộc lớn sánh ngang với Cự Linh tộc, sao chỉ có một giọt được? Cái này . . .
Sau đó Huyết Hà tông chủ tự hiểu ra. Nếu Thái Thản tông thật sự truyền thừa trọn vẹn huyết mạch của Thái Thản thần tộc thì đã không bị diệt tông, ngược lại Huyết Hà tông tìm tới cửa sẽ bị đối phương diệt tông.
Lão nhân nói, đưa bình ngọc:
- Tông chủ, ta nghĩ Thái Thản tông này chỉ là tộc còn sót lại. Sách cổ ghi chép vài đoạn ngắn rằng Thái Thản thần tộc thật sự sớm biến mất trong sông dài lịch sử.
Huyết Hà tông chủ cầm bình ngọc, xem xét kỹ, sau đó nhổ nút bình, giọt máu vàng bay lên, bị y hút vào trong bụng luyện hóa.
Sau lưng Huyết Hà tông chủ thoáng hiện ảo ảnh mờ nhạt, nhưng vì chỉ có một giọt máu nên tác dụng không quá lớn, còn cần từ từ cô động.
Giữa hư không.
Lâm Phàm nhìn xuống dưới, hắn đã đến nơi. Tông môn rất lớn, bốc lên huyết khí ngập trời.
Người Diên Ca run run, mắt bắn ra tia sáng tức giận:
- Là chỗ này! Ta phải đi hỏi rõ tại sao muốn tiêu diệt Thái Thản tông, chúng ta vốn không chọc vào ai!
Lâm Phàm ngăn Diên Ca lại:
- Không cần, kết quả đều như nhau, quá trình hỏi chỉ làm lãng phí thời gian. Nàng chờ ở đây được rồi.
Không cần phí thời gian làm gì.
Tiếc cho Thái Thản tông, tông chủ Phổ Đồ và Hỏa Dung trưởng lão có quan hệ khá tốt, hơn nữa Thái Thản tông và Viêm Hoa tông cũng thân thiết.
Diên Ca nhìn Lâm Phàm, không hiểu ý hắn.
Lâm Phàm bước ra một bước:
- Dốc hết sức!
Lâm Phàm đứng trên trời, khí thế khủng bố từ từ dâng lên, rồng lặn bay lên trời, chấn động thiên địa.
Răng rắc!
Thân hình Lâm Phàm biến lớn, chiều cao bình thường bỗng tăng vọt cực hạn, mỗi khối cơ bắp như đồi núi nhô lên, dính liền với nhau hình thành mình rồng. Tóc đen bay bay, hoa văn lan tràn từ lưng đến toàn thân.
Xẹt xẹt đùng đùng!
Lực lượng siêu mạnh, không khí bốn phía bị đánh tan, lôi điện mảnh nhỏ như rắn con cách ngoài người vài thước.
Lâm Phàm lơ lửng, sóng khí khuếch tán từ dưới chân hắn, từng tầng hòn đá rơi vào như mặt nước lặn, sóng gợn dần khuếch tán nguyên mặt hồ.
Các đệ tử Huyết Hà tông ngước đầu lên, bọn họ phát hiện dị tượng, hư không trên đầu chấn động.
- Cái gì vậy?
Các đệ tử kinh hoàng, không biết xảy ra chuyện gì. Hư không yên ả sao bỗng khuếch tán sóng gợn?
- Đó là ai?
Có người nhìn thấy hai bóng người trên cao, rất là giật mình, vì sao có người xuất hiện bên trên tông môn?
Diên Ca cũng kinh dị nhìn Lâm Phàm, ngạc nhiên hé môi.
- Ở yên chỗ này, sẽ kết thúc nhanh.
Lâm Phàm bẻ cổ, mắt màu đỏ như đá quý hồng ngọc, tia sáng đỏ thường lấp lóe, trông rất yêu dị.
Lâm Phàm khom người lao xuống, vang tiếng xé gió, sau đó là tiếng sóng âm nổ vang.
Ở trong mắt đệ tử Huyết Hà tông thì giữa không trung có thứ như lửa đỏ rơi nhanh xuống.
Hai chân Lâm Phàm đáp xuống đất trước, hai chân bộc phát ra sức mạnh lao xuống lớn làm mặt đất vỡ vụn, sóng khí lớn dấy lên khuếch tán bốn phía, đá lót đất tan vỡ, bão tố ngập trời.
- Đây là thứ gì?
Các đệ tử Huyết Hà tông khủng hoảng, không biết xảy ra chuyện gì, thứ khủng bố gì buông xuống.
Lâm Phàm nhe răng cười, hét to một tiếng:
- Báo thù bắt đầu!!!
Năm ngón siết chặt, lực lượng huyễn lệ ngưng tụ trên nắm ngón tay, đấm mạnh xuống đất.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Nắm đấm giộng xuống đất, lực lượng siêu khủng bố hoàn toàn bùng nổ. Nền đá lót thành vụn phấn, nứt rạn như mai rùa lan tràn bốn phía, mặt đất nứt khe rãnh sâu thẳm.
- A!
Có đệ tử không đứng vững bị rơi xuống khe sâu.
- Chuyện gì thế này?
- Cứu mạng!
Bọn họ sợ hãi, như thấy quỷ.
Là ai mà có lực lượng cường đại như vậy?
Lâm Phàm không ngừng lại, giơ cao cánh tay, ánh sáng trên nắm đấm càng chói mắt:
- Thái Thản tông là tông bạn của Viêm Hoa tông, hiện giờ bị diệt, vậy thì Viêm Hoa tông có trách nhiệm báo thù giúp họ. Nên hãy đi chết cho bản phong chủ!
Dứt lời, nắm đấm lại đập xuống đất.
Lực lượng trong nắm đấm này ẩn chứa sự lĩnh ngộ, khống chế đối với lực lượng của Lâm Phàm. Tiếng gầm rú không ngớt, kiến trúc của Huyết Hà tông không chịu nổi trùng kích cỡ này bắt đầu tan vỡ sụp đổ thành đống đổ nát.
Vang tiếng gầm rung trời:
- Khốn kiếp! Ai dám can đảm đến phá Huyết Hà tông!?
Cường giả Huyết Hà tông nhận ra lực lượng đều lao ra, khi thấy bộ dạng của tông môn thì mặt biến sắc.
Tông môn bị người phá hủy, hơn nữa chỉ trong chớp mắt. Nhìn những kiến trúc đã thành phế tích làm lòng họ đau nhói.
- Các ngươi thật sự là tội không thể tha!
Lâm Phàm đứng thẳng người, mười ngón siết chặt, cánh tay gấp khúc, nghiến răng, lực lượng càng khủng bố hơn bộc phát ra từ người hắn.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Mây đen kéo đầy trời, hình thành vòng xoáy, sấm sét đan xen trong đó, tựa như luyện ngục.
Từ vòng xoáy đen nhanh bắn ra uy thế kinh khủng, như núi cao dày nặng đè cõi trần. Các đệ tử nằm sấp xuống đất không bò dậy nổi.
Các cường giả Huyết Hà tông thì trán rịn mồ hôi, run cầm cập, mắt nhìn chằm chằm vòng xoáy, nơi đó sắp xuất hiện thứ khủng bố.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Hai đôi chân to đầy vảy đen đạp tầng mây chậm rãi rơi xuống từ vòng xoáy.
Sét đen quấn quanh chân to, siêu khủng bố, hơi thở viễn cổ theo bóng dáng to lớn kia giáng xuống mà bao phủ thiên địa.
Các cường giả Huyết Hà tông hóa đá:
- Đó là cái gì?
Bọn họ không biết kia là cái gì, nhưng cảm thấy rất khủng bố, không địch lại được.
Thân Thủy Ma mãi không được thả ra, lần trước xuất hiện bị kẹt một nửa, nhưng bây giờ hoàn toàn buông xuống.
Thân hình khổng lồ lộ ra trên cõi đời, ma uy cực độ bao phủ thiên địa, chuyển hóa khu vực này thành ma vực.
Lâm Phàm ngửa đầu gầm rống:
- A!
Tia sáng đen bắn ra từ người hắn, Thân Thủy Ma sau lưng hắn cũng vậy.
Bộp!
Nắm tay siết chặt, lực lượng đang ngưng tụ, cảm giác lực lượng kinh khủng nhất là lúc Lâm Phàm thấy sung sướng nhất.
Lâm Phàm vụt khom người, đấm xuống đất:
- Huyết Hà tông có thể biến mất!
Thân Thủy Ma sau lưng hắn cũng đấm xuống đất.
Răng rắc! Răng rắc!
Trời long đất lở, trời trăng đảo điên. Nắm đấm xé rách mặt đất, bầu trời cũng chấn động, vì sao treo trên cao lắc lư rơi xuống đất.
Lực lượng lan tràn trên mặt đất, tiếng ù ù không dứt, động đất. Một số đệ tử khó khăn đứng dậy, mặt trắng bệch, không biết chuyện gì xảy ra.
Mặt đất nhô cục đất to lên, dường như có thứ gì sắp bay ra.
Bùm!
Mặt đất tan vỡ, một cột sáng lực lượng bắn lên trời.
Bùm!
Bùm!
Huyết Hà tông hoàn toàn tan vỡ, từng cột sáng lực lượng bắn thủng mặt đất, từ vực sâu bắn lên trời.
Trong phút chốc, Huyết Hà tông bị cột sáng lực lượng bao phủ.
Có đệ tử thì cột sáng bắn lên từ dưới chân, khoảnh khắc tan biến không chừa mẩu xương, dù là một giọt máu cũng hoàn toàn bốc hơi.
- Không!!!
Cao tầng Huyết Hà tông kinh hoàng.
Có cường giả bị lực lượng cột sáng nghiền áp, dù họ liều mạng ngăn cản cũng vẫn hóa thành tro tàn.
Điểm đang tăng vọt.
Đây là lần đầu tiên Lâm Phàm tiêu diệt tông môn của người khác.
- Thì ra khi diệt tông thì điểm tăng nhanh bá đạo.
Tuy Lâm Phàm giết người nhưng chưa từng nghĩ sẽ diệt tông, chủ yếu vì cảm giác diệt tông quá tàn nhẫn, có khi giết lầm.
Nhưng với Huyết Hà tông thì Lâm Phàm không nương tay, muốn diệt thì diệt sạch, có giết lầm hay không hắn đều không để bụng.
Lỡ ở trong Huyết Hà tông thì coi như mình xui.
Sóng triều lực lượng kéo dài một lúc, cho đến khi không thêm điểm nữa hắn mới ngừng tay.
Khi giương mắt nhìn, chẳng còn tông môn nữa, đã thành đống phế tích, rách nát.
Lâm Phàm nhe răng cười nói:
- Quả nhiên, khi lực lượng tăng lên đến trình độ nhất định thì bộc phát ra uy thế không thua gì hiệu ứng.
Tông chủ Huyết Hà tông con ngươi co rút, khuôn mặt không dám tin:
- Tại sao?
Huyết Hà tông chủ rơi vào tuyệt vọng và không cam lòng, sự việc diễn ra quá nhanh.
Mắt tông chủ đỏ máu, dữ tợn rít gào:
- Tại sao? Tại sao ngươi diệt tông của ta? Huyết Hà tông không oán không thù với ngươi!
Chết hết rồi, tất cả đệ tử tông môn đều chết, mất hết.
Lâm Phàm ngước đầu, mắt lóe tia sáng âm u, đôi mắt khiến người sợ hãi như đối mặt hung ma tuyệt thế.
- Tại sao? Còn cần lý do sao?
Huyết Hà tông chủ ngây ra, không phản ứng lại:
- Hả?
Lời này rất giống câu họ nói khi tiêu diệt tông khác.
Lâm Phàm nhe răng cười nói:
- Ta nghĩ không cần lý do, được rồi, cũng tối rồi, ngươi nên nhắm mắt hôn mê.
Lâm Phàm đạp mặt đất làm tro bụi bốc lên, biến mất tại chỗ.
Huyết Hà tông chủ hoảng hốt tìm bóng dáng đối phương, nhưng không được, không có chút động tĩnh.
- Ở đó!
Huyết Hà tông chủ cảm giác sau lưng khác lạ, có uy thế khủng bố đang ngưng tụ sau người.
Huyết Hà tông chủ rùng mình, chậm rãi quay đầu lại:
- Sao có thể như vậy?
Trong mắt Huyết Hà tông chủ nhìn thấy không phải khuôn mặt đáng sợ mà là cái chân thô kệch đến tận cùng.
Huyết Hà tông chủ thấy bóng đen dưới đất, khi phản ứng lại đã không kịp.
Một chân giẫm xuống.
Răng rắc!
Huyết Hà tông chủ bị đạp dẹp dưới đất, phụt một tiếng, người y nổ tung, bãi máu loãng phun ra, thậm chí không kịp hét thảm.
Lâm Phàm liếc qua:
- Diệt hết.
Hắn ngoắc ngón tay, tất cả trữ vật giới chỉ còn sót lại đều bay lên, cùng bắn về phía hắn.
Tuy chỉ là cấp thấp nhưng vẫn có thể sử dụng, còn về tài phú của tông môn thì đã bị nổ nát hết rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận