Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 1021: Màn ảo thuật vĩ đại nhất.

-Phải, cút ra ngoài, đại học Thiên Nam không cần kẻ ăn cắp.
-Cút khỏi căn tin, lập tức cút đi!
-Cút khỏi đại học Thiên Nam, cút khỏi Hoa Hạ!
-Đường Kim mau cút đi, chúng ta không hoan nghênh ngươi!
-Đuổi học hắn đi, cường liệt yêu cầu đuổi học hắn!

Nhất thời đủ loại khẩu hiệu được hô vang, đến cuối cùng không biết ai là người dẫn đầu, toàn bộ mọi người đều nhất tề đồng thanh hô:
-Đường Kim mau cút đi, chúng ta không hoan nghênh ngươi!
Tiếng hô hào đinh tai nhức óc là cả căn tin như nổ tung, đến cả để nhân viên căn tin cũng dừng lại để xem trò hay, có vài người không hiểu nguyên do của sự việc mắt cũng nhìn chằm chằm Đường Kim, không biết tên này là thần thánh phương nào mà có thể làm cho mọi người công phẫn đến như thế?
Theo tiếng hô vang, càng ngày càng có nhiều nam sinh nữ sinh đổ xô vào trong căn tin, những người này tự nhiên là nhận được tin nên đến xem náo nhiệt, chẳng bao lâu sau trong căn tin đã chật ních người như đi xe buýt giờ cao điểm.
Bất quá làm những người này buồn bực là mặc kệ bọn họ có hò hét gào thét kiểu gì thì Đường Kim vẫn chẳng quan tâm, hắn vẫn cứ chàng chàng thiếp thiếp nói chuyện vui vẻ với Lạc Phỉ Phỉ.-Thân ái, ăn cái này.
-Lão công, ăn miếng thịt đi.
-Thân ái, ta bón cho nàng…
-Lão công…
Hai người vẫn ngồi nguyên tại chỗ, tựa hồ như không hề nghe thấy tiếng hò hét xung quanh, ngươi bón cho ta một miếng, ta bón lại cho ngươi một miếng, muốn bao nhiêu liền có bấy nhiêu thân mật, nữ sinh còn đỡ, chữ những nam sinh xung quanh đã chẳng thể nhìn tiếp được nữa.
Thấy không thể nào chịu nổi nữa, cuối cùng cũng có một nam sinh hô lớn:
-Các huynh đệ, lấy trứng gà ném hắn!
Trong căn tin có một gian chuyên bán trứng ướp trà, theo tiếng hô của người kia, trứng trong gian hàng đó chớp mắt đã bị cướp sạch, tiếp theo là mấy chục mấy trăm quả trứng cùng bay về phía Đường Kim.
Mắt thấy cả trăm quả trứng sắp đập trúng vào người Đường Kim, cả đám người đều không nhịn được lớn tiếng hoan hô, chỉ tiếc là ngay sau đó bọn họ đã phát hiện, tựa hồ như mọi người cao hứng quá sớm rồi, bởi vì lúc này Lạc Phỉ Phỉ đột nhiên làm ra phản ứng, nàng nhanh chóng đứng dậy, hai tay múa may một trận, một giây sau cả trăm quả trứng đã biến mất khỏi không trung và được xếp ngay ngắn trên bàn của Đường Kim.
Tiếng hoan hô tắt ngấm, không ít người dùng ánh mắt vừa kinh ngạc vừa sùng bái nhìn Lạc Phỉ Phỉ, trâu bò a, cường hãn a, mỹ nữ giáo quan này chắc là xuất thân từ đặc công rồi, vừa ra tay đã là tuyệt kĩ.
Đám nam sinh càng thêm đố kị với Đường Kim, con mẹ nó, tên vương bát đản kia đi ăn cắp xong vẫn còn có thể tự do tự tại như thế, đã tán được một cô em xinh đẹp rồi mà nàng còn lợi hại như thế, ăn bám được đến mức độ như thế thì chịu rồi.
Đúng vào lúc này, thanh âm của Đường Kim vang lên:
-Thân ái, nàng nói xem chúng ta có nên ném lại đống trứng này không?
-Lão công, trò ném trứng rất là vui đó. – Lạc Phỉ Phỉ cười khúc khích.
-Ờ, vậy được, chúng ta thi nhau ném đi. -0 Đường Kim cười hì hì một cái rồi quét mắt nhìn bốn phía, thanh âm đề cao:
-Các vị xú nữ, các vị trẩu nam, tuy rằng các người rất xấu rất ngu nhưng mà vận khí của các người rất tốt, tiếp theo xin mời mọi người chứng kiến màn ảo thuật vĩ đại nhất thế kỉ 21.
Hai từ cuối cùng vừa phun ra , thì tất cả số trứng trên bàn của Đường Kim đều nhất tề bay lên, hướng thẳng về phía mọi người.
-a…mau tránh…
-Đệch, tên vương bát đản này dám ném trả chúng ta!
-Ách, lão tử trúng chiêu rồi…vl…đây là cái gì?
-Phụt….bụp… phì phì….mẹ nó, là lòng đỏ trứng.
-Vl, sao lại là trứng sống?
-clgt? Xảy ra chuyện gì vậy? đó không phải trứng chín hết rồi sao? thế nào lại thành trứng sống?
-Đệch mợ tên vương bát đản Đường Kim, cái áo nghìn tệ của ta…
-Mọi người mau né, tất cả đều là trứng sống….
… T
rong căn tin loạn thành một đoàn, đám người bị ném trúng rất nhanh đã phát hiện không biết từ lúc nào mà trứng ướp trà lại tự nhiên biến thành trứng sống, những quả trứng này ném trên người bọn họ nhất thời làm cho lòng đỏ lòng trắng nhớp nháp tứ tung, cả đám người đều thê thảm không thể tả nổi.
Mà hiện tại trong căn tin lại chật kín người, vừa hỗn loạn liền xuất hiện hiện tương người này dẫm đạp lên người kia, nếu không phải có bàn ghế ngăn cản thì sợ rằng nơi này sắp sảy ra án mạng.
-Thấy chưa hả, đây chính là tiết mục ảo thuật vĩ đại nhất thế kỉ, trứng chín biến trứng sống. – thanh âm lười biếng của Đường Kim lại vang lên:
-Các người được xem ảo thuật miễn phí như vậy, cho dù có bị dính một hai quả thì cũng nên cảm thấy vinh hạnh mới phải.
-Đệch, các huynh đệ, cùng xông lên, đánh chết hắn đi! – có tên gia hỏa dũng mãnh hô hào một tiếng, tên này bị ném khá thảm, trên người toàn là lòng đỏ trứng nhớp nháp khó tả.
Hắn vừa hô vừa làm con tốt thí xông lên đầu tiên, chỉ là hắn vừa mới động thì mấy chục thành viên của đội đặc công Hắc Phượng cũng đều động, các nàng toàn bộ đều đứng dậy, tay nắm chặt quyền, tư thế tùy thời đều có thể ra đòn.
Bất quá trong căn tin lúc này có đến cả ngàn sinh viên nên đối mặt với mấy chục nữ binh bọn họ cũng không quá sợ hãi, mấy chục nam sinh vẫn hừng hực khí thế theo tên dẫn đầu xông lên.
Mắt thấy một trận hỗn chiến chuẩn bị phát sinh thì bên ngoài bỗng có một thanh âm truyền vào:
-Dừng tay!
Theo thanh âm đó, có không ít nữ sinh đều hô lên:
-Nhường đường, mau tránh ra…
Cho dù trong căn tin lúc này rất chật chội nhưng mọi người đều tự giác nhường ra một con đường, bởi vì đám người vừa mới xuất hiện chính là Mộc Vũ và thành viên của hội tỷ muội.
Không thể không nói Mộc Vũ hoàn toàn có thể tự xưng là một trong những người khó trọc nhất của đại học Thiên Nam, trêu phải nàng quá nửa sẽ không có kết cục tốt , có những người tuy rằng không sợ nàng nhưng cũng không muốn đắc tội với nàng, bởi vì nếu đã đắc tội nàng mà còn muốn tán một em xinh tươi trong hội tỷ muội thì thật là quá khó.
Rất nhanh Mộc Vũ đã dẫn theo những tỷ muội của mình tới trước mặt Đường Kim, hai bên đang định động thủ cũng vì thế mà tạm thời lùi lại.
-Ay… khanh vốn giai nhân, cần gì phải ăn mặc giống nam nhân chứ? – Đường Kim nhìn Mộc Vũ lắc đầu cảm khái, hôm nay nàng mặc một bộ vest của nam, còn thắt cả cà vạt, tuy mọi người nhìn vào đều nhận ra nàng là nữ nhân chân chính hơn nữa còn là một mỹ nữ ,nhưng mà cách ăn mặc này lúc nào cũng cho người ta một cảm giác khá dị dị, bất quá như vậy lại làm cho Đường Kim cảm thấy nàng khá là xinh đẹp.
-Đúng vậy, ngươi cũng có tay có chân, cần gì phải đi ăn trộm ăn cắp chứ? – Mộc Vũ ngồi xuống phía đối diện với Đường Kim, bộ dáng có chút đắc chí:
-Đường Kim, ta khuyên ngươi một câu, ngươi nên tự mình rời khỏi đây đi, mới nhập học vài ngày, giờ ngươi chuyển trường có khi vẫn kịp đó!
Bạn cần đăng nhập để bình luận