Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 1081: Đứa nhỏ không ai cần

-Nàng muốn ngủ ở đâu? - Đường Kim tùy ý hỏi.l
-Hay là ngày mai chúng ta đi thuê một căn phòng đi? – Mộc Vũ nghĩ một lát rồi nói, hiển nhiên nàng đã tính tới việc ở chung với Đường Kim, tìn huống hiện tại ngoài ở cùng với Đường Kim ra thì nàng không còn lựa chọn nào khác.
Đường Kim đang định nói gì đó thì đột nhiên cảm nhận được gì đó, một tiên nữ váy trăng lặng lẽ lướt tới, đang đứng ngay ở ven hồ phía không xa.
-Lão công. – thanh âm đầy ôn nhu vang lên, tiên nữ váy trắng kia tới trước mặt Đường Kim, cho dù là ban đêm nhưng vẫn có thể nhìn ra được làn da làm tất cả nữ nhân phải ngưỡng mộ của nàng, trên đời này có làn da đẹp như vậy tự nhiên chỉ có thể là Thất tiên nữ Kiều An An mà thôi.
Đường Kim rất tự nhiên ôm lấy này, rồi kéo nàng cùng ngồi xuống đồng thời hỏi:
-Thất tiên nữ, nàng đặc biệt tới đây tìm ta hả?
-Ân. – Kiều An An ôn thuận dáp:
-lão công, ta muốn đưa chàng tới một nơi.
Không đợi Đường Kim lên tiếng, Kiều An An lại quay về phía Mộc Vũ đang ngẩn người, khẽ cười nói:
-Xin chào Mộc Vũ, ta là Kiều An An, nếu như không ngại thì cùng chúng ta đi đi.
-A, được, được. – Mộc Vũ vô thức gật đầu, lúc nàng ở bệnh viện đã gặp qua Kiều An An, bất quá so với lúc đó thì lúc này nàng đã sớm quen với việc mỹ nữ xuất hiện bên cạnh Đường Kim rồi, bởi vì mấy hôm nay bên cạnh tên gia hỏa này đã xuất hiện quá nhiều nữ tử tuyệt sắc.
-Lão công, vậy chúng ta đi thôi. – Kiều An An kéo Đường Kim đứng dậy.
-ok. – Đường Kim tất nhiên là không có ý kiến gì, hắn ôm Kiều An An rời đi, còn Mộc Vũ tất nhiên là lặng lẽ đi theo phía sau hai người, không biết trong lòng nàng đang nghĩ gì nữa.
Khoảng mười phút sau, ba người tới một tòa nhà kí túc, bất quá tòa nhà này không phải dành cho học sinh mà là khu kí túc của cán bộ công chức, Kiều An An dẫn 3 người tiến vào bên trong và dừng lại trước cửa căn phòng 601.
-Lão công, chìa khóa này cho chàng. – Kiều An An đưa cho Đường Kim một chiếc chìa khóa:
-Chàng mở cửa đi.
Đường Kim khẽ ngẩn ra, hắn nhận lấy chìa khóa, mở cửa căn phòng 601 ra tiến vào bên trong, vừa bật đèn lên thì khung cảnh bên trong lập tức cho hắn một cảm giác vô cùng quen thuộc, bởi vì nội thất bố trí bên trong hoàn toàn giống hệt với căn phòng số 601 ở Ninh Sơn nhị trung lúc trước.
Bất quá nhìn kĩ một lát được mới phát hiện thật ra bố trí vẫn có chút khác biệt , nguyên nhân là bởi vì đây là một căn nhà có 3 phòng 1 sảnh, so với căn phòng ở Ninh Sơn thì lớn hơn nhiều, bố trí cũng không sao hoàn toàn giống trước được, nhưng trên tổng thể mà nói thì Đường Kim vừa mới tiến vào đã có một cảm giác rất quen thuộc, giống hệt như cảm giác được trở về nhà, hoàn toàn không cảm thấy có chút xa lạ nào.
-Lão công, nơi này đã là của chúng ta rồi, chàng có thích không? – Kiều An An ôn nhu nói nhẹ vào tai Đường Kim.
Đường Kim không nói gì, trong lòng hắn nhất thời chỉ nổi lên một cảm giác nói không nên lời, lúc hắn nhìn thấy ở cổng trường mọc lên một cái Nhà bếp của Đường Kim thì hắn đã có cảm giác như mình được trở lại Ninh Sơn, hiện tại cảm giác ấy càng thêm sâu sắc, tựa hồ như hắn hoàn toàn đã quay lại cuộc sống như lúc trước ở Ninh Sơn nhị trung.
Trước cổng trường vẫn là Nhà bếp của hắn, trong đó lúc nào của có mỹ nữ tuyệt sắc như yêu Tống Oánh đợi hắn, trong trường vẫn là khu nhà công chức này, vẫn là phòng số 601, hắn và Thất tiên nữ vẫn ở đây, cho dù Tần Thủy Dao và Hàn Tuyết Nhu đều không ở đây nữa nhưng nơi này lại nhiều thêm một Bối Hương Hương và một Mộc Vũ, tất cả xem ra vẫn tương tự với trước, có lẽ điều du nhất chưa được hoàn mỹ là Bối Hương Hương chỉ là một đại loli còn Mộc Vũ thì thân hình của nàng còn kém Hàn Tuyết Nhu quá xa.
-Lão công, chàng thích nơi này không? – thanh âm của Kiều An An lại truyền tới, Đường Kim một mực không lên tiếng làm Kiều An An có chút lo lắng.
-Thất tiên nữ, ta sao lại không thích được chứ? – Đường Kim cuối cùng cũng sực tỉnh, hắn mạnh mẽ ôm trầm lấy nàng phi thẳng vào trong phòng ngủ, tất cả những điều buồn bực trong ngày hôm nay phút chốc biến hết thành mây khói, hiện tại hắn chỉ muốn hảo hảo hưởng thụ những phút giây hòa quyện vào nhau cùng với Thất tiên nữ mà thôi.
Vào phòng ngủ xong , đóng cửa lại, Đường Kim liền lập tức đè Kiều An An xuống giường, hung hăng hôn lên cái cổ trắng hồng của nàng.
Ngoài phòng khách Mộc Vũ có chút phát ngốc không hiểu xảy ra chuyện gì nữa.
Lúc này Mộc Vũ thậm chí còn có một cảm giác bị bỏ rơi, nàng ngẩn ngơ đứng yên đó, giống như một đứa nhỏ không ai cần, trong lòng đừng nói có bao nhiêu khó chịu.
Nếu như trước ngày hôm nay thì với tính cách của Mộc Vũ,lúc này nàng nhất định sẽ chạy ra ngoài, nhưng hiện tại tuy trong lòng có chút bất mãn nhưng nàng vẫn không có xung động rời đi, khẽ chần chừ một chút , nàng liền đóng cửa lại, sau đó tến vào một căn phòng ngủ khác, tuy rằng phòng ngủ chính đã bị Đường Kim và Kiều An An bá chiếm nhưng căn phòng nhỏ này dù sao cũng tốt hơn ở kí túc rất nhiều.
Chỉ là một lát sau khi từ phòng bên cạnh truyền tới tình đợt âm thanh kì dị, Mộc Vũ cuối cùng cũng phát hiện ở đây thật sự cũng không thoải mái là bao.
…Một đêm hoan lạc tận hứng, mãi đến sáng sớm mới dừng lại, Đường Kim và Kiều An An ôm nhau tiến vào giấc ngủ, chỉ bất quá mới ngủ mấy tiếng đồng hồ, tới 9 giờ sáng thì Đường Kim bị chuông điện thoại đánh thức.
-Đường Kim, chàng có thể về Ninh Sơn một chuyến không? – đầu dây bên kia, truyền tới thanh âm của Ninh Tâm Tĩnh.
-Được, đợi lát nữa ta sẽ tới. – Đường Kim lập tức đáp.
Cúp máy xong, quay đầu nhìn thân thể trắng như tuyết tràn đầy dụ hoặc bên cạnh mình, Đường Kim nhất thời có chút không nỡ rời đi.
-Thất tiên nữ, ta phải đi Ninh Sơn một chuyến, hôm nay không ở cùng nàng được rồi. – Đường Kim thò tay vào trong chăn, bàn tay vừa đúng đặt ở trên ngực Kiều An An khẽ vuốt vuốt vài cái.
-Chàng đi đi, thật ra hôm nay là tết trung thu, ta cũng phải về nhà một chuyến. – Kiều An An cười nhu hòa một tiếng:
-Phải rồi, hôm qua nhị ca cũng đã nói với ta việc về Hắc Võng, Mộc Vũ để ta lo, chàng cứ về Ninh Sơn giải quyết công việc đi.
-Ừ, cũng được, vậy ta đi trước đây. – Đường Kim nghĩ một lát, thấy như vậy cũng ổn, hắn cũng không muốn kéo theo cả Mộc Vũ về Ninh Sơn, để nàng ở lại cũng tốt.
Khẽ hôn phơn phớt lên môi Kiều An An một cái, Đường Kim cuối cùng cũng đứng dậy tắm rửa mặc quần áo một phen, xong xuôi mới thuấn di về biệt thự ở Ninh Sơn.
Biệt thự vẫn vắng vẻ như thế, như hôm qua, vẫn chỉ có một mình Ninh Tâm Tĩnh ở đây.
-Tâm Tĩnh, có phải có tin tức của Hắc Võng rồi không? – Đường Kim hỏi.
-Đường Kim, mọi việc không thuận lợi lắm.- Ninh Tâm Tĩnh khẽ lắc đầu:
-Nữ đặc công Tiềm Long kia đúng là người của Hắc Võng, nhưng trong Hắc Võng cô ta chỉ là một thành viên cấp thấp, căn bản không biết gì hết, điều duy nhất có thể xác định là trước khi thành đặc công của Tiềm Long, cô ta đã là người của Hắc Võng rồi.
Đường Kim khẽ nhíu mày một cái, đang định nói gì đó thì chuông điện thoại của hắn lại vang lên, cầm điện thoại lên Đường Kim nhất thời vui vẻ không thôi, bởi vì người gọi tới cư nhiên lại là Tiêu Đại Nhi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận