Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 1078: Ta làm cho cô ta an phận một chút.

Trên sân bóng, mọi việc vẫn diễn ra như thường, không hề có bất cứ ai ý thức được một việc khủng bố vừa phát sinh, chỉ có vài sinh viên là phát hiện ra hình như bạn học của mình tự nhiên mất tích, nưng sau đó bọn họ lại cho rằng là người kia không có tới, vụ nổ phát sinh và phản ứng của Đường Kim đều rất nhanh, nhanh đến nổi cả quá trình chỉ diễn ra trong vòng một phần trăm giây, đến mức cả Lạc Phỉ Phỉ cũng không biết cụ thể đã xảy ra chuyện gì, càng đừng nói đến những người bình thường khác.
Thời gian còn lại của buổi sáng hôm ấy Đường Kim đều ở lại trên khán đài, bất quá không có vụ nổ nào tiếp tục xảy ra, cũng chẳng có tình huống bất thường nào phát sinh, Hắc Võng cũng không gọi lại cho Đường Kim nữa, có lẽ bọn chúng vẫn trưa điều tra ra được hành động tại sao lại thất bại,.
Đến buổi trưa, hội diễn cuối cùng cũng tuyên cáo kết thúc, kì huấn luyện quân sự của tân sinh viên cũng theo đó mà kết thúc, trên sân bóng tràn ngập đầy tiếng hoan hô, bởi vì bắt đầu từ bây giờ bọn họ đều sẽ được nghỉ một kì nghỉ rất dài, rất nhiều người rất nhanh đã chạy về kí túc, đến cả cơm trưa cũng chẳng buồn ăn, trực tiếp lên đường về nhà, những ai hộ khẩu ở luôn thành phố này thì có thể về nhà ăn trưa luôn, người ở xa một chút thì có thể ăn trưa ở bến tàu hoặc sân bay.
3 giờ chiều, Lạc Phỉ Phỉ và đội đặc công Hắc Phượng của nàng cũng rời khỏi đại học Thiên nam, lúc này nàng cũng đã biết chuyện buổi sáng phát sinh cho nên nàng đã thay đổi kế hoạch của mình, nàng vốn định ở lại với Đường Kim một đem, sáng sớm mai để Đường Kim trực tiếp đưa nàng về Lạc Bắc, nhưng liện tại nàng cảm thấy thời gian tiếp theo Đường Kim sẽ rất bận, ngoài ra thì nàng cũng không yên tâm về an toàn của những đội viên dưới quyền mình cho nên muốn đích thân đưa các nàng rời đi để phòng vạn nhất.
5 giờ chiều, cả khuôn viên to lớn của trường đại học Thiên Nam lúc này đã trở nên vắng tanh, đại bộ phận sinh viên đã về quê, những người ở lại đại khái chỉ khoảng mấy ngàn người, nhưng mấy ngàn người này phân tán trong các phân hiệu, phân viện nên trong trường nhìn khá là vắng vẻ, Đường Kim lượn một vòng quanh trường cũng chẳng gặp mấy người.
Lúc này Đường Kim không phải là rảnh dỗi đi dạo chơi, trên thức thế bây giờ hắn đã đi tới dưới kí túc xá nữ sinh, lấy điện thoại ra đang chuẩn bị gọi điện thì một nữ sinh thân hình nhỏ nhắn chợt từ bên trong chạy ra, vừa thấy Đường Kim, nàng liền kinh hỉ hô lên;
-Đường Tinh ca.
Nữ sinh này tất nhiên là Tiểu Đậu Nha, nói ra thì Đường Kim cũng đã mấy tháng không gặp nàng, lần này gặp lại Đường Kim cư nhiên lại phát hiện nàng càng xinh đẹp hơn trước vài phần, đôi mắt to tròn kia nhìn càng xinh đẹp hơn, thân hình tuy vẫn còn mảnh mai nhưng so với mấy tháng trước đã lớn lên không ít, không thẻ không nói nàng có thể được bầu làm một trong thập đại hoa khôi của đại học Thiên Nam cũng là có lí do của nó, ít nhất thì trong mắt Đường Kim Tiểu Đậu Nha hơn xa mấy người Lý Uyển Kiều, Liễu Mai.
-Tiểu Đậu Nha, muội chuẩn bị đi đâu đấy? – Đường Kim thuận miệng hỏi.
-Ta chuẩn bị đi ăn cơm. – Tiểu Đậu Nha nhỏ giọng đáp, cuối cùng còn có chút thẹn thùng hỏi:
-Đường Tinh ca, huynh tới đây tìm Mộc Vũ sao?
Mộc Vũ và Tiểu Đậu Nha kì thực ở cùng một lầu kí túc, hiển nhiên đoạn thời gian này mặc dù không có liên hệ với Đường Kim nhưng nàng vẫn nghe nói qua chuyện của hắn và Mộc Vũ.
-Tiểu Đậu Nha, ta tới là để tìm muội. – Đường Kim lắc đầu:
-Đi thôi, ta đưa muội tới một nơi.
-Hở, được, được …. – Tiêu Đại Nhi tuy rằng chưa hiểu lắm nhưng vẫn ôn thuận gập đầu, cho dù mấy năm nay bản thân nàng đã biến hóa rất lớn nhưng có một việc không thay đổi đó là nàng vẫn đối với Đường Kim sùng bái đến mù quáng, bất luận Đường Kim nói cái gì nàng đều tin tưởng một cách vô điều kiện, bất luận Đường Kim bảo nàng làm gì nang cũng sẽ làm theo mà không hề hoài nghi.

Đối diện với cổng lớn, Nhà bếp của Đường Kim.
Mộc Vũ đã ngây ngốc ở đây cả nửa ngày, lúc này nàng đang cảm thấy rất là buồn bực, kể tử khi bị Đường Kim đưa tới đây nàng giống như đang bị ở tù, không thể ra ngoài, không thể gọi điện, kể từ lúc sáng lỡ mồm nói Đường Kim là tên lưu manh chết tiệt tới giờ, nàng đến quyền nói chuyện cũng không còn nữa, hiện tại nàng như một bức tượng gỗ ngồi yên trên sô pha, trong lòng buồn bực đến muốn chết nhưng không thể nào nói ra lời.
Vừa buồn bực nàng vừa nhìn nữ nhân tên Tống Oánh kia, trong đầu nàng không khỏi có chút cảm giác tự ti, nàng thật không ngờ được trên đời lại có một nữ nhân xinh đẹp gợi cảm đến như thế, lúc trước nàng luôn tự tin mười phần đối với dung mạo của mình, nhưng đoạn thời gian gần đây nàng hết lần này đến lần khác phải nhận đả kích, mỗi lần người làm nàng phải tự ti đều có quan hệ không đơn giản với Đường Kim, điều này làm Mộc Vũ vừa buồn bực vừa cảm thấy khó hiểu, tên lưu manh kia rốt cuộc quen biết bao nhiên mỹ nữ họa quốc ương dân a?
Đang lúc nàng cảm giác mình sắp bị buồn chết ở đây thì Đường Kim tiến vào, vừa thấy hắn nàng nhất thời có chút hưng phấn hẳn lên, nhưng sau đó liền phát hiện hắn còn đem theo một nữ sinh xinh đẹp nữa về, nữ sinh này tuy rằng không có họa quốc ương dân như Tống Oánh nhưng lại thập phần đáng yêu.
-Đó chảng phải Tiếu Ngọc Đình sao? – Mộc Vũ rất nhanh đã nhận ra nữ sinh ki, chỉ là lúc này nàng không thể lên tiếng cũng không thể động đậy được.
-Oánh Oánh tỷ. – Tiếu Ngọc Đình chào Tống Oánh một tiếng, hiển nhiên nàng cũng đã rất quen thuộc với Tống Oánh.
-Oánh Oánh bảo bối, nàng ta làm sao vậy? – Đường Kim thuận tay ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của Tống Oánh, kinh ngạc hỏi.
-Cô ta không chịu an phận, ta chỉ làm cô ta an phận hơn một chút thôi. – thanh âm của Tống Oánh vô cùng ôn nhu, nghe được âm điệu này của nàng Mộc Vũ càng thêm buồn bực, nữ nhân kia lúc sáng nói chuyện với nàng ngữ khí lúc nào cũng như núi băng, hiện tại lại ôn nhu ngoan ngoãn như thế với tên sắc lang Đường Kim, thật là không có thiên lí a.
-Ờ, trước tiên mặc kệ cô ấy. – Đường Kim lấy ra một viên sơ cấp Thiên Đạo Đan đưa cho Tống Oánh:
-Oánh Oánh bảo bối, Tiểu Đậu Nha kì nghỉ này không về nhà, mấy ngày này sẽ ở lại đây, nàng giúp Tiểu Đậu Nha dùng đan dược với luyện một vài kĩ năng phòng thân nhé.
-Ân. – Tống Oánh ôn thuận gật đầu.
-Ta vẫn còn chút chuyện, Mộc Vũ cứ để nàng ở lại đây đi, đợt lát nữa ta quay lại đưa đi. – Đường Kim dứt lời liền buông Tống Oánh ra rồi quay người rời đi.
Đáng thương cho Mộc Vũ tức gần chết nhưng không làm gì được, tên gia hỏa kia cư nhiên đem nàng vứt lại đây không quản nữa.
Đường Kim đúng là không có thời gian lo cho Mộc Vũ, những việc xảy ra buổi sáng làm hắn ý thức được tổ chức Hắc Võng này không những cường đại mà còn rất điên cuồng, đối với bọn chúng giết người hay làm một vụ nổ bom chỉ như cơm bữa thường ngày mà thôi, điều này làm hắn bắt đầu lo lắng cho sự an toàn của những người bên cạnh mình, ví như Tiểu Đậu Nha, hiện tại nàng vẫn chưa có năng lực tự bảo vệ mình nhưng quan hệ của nàng và hắn lại khá là thân thiết, tin rằng Hắc Võng sớm muộn gì cũng tra ra được.
Hơn hai năm trước hắn đã dùng qua Luyện Thể Đan và Tôi Cốt Đan để cải tạo thể chất cho Tiểu Đậu Nha, hiện tại liền dứt khoát để nàng phục dụng Thiên Đạo Đan, bước chân vào Tiên môn, như vậy thì vấn đề an toàn của nàng sau này không cần phải lo lắng nữa, hiện tại người làm hắn phải lo lắng chỉ còn Tô Vân Phi mà thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận