Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 1008: Lăn ra ngoài như trái bóng.

Nghe nói do tiếng thối đồn khắp nơi nên hai tên này ở khoa tiếng Anh đã trở thành chuột chạy qua đường, người người đều hô đánh. Nữ sinh gặp bọn chúng đều muốn cách xa trăm mét, cho nên bọn chúng mới bắt đầu chuyển dời mục tiêu sang nữ sinh của các khoa khác, tên Hoa thiếu mặt mũi chả ra làm sao nhưng hắn lại rất giàu, nữ sinh ái mộ hư vinh lại lúc nào cũng rất nhiều nên hắn vẫn cứ đắc thủ liên tục.
Cũng chính vì thế, tuy rằng tiếng xấu của hai tên gia hỏa kia đồn khắp nơi nhưng rất nhiều nam sinh đều thấy rằng những nữ sinh kia sở dĩ bị trêu đùa chán rồi bỏ cũng là do các nàng tham chút tiền của Hoa thiếu mà thôi. Vì vậy cho dù nhiều người không vừa mắt với hai tên gia hỏa này nhưng cũng không ai làm gì chúng, để chúng càng ngày càng tiêu dao khoái hoạt.
Bất quá lúc này không ít người hiểu Hoa thiếu đang cảm thấy kinh ngạc, bởi vì hắn chưa bao giờ trọng ghẹo gái đã có bạn trai, hôm nay lẽ nào hắn đổi tính rồi?
Đương nhiên ngay sau khi thấy Lạc Phỉ Phỉ, mọi thứ đều không cần phải giải thích nữa, với loại háo sắc như hoa thiếu, gặp phải mỹ nữ cấp bậc như vậy thì bất luận nàng có bạn trai hay không hắn đều sẽ nhịn không được. mọi người bắt đầu có chút mong đợi, mong đợi xem bạn trai của cô gái kia sẽ có phản ứng gì.
-Cút. – một tiếng quát nhẹ truyền vào tai mọi người, bất quá người lên tiếng lại là mỹ nữ kia.
Lạc Phỉ Phỉ xác thực có chút khó chịu, thời gian nàng vàĐường Kim ở bên nhau vốn đã không nhiều, cho nên nàng không thích bị người khác làm phiền chút nào, hơn nữa nàng càng bất mãn với ánh mắt của hai tên gia hỏa này, thật ra thì trước giờ Lạc Phỉ Phỉ luôn rất ghét nam nhân háo sắc, vì thế nen năm xưa nàng mới thống hận Đường Kim đến như vậy, hiện tại nàng đồng dạng cũng rất ghét nam nhân nhìn nàng bằng ánh mắt kia, trên đời này người có thể dùng ánh mắt ấy nhìn nàng chỉ có một mà thôi.
-Mỹ nữ, hỏa khí của nàng thật là nặng, hay là để ta giúp nàng hạ hỏa…á…. – Hoa thiếu vừa buông lời trọc ghẹo Lạc Phỉ Phỉ liền cảm thấy giữa đũng quần truyền tới một trận đau đớn, cùng với lúc đó hắn càng sợ hãi phát hiện cả người mình đang bay trên không trung.
Cả quán ăn được một phen kinh hô, mọi người đều trố mắt kinh ngạc bởi vì bọn họ nhìn thấy cả Hoa thiếu và cái ghế hắn đang ngồi đều bị mỹ nữ kia đạp một phát bay lên.
-Bạo lực quá.
-thật là lợi hại, tuyệt đối đã luyện qua công phu.
-Ta nghe nói đợt quân huấn năm nay có cả nữ giáo quan đấy.
-Có người nói mấy nữ giáo quan kia đều là đặc công, lúc tước ta còn không tin, bây giờ thì tin rồi.
..
Hiển nhiên đám người này cho rằng Lạc Phỉ Phỉ có thể đạp một phát làm cả người lẫn ghế liền bay đi, nguyên nhân rất đơn giản là do nàng là đặc công, đặc công cho mọi người một cảm giác khá là lợi hại, hơn nữa Hoa thiếu vốn ngồi đối diện với nàng, muốn hạ cước cũng đơn giản.
Bât quá trên thực tế thì chỉ có Lạc Phỉ Phỉ và Đường Kim biết thật ra người vừa ra chiêu là Đường Kim, tủy rằng Lạc Phỉ Phỉ xuất chiêu cũng sẽ có hiệu quả tương tự nhưng Đường Kim lại nhanh chân hơn.
Loảng xoảng!
-ựa.
Bên ngoài quán ăn truyền tới một loạt tiếng đổ vỡ, sau đó là một tiếng kêu thảm thiết vang lên, Hoa thiếu cả người cả ghế bị đạp bay ra ngoài, trực tiếp đập đầu xuống đất ngất đi, một màn này nhìn khá là khoa trương nhưng đối với những người sớm nghe xú danh của hắn mà nói thì trong lòng đang âm thầm vỗ tay, tên vương bát đản nay cuối cùng cũng bị người ta chỉnh cho một trận.
Lúc này , Đường Kim mới nhàn nhạt nhìn tên còn lại:
-ngươi muốn bay ra ngoài hay tự mình lănra ngoài?
Năm sinh nhìn to xác này lúc này mặt đang tái mét, kết cục bi thảm vừa rồi của Hoa thiếu đã chấn trụ hắn, hắn nhìn Lạc Phỉ Phỉ một cái rồi vội vàng quay người chạy ra ngoài.
Chỉ là mới bước ra được một bước thì một chân hắn lại quỷ dị trượt một cái, sau đó ngãn cái bụp, cả người lăn ra đất.
Thanh âm của Đường Kim lại lần nữa vang lên:
-ta để ngươi lăn ra ngoài, chứ không phải để ngươi chạy ra ngoài, ngươi có biết lăn là có ý gì không? Tức là cả người cuộn lại thành một khối, giống như quả bóng lăn ra ngoài ấy.Mọi người xung quanh nhất thời đều cảm thấy hưng phấn, thấy tên chó săn này bị ngược, mọi người tất nhiên đều cao hứng rồi.
-Chồng, bỏ đi, với Iq của hắn chắc không biết phải lăn như thế nào đâu, để ta tới giúp hắn vậy. – thanh âm của Lạc Phỉ Phỉ lại vang lên, sau đó nàng liền đứng dậy đá vào eo của tên nam sinh to xác kia một cái, nhất thời cả người hắn đều co rúm lại, một đường lăn thẳng ra ngoài.
-Đánh hay lắm. – Lạc Phỉ Phỉ vừa mới trở lại chỗ ngồi thì đột nhiên có nữ sinh vỗ tay hoan hô.
CÓ người đi đầu liền có người thứ hai, điều này làm Lạc Phỉ Phỉ không khỏi ngẩn ra, không ngờ hai tên gia hỏa bị nàng đánh thanh danh lại tệ tới mức vậy.
-Thân ái, nàng vừa mới vì dân trừ hại đó. – Đường Kim cười hì hì nói, tuy rằng hắn không biết hai tên gia hỏa kia có lai lịch gì, nhưng nhìn bộ dáng là hắn đã đoán được hai tên này tuyệt đối không phải thứ gì tốt.
Lạc Phỉ Phỉ thì không nghĩ nhiều như vậy, nàng chỉ không muốn bị hai tên gia hỏa kia làm phiền tới không gian riêng của hai người mà thôi.
-Chồng, chúng ta mau ăn đi. – Lạc Phỉ Phỉ nhẹ nhàng nói một câu, nàng có chút hối hận vì không cùng Đường Kim ra bãi biển nướng đồ ăn.
Mười phút sau hai người cùng rời đi, rồi trực tiếp biến mất khỏi đại học Thiên Nam, tới một bãi biển bí mật chỉ có hai người biết.
Ăn no uống say rồi thì cần phải vận động, nơi này đúng là nơi tốt nhất để làm một vài việc gì đó không thể cho người ngoài thấy được.

Ngày 16 tháng 9, thứ 4, hôm nay là ngày quân huấn thứ 3.
Hơn 8 giờ sáng, trong sân trường vẫn đang hừng hực khí thế tiến hành quân huấn, còn Đường Kim thì đang nằm ở bãi cổ bên tiểu Nam hồ nhắm mắt dưỡng thần.
Tối qua mười hai giờ hắn đã tha cho Lạc Phỉ Phỉ đi ngủ cho nên hôm nay tinh thần của hắn khá là tốt, buổi sáng vốn định cùng Lạc Phỉ Phỉ tham gia quân huấn nhưng mà nàng biết hắn không thích quân huấn nên mới bảo hắn không cần đi, dù sao thì quân huấn xong hai người lại ở bên nhau.
Thế là Đường Kim mới tìm tới nơi này, nhưng mà hôm nay đại la lỵ bhh không có đây làm hắn có chút thất vọng, nhưng đúng vào lúc này trong tim hắn đột nhiên cảm nhận được gì đó, tựa hồ có gì đó đang hô hoán hắn, mặt hắn phút chốc lộ vẻ mừng rỡ, bởi vì hắn biết đây chính là Khinh Vũ tỷ tỷ đang thông qua Hoa Hoa gọi hắn.
-Khinh Vũ tỷ tỷ, chào buổi sáng. – Đường Kim rất nhanh đã kết nối với Hoa Hoa, từ trong ý niệm phát ra một câu hỏi thăm.
-Đường Kim, cậu ở đại học Thiên Nam thích ứng có tốt không? – thanh âm ôn nhu động lòng người của Tần Khinh Vũ lập tức truyền tới làm Đường Kim cảm thoải mái còn hơn giữa trưa hè nóng nực được ăn cái kem mát lạnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận