Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 1052: Nói không chừng là anh trai Hàn Tuyết Nhu.

Mấy hôm trước cặp đôi dị nhân phòng số 520 Khương Lãng, Khương Ba đã từng khẳng khái thề thốt rằng Hàn Tuyết Nhu đã có bạn trai, còn nói bọn họ đã tận mắt nhìn thấy, ngoài bọn họ ra thì cũng có một vài người tự xưng là đã gặp qua bạn trai Hàn Tuyết Nhu, chỉ bất quá đại bộ phận mọi người vẫn lựa chọn không tin, Hàn Tuyết Nhu không thể có bạn trai ai, tuyệt đối không thể!
Huấn luyện quân sự ở đại học Thiên Hải cũng không nghiêm lắm, bình thường buổi trưa buổi tối đều có không ít người thành đôi thành cặp đi với nhau, cón ăm sinh còn bắt đầu theo đuổi nữ sinh ngay trong kì huấn luyện này, nghe nói tỏ tình trong thời gian này tỉ lệ thành công sẽ rất cao, mà từ lúc nhập học đến giờ đã một tuần nhưng mọi người không thấy bạn trai của Hàn Tuyết Nhu đâu nên mới mặc nhận là nàng không có bạn trai.
Quan trọng nhất là hai tên gia hỏa Khương Ba, Khương Lãng éo có chút đáng tin nào, lời của bọn hắn chẳng mấy người thèm tin.
Nhưng hiện tại mọi người đều phát hiện không muốn tin cũng không được.
-Hàn Tuyết Nhu thật đã có bạn trai sao?
-Con hàng kia là ai vậy, mặt mũi hình như cũng chẳng ra làm sao.
-Nói không chừng là nhà giàu cũng nên.
-giàu thì to lắm à? Nhà ta cũng giàu.
Cả đám nam sinh bắt đầu ồn ào nghị luận, có vài người còn tỏ vẻ thương tâm muốn chết, tuy rằng những thành phần như vậy toàn là cố ý ra vẻ khoa trương nhưng không thể không nói tin tức này làm không ít nam sinh cảm thấy buồn bực.
-Không sao, nói không chừng là anh trai của Hàn Tuyết Nhu cũng nên. – có một tên gia hỏa tự dối lòng một câu.
Chỉ là hắn vừa mới dứt lời thì liền phát hiện Hàn Tuyết Nhu và nam sinh kia đang hôn nhau.
-Nữ thần của ta, hết rồi, hết thật rồi… - có người tan nát cõi lòng thầm than.
Đám nam sinh thì thầm than, Đường Kim và Hàn Tuyết Nhu vẫn cứ hôn nhau, giáo quan cũng không quản, một phần là do chuyện này cũng không có gì là kì lạ, mấy ngày này cũng hay có nam sinh tới tìm bạn gái, mặt khác ấn tượng của những giáo quan này với Hàn Tuyết Nhu đều rất tốt, người như nàng thực quá hiếm gặp.
Sau một nụ hôn dài tới hơn 3 phút hai người mới phân khai, cho dù Hàn Tuyết Nhu biết năng lực của Đường Kim, biết hắn tùy thời đều có thể thuấn di tới Thiên Hải, nhưng hắn xuất hiện vẫn làm nàng rất vui.
-Không phải ta bảo chàng đợi đợt huấn luyện này kết thúc mới tới tìm ta sao? – Hàn Tuyết Nhu ôm lấy cổ Đường Kim, ôn nhu hỏi.
-Thân ái, ta nhớ nàng nên mới tới. – Đường Kim cười hì hì, ôm thân thể phong mãn của Hàn Tuyết Nhu trong lòng, hít mùi vị ôn hương nhuyễn ngọc của nàng, hắn cảm thấy vô cùng hạnh phúc.
Vẫn là bạn gái chính thức tốt a, hơn cô nàng Mộc Vũ không biết cảm ơn kia nhiều.
-Nhưng mà ta vẫn đang huấn luyện, mấy phút nữa là phải tập trung rồi, không có thời gian bồi tiếp chàng đâu. – Đường Kim mĩm môi:
-Ta biết cho dù ta có không tham gia cũng chẳng sao, nhưng mà ta không muốn mọi người cảm giác ta quá đặc thù.
-Không sao, ta ở một bên đợi nàng. – Đường Kim quả quyết nói.
-Thật sao? – Hàn Tuyết Nhu mừng rỡ.
-Đương nhiên là thật rồi, ta đợi nàng rồi cùng đi ăn trưa nhé. – Đường Kim cười hì hì:
-Thân ái, nàng muốn ăn gì? Ta đi chuẩn bị, lát nữa chúng ta ở trưa ở trên bãi biển này luôn.
-Hihi, không cần chuẩn bị, ở đây chúng ta thống nhất phát đồ ăn trưa, lát nữa ta lấy cho chàng một phần là được. – Hàn Tuyết Nhu cười vũ mị:
-Cấm chàng không được ăn thứ khác, ta cho chàng cảm nhận một chút sinh hoạt của quân nhân.
-Được. –Đường Kim một lời đáp ứng, tuy rằng hắn luôn tự hào mình là một tên ăn hàng nhưng kì thực cũng không phải là một người kén ăn, hắn chỉ là ăn được nhiều mà thôi.
-Hay là chàng về trước đi, buổi trưa quay lại cũng được. – Hàn Tuyết Nhu đề nghị, nàng cảm thấy nếu để Đường Kim đứng một bên xem những sinh viên khác huấn luyện như vậy sẽ không tốt lắm.
-Không cần, ta ở đây xem nàng. – Đường Kim cũng lười về đại học Thiên Nam, đối với hắn thà rằng ở đây ngắm mỹ nữ còn hơn là về đại học Thiên nam nằm buồn chán một mình.
-Vậy được, chàng thích làm gì thì làm, ta đi tập trung đây. – Hàn Tuyết Nhu cuối cùng cũng buông Đường Kim ra, trở lại phía đội ngũ.
Hiện tại mới là mười giờ sáng, huấn luyện đến khoảng mười hai giờ mới kết thúc, hai tiếng đồng hồ sau đó Đường Kim một mực đứng bên bờ biểm nhìn Hàn Tuyết Nhu, bản thân hắn cũng làm vô số tân sinh viên của đại học Thiên Hải chú ý, bất quá do khoảng cách khá xa nên không ai nhìn rõ mặt hắn.
Đường Kim ngẫu nhiên cũng quét mắt nhìn mỹ nữ mặc bikini trên bờ biển một cái, bất quá hắn rất nhanh đã cảm thấy những mỹ nữ kia tuy nhìn rất bổ mắt nhưng các nàng vẫn không bằng Hàn Tuyết Nhu. Mỗi lần Hàn Tuyết Nhu quay mặt ra nhìn Đường Kim đều thấy hắn đang nhìn mình thì trong lòng thầm vui vẻ không thôi.
Hai tiếng đồng hồ rất nhanh đã qua đi, tân sinh viên ai nấy đều vừa đói vừa khát xếp hàng lấy đồ ăn trưa.
Chuẩn xác mà nói thì thống nhất đồ ăn dinh dưỡng cũng là một bộ phận trong các hạng mục huấn luyện, mỗi người đều một xuất ăn bằng nhau, thật ra thì mùi vị cũng không tệ, có cá có thịt lại có rau xanh còn có cả canh, mỗi người còn được thêm một chai nước lọc, nhưng vấn đề là mỗi người đều bị yêu cầu phải ăn hết , không được lãng phí, điều này làm không ít nữ sinh kén ăn phải kêu khổ liên miên, phải biết rằng thành phần dinh dưỡng trong xuất ăn này không hề ít, muốn ăn hết cũng không phải dễ.
Mà đối với một số thành phần ăn nhiều thì đây đồng dạng cũng là một loại dằn vặt, chỉ có thể ăn một phần, muốn nhiều hơn cũng không được.
Bất quá thời buổi bây giờ mỹ nữ chỗ nào cũng được đãi ngộ đặc biệt, lúc Hàn Tuyết Nhu muốn lấy hai xuất cũng không ai nói gì, lấy đồ ăn xong mọi người ngồi xổm xuống ăn cơm còn Hàn Tuyết Nhu thì chạy tới đưa cơm cho Đường Kim.
-Đây, cho chàng trải nghiệm một chút xuất ăn dinh dưỡng của chúng ta. – Hàn Tuyết Nhu kéo Đường Kim ngồi xuống bãi biển, cười hì hì đưa cho hắn một hộp cơm.
Đường Kim nhận lấy hộp cơm, mở nắp ra lấy một miếng thịt kho cho vào miệng nhai vài cái rồi nuốt xuống:
-Chẳng trách gọi là thức ăn dinh dưỡng, ngoài dinh dưỡng ra thì không có gì khác.
-Còn tốt chán, chúng ta phải ăn hết đấy. – Hàn Tuyết Nhu tựa hồ đã quen với loại cơm này, mùi vị của nó rất bình thường, không gọi là quá khó ăn nhưng tuyệt đối không thể nói là ngon được.
-Cái này đơn giản. – Đường Kim dùng tộc độ nhanh nhất tiêu diệt hết cả hộp thức ăn, nếu đã không ngon thì cũng chẳng cần phải từ từ thưởng thức làm gì.
Hàn Tuyết Nhu nhìn Đường Kim cười cười, nàng vẫn ăn rất từ từ, đại khái khoảng nửa tiếng sau mới ăn hết hộp cơm, bởi vì vừa ăn còn vừa nói chuyện với Đường Kim.
-Ta đem vỏ hộp đưa về chỗ cũ. – Hàn Tuyết Nhu ăn xong bèn thu lại vỏ hộp của nàng và Đường Kim để tránh vứt rác ra bãi biển.
Nàng vừa đi khỏi thì phía sau Đường Kim bỗng truyền tới một thanh âm âm dương quái khí:
-Tiểu tử, ăn bám đàn bà có thấy ngon không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận