Vô Địch Thật Tịch Mịch

Chương 975: Nói sao thì cũng cần thời kỳ giảm xóc

Huyết Ma Đế đồng ý khoản giao dịch này.
Lâm Phàm chợt nhớ một câu thế này:
'Một năm rồi lại một năm, một năm về sau lại một năm nữa, đại ca . . . sắp một trăm năm rồi.’
Có lẽ hắn là người có tấm lòng lương thiện, không muốn cho đối phương chìm vào tuyệt vọng, trao cho bọn họ hy vọng, khi cảm giác tuyệt vọng sắp đến lại cho hy vọng mới. Hắn sẽ không một hơi đánh chết, hắn luôn cho đối phương cơ hội, chỉ có người tốt mới làm được điều này.
Rất nhanh, Huyết Ma Đế thề.
Hình thành lời thề.
Có lẽ Huyết Ma Đế hơi đặc biệt, khi lập lời thề gây ra động tĩnh khá lớn.
- Giờ được chưa?
Huyết Ma Đế có tính toán của mình, thậm chí cảm giác mình lời to.
Chỉ cần một năm là y sẽ hoàn toàn lấy lại tự do, đối với tồn tại như y thì một năm ngắn ngủi nháy mắt cái là qua, khi đó y cũng phục hồi đến đỉnh cao.
Y lại là Huyết Ma Đế vĩ đại từng khiến người nghe tiếng sợ vỡ mật, chưa gặp mặt, nghe tên thôi đã tránh xa vạn dặm, không ai dám cùng tranh phong.
Huyết Ma Đế tưởng tượng rồi tự cười khờ, cảm giác ý tưởng của mình quá tuyệt vời.
Còn về cái kẻ buộc y thề.
Nếu hắn có thể trưởng thành đến ngồi ngang hàng với y . . . không, chuyện này không thể nào, hắn chỉ là Đạo cảnh, muốn trưởng thành ngang bằng địa vị với y là nằm mơ.
Khi ấy tùy vào biểu hiện của đối phương, nếu biểu hiện tốt, quỳ liếm làm y thấy thoải mái thì sẽ thu làm nô bộc.
Bốp!
Lâm Phàm tát một cú trời giáng.
Lúc này Huyết Ma Đế đã mất đi lực lượng, vẫn là một cục thịt, bị ăn tát bừng bừng lửa giận.
Láo xược!
- Ngươi muốn làm gì? Tạo phản hả?
Khoảnh khắc lời thề hình thành thì Huyết Ma Đế liền đã không còn là mình mà thành tay sai trung thành của Lâm Phàm.
- Không có . . . không có, nào dám.
Huyết Ma Đế nhẫn nhịn, nhưng lòng điên cuồng rủa thầm.
Đúng là kẻ thực dụng, vừa hình thành lời thề liền đối xử với y như vậy.
Nhưng không sao, y đường đường là Huyết Ma Đế vĩ đại, co được dãn được, có thể cong có thể thẳng, cũng sẽ không giận dữ bởi vì những nhục nhã này, thậm chí làm ra việc gây bất lợi cho chính mình.
Một năm mà thôi, chớp mắt sẽ qua.
Đến lúc đó, hừ hừ . . .
Huyết Ma Đế hỏi:
- Lâm phong chủ, khi nào cho bản đế phục hồi xác thịt?
Huyết Ma Đế bị phong ấn quá lâu, đã quên cảm giác có thân thể là thế nào.
Bốp!
Lại một cái tát đánh tới, dùng sức hơi mạnh.
Cục thịt Huyết Ma Đế bị đập lún xuống đất, tuy không quá đau nhưng mất hết mặt mũi.
- Chuyện gì thế này? Lâm phong chủ, hình như bản đế không chọc giận ngươi!
Huyết Ma Đế tạm thời chưa hiểu đầu cua tai nheo gì, lúc trước còn nói chuyện đàng hoàng được, sao tự nhiên thượng cẳng chân hạ cẳng tay?
Dù cho y thề hiệu trung một năm nhưng cũng cần nhân quyền cơ bản!
Lâm Phàm lật mặt, thay đổi hoàn toàn so với lúc trước trò chuyện thân thiện:
- Ngươi nhớ kỹ cho bản phong chủ, ngươi bây giờ là tiểu đệ của bản phong chủ , ở trước mặt bản phong chủ không cho phép không biết lớn nhỏ, tự xưng bản đế, hết thảy phải tự xưng là tiểu nhân, xưng hô với bản phong chủ thì gọi là chủ nhân, nếu không bản phong chủ sẽ đánh chết con gà nhà ngươi!
Đối với Huyết Ma Đế thì trở mặt quá nhanh, chưa kịp phản ứng.
Cái này khác với lúc trước!
Lâm Phàm sờ cục thịt, nói:
- Như thế nào? Ngươi bây giờ có ý kiến? Nếu ngươi có thì hãy biểu hiện ra ngoài, không sao hết, làm người quan trọng nhất là thật vui vẻ.
- Không, đâu dám có ý kiến gì.
Huyết Ma Đế không có thân thể nên tự nhiên không thể lộ vẻ gì, nhưng giọng nói phát ra từ cục thịt run run, mang theo chút bất mãn.
Nhưng rất nhanh, lời thề sẽ cho Huyết Ma Đế biết nếu bất mãn là tai nạn thế nào.
Huyết Ma Đế thầm rít gào.
Chờ, cho bản đế chờ!
Một năm thôi mà, trôi qua rất nhanh, chờ khi đó xem gió đổi chiều.
- Không có ý kiến thì tốt, đi thôi, dẫn ngươi đi phục hồi thân thể, bản lĩnh của ngươi hiện giờ còn kém quá xa.
Lâm Phàm thu Huyết Ma Đế là có ý đồ.
Đối phương cũng coi như một nhân tài, thực lực rất không tệ.
Để Huyết Ma Đế ở trong tông môn làm kẻ giữ cửa, khi đó hắn có thể yên tâm phấn đấu ở bên ngoài, không cần lo trong thời gian hắn vắng mặt xảy ra chuyện diệt tông.
Huyết Ma Đế mừng rỡ, y muốn nghe nhất là tin sẽ phục hồi thân xác.
- Bản . . . không, tiểu nhân rất đa tạ chủ . . . nhân.
Thật khó thốt nên lời.
Đường đường là Huyết Ma Đế uy phong lẫm lẫm lại bị người yêu cầu xưng hô như vậy, y thề, chuyện này tuyệt đối không bỏ qua dễ như vậy.
Chờ đó!
Chỉ có một năm!
Chỉ cần một năm qua đi, ngươi sẽ biết tay!
Huyết Ma Đế đồng ý dứt khoát như vậy là vì thời gian, nếu đối phương yêu cầu lâu hơn thì dù y bị phong ấn thành chó cũng kiên quyết không đồng ý.
Uy nghiêm của Huyết Ma Đế không cho phép vũ nhục.
Càng sẽ không trở thành cún vẫy đuôi trong tay người khác.
Đương nhiên, nếu thời gian đủ ngắn, tạm thời trở thành chó cũng không sao.
Kinh nghiệm ngày xưa cho Huyết Ma Đế biết đừng cứng cổ, mặt mũi không đáng mấy đồng, gặp xương cứng, nên sợ thì hãy sợ.
Kiên cường mặc dù tốt nhưng ít ai vì kính nể ngươi kiên cường mà tha cho con đường sống.
Lấy chính Huyết Ma Đế làm ví dụ, không biết đã chém chết qua bao nhiêu kẻ tự nhận là người cứng rắn.
Y thấy người quỳ xuống trước mặt mình rồi nhưng vẫn cứng đầu cứng cổ thì vô cùng tức giận.
Cho nên Huyết Ma Đế nhìn thấu tình huống hiện tại rõ ràng hơn bất cứ ai, lúc nên sợ thì hãy sợ.
- Grào!
Khu rừng liên tục vang tiếng gầm rống.
Đám yêu thú trong rừng rậm cuồng bạo.
- Ha ha ha, bản đế tới đây!
Huyết Ma Đế siêu hưng phấn, có nhiều máu như vậy, y không biết sẽ tiến bộ đến trình độ gì, nhưng tuyệt đối sẽ không quá kém.
Lâm Phàm hỏi:
- Ngươi chờ một chút, ta hỏi ngươi, có thể hấp thu máu của vật đã chết không?
Lâu rồi không giết yêu thú, điểm lảng vãng trước mắt khiến hắn không nỡ bỏ qua.
Huyết Ma Đế phấn khởi nói:
- Đương nhiên được, tiểu nhân là Huyết Ma Đế, mặc kệ là sống hay chết, chỉ cần có máu là có thể hút.
Huyết Ma Đế đã không kịp chờ đợi.
Nếu không phải không thể động vào người đứng bên cạnh thì y đã sớm cho ăn tát, đừng cản trở người ta hút máu.
- Vậy là tốt rồi, đi theo sau ta.
- ???
Huyết Ma Đế xem không hiểu, muốn làm gì vậy? Chẳng phải đến đây cho bản đế hút máu phục hồi bản thể à?
Đi theo phía sau ngươi thì làm được gì?
Phải công nhận người trẻ tuổi thời nay đầu óc có vấn đề, khác hẳn thời đại của họ.
Nhưng rất nhanh Huyết Ma Đế đã hiểu, thậm chí kích động đến mức muốn chửi người khác.
Ầm!
Đám yêu thú nổ tung, mưa máu bay bay tán loạn nhuộm đỏ thiên địa.
Lấy thực lực của Lâm Phàm chỉ dựa vào khí thế là có thể nghiền tất cả yêu thú thành bọt máu.
Nhưng hắn thích lực lượng va chạm, càng thích cảm giác sung sướng đấm ra một quyền bay một con.
Lâm Phàm chỉ huy:
- Đi đi, dù máu tản ra nhưng lấy năng lực của ngươi không khó liếm sạch.
Huyết Ma Đế ngây người, đã tuyệt vọng với tên này.
Huyết Ma Đế cảm giác khoảng thời gian một năm này sẽ rất cực khổ, nhưng hết cách, muốn tự do mà không trả giá chút gì là không thể.
Cho đến nay Huyết Ma Đế chưa từng khuất nhục như vậy.
Nhưng đó là ngày xưa, hiện giờ y đã chịu đủ khuất nhục, từ thần thú, từ tay của tên này.
Tức chết người.
Tốc độ của Lâm Phàm rất nhanh, yêu thú ngày xưa làm hắn mất chút công sức giờ đều bị một đấm đánh nát.
Có khi nắm đấm chưa đụng vào, yêu thú dính chút quyền phong đã chết.
- Cái quái gì . . .!
Huyết Ma Đế muốn mắng người, nhưng cuối cùng ngoan ngoãn hút máu.
Loại cảm giác này thực sự quá khó chịu, đâu sướng bằng hút hết yêu thú thành thây khô. Hết cách, ăn nhờ ở đậu thì phải ngoan ngoãn.
- Lực lượng ẩn chứa trong máu yêu thú đúng là hơi thưa thớt, đến bây giờ còn không có ngưng luyện ra thân thể.
Lâm Phàm luôn quan sát cục thịt biến đổi.
Những con yêu thú đều là Truyền Kỳ cảnh, Đại Thánh cảnh, còn có Thần cảnh, tuy tu vi không cao nhưng số lượng nhiều.
Lâm Phàm cảm thán:
- Huyết Ma này khá nguy hiểm, may mắn gặp được mình, người bình thường rất khó nắm giữ y.
Đôi khi quá cường đại là lỗi lầm.
Tiếng cười càn rỡ của Huyết Ma Đế lại vang lên:
- Ha ha ha ha ha ha! Huyết Ma Đế vĩ đại sắp . . .!
Bùm!
Bão tố ập đến, Lâm Phàm đá một cước đạp dẹp cục thịt dính đất.
- Cô đọng thân thể thì lo cô đọng đi, đừng suốt ngày phát ra loại âm thanh khiến người khó chịu đó. Nếu về tông môn hù sợ các sư đệ, sư muội đáng yêu của ta là ta cắt vụn ngươi ra!
Cú đá mãnh liệt làm Huyết Ma Đế dính sát đất, lực lượng cường đại khuếch tán, mặt đất đột nhiên lõm xuống hình thành hố to.
Huyết Ma Đế đang cảm nhận sung sướng từ thân thể, bị đạp một cái đánh bay hết cảm xúc, y muốn chết cho rồi.
Không có nhân quyền như vậy sao?
Không còn cách nào, chỉ có thể chịu đựng, dù cho trong lòng Huyết Ma Đế hưng phấn đến cực hạn cũng không biểu hiện ra ngoài, yên lặng cảm nhận thân thể xuất hiện.
Huyết Ma Đế đuôi mắt đỏ ẻo lả lại xuất hiện, nhưng thực lực hiện giờ yếu hơn lúc hút hết máu của Lâm Phàm nhiều.
Dù đủ điều kiện ngưng tụ thân thể rồi nhưng cách đỉnh cao còn một chặng đường rất dài.
Lâm Phàm bất đắc dĩ nói:
- Hơi yếu, trạng thái tu vi hiện giờ của ngươi quá yếu.
Chưa đến Thông Thiên cảnh nữa, thật đáng tiếc.
Huyết Ma Đế than thở:
- Tại không đủ máu, đành vậy.
Nếu cho y loại máu phẩm chất cao thì y sẽ đột phá tại chỗ cho xem.
Tuy Huyết Ma Đế hút máu của nhiều yêu thú nhưng chất lượng không cao, khó mà đạt tới yêu cầu.
- Cái này không thể được, ngươi quá yếu, không có ích lợi gì. Phiền chết, hôm nay cho ngươi thăng cấp vậy.
Lâm Phàm không mơ ước mấy cục thịt khác, đối với hắn thì chúng nó vô dụng, ném hết cho Huyết Ma Đế dung hợp, lo tăng cao thực lực mới thực dụng.
Chứ với tình huống này thì hoàn toàn là nuôi không đồ vô dụng.
Huyết Ma Đế rất ức chế
Y là ai?
Y là Huyết Ma Đế vĩ đại, vậy mà bị người nói là vô dụng?
Mặc dù trong trường hợp hiện giờ thì đúng là thật, nhưng y không phục.
Ai bị phong ấn mà không cần có thời kỳ giảm xóc chứ?
Sao có thể vội vã như vậy?
Bạn cần đăng nhập để bình luận