Vô Địch Thật Tịch Mịch

Chương 977: Còn quá trẻ tuổi

Huyết Ma Đế nhíu mày, bá khí tràn đầy hỏi:
- Ngươi muốn dẫn bản đế đi nơi nào?
Ở trước mặt Lâm Phàm thì Huyết Ma Đế hèn chứ trước mặt người khác là y bùng nổ khí thế bá chủ, không người nào có thể ngăn cản.
Lão tổ Thánh Tiên giáo đã sớm thăm dò rõ ràng tâm lý mấy loại xương cứng này:
- Ha ha, đến nơi sẽ biết.
Mặc kệ là rồng là cọp, đến Viêm Hoa tông đều phải ngoan ngoãn nằm sấp.
Lâm phong chủ coi trọng lão, cho lão quản lý công việc lớn nhỏ thì lão sẽ không để Lâm phong chủ thất vọng.
Cho nên, tên này khiến Lâm phong chủ không vui là đã tát mặt lão.
Tuy Huyết Ma Đế không liên quan gì với lão, nhưng tóm lại bây giờ đã dính dáng đôi chút.
Huyết Ma Đế suy nghĩ, sự việc phát triển có chút vượt qua dự đoán.
Huyết Ma Đế nhìn lão tổ Thánh Tiên giáo, nếu làm tốt mối quan hệ thì có lẽ sẽ được hiệu quả khác biệt trong thời gian một năm này.
Huyết Ma Đế nói:
- Thật ra bản đế chỉ cần hiệu trung một năm, một năm qua rất nhanh, đến lúc đó bản đế được tự do. Có một số việc nên buông thì buông, có lẽ một năm sau sẽ có thay đổi cho ngươi.
Huyết Ma Đế luôn vững tin sau một năm sẽ có cơ hội trở lại đỉnh cao.
Hiện giờ là Thế Giới cảnh có đáng gì, thực lực đỉnh thật sự của y mạnh hơn Thế Giới cảnh.
Khi Huyết Ma Đế cho rằng sự việc sẽ phát triển theo hướng mình muốn, ai dè lão tổ Thánh Tiên giáo ra tay, một cước đạp y té ngã.
Huyết Ma Đế không thể tha thứ chuyện này, né tránh ngay, không cho cơ hội đánh lén thành công.
Huyết Ma Đế chất vấn:
- Ngươi làm cái gì hả!?
Tạo phản, tên kia đánh y thì thôi đi, không ngờ lão già này cũng dám đánh y.
Tưởng Huyết Ma Đế này lăn lộn đều vứt cho chó ăn sao?
Đang khi Huyết Ma Đế nổi lòng chống đối thì hư không uấn nhưỡng trời phạt.
Huyết Ma Đế thấy lạnh lẽo từ ngoài người đến trong tinh thần:
- Bà nội nó, không thể nào, nhạy cảm như vậy?
Y đã cảm nhận được trừng phạt ẩn trong hư không, đang đợi y tiếp tục kêu gào.
Nếu Huyết Ma Đế không sợ chết xuống tay với lão già này thì rất có thể sẽ bị trời đánh.
- Quả nhiên là xương cứng, xem ra Lâm phong chủ nói rất đúng, không dạy dỗ ngươi kỹ thì không được.
Lão tổ Thánh Tiên giáo nói xong tiến lên đánh Huyết Ma Đế tơi bời.
- Càn rỡ, láo! Lão phu ở trong Viêm Hoa tông lâu như vậy chưa từng thấy cứng cổ giống như ngươi. Không dạy dỗ cho ngươi ngoan ngoãn thì lão phu khỏi phải lăn lộn giang hồ nữa!
Huyết Ma Đế chưa kịp phản ứng đã bị đánh mặt đỏ như đít khỉ.
Đường đường là Huyết Ma Đế mà bị một lão thất phu tát mặt.
Thà chết chứ không chịu nhục!
Đáng tiếc, thời gian một năm đè trên người Huyết Ma Đế, y không muốn tìm đường chết, chỉ cần vượt qua là mọi thứ sẽ tốt đẹp hơn.
Huyết Ma Đế kêu la:
- Đừng đánh nữa, vừa phải thôi!
Y không thể đánh trả, không biết lão thất phu này có lai lịch gì mà cứng rắn như vậy, lão không nhìn ra thực lực giữa hai người cách biệt lớn đến mức nào sao?
- Vừa gì mà vừa, nhớ kỹ, ngươi bây giờ hiệu trung với Viêm Hoa tông, hiệu trung cho Lâm phong chủ! Ngươi cũng như lão phu, đều là nô bộc, nhưng địa vị của lão phu cao hơn ngươi, ngươi nhất định phải tôn trọng lão phu.
Lão tổ Thánh Tiên giáo ra tay mạnh mẽ, không chút do dự.
Lâm phong chủ tin tưởng lão, giao việc quan trọng như vậy cho lão, lão sẽ không để Lâm phong chủ thất vọng.
Huyết Ma Đế có thể né, nhưng y không chống cự, bị lão tổ Thánh Tiên giáo tóm lấy đánh bầm mình.
Lửa giận đốt cháy trong lòng Huyết Ma Đế:
- Chết tiệt!!!
Nhưng y không cách nào đánh trả, ức chế, muốn ói máu.
Chốc lát sau đã đến chỗ nhà vệ sinh tông môn.
Thánh Tử của Trường Không Thánh Địa, Tư Không Trác trong khi cải tạo biểu hiện tốt nên trở thành người phụ trách nhà vệ sinh.
Khi thấy lão tổ Thánh Tiên giáo đến, Tư Không Trác nịnh nọt chạy lại hỏi:
- Đây là . . .?
Tư Không Trác thấy Huyết Ma Đế thê sờ thảm, xem ra lại có người mới tới, tu vi cao thật.
Lão tổ Thánh Tiên giáo nói:
- Đây là nô bộc mới được Lâm phong chủ thu, nhưng xương cứng, rất hống hách. Lâm phong chủ dặn dò đưa hắn tới đây tôi luyện một phen, tự tay lão phu dạy dỗ.
Tư Không Trác gật gù, hết sức đồng ý với lão tổ Thánh Tiên giáo:
- Đã hiểu, thế thì hắn đúng là đáng ăn đòn.
Kẻ ngông cuồng như vậy nếu không dạy cho bài học thì khó trị.
Huyết Ma Đế nhìn xem tình huống hiện trường, tạm thời không hiểu, bọn họ rốt cuộc là muốn làm gì?
Nơi này hình như là nhà vệ sinh.
Bộp!
Lão tổ Thánh Tiên giáo vươn tay chộp gáy cổ áo của Huyết Ma Đế:
- Giờ hãy nghe kỹ cho lão phu, mặc kệ trước kia ngươi huy hoàng cỡ nào, tu vi cường đại ra sao, đã đến đây thì phải ngoan ngoãn. Giao cho ngươi dọn dẹp sạch sẽ gian nhà vệ sinh này, mỗi góc, mỗi mặt tường đều không được dính tro bụi.
Huyết Ma Đế nghe vậy thì ngây ra:
- Cái gì? Ngươi nói cái gì? Kêu bản đế dọn nhà vệ sinh? Không thể nào, dù chết cũng tuyệt đối không làm!
Huyết Ma Đế cực kỳ kiên cường, lòng thầm tức giận, nhục nhã người khác cũng đừng như vậy chứ.
Lực lượng trời phạt bỗng tụ lại, tạo áp lực to lớn cho Huyết Ma Đế.
Tu vi hiện giờ của Huyết Ma Đế là Thế Giới cảnh, tuy tàn tạ rách nát nhưng vẫn có sức chiến đấu với đỉnh cao nhất trong vực ngoại giới. Nhưng trời phạt giáng xuống làm y không có sức chống cự.
- Được được, lau thì lau!
Huyết Ma Đế đã chịu phục, không dám khiêu chiến với trời phạt. Đúng là chó chết, dây vào thứ này.
Lão tổ Thánh Tiên giáo không đi, tám chuyện với Tư Không Trác.
Lâm phong chủ dặn dò, toàn quyền cho lão phụ trách thì lão phải làm đến cùng, tuyệt đối không rời đi, luôn ở đây giám thị đối phương.
- Nhớ kỹ cho bản đế, gió đổi chiều, ngày đó sẽ đến!
Huyết Ma Đế tức giận mụ đầu, chưa từng xảy ra chuyện như vậy.
Chợt một giọng nói vang lên bên cạnh Huyết Ma Đế:
- Này.
Huyết Ma Đế nhìn lại, chỉ thấy một người thanh niên ngồi xổm ở nơi đó, không ngẩng đầu, tỉ mỉ lau sạch nhà vệ sinh, nhưng giọng nói vừa rồi đúng là phát ra từ thanh niên này.
Huyết Ma Đế hỏi:
- Ngươi muốn nói cái gì?
Tu vi của người trẻ tuổi kia không cao nhưng thể chất không tệ, ở lại vực ngoại giới này thật đáng tiếc.
Vực ngoại giới cao nhất mới đến Đạo cảnh, không có hy vọng lên cao hơn nữa.
Nhưng bây giờ Huyết Ma Đế bị ức hiếp đến sắp khùng lên, không lẽ một con kiến nhỏ tuổi cũng dám láo trước mặt y?
Phong Thiếu Liệt của Dương Thần Điện nói:
- Ngươi rất mạnh.
Gã đã dọn nhà vệ sinh lâu rồi, Tư Không Trác vào nghề nhà vệ sinh Viêm Hoa tông cùng thời với gã vì biểu hiện tốt, lực lĩnh ngộ mạnh, trực tiếp trở thành quản sự.
Huyết Ma Đế nghe câu này thì tâm tình khá hơn một chút, cuối cùng có người thấy rõ ràng:
- Ừm, coi như ngươi có chút ánh mắt và kiến thức.
Phong Thiếu Liệt vẫn cúi đầu lau dọn, dù nói chuyện với Huyết Ma Đế thì tay vẫn không ngừng lau:
- Ngươi không phải người bình thường.
- Rất đúng, bản đế đúng là không phải người bình thường, tới đây cũng chỉ vì tình cờ.
Không hiểu sao Huyết Ma Đế xúc động muốn khóc.
Có lẽ rốt cuộc có người hiểu y, biết y nên mới cảm giác hưng phấn như vậy.
- Tiểu tử, bản đế thấy ngươi không giống như họ, xem như có chút ánh mắt. Rất tốt, ngươi yên tâm, chờ một năm về sau, bản đế phục hồi thân tự do sẽ mang ngươi rời đi, thuận tiện báo thù.
Cho tới bây giờ Huyết Ma Đế sẽ không tốt với ai, nhưng hết cách, y gặp đủ khuất nhục trong Viêm Hoa tông, sắp bùng nổ. Lúc này có người trẻ tuổi hiểu y, khiến tâm trạng của y vui vẻ hơn, đồng ý cho người trẻ tuổi kia cơ hội trở thành nô bộc của y.
Phong Thiếu Liệt bất ngờ ngẩng đầu nhìn thoáng qua Huyết Ma Đế, lại vội cúi mặt xuống, tiếp tục dọn nhà vệ sinh.
Huyết Ma Đế thấy khó chịu với ánh mắt kia, cảm giác đối phương không tin tưởng mình.
- Như thế nào? Ngươi cho rằng bản đế lừa gạt ngươi? Hoặc là không tin thực lực của bản đế?
Hiếm khi gặp một người hiểu mình, Huyết Ma Đế bắt lấy cơ hội trò chuyện, ít ra trong khoảng thời gian một năm có người cho y tám chuyện.
Phong Thiếu Liệt lắc đầu nói:
- Không phải, ta nói với ngươi nhiều như vậy là vì để ngươi biết những thứ đó không có ích gì, đừng uổng công nữa, chăm chỉ làm việc, có lẽ sẽ có cơ hội thăng chức. Khi còn trẻ ta không hiểu nhiều, vẫn luôn rất ngông cuồng, nhưng bây giờ ta đã hiểu rõ. Gặp con người của ngươi không tệ nên có ý tốt nhắc nhở một tiếng.
Phong Thiếu Liệt nói xong đứng lên, đi sang góc khác ngồi lau tiếp, gã không muốn nói nhiều với tên cứng cổ kia, lúc nên hiểu thì tự động hiểu ra.
Ai chẳng có lúc tuổi trẻ bồng bột? Tiếc rằng người này vẫn chưa hiểu thấu.
Một năm?
Mơ tưởng viễn vông.
Phong Thiếu Liệt không tin một năm sau tên này có thể rời đi, xem ra đối phương vẫn còn quá non.
Huyết Ma Đế không nghe lọt tai lời khuyên:
- Cái thứ gì.
Nói cái quái gì, không nghe hiểu.
Huyết Ma Đế lắc đầu nói:
- Cứ tưởng là một người không tệ, nào ngờ đều giống nhau. Có một năm thôi, chỉ cần bản đế kiên trì đến lúc đó, hết thảy đều sẽ không là vấn đề.
Huyết Ma Đế không để ý lời nói của Phong Thiếu Liệt, y cho rằng muốn y nhận thua là không thể nào.
Làm Huyết Ma Đế hưng phấn là cứ nghĩ tên kia sẽ giấu phần thịt còn lại, không cho y dung hợp, dù sao giữ lại các phần đó chờ đến thời hạn một năm có thể bàn điều kiện với y, dùng chúng nó uy hiếp y.
Nào ngờ tên kia không giấu nhẹm ngược lại cho y dung hợp, nếu dung hợp luôn cục thịt cuối cùng thì bản thân y hoàn chỉnh.
Vô Địch phong.
Thanh Oa bắt đầu luyện đan.
Không phải luyện cho nó, cũng không phải vì kẻ bỏ mạng mà cho Huyết Ma Đế.
Nói theo lời của kẻ bỏ mạng kia là tranh thủ thời gian làm ít đan dược để Huyết Ma Đế phục hồi lại, tu vi cỡ này như phế vật, vô dụng.
Thế giới bên trong Huyết Ma Đế vỡ vụn, tự mình chữa trị cần thời gian, dù dựa vào đan dược cũng cần không ít dược liệu quý giá.
Với tình huống của vực ngoại giới rất khó tìm được dược liệu phù hợp, may mắn có nhiều kẻ xâm nhập đến chịu chết, có thể góp nhặt một số vật liệu, phần thiếu thì với năng lực luyện đan của Cửu Hoang Thần Sư hoàn toàn không thành vấn đề.
- Giờ thì tốt rồi, có cường giả đáng tin tọa trấn, bảo đảm an toàn cho tông môn rồi.
Lâm Phàm muốn đi ra ngoài tôi luyện.
Đạo cảnh dù sao không phải vô địch, dựa vào buff cũng chán.
Dùng nắm đấm đánh chết đối phương, cảm giác kia mới thoải mái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận