Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 1004: làm một đôi bạn ăn hàng

-Quá là troll team a, hố chết ca rồi!
Đường Kim vừa nhìn Bối Hương Hương trong lòng vừa ai thán một câu, đóa Hương Bách Hợp này nhìn thì đẹp thật, ngửi thì thơm thật, nhưng vấy đề là dáng người của nàng chẳng tốt hơn được Hiểu Hiểu là bao a.
-ngươi cảm thấy thất vọng có phải không? – thanh âm thanh thúy lại vang lên,Bối Hương Hương chớp chớp mắt nhìn Đường Kim, dáng vẻ vô cùng khả ái, chỉ là càng nhìn càng giống tiểu loli.
-Cô có thể cho ta biết cô bao nhiêu tuổi rồi không? – Đường Kim có chút hữu khí vô lực hỏi.
Thật ra nếu như Bối Hương Hương là người đầu tiên Đường Kim gặp trong Thất sắc hoa thì hắn cũng không đến mức sẽ thất vọng như vậy, dù sao thì khuôn mặt của nàng cũng xinh đẹp không chê vào đâu được, mùi hương tự nhiên của cơ thể nàng càng là làm cho người ta phải say đắm trầm mê, cho dù dáng người có nho nhỏ một chút thì vẫn chấp nhận được.
Vấn đề là Đường Kim đã được gặp 4 người khác trong Thất sắc hoa, người nào người đấy đều ngon cơm ngọt nước không thể tả hơn nữa đều là dạng mỹ nữ thành thục, bây giờ lại lòi ra một tiểu loli quả thật là làm hắn có chút khó thích ứng.
-CÒn hai tháng nữa là tròn 23 tuổi. – Bối Hương Hương đáp:
-Nhớ lấy sinh nhật của ta là ngày 11 tháng 11.
11 tháng 11?
Đường Kim cạn cmn lời, Bối Hương Hương này ngày sinh cũng thật là đặc biệt, đúng ngay ngày của hội FA.
-Cô khẳng định là mình 23 tuổi? – Đường Kim nhịn không được hỏi lại.
-ngươi cũng có thể coi ta như 13 tuổi. – con mắt linh động của Bối Hương Hương khẽ chớp động vài cái:
-Mười năm trước ta ăn phải một loại quả rất kì lạ, sau đó thì dung mạo và cơ thể ta đều không có chút biến hóa gì nữa, cho nên trên thực tế thì thân thể của ta cũng có thể coi là mới 13 tuổi mà thôi.
-thì ra là thế. – Đường Kim cuối cùng cũng minh bạch, nha đầu này không phải chỉ nhìn giống lolita a,, nàng là một đại loli 23 tuổi.
-Có thể trả bảng vẽ lại cho ta chưa? – Bối Hương Hương nói.
-Cầm lấy này. – Đường Kim trả lại bảng vẽ cho Bối Hương Hương.
Bối Hương Hương nhận lấy bảng vẽ, đem bức tranh vẽ Đường Kim gỡ xuống đưa cho hắn:
-Bức tranh này tặng cho ngươi đó.
Đường Kim cũng không từ chối, thuận tay nhận lấy bức họa, không nói điêu chứ bức họa này cũng khá là đẹp.
-Ta tặng tranh cho ngươi, ngươi không tặng ta thứ gì đó sao? – Bối Hương Hương chớp chớp mắt nói.
-Cô muốn thứ gì? – ĐƯỜNG KIM nhất thời không biết phải làm gì, thuận tay nhấc con vịt quay trên tay lên:
-Hay là ta tặng cô cái này đi.
-Được đó. – Bối Hương Hương vui vẻ vươn đôi tay mảnh mai ra giật lấy con vịt quay trong tay Đường Kim, sau đó liền đưa lên miệng cắn một cái.
Đường Kim lại ngẩn ra lần nữa, hôm nay Bối Hương Hương quả thật làm hắn bât ngờ rất nhiều lần.
Tốc độ ăn của Bối Hương Hương khá là nhanh, chưa đầy ba phút đã chén hết con vịt quay của Đường Kim, nhìn cái miệng và đôi tay còn dính đầy dầu mỡ của nàng, Đường Kim càng thêm cạn lời, vị đại loli này đáng yêu thì đáng yêu thật, nhưng mà chẳng có chút phong phạm thục nữ nào hết.
-lau miệng đi. – Đường Kim lấy ra một bao khăn ướt đưa cho Bối Hương Hương.
Bối Hương Hương cũng không khách khí, nhận lấy khăn ướt lau sạch tay và miệng xong mới cười ngọt với Đường Kim:
-Ta thích nhất là ăn thịt.
-Vậy sao? Ta cũng thích ăn thịt, tỉ như thịt kho tàu.. – Đường Kim vô thức tiếp lời.
-Ta thích thịt nấu niêu, thịt nướng cũng thích, còn có.. – Bối Hương Hương nói đến các món thịt liền rất hưng phấn.
Cứ như thế hai tên ăn nhàng ngồi thảo luận với nhau suốt nửa tiếng đồng hồ xem thịt nào ăn ngon, nấu như nào ăn chất nhất, mãi đến khi Bối Hương Hương đề nghị buổi tối cùng đi ăn thịt nướng Đường Kim mới sực tỉnh.
-Hương Hương, tối nay ta phải đi cùng với bạn gái, sao này có cơ hội đi ăn sau n hé. – Đường Kim miễn cưỡng nhói:
-Phải rồi, sao cô ại ở đây, cô không phải người Thiên Đô sao?
-hì hì, ta học ở đây, tính ra thì ta cũng là tân sinh ở nơi này đấy. – Bối Hương Hương cười hì hì nói, hai người chuyên ăn hàng gặp nhau chỉ qua nửa tiếng làm quen đã cảm thấy hối hận vì gặp nhau muộn, chốc lát hai người đã trở nên quen thuộc hơn rất nhiều.
-Tân sinh? Cô không phải tham gia quân huấn sao? – Đường Kim có chút kinh ngạc hỏi.
-Ta là nghiên cứu sinh. – Bối Hương Hương cười cười:
-Ta đột nhiên thèm ăn thịt nướng, ngươi không đi thì ta đi một mình vậy, lần sau có cơ hội ngồi ăn cùng nhau nhé.
Bối Hương Hương ôm bảng vẽ đứng dậy rời đi, bất quá vừa mới bước ra khỏi tiểu đình viền liền như sực nhớ ra cái gì đó quay người nhìn Đường Kim:
-Phải rồi, cho ngươi hay một tin tức, bọn họ để ta tới nơi đây là hi vọng ta sẽ làm quen với ngươi, tốt nhất là câu dẫn ngươi một chút để moi ra bí mật của ngươi, bất quá ta mới không thèm nghe lời họ, ta không biết câu dẫn nam nhân, cũng không muốn câu dẫn ngươi.
Ngừng một chút, Bối Hương Hương khẽ nghiêng đầu, một bộ dáng vô cùng đáng yêu nhìn Đường Kim:
-ta nghĩ chắc ngươi cũng không thích loại hình như ta, nếu như không ngại thì chúng ta có thể làm bạn bè bình thường, sau này có thịt cùng ăn, làm một đôi bạn chuyên ăn hàng.
Bạn ăn hàng?
Trong lòng Đường Kim nổi lên một cỗ cảm giác cổ quái, hắn chỉ nghe nói đến bạn nhậu chứ chưa nghe qua bạn ăn hàng bao giờ.
-bye bye, hẹn gặp lại. – Bối Hương Hương vẫy tay một cái rồi liền quay người, bước chân nhẹ nhàng tinh nghịch chạy thoắt đi, bộ váy hồng thướt tha trong gió cùng với mùi hương bách hợp say lòng người làm Đường Kim cảm thấy có chút duy mỹ động nhân.
Nhìn bóng lưng khả ái của Bối Hương Hương, Đường Kim nhất thời có chút xuất thần, tuy rằng loại loli như nàng còn kém xa so với dự liệu của Đường Kim, nhưng sau hơn nửa tiếng nói chuyện cùng nhau, Bối Hương Hương vẫn để lại cho hắn ấn tượng rất sâu, đặc biệt là những lời cuối cùng kia, càng làm hắn cảm thấy nàng thực sự vừa thẳng thắn vừa thuần khiết.
Bối Hương Hương người cũng như tên, nàng là một đóa bắc hợp thơm ngát màu hồng phấn, thuần khiết trong sáng mà không mất đi vẻ cao nhã, tuy rằng không giống như Đường Kim và độc giả hằng mong đợi nhưng nàng hoàn toàn xứng với mỹ danh một trong Thất sắc hoa.
-Dáng người tuy kém một chút nhưng mà làm một người bạn ăn hàng cũng không tệ. – Đường Kim lảm bẩm nói, Bối Hương Hương dần dần xa khuất khỏi tầm mắt hắn, khẽ chần chừ một lát, hắn cũng cuốn bức tranh kia lại rồi quay người rời đi.
Cùng với lúc đó trong đầu Đường Kim đột nhiên nổi lên một ý niệm, Thất sắc hoa đã có tất cả 5 người xuất hiện trước mặt hắn, còn lại hai người có khi nào sẽ chủ động xuất hiện hay không?
Rời khỏi tiểu đình viện, trở lại bên bờ hồ, thấy thời gian không còn sớm nữa, Đường Kim định vừa đi dạo vừa đi tìm Lạc Phỉ Phỉ, nhưng lúc này phía sau hắn đột nhiên có một thanh âm truyền tới:
-Bạn gì ơi, xin đợi một chút.
Đường Kim quay người lại thì liền thấy hai tên nam sinh cao lớn cùng mặc đồng phục bóng rổ chỉ là số hiệu không giống nhau, một người là số 10, một người số 9.
-Có việc gì? – Đường Kim cau mày hỏi.
-Bạn học à, xin hỏi bạn có quen biết nữ sinh mặc váy hồng vừa rồi không? – tên nam sinh mặc áo số 9 lên tiếng hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận