Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 1018: Đường Kim là đệ đệ của ta

-Tiểu Vu, mau bỏ súng xuống, ngươi làm gì đó? – tên cảnh sát đứng tuổi kia vội vàng quát lớn.
Lý Trạch và Bàng Hồng Hải thì mặt trắng bệch, tình cảnh như thế này là lần đầu tiên hai người gặp phải, đặc biệt là bộ dáng điên cuồng của tên cảnh sát kia càng làm cho hai người lo lắng, nhỡ đâu hắn điên quá mà nổ súng lung tung thì sẽ rất nguy hiểm.
-Mau lăn dậy cho lão tử, đừng cmn giả vờ ngủ nữa! – tên cảnh sát trẻ tuổi kia dường như đã bị nộ hỏa lấn át mất lí trí, nòng súng suýt chút nữa đã chạm vào đầu Đường Kim.
-bỏ súng xuống. – đúng vào lúc này một thanh âm băng lãnh đột nhiên vang lên, thanh âm tràn đầy sự bất mãn nhưng lại vô cùng dễ nghe, cùng với lúc đó một người nữa xuất hiện trong căn phòng này.
Đây là một nữ cảnh, một nữ cảnh phi thường xinh đẹp, cặp đùi thon dài hấp dẫn, một thân cảnh phục càng làm cho nàng trở nên dụ hoặc nhất thời làm cho cả Lý Trạch và Bàng Hồng Hải phải ngây ngốc, trên đời này lại có cảnh sát xinh đến vậy sao? xinh đẹp như vậy mà đi làm cảnh sát thì thật là lãng phí a!
-Đường tổ trưởng! – Trương Tĩnh ngẩn ra, hắn cặn bản không biết nàng vào phòng bằng cách nàng nhưng hắn nhận ra nàng.
Tên cảnh sát trẻ tuổi kia quay đầu nhìn mỹ nữ cảnh sát một cái nhưng vẫn không thu súng lại mà phẫn nộ nói:
-tên tiểu tử này vừa đánh cảnh sát.
-bỏ súng xuống! – mỹ nữ cảnh sát kia đột nhiên rút súng ra chịu thẳng vào đầu tên cảnh sát trẻ tuổi:
-Ngay lập tức!
-Đường tổ trưởng! – Trương Tĩnh đại kinh thất sắc.
Tên cảnh sát trẻ tuổi kia cũng dùng ánh mắt khó tin nhìn mỹ nữ cảnh sát:
-Cô, cô….ựa!
Ấp úng vài từ liên tiếp, tên cảnh sát trẻ tuổi kia đột nhiên cảm thấy vùng đầu nhói lên một cái, chỉ kịp oái lên một tiếng rồi nằm gục xuống đất. Lý Trạch và Bàng Hồng Hải chỉ biết nghẹn họng trân trối, không hiểu truyện gì đang sảy ra.
Hai người đứng rất gần đó, tuy rằng động tác của nữ cảnh sát kia rất nhanh nhưng bọn họ vẫn nhìn thấy vừa rồi nàng lấy báng súng đập lên đầu tên cảnh sát vừa ngất đi, điều này làm hay người cảm thấy vô cùng khó hiểu, cảnh sát tới đây không phải để bắt Đường Kim sao? bây giờ thế nào lại trở thành mâu thuẫn nội bộ rồi?
-Đường tổ trưởng, người đây là… - Trương Tĩnh nhìn tên cảnh sát trẻ tuổi kia một cái, rồi lại quay đầu nhìn nữ cảnh sát kia, bộ dáng mê hoặc khó hiểu, tuy rằng hắn cũng cảm thấy tiểu Vu dùng súng chĩa vào đầu nam sinh kia là có chút quá đáng nhưng cũng không đến mức phải đánh ngất tiểu Vu chứ?
-Đường Kim là đệ đệ của ta. – mỹ nữ cảnh sát nhàn nhạt nói:
-Hiện tạ các người đều ra ngoài hết đi, không được làm phiền hắn ngủ.
Đệ đệ?
Mấy người trong phòng đều ngẩn ra, Lý Trạch và Bàng Hồng Hải còn có một chút hưng phấn, Đường Kim cư nhiên lại có chị gái xinh đẹp như vậy sao?
Trương Tĩnh cuối cùng cũng hiểu, chẳng trách vừa rồi Đường tổ trưởng lại kích động như vậy, đệ đệ nhà mình bị người khác dùng súng chĩa vào đầu, làm tỷ tỷ có nóng nảy chút cũng là điều dễ hiểu, chỉ là hắn nhớ lúc Đường Thanh Thanh mới được điều về đây hắn cũng đã điều tra qua một chút tình huống của nàng, hình như nàng không có đệ đệ mà chỉ có một tiểu muội muội mới hai tuổi thì phải.
Bất quá cả 2 người đều họ đường, không phải đệ đệ ruột thì cũng là đường đệ, vì thế nên Trương Tĩnh cũng không cảm thấy hoài nghi lắm.
-Đường tổ trưởng, vậy vụ án này… - Trương Tĩnh khẽ chần chừ một lát rồi dùng ánh mắt dò hỏi nhìn mỹ nữ cảnh sát.
Vị mỹ nữ cảnh sát này không ai khác chính là Đường Thanh Thanh, thời gian trước nàng từng là thành viên của tổ trọng án Ninh Sơn, hơn hai tháng trước sau vụ án Cửu Phong Sơn, tỉnh thành đã điều nàng lên tỉnh bộ, bọn họ cảm thấy Đường Thanh Thanh có năng lực, ở lại địa phương nhỏ như Ninh Sơn rất lãng phí, lúc mới đầu Đường Thanh Thanh còn có chút do dự nhưng sau đó nàng đột nhiên lại đáp ứng.
Bên phía tỉnh thành cũng rất trọng thị Đường Thanh Thanh, vốn định điều nàng về tổng bộ của tỉnh nhưng mà Đường Thanh Thanh lại muốn làm việc thiên về bên trinh sát hình sự, cho nên cuối cùng nàng được điều về cục cảnh sát Minh Hồ thị, trực tiếp làm tổ trưởng tổ trọng án.
Đương nhiên Minh Hồ thị cũng không phải chỉ có mỗi một tổ trọng án, trên thực tế thì nơi đây vốn có đến 8 tổ trọng án, thêm Đường Thanh Thanh vừa tới nữa là tổ thứ 9, đây cũng là đặc biệt vì Đường Thanh Thanh tới mà mở rộng thêm một tổ nữa.
-Ta sẽ đích thân điều tra vụ án này. – Đường Thanh Thanh nhàn nhạt nói một câu rồi lập tức hạ lệnh đuổi người:
-Các người đều ra ngoài đi.
Lý Trạch và Bàng Hồng Hải cuối cùng cũng không dám tiếp tục ở lại nữa, còn Trương Tĩnh tuy rằng vẫn cảm thấy không ổn lắm nhưng vẫn ôm tên tiểu Vu đang nằm dưới đất kia rời đi.
Đường Thanh Thanh tùy ý phất tay một cái, cửa phòng liền đóng lại, sau đó nàng mới tới bên cạnh Đường Kim:
-Tiểu đệ, đừng giả vờ nữa, ta biết đệ đang tỉnh mà…a….
Đường Thanh Thanh còn chưa dứt lời thì cả người nàng đột nhiên bay lên, nàng giật mình yêu kiều kêu khẽ một tiếng, sau đó liền cảm giác vòng eo sẽ bị ôm lấy, cả người đã nằm gọn trong lồng ngực Đường Kim.
-Tiểu đệ chết bầm, quả nhiên là giả vờ ngủ….ưm… - Đường Thanh Thanh vừa hờn dỗn hừ một tiếng thì miệng nàng đã bị Đường Kim lấp kín, hắn đột nhiên mở mắt ra sau đó lập mình đè Đường Thanh Thanh xuống dưới thân.
Đường Kim tự nhiên là không có ngủ thật, đương nhiên cho dù hắn có ngủ thì dưới tình huống cảm giác được nguy hiểm, hắn vẫn sẽ tự động tỉnh lại, bất quá lần này hắn cảm nhận được không phải là nguy hiểm mà là một loại kinh hỉ.
Kể từ khi tới đại học Thiên Nam, hắn đã không chỉ một lần gặp được điều kinh hỉ bất ngờ, trước tiên là Lạc Phỉ Phỉ xuất hiện, sau đó là quen biết đại loli Bối Hương Hương, tối qua thì được biết Tô Vân Phi cũng ở đây, hiện tại đến cả chị gái nuôi xinh đẹp của hắn cũng tới Minh Hồ thị rồi, đây tuyệt đối là điều mà Đường Kim không ngờ tới.
Sự kinh hỉ này làm trong lòng hắn không áp chế nổi xung động nữa, lúc này hắn chỉ muốn hung hăng hôn lấy bờ môi của Đường Thanh Thanh, đem niềm vui tương ngộ biến thành một nụ hôn nồng cháy.
Hôn đủ 3 phút đồng hồ Đường Kim mới tạm thời buông tha cho bờ môi nàng, một cánh tay hắn đã mò tới trước ngực.
-Đừng. – Đường Thanh Thanh sắc mặt đỏ bừng nhưng không có túm tay Đường Kim lại, ánh mắt nàng có chút mê li nhưng ngữ khí lại vô cùng kiên quyết:
-Tiểu đệ, tỷ còn phải đi điều tra vụ án kia, có người cố ý hãm hại đệ, tỷ phải tìm ra người đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận