Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 1038: Nữ nhân của ngươi cũng bị cướp?

-Nếu như ngươi hiểu về Đường Kim thì ngươi cũng sẽ biết bên cạnh Đường Kim mỹ nữ như mây, nói một câu có lẽ ngươi không muốn nghe, nữ nhân Mộc Vũ mà ngươi yêu thương trong số những nữ nhân của Đường Kim, về nhan sắc thì chỉ có thể xếp cuối bảng mà thôi. – Hoắc Đông Lai không nhanh không chậm nói:
-Hơn nữa hai chúng ta có thể coi là đồng bệnh tương liên.
-Ý ngươi là nữ nhân của ngươi cũng bị Đường Kim cướp? – Lục Đạo Minh khẽ nhăn mày.
-Thật ra thì cũng không tính là nữ nhân của ta, ta chỉ là một bên tình nguyện yêu đơn phương nàng mà thôi. – Hoắc Đông Lai lộ vẻ cười khổ:
-Chỉ là tên vương bát đản đó tán được nàng thì cũng thôi, nhưng mà hắn không biết yêu thương nàng, đã thế còn có quan hệ thân mật với rất nhiều nữ nhân khác, điều này làm ta không thể nào nhịn nổi.
Lục Đạo Minh nhìn thẳng vào mắt Hoắc Đông Lai, sau dó mới nhàn nhạt hỏi:
-Ngươi muốn ăn cơm ở đâu?
-Ta mời, ngươi tự mình chọn đi. – Hoắc Đông Lai khẽ cười một cái.
-Đi theo ta. – Lục Đạo Minh quay người đi vè một hướng.

Buổi chiều muộn, trong đại học Thiên nam, trên đỉnh Tiểu Thiên Sơn.
Cái gọi là Tiểu Thiên Sơn không phải là nhân tạo mà là một ngọn núi không cao, áng chừng không tới 100 mét.
So với tiểu Nam Hồ thì Tiểu Thiên Sơn luôn cho người ta một cảm giác không phải quá an toàn, cho nên những cặp đôi yêu nhau hẹn hò ở đây thường ít hơn dưới kia mọt chút, đặc biệt là khi trời tối thì trên núi càng ít người.
Trên đỉnh núi càng là vắng vẻ hoang lương, lúc bình thường cũng rất ít người leo lên tới đây, cho dù trên đó có một cái tiểu đình nhỏ, nhưng nhìn ghế ngồi trong tiểu đình phủ đầy bụi cũng đủ biết ngày thường cũng chẳng có mấy ai lên đây ngồi.
Nhưng mà lúc này trong tiểu đình lại có một nữ tử đang đứng, nàng ăn mặc rất bình thường nhưng dung mạo lại khá là xinh đẹp, đứng giữa tiểu đình cho người ta một cảm giác khá là yểu điệu thướt tha, nếu như có người khác ở nơi này thì chắc chắn họ sẽ nhận ra nàng, bởi vì nàng chính là một trong thập đại hoa khôi tân tấn, Liễu Mai.
Mỗi năm sau khi khóa cũ ra trường khóa mới nhập học, hoa khôi bảng lại có một đợt thanh tẩy, mà năm nay mọi thứ biến động càng lớn, một lượt bỗng nhiên xuất hiện rất nhiều người mới, Liễu Mai cũng là lần đầu tiên được lên hoa khôi bảng, bất quá nàng không phải là tân sinh viên mà năm nay nàng đã là sinh viên năm 3 khoa kế toán.
Trên hoa khôi bảng có một câu bình luận về Liễu Mai đó là người thích hợp nhất để lấy làm vợ, tuy rằng nàng xinh đẹp nhưng không có cố tình khuyến rũ khoe khoang, nghe nói kĩ thuật nấu ăn của nàng cũng rất tốt, lại cộng thêm việc học kế toán, biết tính toán tiền nong, nữ sinh như vậy nếu như lấy về làm vợ tuyệt đối sẽ là một lựa chọn rất tốt.
Cho dù hiện tại đã là sinh viên năm 3 nhưng Liễu Mai vẫn chưa có bạn trai, đương nhiên cũng có thể là do nàng chưa công khai mà thôi, bởi vì lúc này hình như nàng đang hẹn hò với một nam sinh trắng trẻo sạch sẽ vừa mới xuất hiện trên tiểu đình.
Nam sinh này chính là người đã từng tới thăm Mộc Vũ, đồng thời là chủ tịch hộ sinh viên học viện pháp luật Hồ Nguyên Hải.
-Tin tức từ bệnh viện thế nào rồi? – Liễu Mai không thèm quay đầu, ngữ khí lạnh nhạt hỏi.
-Mộc Vũ vẫn còn sống, hơn nữa còn xuất hiện thêm hai bảo tiêu. – Hồ Nguyên Hải đáp:
-Còn nữa, hôm nay Lục Đạo Minh đã về trường rồi, hắn cũng tới bệnh viện thăm Mộc Vũ, mọi việc càng ngày càng phiền phức, muốn hạ thủ với Mộc Vũ sợ rằng sẽ càng khó.
-Điều tra ra rốt cuộc xảy ra chuyện gì chưa? Sao lần này vẫn có thể thất bại được? – ngữ khí của Liễu Mai kèm theo một tia phẫn nộ:
-Cô ta ngã từ tầng 7 xuống không chết có thể nói là cô ta may mắn ,nhưng hai lần hành động chiều nay đều thất bại là do đâu?
-Tiểu tử Đường Kim kia dường như có chút cổ quái. – Hồ Nguyên Hải hơi chần chừ một lát:
-Mộc Vũ sở dĩ tỉnh lại là do Đường Kim tìm tới một vị thần y, tên sát thủ lúc chiều thất bại cũng là do hắn có mặt ở đó, mà vừa rồi lúc đưa canh tới hắn cũng ở đó, ta có một suy đoán, có lẽ Mộc Vũ vẫn bình an vô sự là nhờ công của tên tiểu tử kia.
-Ta từng tra qua tư liệu về Đường Kim, không điều tra được gì hết, hình như có chút không bình thường, tựa hồ mọi thứ đã bị ai đó cố ý xóa đi. – Liễu Mai quay người nhìn Hồ Nguyên Hải:
-Việc này là do ta thất sách, ta cứ tưởng Mộc Vũ sẽ chết chắc, sau đó sẽ đổ tội lên đầu Đường Kim thì mọi chuyện sẽ vừa khít không còn kẽ hở, nào ngờ lại gây ra phiền phức lớn như thế.
-Vạy chúng ta nên làm thế nào? – Hồ Nguyên Hải hỏi. hiển nhiên hắn làm việc theo lệnh của Liễu Mai.
-Hiện tại quan trọng nhất vẫn là Mộc Vũ, tới giờ cô ta vẫn không biết ý nghĩa chân chính của danh sách kia, cô ta đã bắt đầu điều tra, cho nên cô ta nhất định phải chết. – ngữ khí của Liễu Mai trở nên lãnh khốc:
-bất luận là dùng cách gì, tối nay trước 12 giờ Mộc Vũ nhất định phải chết, nếu không chúng ta cần phải đem bọn họ toàn bộ chuyển dời đi chỗ khác, vậy thì tất cả những gì ở đây chúng ta dày công xây dựng đều sẽ bị hủy đi.
-Ta hiểu. – Hồ Nguyên Hải gật đầu:
-Trước khi mặt trời ngày mai mọc, ta sẽ giải quyết Mộc Vũ.
Khẽ ngừng một chút, Hồ Nguyên Hải lại hỏi:
-Vậy còn Đường Kim thì sao?
-Phía Đường Kim ta sẽ giải quyết. – Liễu Mai nhàn nhạt nói:
-Bất kể hắn có lai lịch gì, suy cho cùng cũng chỉ là một tên nam nhân háo sắc mà thôi, muốn đối phó một nam nhân háo sắc quá đơn giản.
-Nam nhân háo sắc mới là nam nhân bình thường. – một thanh âm lười nhác đột nhiên tiếp lời:
-Chỉ bất quá nếu như thích loại mặt hàng như cô thì loại nam nhân kia chắc là không bình thường rồi.
Theo thanh âm đó trong tiểu đình đột nhiên xuất hiện một nam sinh, nhìn thấy nam sinh này Liễu Mai và Hồ Nguyên Hải đều biến sắc, bởi vì hắn chính là Đường Kim mà hai người vừa nhắc đến.
-Đường Kim, câu này của ngươi là có ý gì? – Liễu Mai vô cùng phẫn nộ, tuy rằng nàng tự thấy mình chưa phải khuynh quốc khuynh thành nhưng vẫn luôn rất tự tin với dung mạo của mình, bất quá trong lời của Đường Kim nàng lại biến thành mặt hàng????
-Ý rất đơn giản, chính là ta tuy háo sắc nhưng cũng không thèm nhìn trúng cô đâu, cô cũng đừng nghĩ sẽ dùng mỹ nhân kế đối phó ta. – Đường Kim lười biếng nói:
-Bây giờ ta cho hai người một lựa chọn, ai nói cho ta biết tại sao phải giết Mộc Mộc nhà ta trước thì ta sẽ cho kẻ đó chết trước.
Ai nói người ấy chết trước?
Liễu Mai và Hồ Nguyên Hải đều nổi lên một ý niệm cực kì hoang đường, tên gia hỏa này bị não sao? trước tên không nói đến việc tại sao hai người phải nghe hắn, cho dù có đang bị hắn uy hiếp đi chăng nữa thì cũng có người bức cung như hắn sao?
-Các ngươi đều thấy chết trước không phải là chuyện tốt phải không? – Đường Kim lắc đầu:
-Xem ra ta phải nhắc nhở các ngươi một chút, chết trước rất có ích đấy, người ta ai cũng phải chết, thà rằng chết một cánh yên ổn an lành còn hơn là phải chết thảm. bây giờ các ngươi ai nói thật trước thì kẻ đó sẽ được chết yên ổn, đảm bảo không đau khổ, còn kẻ kia sẽ chết một cách rất thảm đấy…
-Cứu với, cứu mạng a, hiếp dâm!!! – Liễu Mai đột nhiên thét lên một tiếng chói tai, thanh âm nghe có vẻ vô cùng kinh hoàng, vừa hét lên đồng thời nàng cũng như một con báo mẹ lao thẳng về phía Đường Kim, nắm đấm xe gió hướng thẳng về phía hắn, khí thế khá là bức người.
Liễu Mai này cư nhiên là một cao thủ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận