Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 1044: Mộc Vũ chia tay chàng rồi à?

-Mộc Mộc thân ái, nàng chỉ bảo ta véo nàng một cái chứ không nói véo vào đâu nha. – Đường Kim ngây thơ đáp.
-Ngươi! – khuôn mặt Mộc Vũ đỏ bừng:
-ngươi đúng là một tên lưu manh từ đầu đến đuôi.
-Nam nhân đích thực phải như thế. – Đường Kim nghiêm trang đáp.
Mộc Vũ hung hăng trợn mắt nhìn Đường Kim, tên lưu mannh này chỗ nào không véo lại véo ngay vào mông nàng một cái, đúng thật là dâm dê đê tiện!
-Mộc Mộc thân ái, hay là đi ăn bữa cơm đã đi. – Đường Kim hỏi.
-Không đi. – Mộc Vũ tức giận thở phì phì, thuận tay liền vẫy ngay một chiếc taxi bên đường, cũng không đợi Đường Kim lên xe liền đóng sầm cửa lại:
-Bác tài, tới đại học Thiên Nam!
Chiếc taxi khởi động một cái, rất nhanh đã đi khuất khỏi tầm mắt Đường Kim.
-Thật là lãng phí tiền a, gần như vậy cũng gọi taxi.
Bệnh viện trực thuộc xác thực rất gần đại học Thiên nam, khoảng cách đại khái chỉ khoảng 1km, đương nhiên đối với một bệnh nhân mà nói thì khoảng cách này không gần tí nào, hơn nữa nếu như tiếp tục đi vào tới kí túc xá nữ sinh thì sẽ càng xa hơn, nếu như tính tổng quãng đường thì Mộc Vũ gọi taxi cũng không tính là lãng phí.
Đường Kim không có đi theo Mộc Vũ về kí túc của nàng, trên thực tế hắn đi tới cổng trường thì liền rẽ vào Nhà bếp của mình, ở đây ăn bữa trưa cùng Tống Oánh sau đó hai người lại âu yếm nhau đến tận 5 giờ chiều Đường Kim mới rời đi.
… T
rên sân bóng, đội ngũ huấn luyện quân sự của tân sinh viên vừa mới giải tán, Lạc Phỉ Phỉ vừa quay đầu liền thấy Đường Kim đang đứng đó cười với mình.
-Lão công, sao chàng lại tới đây – Lạc Phỉ Phỉ vội đi tới cạnh Đường Kim:
-Buổi tối vẫn còn huấn luyện nữa đó.
-Ta biết. – Đường Kim cười hì hì:
-Ta tới ăn tối với nàng.
-ừm, chúng ta tới căn tin đi. – Lạc Phỉ Phỉ cười ngọt ngào một cái rồi tự nhiên khoác lấy tay Đường Kim, hai người cùng đi về hướng căn tin số 3.
Mười phút sau, trong căn tin.
-Chồng, hình như bọn họ lại bàn tán về chàng. – vừa ăn Lạc Phỉ Phỉ vừa nhỏ giọng nói.
-Biết rồi, mặc kệ họ. – Đường Kim tựa hồ không để việc này trong lòng, cho dù nội dung bàn tán kia làm hắn cảm thấy khá buồn bực, bởi vì những người này đang to nhỏ chuyện của Mộc Vũ, chỉ là lần này không ai đố kị hắn nữa mà mọi người đều cảm thấy vui sướng khi thấy người gặp họa, còn nói hắn như thế là đáng đời.
-Hình như bọn họ nói Mộc Vũ chia tay chàng rồi sao? – Lạc Phỉ Phỉ có chút tò mò hỏi.
-Ta và cô ấy còn chưa từng bắt đầu a. – Đường Kim tùy miệng đáp:
-Thân ái, mặc kệ chuyện này đi, chúng ta yên tâm ăn cơm là được.
-Ân. – Đường Kim đã nói vậy Lạc Phỉ Phỉ cũng chẳng buồn quản nữa.
Vì buổi tối còn lịch huấn luyện nên Đường Kim chỉ ở cùng Lạc Phỉ Phỉ có gần một tiếng đồng hồ, sau khi tiễn nàng ra sân bóng thì hắn cũng thuấn di về kí túc.
Trong kí túc hiện tại không có ai, Đường Kim nằm ngửa ra giường lôi điện thoại ra, cuối cùng cũng đăng nhập diễn đàn Thiên nam địa bắc lần đầu tiên, sau dó hắn cuối cùng cũng hiểu tại sao ở căn tin mọi người lại thì thầm to nhỏ chuyện của hắn và Mộc Vũ.
Mộc Vũ tuyên bố một tin tức, nhưng tin tức này không phải là giải thích chuyện nàng nhảy lầu mà nàng chỉ nói nàng và hắn đã chia tay.
Tin tức này làm Đường Kim khá là buồn bực, Mộc Vũ chơi thật không đẹp, đây rõ ràng là để hắn phải mang tiếng mà không có miếng a.
Đường Kim lập tức gọi điện cho Mộc Vũ, nhưng càng làm hắn buồn bực hơn là nàng đã sớm biết hắn sẽ hưng sư vấn tội nên đã trực tiếp cúp máy mà không nghe.
-Muốn hố ta hả, không có dễ như vậy đâu. – Đường Kim lẩm bẩm nói rồi biến mất tại chỗ.

Phía bên phải đại học Thiên Nam 100 mét có một quán bar, đây cũng là quán bar duy nhất ở khu vực này tên là quán bar Nam Đại, nơi này lúc nào cũng khá là đông khách.
Hôm nay là thứ 7, cuối tuần nên người tới quán ba càng nhiều, cho dù đang trong đợt quân huấn như từ mấy vạn sinh viên cũ kiểu gì cũng sẽ có trăm người đi bar.Trên thực tế thì trong quán ba cũng không phải tất cả đều là sinh viên đại học Thiên Nam, có cả sinh viên những trường khác, hoặc là những người đã đi làm hay là dân xã hội cũng sẽ tới đây, nghe nói có mấy tên dân văn phòng đến đây còn đặt mục tiêu rất rõ ràng, đó là tình một đêm với nữ sinh.
Tối nay trong quán có không ít nữ sinh đại học, lúc này không ít nam nhân mắt đều phát sáng nhìn về một phía, nơi đó có một nữ sinh vô cùng xinh đẹp, đặc biệt là cách hăn mặc style giống nam nhân của nàng càng là cực phẩm trong cực phẩm, làm không ít kẻ rục rịch muốn động, định tới lân la làm quen.
Nữ sinh này chính là Mộc Vũ, đi cùng với nàng là Trần Tuyết và hai nữ sinh khác.
-Mộc Vũ, cậu uống ít thôi. – Trần Tuyết lúc này đang khuyên nhủ Mộc Vũ, hôm nay nàng dường như bị cái gì đó kích thích mà vừa vào bar đã uống một hơi hết mấy chai bia liền.
-không sao, mình chưa say. – Mộc Vũ mặt đỏ phừng phừng nhưng nói chuyện giọng điệu vẫn rất rõ ràng, hôm nay nàng đích thực là bị kích thích không nhẹ, bất quá không phải là chuyện người khác hiểu nhầm nàng chia tay với Đường Kim mà là do những chuyện quỷ dị gần đây liên tục xảy ra bên cạnh nàng, làm nàng chỉ muốn say một chầu quên đi tất cả.
Những chuyện xảy ra trong hai ngày này làm Mộc Vũ có một cảm giác như đang nằm mơ, tất cả mọi thứ đều rất li kì, nếu như thực sự là giấc mơ thì cũng không sao, nhưng nó lại là sự thật không thể thay đổi, cho nên Mộc Vũ mới nghĩ không thông, mượn danh nghĩa chúc mừng mình mới khỏe lại, đi bar uống một trận quên sầu.
-Mộc Vũ, đừng đau lòng, loại người hoa tâm như Đường Kim không đáng để cậu như vậy, chia tay được là tốt, nếu không sau này cậu nhất định phải chịu rất nhiều ủy khuất. – Trần Tuyết khuyên nhủ nói, theo nàng thấy thì loại nam nhân như Đường Kim tuyệt đối không đáng tin, hắn quen biết quá nhiều mỹ nữ, tuy rằng Mộc Vũ cũng rất xinh đẹp nhưng so với Lạc Phỉ Phỉ còn có cả nàng hộ sĩ hôm nay mà nói thì lại chẳng có chút ưu thế nào cả.
-Ta thật không đau lòng mà! – Mộc Vũ càng thêm buồn bực, muốn giải thích lại phát hiện không có cách nào giải thích, buồn quá nàng lại cầm một chai bia lên, dốc thẳng vào miệng.
Trần Tuyết thấy thế càng nhận định là Mộc Vũ đang thương tâm, chỉ là nàng đang định khuyên nhủ thêm vài câu thì bên cạnh bỗng truyền tới một thanh âm:
-Học muội tửu lượng không tệ a, có muốn uống chút gì kích thích hơn không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận