Vô Địch Thật Tịch Mịch

Chương 960: Ta ghét người khác lên mặt trước mắt ta

Tiểu tinh quái không cậy mạnh.
Nó luôn đoán sinh linh này là người thế nào, tại sao đến nơi này.
Nơi này đã trở thành chỗ sinh sống của bọn chúng, không sinh linh nào thoát được cái chết.
Lâm Phàm lấy đèn sinh mệnh ra:
- Sắp rồi, chốc lát nữa sẽ đến nơi đó.
Vì cứu về nhi tử cho Thú Nhạc trưởng lão thật là không dễ dàng.
Hoàn cảnh xung quanh thay đổi.
Không gian như trở thành thực chất, khuếch tán sóng gợn, từng vòng lan tỏa ra.
Tiểu tinh quái cảnh giác, càng đi sâu vào nó càng sợ. Với năng lực của nó chỉ có thể lang thang ở bên ngoài, càng vào sâu thực lực của tinh quái càng cường đại.
Tiểu tinh quái rất chột dạ, nhưng ngoài mặt lộ vẻ không e ngại.
Tiểu tinh quái nói:
- Đây là địa bàn của tinh quái ảo cảnh, chúng ta đã vào trong tinh thần hải của nó.
Nếu người khác đi vào sẽ xuất hiện các loại ảo giác, ở đây có thể xảy ra bất cứ chuyện gì, nhưng hoàn toàn không phải chân thật. Khi cho rằng có ai nhéo mình thì thật ra là tự mình nhéo.
Tuy nó cũng là tinh quái nhưng không dám vỗ ngực bảo có thể ngăn cản uy thế chỗ này được.
Lâm Phàm không để bụng:
- Vậy sao, bản phong chủ còn thắc mắc đang yên lành sao hoàn cảnh biến đổi thành như vậy.
Hắn hiểu sâu hơn tình huống ở đây.
Nguy cơ rất cao.
Đổi lại người khác sống trong này một ngày cũng bị khủng bố hù thành người mù, người bình thường không chịu nổi mức độ kích thích này.
Tiểu tinh quái cảm thấy mình phải nhắc nhở một tiếng, lơ là không phải điều hay:
- Không thể quá sơ xuất, mỗi tinh quái trong nơi này đều có năng lực quỷ dị.
Quỷ Nguyên Khí Tức là căn nguyên của Quỷ tộc, rất khó tiêu diệt khi Quỷ tộc ở bên trong.
Tinh quái bọn họ nhận ảnh hưởng từ Quỷ Nguyên Khí Tức có thể tăng tiến thực lực.
Lâm Phàm giơ tay lên đấm vào không khí bên cạnh:
- Đúng là năng lực đều khá tốt, tiếc rằng thực lực quá yếu.
Bùm!
Răng rắc!
Âm thanh này không phải đấm trúng người mà là không gian xuất hiện vết rạn như đồ sứ bị nứt.
Bùm!
Không gian vỡ nát hóa thành khói đen biến mất trên không trung.
Phía xa, một bóng dáng không chịu nổi lực lượng mạnh mẽ bị đánh bay đập trúng đá to, ói ra ngụm máu đen, ngã xuống đất rên đau.
Tinh quái ảo cảnh ói máu đen liên tục, vốn định buông lời hăm dọa:
- Ngươi . . .
Nhưng nó chưa kịp nói ra thì sinh mệnh nhanh chóng xói mòn.
Cuối cùng nó không nói được câu nào, chết tươi.
Lâm Phàm lắc đầu nói:
- Đi thôi, nó quá yếu, thứ như vậy mà bày đặt chơi ảo cảnh, một đấm là đánh nát thế giới ảo cảnh.
Muốn khoe khoang cho ai xem?
Tiểu tinh quái lẩm bẩm:
- Nó không yếu.
Tuy chúng là tinh quái nhưng tầm mắt quá nhỏ hẹp, không thể hiểu cái nhìn của cường giả về mạnh hoặc yếu cách biệt bao lớn.
Tiểu tinh quái tiến lên nuốt hạt châu màu đen của tinh quái ảo cảnh vào bụng.
Mạnh quá.
Tiểu tinh quái nuốt trọn hạt châu đen của tinh quái ảo cảnh, cảm giác thân thể sắp nổ tung, lực lượng tràn đầy.
Lâm Phàm ngạc nhiên nhìn:
- Tiểu tinh quái, sao đầu ngươi ướt mồ hôi vậy?
Kỳ lạ, ăn hạt châu thôi mà đổ mồ hôi làm gì?
Tiểu tinh quái lắc đầu nói:
- Không có gì, hơi nóng.
Nó sẽ không nói là vì lực lượng của tinh quái ảo cảnh quá mạnh, sắp trướng nứt rồi.
Rất nhanh, cảm giác no nứt bụng biến mất, hạt châu đen bị luyện hóa ngay, không còn chút gì.
Lâm Phàm mang theo tiểu tinh quái tiến lên, dọc đường gặp một số tinh quái quỷ dị, mới đi ra la lối hai tiếng đã bị đấm nát, không có chút sức chống cự.
- No quá, nó quá.
Tiểu tinh quái đi theo sau Lâm Phàm, trên mặt không còn nhăn nheo, làn da trơn bóng thậm chí không thấy lỗ chân lông, có thể nói là làn da làm tất cả nữ nhân khao khát muốn có.
Nói theo cách của tiểu tinh quái là ta thăng cấp, ngơ ngác, nó chưa từng nghĩ thăng cấp là việc đơn giản đến vậy, trước kia không dám mơ.
- Đại ca, chúng ta phải cẩn thận đằng trước.
Tình hình phía trước hơi kỳ lạ, trên bầu trời có nhiều cột sáng màu đen chiếu xuống đất hình thành từng vòng gợn sóng đen khuếch tán bốn phía.
Lâm Phàm hỏi:
- Sao vậy?
Tiểu tinh quái đã hoàn toàn bị Lâm Phàm chinh phục, người này cho nó cảm giác khác hẳn, rất khác với sinh linh khác.
Đặc biệt là thái độ đối với nó, làm tiểu tinh quái cảm giác thì ra sinh linh như vậy đáng yêu biết bao, nói thẳng ra là thích ở cùng hắn.
Tiểu tinh quái tự động kêu Lâm Phàm là đại ca.
Bàn về tuổi tác thì người vực ngoại giới ít ai sống lâu bằng tiểu tinh quái.
Tiểu tinh quái tồn tại thật lâu, từ khi có Quỷ Nguyên Khí Tức thì nó đã tồn tại.
Nhưng cho dù tồn tại thật lâu thì thực lực vẫn rất nhỏ yếu, không phải tiểu tinh quái không thể cường đại mà vì ở chỗ này đẳng cấp tinh quái nghiêm ngặt, muốn cường đại hơn bắt buộc phải nuốt chửng tồn tại mạnh hơn mình.
Với vóc dáng của tiểu tinh quái thì hù sợ người bình thường thôi chứ đánh với tinh quái chẳng biết bên nào chết trước.
Nhờ Lâm Phàm nên dọc đường tiểu tinh quái ăn bao nhiêu là hạt châu màu đen, dẫn đến lực lượng tràn trề, thăng cấp vèo vèo không chút chướng ngại.
Quá nhanh.
- Đại ca, trong trí nhớ của ta thì đó không phải Quỷ Nguyên Khí Tức thật sự mà chỉ là bản thu nhỏ, nhưng chính giữa Quỷ Nguyên Khí Tức có Quỷ Nguyên Chi Chủ, là vua của tất cả tinh quái, rất cường đại.
Tiểu tinh quái sợ Quỷ Nguyên Chi Chủ từ tận đáy lòng, dù về thực lực hay uy áp thì Quỷ Nguyên Chi Chủ vững vàng đè trên đầu tất cả tinh quái.
Lâm Phàm bình tĩnh nói:
- Vậy hả, thế thì phải xem thử. Hơn nữa vị trí bản phong chủ tìm phải đi ngang qua chính giữa. Đi nào, sợ cái gì, ta thấy hạt châu đen của hắn càng thích hợp ngươi.
Hắn không thèm để Quỷ Nguyên Chi Chủ vào mắt.
Tiểu tinh quái ngơ ngác nhìn đại ca:
- A?
Lâm Phàm nói:
- Tiểu tinh quái, ngươi phải giữ cá tính của mình, ngươi dám khiêu khích bản phong chủ đã nói lên ngươi rất gan dạ, ngươi vẫn sống đến bây giờ chứng minh là người có vận may, nên không phải sợ làm gì.
Câu này làm tiểu tinh quái á khẩu.
Nó lắc đầu phản bác:
- Đại ca, ta không sợ!
Sao sợ được!
Tiểu tinh quái bước lên trước đi đầu, nhưng con mắt không có tròng đảo lia bốn phía, đi thật cẩn thận.
Càng đến gần càng nguy hiểm, trong vô hình có uy áp luôn bao phủ đỉnh đầu của nó, đây là áp chế tinh quái.
Đến gần vùng đất chính giữa, có khá nhiều tinh quái lảng vãng xung quanh.
Nhóm tinh quái nhỏ giọng xì xầm:
- Lại có đứa không biết sống chết đến khiêu chiến uy nghiêm của Quỷ Nguyên Chi Chủ.
- Lùn như vậy chắc một đầu ngón tay của Quỷ Nguyên Chi Chủ là có thể đè hắn bẹp dí dưới đất thành thịt vụn.
Ít có tinh quái không biết sống chết như vậy.
Tất cả tinh quái rõ ràng Quỷ Nguyên Chi Chủ cường đại cỡ nào, đó là tồn tại vô địch.
Lâm Phàm đang bước đi thì đột nhiên một cột sáng màu đen từ trên trời giáng xuống.
Với bất cứ tinh quái nào thì cột sáng này là kinh khủng nhất, đụng vào sẽ chết.
Lâm Phàm nhấc tay hất qua, lực lượng mạnh mẽ bộc phát ra đánh vào cột sáng màu đen.
Bùm!
Cột sáng chưa giáng xuống đã tan rã, biến thành các đốm sáng tan mất trong thiên địa.
Xèo xèo!
- Lực lượng này...
Lâm Phàm nhìn đầu ngón tay, có luồng sáng đen nhấp nháy trên đầu ngón tay, đốt một mẩu da.
Không phải luồng sáng đen khủng bố cỡ nào mà vì bên trong ẩn chứa đặc tính Lâm Phàm không nhìn thấu, có thể bỏ qua lực lượng của hắn, xâm nhiễm vào làn da, có chút lợi hại.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Thiên địa vang vọng tiếng gầm rú.
Tiểu tinh quái nằm sấp dưới đất, thân thể như bị trọng lực vô hạn đè chặt không thể nhúc nhích, trán chảy ra nhiều chất lỏng đặc quánh.
Xèo xèo!
Ánh sáng đỏ dâng lên nhuộm cả thiên địa một màu đỏ máu.
Những cột sáng liên tục giáng xuống đất khuếch tán sóng xung kích cực kỳ cường đại.
Tiểu tinh quái khó khăn nói:
- Đại ca, Quỷ Nguyên Chi Chủ xuất hiện, ta không ngăn nổi uy áp của hắn.
Đây là lần đầu tiên tiểu tinh quái đối diện Quỷ Nguyên Chi Chủ ở khoảng cách gần như vậy, sâu sắc cảm nhận Quỷ Nguyên Chi Chủ khủng bố cỡ nào.
Uy áp đó không nên tồn tại trên cõi đời, siêu khủng bố.
Phải mạnh đến mức nào mới có được uy áp khủng khiếp như vậy?
Tuy nó là tinh quái nhưng cũng có ước mơ, mơ được trở thành vua trong Quỷ Nguyên Khí Tức.
Nhưng tiểu tinh quái chỉ mơ mộng vậy thôi, cách ước mơ một khe rãnh vĩnh viễn không thể bước qua.
Người có thể vượt qua khe rãnh, nắm bắt ước mơ chỉ có số ít cường giả.
- Người nào dám quấy rầy giấc mơ đẹp của Quỷ Nguyên Chi Chủ? Đám kiến chết tiệt, ta muốn ghim các ngươi trên gai sắt của ta, cho các ngươi chịu hành hạ vĩnh viễn!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Một cột sáng đỏ như rồng đánh xuống đất, một thân hình to lớn che kín trời tẩm trong cột sáng đỏ.
Phương xa.
Kẻ xâm nhập Quỷ tộc cảm nhận uy thế này, hơi bất ngờ.
- Quỷ Nguyên Chi Chủ thức tỉnh, là ai quấy nhiễu? Đi, chúng ta đi xem.
Bọn họ cũng rất ngạc nhiên.
Khi Quỷ Nguyên Khí Tức trải đầy Tinh Hải Vực thì không cần bọn họ ra tay nữa, đám tinh quái đủ bóp chết tất cả dân bản xứ. Mạnh nhất mới đến Đạo cảnh đỉnh, đúng là con kiến.
Xung quanh.
Nhiều tinh quái núp trong bóng tối đều run cầm cập quỳ rạp dưới đất.
Bọn họ vô cùng hãi hùng.
Quỷ Nguyên Chi Chủ thức tỉnh là tai nạn như ác mộng ập đến.
Ánh sáng đỏ tan biến, một bóng dáng hiện ra.
Thân hình Quỷ Nguyên Chi Chủ cao to, người đầy cơ bắp đẫm máu như tắm trong máu tươi, chỉ có một cái đầu nhưng có sáu cánh tay, môi dày cui.
- Sinh linh nhỏ bé, ngươi quấy nhiễu giấc ngủ của ta, Quỷ Nguyên Chi Chủ cao quý, vĩ đại, có biết không hả? Ngươi đã phạm lỗi lầm to lớn. Nhìn thấy không? Quỷ Nguyên Chi Chủ vĩ đại một đầu ngón tay là nghiền ngươi thành bãi máu loãng. Quỳ xuống, xin lỗi vĩ đại ta đây, lực lượng của ta là vô địch, vẻ đẹp tuấn tú của ta là tồn tại mà ngươi vĩnh viễn không thể chiêm ngưỡng.
Bốp!
Mưa máu bay đầy, thịt như núi nhỏ rớt xuống đất.
Lâm Phàm bình tĩnh vỗ tay:
- Bản phong chủ ghét nhất người khác lên mặt ở trước mắt bản phong chủ. Đi nào tiểu tinh quái, hạt châu này đủ cho ngươi ăn một lúc.
Tiểu tinh quái đã trợn mắt há hốc mồm.
Quỷ Nguyên Chi Chủ đang sống yên lành bỗng chốc mất?
Kẻ xâm nhập Quỷ tộc đến hiện trường, nhưng đón bọn họ là cảnh tượng kia.
- Đi, đi mau, coi như không thấy!
Sợ teo tim, trái tim rớt xuống dạ dày rồi.
Chạy thôi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận