Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 1085: Ngươi chính là chê ta bé.

-Tiểu nha đầu, cô tên là Hiểu Hiểu, đương nhiên gọi là tiểu tiểu rồi. – Đường Kim lập tức tìm được một lí do hùng hồn, trong lòng thì thầm nghĩ, tiểu nha đầu này dáng người cũng thật là kém, tuy rằng lúc ôm nàng vẫn cảm thấy mềm mại như không xương, tư vị cũng không tệ, nhưng mà muốn cảm thụ một chút đàn hồi của bộ vị nào đó là không có khả năng, tại sao nàng không thể dậy thì thành công một chút ta?
-Hừ, đại sắc lang, ngươi chính là một tên lừa đảo, ngươi chê ta bé có phải không? – Hiểu Hiểu có chút không vui hờn dỗi hừ một tiếng:
-Nhở thì nhỏ, ta mới không thèm hâm mộ mấy nữ nhân ngực lớn kia.
Nói tới hâm mộ, ngữ khí của Hiểu Hiểu rõ ràng vẫn có vài phần hâm mộ, đương nhiên Đường Kim sẽ không vạch trần nàng, đối với Hiểu Hiểu, kì thực cảm giác của Đường Kim khá là đặc biệt, những nữ nhân khác luôn làm hắn nổi lên xung động và dục vọng, nhưng Hiểu Hiểu lại khác, thân hình nàng mảnh mai gầy guộc, không có khả năng làm hắn nổi lên dục vọng, nhưng hắn vẫn rất thích cảm giác ở bên cạnh nàng, hai người thỉnh thoảng đấu võ mồm cũng khá là vui, hiện tại ôm thân thể nàng ở trong lòng, tuy không cảm giác như những nữ nhân khác nhưng hắn vẫn thấy rất thoải mái.
Cả tối hôm ấy hai người cùng nhau ngồi trên trường thành ngắm trăng, thỉnh thoảng còn mở miệng châm trọc nhau, Hiểu Hiểu ngẫu nhiên còn làm nũng vài lần, đòi ăn cái này uống cái kia, Đường Kim cũng không quản ngại mà trực tiếp từ trong Vòng tay Thiên Đạo lấy ra cho nàng, thỏa mãn tất cả nguyện vọng của nàng, tuy rằng thỉnh thoảng Hiểu Hiểu có nũng nịu hờn dỗi nhưng hai người vẫn rất vui vẻ, có lẽ đối với nàng thì buổi tối hôm nay là buổi tối vui nhất của nàng kể từ khi sinh ra tới giờ..
Đêm trung thu với nhiều nhà mà nói thì là một ngày lễ đoàn viên vui vẻ, bất quá trung thu lần này với nhiều người lại không phải là một ngày tốt lành gì, tỉ như những thành viên tầng thấp của Hắc Võng chẳng hạn.
Cả đêm hôm ấy trên khắp mấy trăm thành phố cả nước, Tiềm Long, Ám Kiếm và cả cảnh sát vũ trang, cảnh sát đặc nhiệm cùng đồng thời phát động một cuộc vây bắt quy mô lớn, chỉ trong vòng vài tiếng đồng hồ, trong mỗi thành phố đều đã có đến mấy trăm người bị bắt, sau khi bắt về xong, mọi người liền lập tức tiến hành thẩm vấn, những thành viên cấp thấp này rất nhiều người thậm trí còn không biết tới Hắc Võng, nhưng điều này không quan trọng, bởi vì bọn họ thông thường đều biết chiêu mộ giả là ai, sau đó một tiếng đồng hồ thì đợt vây bắt thứ 2 bắt đầu, từng chiêu mộ giả đều chưa kịp phản ứng đã lần lượt xa lưới, sau đó là một cuộc thẩm vấn cấp tốc đối với chiêu mộ
giả.
Thẩm vấn những người này độ khó cao hơn một chút, hiển nhiên những thông tin mà họ biết càng nhiều hơn, thế là mấy tiếng đồng hồ sau, đợt vâybắt thử 3 chính thức bắt đầu, lần vây bắt này đã bắt đầu nhằm vào một vài nhân vật quan trọng, đương nhiên mức độ quan trọng chỉ là tương đối mà thôi, trong Hắc Võng họ cũng vẫn chưa phải thành viên hạch tâm, mọi việc tiếng hành tới đây liền rơi vào bế tắc, thành viên hạch tâm của Hắc Võng vẫn chưa có ai xa lưới.
Đương nhiên thì kết quả này thật ra đã nằm trong dự tính, mà điều làm Tiềm Long và Ám Kiếm đều cảm thấy an ủi là tối hôm nay đã bắt được mấy tên gian tế, đối với song phương mà nói buổi tối hôm nay thu hoạch tuyệt đối không nhỏ, mạng lưới Hắc Võng trên toàn Hoa Hạ có thể nói đã triệt để bị hủy diệt, hơn vạn thành viên tầng thấp bị bắt, chỉ bằng số tài sản bị đóng băng trong ngân hàng đã lên tới trên chục tỉ USD, đây tuyệt đối là một con số kinh người, điều này cũng chứng minh lợi nhuận lớn nhất của Hắc Võng đều nằm ở đống thành viên tầm thấp này.
Cũng chính là nói Tiêu Đại Nhi nói không có sai, một khi phá vỡ mạng lưới tầm thấp thì sẽ tạo thành đả kích không thể nào tính được với Hắc Võng, đương nhiên đả kích này sẽ không chí mạng bởi vì Hắc Võng ở nước ngoài cũng có mạng lưới tương tự, cho dù là bỏ qua mạng lưới ở Hoa Hạ thì Hắc Võng vẫn có thể tiếp tục vận hành.
Chỉ là Hắc Võng sẽ làm ra lựa chọn khôn ngoan là rút khỏi Hoa Hạ hay sẽ tiếp tục báo thù thì còn phải rửa mắt trông mong mới biết được.
Tờ mờ sáng, vô số đặc công của Tiềm Long và Ám Kiếm đều vẫn còn đang bận bịu, nhưng hai nhân vật chủ chốt của hành động lần này là Đường Kim và Hiểu Hiểu thì đang hoàn toàn nằm ngoài cuộc, lúc này họ đang đợi mặt trời mọc.
-Mau nhìn xem, bình minh, bình minh đang lên… - Hiểu Hiểu từ trong lòng Đường Kim nhảy bật lên, nàng hưng phấn hò reo, một vòng mặt trời đỏ rực đang từ phía chân trời nhô lên, tia sáng đầu tiên cũng từ xa dần dần rọi tới.
-Tiểu nha đầu, mau ẩn thân! – Đường Kim cũng từ dưới ghế bật dậy, túm lấy tay Hiểu Hiểu, thần sắc đầy khẩn trương:
-Đợi lát nữa nếu cảm thấy khó chịu thì lập tức nói với ta.
-Biết rồi. – Hiểu Hiểu ừm một tiếng rồi ngay tại lúc ánh sáng chiếu vào người nàng nàng đã đột nhiên mất tích, bất quá Đường Kim vẫn cảm thấy được sự tồn tại của mình bởi vì hắn vẫn đang nắm tay nàng, cho dù là đã ẩn thân nhưng nàng vẫn đứng ở vị trí cũ, chỉ bất quá trong sát na ấy, nhiệt độ thân thể của nàng đột nhiên trở nên băng lãnh, sau khi nàng ẩn thân, nhiệt lượng của thân thể cũng bị ẩn đi, mà Đường Kim rõ ràng đang ở bên cạnh nàng, biết nàng vẫn đang ở đây nhưng lại đến nhịp tim của nàng cũng không cảm nhận được.
Không thể không nói năng lực ẩn thân của Thiên Đạo Ám Quyết khá là quỷ dị, đây tựa hồ không chỉ là ẩn thân mà càng giống như làm người ta biến mất.
-Ta không sao, thật sự không sao, oa…. Lần đầu tiên ta có thể chân chính thấy được mặt trời, thật là đẹp, đúng thật là rất đẹp… - Hiểu Hiểu vô cùng hưng phấn reo lên:
-Sau này ta có thể ra ngoài rồi, ta có thể tùy tiện ra ngoài, oa ha ha ha, ta vui quá, thật là vui chết mất…..
Hiểu Hiểu kéo tay Đường Kim hưng phấn hò reo, tuy rằng Đường Kim nhìn không thấy nàng nhưng hắn vẫn biết Hiểu Hiểu đang nhảy nhót như một đứa trẻ nhỏ nhận được món quà mình yêu thích, bất quá hắn có thể lí giải được biểu hiện của nàng, bất luận là ai thì sau hai mươi năm phải sống trong bóng tối cuối cùng cũng có một ngày được ra ánh sáng nhất định cũng sẽ vui vẻ như nàng.
-đại sắc lang, ta vui quá. – Hiểu Hiểu đột nhiên nhảy lên người Đường Kim, ôm trầm lấy cổ hắn, sau đó Đường Kim liền cảm thấy trên má truyền tới một cảm giác mềm mại mát lạnh, hiển nhiên là Hiểu Hiểu hôn hắn, tiếp theo thì nàng nhảy xuống, kéo tay hắn điên cuồng chạy dọc quanh vạn lí trường thành, vừa chạy vừa hò hét, thậm trí chí còn hát lên:
-Ta là Hiểu Hiểu, Hiểu Hiểu đã nhìn thấy bình minh…
Đường Kim cứ như thể chiều cho Hiểu Hiểu điên cuồng hết cả buổi sáng, cũng may đoạn trường thành này không có ai, nếu không để người ta nhìn thấy chắc sẽ nói hai người là hai kẻ điên.
Mãi đến 8 giờ sáng khi Đường Kim nhận được điện thoại của Ninh Tâm Tĩnh, Hiểu Hiểu mới chịu dừng lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận