Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 999: các vị mỹ nữ vất vả rồi.

-Giáo quan, ta chỉ chỉ chỗ tên trốn nghĩa vụ kia cho người thôi mà. – nam sinh kia mặt như mướp đắng nói.
-Chống đẩy 30 cái. – giáo quan quát.
Nam sinh kia không dám ho he thêm gì nữa, lập tức ngoan ngoãn cúi người xuống chống đẩy, nếu hắn nói thêm thì sợ rằng số lượng sẽ tăng lên 40, 50 cái mất.
Những người khác cũng theo đó mà dời ánh mắt về phía nam sinh đang ngồi phía không xa kia, sau đó thì mọi người đều cảm thấy vô cùng bi phẫn, đê mờ, đây là tên vương bát đản nào thế? Hắn đáng bị cửu thiên thần lôi kiếp đánh chết a.
Tên kia đã chốn học ngồi đó thì thôi đi, đã vậy còn cầm một con vịt quay vừa ăn vừa uống nước ngọt.
NẾu như hắn ở căng tin làm như vậy thì không ai nói gì, nhưng đằng này hắn lại làm việc đó giữa sân trường, nếu là lúc bình thường chắc cũng không ai nói gì, nhưng bây giờ bao nhiêu người đang đau khổ đứng nghiêm giữa trời nắng chang chang, người nào người đấy đều vừa đói vừa khát vừa mệt, hắn lại chạy đến giữa sân trường ngồi ăn uống ngon lành trêu ngươi người khác, hành động này đáng bị thiên lôi đánh cho vạn kiếp bất phục mà.
Đến cả giáo quan cũng nhìn không vừa mắt, hắn dùng tay chỉ:
-Cậu, tới đấy!
Lý Trạch thì càng được một phen trố mắt kinh ngạc, đó chẳng phải là Đường Kim sao?
Kia đúng là Đường Kim, hắn nhìn cả sân trường nhuộm đầy một màu xanh áo lính trong lòng cảm thấy khá là mới mẻ, một tiếng trước hắn vừa mới thức dậy liền thấy trong máy có một tin nhắn bảo hắn ra sân trường tham gia huấn luyện quân sự sẽ có một điều kinh hỉ.
Lai lịch của tin nhắn không rõ ràng nhưng Đường Kim lúc này đang đói gần chết nên hắn mới mau chóng rời giường, ăn một chút đồ vẫn chưa cảm thấy hết đói nên hắn mới chạy đi mua một con vịt nướng rồi chạy ra sân trường, cứ như vậy nên mới xuất hiện một màn trước mắt này.
-lẽ nào ở đây có đại mỹ nữ sao? – Đường Kim lẩm bẩ nói, hắn vừa nói vừa quét mắt nhìn xung quanh, ánh mắt hắn từ từ quét qua từng người một, sau đó hắn thực sự đã nhìn thấy điều bất ngờ, một sự kinh hỉ mà hắn hoàn toàn không ngờ tới.
Bất quá hắn chưa kịp mừng thì đã nghe thấy tiếng của tên giáo quan kia, thế là hắn liền vẫy tay với tên giáo quan kia:
-ngươi, mau tới đây.
Cùng một câu nói, cùng là ngữ khí ra lệnh nhất thời làm cho mọi người cảm thấy như sét đánh ngang tai, con hàng này định nghịch thiên sao? Cư nhiên dám ra lệnh cho giáo quan.
Lý Trạch cũng chỉ biết cạn lời với ông bạn cùng phòng, tên gia hỏa này đúng lại bị ấm đầu thật rồi.
Lần này không chỉ là sinh viên của hai khoa tiếng Anh, tiếng trung chú ý đến Đường Kim mà cả những sinh viên đang ở phía rất xa cũng ngoảnh mặt hóng tình huống bên này, mọi nười đều đang mong đợi một cái kết đắng cho hắn, bất quá đúng vào lúc mọi người muốn xem kịch hay thì giáo qua kia lại thật làm theo lời hắn, từ từ chạy về phía hấn.
-Không đúng,, nhất định là giáo quan không nhịn được muốn đập hắn một trận rồi. – trong lòng mọi người đều thầm nghĩ như vậy.
Chỉ là bọn họ rất nh đã phát hiện ra sau khi tới trước mặt Đường Kim vị giáo quan kia không những không đánh hấn mà còn rất khách khí.
Đương nhiên bọn họ không biết rằng vị giáo quan kia lúc này có nỗi khổ tâm mà không thể nói ra, bởi vì động tác của hắn hoàn toàn không phải do bản thân khống chế nữa, đến cả lên tiếng nói chuyện hắn cũng không thể.-Biết mấy chữ này không? – Đường Kim lấy ra một tấm thẻ đưa cho giáo quan kia.
Vị giáo quan vừa nhìn thì nhất thời biến sắc, sau đó liên tục gật đầu, thần sắc cũng phút chốc trở nên cung kính.
-Ta muốn điệu thấp một chút, cộng với hôm nay tâm tình ta rất tốt nên không so đo với ngươi nữa, ngươi về vị trí đi. – Đường Kim phất phất tay.
Giáo qua kia sau khi hồi phục lại tự do hành động liền không nói gì hết mà chỉ hướng Đường Kim làm một động tác chào của quân nhân rồi quay người rời đi.
Việc này nhất thời làm mọi người kinh ngạc tí rớt hàm, vl, con hàng này là ai?không phải là con trai của vị tư lệnh quân đội nào chứ?
Lý Trạch cũng phát ngốc ra đó, lẽ nào Đường Kim làm một vị siêu cấp ngưu nhân?
-Haizz, tên gia hỏa kia học khoa nào thế? Là khoa tiếng anh các cậu à?
- không phải chứ, ta chưa từng gặp qua, còn tưởng là người của khoa tiếng Trung cơ.
-Ta cũng chưa gặp qua hắn, lẽ nào là khoa khác?
-Có khả năng vậy, nói không chừng hắn căn bản không phải là sinh viên ấy.
...
Cả đám người đều nhịn không được thấp giọng nghị luận, thấy mọi người xôn xao chuyện này Lý Trạch mới lên tiếng:
-Hắn là người khoa tiếng Trung ta, tên là Đường Kim, bạn cùng phòng với ta.
-Không phải chứ? Lý Trạch, hắn thực học khoa tiếng Trung chúng ta sao? -một nam sinh khác hỏi.
-Thật đấy, chiều tối hôm qua hắn mới tới, sau đó thì một mực đều ngủ ở trong phòng không có đi họp lớp, chắc là vừa mới dậy thôi. – Lý Trạch đáp.
-kháo! Ngủ lắm như vậy, thần ngủ à? – có người kinh thán một câu.
-ÊI, Lý Trạch, cậu biết hắn có lai lịch gì không?- có người hỏi.
-Ai mà thấu, ta chỉ biết tên hắn thôi, nói chuyện với nhau còn chưa tới 10 câu. – Lý Trạch có chút bất đắc dĩ.
Đang lúc mọi người to nhỏ nghị luận về Đường Kim thì hắn đã chén hết một con vịt quay,lau tay một cái rồi đứng dậy đi về phía này.
-Chào các vị mỹ nữ a. – Đường Kim đột nhiên giơ một tay lên vẫy vẫy như lãnh đạo đang chào nhân dân, mặt niềm nở cười:
-các vị mỹ nữ vất vả rồi.
Cả đám người đưa mắt nhìn nhau con hàng này là lãnh đạo đi thị sát sao?
Có nữ sinh còn nhịn không được bật cười khúc khích, không biết anh chàng này là ai mà nhìn mắc cười quá.
Thậm chí còn có nữ sinh hô lên:
-Chào soái ca, anh cũng vất vả rồi.
-Ta không có việc gì. – Đường Kim cười hì hì:
-Các vị mỹ nữ giáo quan mới là vất vả nhất.
Vừa nói Đường Kim vừa nói vừa tới trước mặt một vị mỹ nữ mặc quân phục cười xán lạn:
-mỹ nữ ta thấy nàng vất vả như vậy, ta muốn mời nàng ăn trưa để tỏ lòng biết ơn, nàng thấy thế nào hả?
Có vài nam giáo quan vốn đang định chạy tới giáohuấn tên gia hỏa tới làm loạn này một cái, nhưng sau khi thấy người hắn tìm tới là vị kia liền rất thức thời mà dừng bước, trong lòng thì có chút vui sướng khi sắp thấy người gặp họa, tên gia hỏa kia quả này ăn bùn rồi, vị mỹ nữ kia là người trọc nhất ở đây, đến mấy bọn họ là giáo quan còn không dám buông lời quá phép nào nữa là.
-Ôi vl, tên gia hỏa kia vậy mà dám chạy tới hẹn mỹ nữ giáo quan đi ăn?
-con hàng này lại định nghịch thiên rồi,, đó là vị giáo quan xinh nhất a...
-Thôi xong, ta còn chưa kịp hẹn nàng đi ăn mà....
-Con hàng này không sợ mất mặt sau, đợi lát nữa bị cự tuyệt trước mặt mọi người xem hắn biết giấu mặt đi đâu.
Cả đám nam sinh lại bắt đầu to nhỏ nghị luận, đứng nghiêm cũng dần trở nên mất tư thái, người ngả người nghiêng, bất quá mấy giáo quan cũng chẳng buồn để ý mà phạt, bọn họ lúc này cũng đang mải đợi xem kịch hay, chỉ có mấy chục mỹ nữ giáo quan là thần sắc vô cùng kì quái, dường như muốn cười mà lại phải nhịn.
-Không được. - mỹ nữ giáo quan thân hình nóng bỏng kia cuối cùng cũng lên tiếng, một đám nam sinh thấy thế thì đều nhịn không được vỗ tay hoan hô, con hàng này bị cự tuyệt trước mặt bao nhiêu người đúng là đáng đời.
Mấy nam giáo quan thì khẽ thở phào một hơi, bọn họ còn chưa kịp hành động, nếu bị một học sinh cướp turn đến trước thì thật là mất mặt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận