Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 1025: các ngươi quả nhiên là không có văn hóa

Đường Kim hoàn toàn không thèm để ý đến nam sinh kia, hắn lấy điện thoại ra gọi ngay cho Đường Thanh Thanh.
-Thanh tỷ, ta bắt được một tên đạo tặc đang trộm đồ ở kí túc. – Đường Kim vẫn bình tĩnh gọi điện, đợi đến khi con dao kia chỉ còn cách bụng hắn không tới mười phân hắn mới một cước đạp bay tên gia hỏa kai.
-Ta sẽ tới ngay, đệ đang ở đâu? – Đường Thanh Thanh vội đáp.
-Ờ, để ta xem xem phòng số bao nhiêu…. – Đường Kim mở cửa đi ra ngoài thuận tiện đạp luôn của tên đồng bọn đang ở bên ngoài nghe ngóng tình hình một cái, sau đó mới trả lời Đường Thanh Thanh:
-Phòng số 314, cùng lầu với ta, Thanh tỷ, ta ở đây đợi tỷ.
-Được, ta tới ngay. – Đường Thanh Thanh lập tức cúp máy.
-Ta nói hai người c ác ngươi, đều đã ăn trộm ở đây nhiều lần như vậy rồi, nghe nói cũng trộm được đến cả hơn trăm vạn, thé mà vẫn còn dám quay lại ăn trộm, làm đạo tặc như vậy mà còn không bị bắt thì thật là không có thiên lí, các ngươi không bị bắt chắc những kẻ bị bắt đều muốn đâm đầu vào tường mất. – Đường Kim nhìn hai tên gia hỏa đang lăn lộn dưới đất không đứng dậy nổi, bắt đầu giáo dục công dân cho chúng:
-Đợi các ngươi ra tù xong, nếu muốn tiếp tục làm đạo tặc thì nhớ dừng bao giờ ăn trộm một chỗ nhiều lần, như đánh du kích ấy, nổ sung một phát là phải đổi địa điểm ngay, các ngươi có hiểu không?
-Đệch, ngươi là Đường Tăng à? – một tên trộm phẫn nộ mắng.
-Đấy, các ngươi quả nhiên không có văn hóa, Đường tăng có thể đẹp trai như ta sao? – Đường Kim lắc đầu cảm khái:
-Đọc ít sách là lỗi của bọn ngươi đó, chẳng trách đến nguyên lí cơ bản của đánh du kích cũng không biết.
-Tiểu tử, ngươi đợi đó, chúng ta nhất định sẽ không tha cho ngươi. – tên trộm còn lại bắt đầu uy hiếp Đường Kim.
-Đúng là ngu, lúc này vẫn còn muốn uy hiếp ta. – Đường Kim vừa ngáp vừa đạp cho tên kia một cái.
-Đệt, tay của ta… - ta gia hỏa kia lập tức kêu oai oái.
-Từ nay về sau ta nghĩ chắc ngươi sẽ có cánh tay thứ ba, đó là một cánh tay giả đó. – Đường Kim lười biếng nói, sau đó đột nhiên quay người nhìn về một hướng, trên mặt nở nụ cười xán lạn:
-Thanh tỷ, mọi người tới thật là nhanh a.
-Ta vốn đang ở trong trường điều tra chuyện này. – Đường Thanh Thanh nhanh chóng đi tới, bên cạnh nàng còn có hai cảnh sát, một người trong đó chính là Trương Tĩnh hôm nọ, người còn lại là một nữ cảnh Đường Kim mới gặp lần đầu.
Quét mắt nhìn hai người đang nằm dưới đất một cái, Đường Thanh Thanh hỏi:
-Tiểu đệ, chính là hai tên này sao?
-ừm, trong cặp của tên gia hỏa kai chắc là có không ít đồ đấy. – Đường Kim vừa gật đầu vừa chỉ vào một tên.
Trương Tĩnh lập tức đi lên kiểm tra, xong xuôi mới nói với Đường Thanh Thanh:
-Đường tổ trưởng, nhân chứng vật chứng đầy đủ, chắc là không có vấn đề gì.
-Cảnh quan, ta muốn báo án, hắn mới là kẻ trộm, hắn còn dẫm gãy một tay của ta, các người mau bắt hắn…. – tên trộm bị Đường Kim dẫm gãy tay lúc nãy bỗng gào lên.
-HỬ? hắn dẫm gãy cánh tay nào của ngươi? – Đường Thanh Thanh nhìn tên trộm kia, nhàn nhạt hỏi.
-Cánh tay ta không thể động đậy đây này…. – tên kia vừa nói tới đây bỗng hét lên thảm thiết:
-Á…áu…
-Là cánh tay này sao? – Đường Thanh Thanh dẫm nay vào vị trí bị gãy tay của tên kia, nhàn nhạt hỏi.
-Đúng, đúng, mau buông ra, chân của cô…a….ái… - tên trộm kia hét lên vài tiếng thảm thiết rồi im bặt, hiển nhiên là chịu không nổi loại đau đớn này mà ngất đi.
Trương Tĩnh và nữ cảnh sát còn lại đều trừng mắt há mồm, tên trộm còn lại thì mặt tái mét, nữ cảnh sát xinh đẹp này ra tay cũng thật là độc ác.
-Trương Tĩnh, vụ án này hai người xử lí đi. – Đường Thanh Thanh giao phó một câu rồi thu chân lại, kéo Đường Kim rời đi:
-Tiểu đệ, ta có chút việc muốn nói với đệ.
Đường Thanh Thanh rời đi chỉ bỏ lại hai cảnh sát vẫn đang ngây ngốc đứng đó.
-Trương ca, hắn là ai vậy? đệ đệ của Đường tổ trưởng sao? – nữ cảnh sát kia nhịn không được hỏi một câu.
-Có lẽ là vậy. – Trương Tĩnh cười khổ một cái sau đó liền bẻ sang chuyện khác:
-Đừng tò mò nữa, làm việc đi, trước tiên đưa hai tên này về đồn rồi nói.
Trương Tĩnh cũng không rõ Đường Thanh Thanh và Đường Kim có phải là chị em ruột không, nhưng hắn có thể xác định một việc là hai chị em nhà này không trọc vào được.
Nữ cảnh kia khẽ lè lưỡi một cái rồi không hỏi thêm gì nữa.

Đường Thanh Thanh kéo Đường Kim đến chỗ cầu thang, sau đó hai người mỗi người đi một đường vì một người muốn lên lầu, một người muốn xuống lầu.
-Thanh tỷ, kí túc của ta ở bên trên a. – Đường Kim nghiêm trang nói.
Sắc mặt Đường Thanh Thanh khẽ đỏ lên, nói tới kí túc nàng liền nhớ ngay tới việc lần trước phát sinh ở đó, đây cũng là nguyên nhân nàng không muốn đi lên, bởi vì nàng biết một khi mình lên đó thì tiểu đệ này nhất định sẽ làm gì đó với nàng.
-Tiểu đệ, tỷ sao phải về cục rồi, đệ xuống dưới cùng ta, chúng ta vừa đi vừa nói chuyện. – ngữ khí của Đường Thanh Thanh có chút ý vị cầu khẩn.
-Ừm được. j- Đường Kim cũng không cưỡng cầu, hắn chỉ thuận tay ôm lấy eo Đường Thanh Thanh:
-Thanh tỷ, có việc gì thế?
-Chính là lần này có người cố ý vu oan cho đệ là kẻ trộm, ta điều ta một chút thì ra là hai cảnh sát trong phòng cảnh vụ của trường làm, nhưng bọn chúng khẳng định là bị người khác sai khiến, còn về là ai thì chúng không chịu nói, thậm chí còn không chịu thừa nhận là bị người sai khiến. – Đường Thanh Thanh mặc cho Đường Kim ôm ấp, vừa xuống lầu vừa nhỏ giọng nói;
-Tiểu đệ, đệ vừa tới trường vài ngày đã đắc tội người nào rồi hả?
( DG: chưa đắc tội người nào, mới đắc tội toàn trường thôi :D )
-Thanh tỷ, tỷ cũng biết đấy, nam nhân đẹp trai một chút là luôn có người ghét. – Đường Kim nghiêm trang nói:
-Ta cũng không muốn đắc tội người ta, bất đắc dĩ ta lại lớn lên quá đẹp trai nên không có biện pháp a.
Đường Thanh Thanh nhất thời không biết nói gì nữa, tiểu đệ của nàng thật là khéo gây thù chuốc oán, vừa tới vài ngày đã có người muốn tống hắn vào tù.
-Tiểu đệ, vậy đệ có biết mình đã đắc tội với ai không? – Đường Thanh Thanh chần chừ một lát rồi hỏi.
-Thanh tỷ, thực ra thì ta cũng không biết còn có ai ta chưa đắc tộ không nữa. – Đường Kim thành thực đáp.
Đường Thanh Thanh chỉ biết cạn lời, Đường Kim đây là ý gì? Lẽ nào hắn mới tới vài ngày đã đắc tội với cả trường rồi sao?
-Thanh tỷ, thật ra cũng chả sao, ta không sợ loại thủ đoạn vặt vãnh này của bọn chúng, cùng lắm là làm trò cười cho ta xem mà thôi. – Đường Kim an ủi Đường Thanh Thanh.
-Tiểu đệ, tỷ biết đệ rất lợi hại, chirl à đệ không thể nào đắc tội với cả thế giới này được, nếu vậy thì cuộc sống sẽ mất đi rất nhiều niềm vui đó. – Đường Thanh Thanh khẽ thở dài một tiếng:
-Nếu đệ cứ như thế thì sẽ rất khó có bằng hữu.
-Thanh tỷ, ta không cần bằng hữu, ta cần bạn gái thôi. – Đường Kim cười hì hì nói, vừa nói hai người đã ra khỏi kí túc, lúc này hắn mới cười thật tươi với Đường Thanh Thanh:
-Đương nhiên là chị gái nuôi ta cũng rất cần a, ta không thích thế giới này, ta chỉ thích tỷ thôi.
-Đường Thanh Thanh đang có chút khó xử không biết nói gì thì một giọng nữ vô cùng phẫn nộ vang lên:
-Đường Kim, ngươi lại dám tìm nữ nhân khác sau lưng ta?
Bạn cần đăng nhập để bình luận