Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 1098: Cao Thủ kiêu ngạo.

Đóa hoa hồng phi thẳng vào chưởng phong của Đường Kim, đột nhiên nở ra thành vô vàn cánh hoa, nhưng sau đó lại đột nhiên hợp lại thành một, mà trong quá trình hợp lại thành một này, lực đạo trong đạo trưởng phong của Đường Kim cũng theo đó mà biến mất vô tung vô ảnh, bất quá ngay lập tức đóa hồng giống như bị mất khống chế, rơi thẳng xuống đất.
Ngay lúc đóa hồng chuẩn bị chạm đất thì một cánh tay ngọc ngà trắng bóng đột nhiên vươn ra đỡ lấy nó, đồng thời đời trước mặt Đường Kim cũng hiện lên một mảng đỏ rực như lửa, Hoắc Tâm Mai một thân váy đỏ xuất hiện trước mặt Đường Kim.
Nàng vừa mới xuất hiện thì ánh đèn trong phòng khách đại trạch của Cao gia lấp tức trở nên ảm đạm thất sắc, bất luận là nam hay nữ tại hiện trường đều có chút thất thần, đến cả đại minh tinh như Tiếu Thiền nhìn thấy nàng cũng phải phát ngốc, nữ nhân này thực sự là quá đẹp.
Thậm chí đến cả tên gia hỏa Cao Thủ vừa mới bị ăn một chiêu của Đường Kim suýt nữa thì ngấp ngoải lúc này cũng quên mất mình vừa suýt chết, quên hết cả đau đớn, một bộ dáng kinh diễm nhìn Hoắc Tâm Mai, tròng mất nhất thời như muốn rớt cả ra ngoài.
Ngược lại là Đường Kim vẫn tỏ ra khá là trấn định, dù sao đây không phải lần đầu tiên hắn thấy nàng, tuy rằng nàng làm hắn khá là động tâm nhưng trước mặt nàng hắn muốn giả vờ như lặng thinh không cảm xúc cũng khá dễ.
-Mai Khôi mỹ nữ, nàng không ở nhà đợi ta à? Lẽ nào nhớ ta quá mà chạy ngay tới đây tìm ta sao? – Đường Kim cười hì hì nhìn Hoắc Tâm Mai, cũng mặc kệ còn nhiều người như vậy ở xung quanh, cứ như thế buông lời trêu ghẹo nàng:
-Kì thực nàng không cần nhớ ta như thế đâu, đợi ta giải quyết hết đám ngu ngốc này xong sẽ tới tìm nàng mà.
Mọi người đều ngẩn ra, nữ nhân xinh đẹp tuyệt trần này quen biết Đường Kim? Hơn nữa hai người còn rất thân mật sao?
Tiếu Thiền thì cảm thấy phiền muộn không thôi, tên sắc lang kia vừa rồi còn ôm nàng, hiện tại đã quay phắt sang tán tỉnh nữ nhân khác, cho dù cô ta có xinh đẹp hơn nàng thì hắn cũng không thể thu liễm một chút được sao?
-Đường Kim, ngươi không thể giết hắn. – Hoắc Tâm Mai nhìn Đường Kim, thần sắc có chút bất bình thường, trong dĩ vãng trước mặt Đường Kim bất luận hắn có buông lời tán tỉnh thế nào nàng cũng rất trấn định ứng phó, nhưng hiện tại thần sắc của nàng lại khá là ngưng trọng, thậm chí còn nhìn ra được một chút lo lắng.
-Mai Khôi mỹ nữ, nếu như nàng nói với ta tên ngu ngốc này có quan hệ đặc thù nào đó với nàng vậy thì ta càng phải giết hắn rồi. – bên ngoài Đường Kim tỏ ra như không có việc gì nhưng trong lòng thì đang buồn bực không thôi, tên gia hỏa này rốt cuộc có lai lịch gì đây?
-Ngươi hiểu lầm rồi, ta và hắn không có quan hệ gì hết, nhưng ngươi không thể giết hắn được, ta đây là đang nghĩ cho ngươi. – lúc này Hoắc Tâm Mai cách Đường Kim rất gần, thanh âm của nàng vô cùng nhỏ, nhỏ tới mức chỉ Đường Kim mới nghe thấy:
-Nguyên nhân cụ thể ta không thể nói rõ ràng được, tóm là là trước tiên rời khỏi đây đã, sau đó ta sẽ nói…
-Cô là Hoắc Tâm Mai? – thanh âm của Cao Thủ đột nhiên truyền tới, cắt ngang lời của Hoắc Tâm Mai.
-Không sai, chính là ta. – Hoắc Tâm Mai quay đầu nhìn Cao Thủ một cái, đầu lông mày càng thêm nhíu chặt.
-Hahaha… - Cao Thủ đột nhiên điên cuồng cười lên ha hả, bộ dáng vô cùng đắc ý nhìn Đường Kim:
-Đường Kim, hiện tại ngươi biết tại sao ngươi không thể giết ta chưa? Loại ếch ngồi đáy giếng như ngươi không biết ta là ai nhưng mà Hoắc Tâm Mai nhất định sẽ biết, hiện tại nàng nói cho ngươi chưa hả? nếu dám giết ta thì Đường Môn của ngươi, Vân Môn thậm chí cả Băng Cung và Thiên Đạo Môn cũng đều phải biến mất.
Cao Thủ hiển nhiên là không có nghe thấy nội dung Hoắc Tâm Mai nói với Đường Kim, hắn chỉ thấy hai người thấp giọng to nhỏ nên cứ ngõ là Hoắc Tâm Mai đã đem thân phận của hắn nói cho Đường Kim, thấy nàng đứng gần Đường Kim như thế làm lòng hắn bỗng trào dâng một cỗ đố kị, không thể không nói tên giả hỏa này sắp cạp đất đến nơi rồi mà vẫn còn có tâm tình ghen tị, chính vì ghen tị nên hắn mới tiếp tục tỏ ra ngang ngược kiêu ngạo, muốn dùng phương thức này để thu hút sự chú ý của Hoắc Tâm Mai.
Đương nhiên Cao Thủ vẫn còn tâm tình đố kị nguyên nhân chủ yếu là do hắn cho rằng Đường Kim không dám đụng vào hắn, hắn thực sự nghĩ rằng tính mạng của mình đã không còn bị uy hiếp nữa.
-Ngươi có biết không? Ngươi không nên lấy tên là cao thủ mà phải tên là cao ngu mới phải. – Đường Kim nhìn Cao Thủ như người bị thiểu năng:
-Đến lúc này rồi mà ngươi vẫn còn dám uy hiếp ta?
-Uy hiếp ngươi thì thế nào? – Cao Thủ cười lạnh:
-Đường Kim, trên núi không có hổ, khỉ lông cũng đòi nhảy ra làm đại vương, ngươi chẳng qua chỉ là một con khỉ lông bất nhập lưu mà thôi, ta nói cho ngươi biết đại vương ta đã xuống núi, ngày tháng tươi đẹp của ngươi tới số rồi!
-Mai Khôi mỹ nữ, tên này bị thần kinh từ trước rồi sao? – Đường Kim nhìn Hoắc Tâm Mai, tỏ ra kì quái hỏi.
-Cao thủ, ngươi có thể im miệng lại được không? – Hoắc Tâm Mai lúc này cũng khá là tức giận, nàng cảm thấy Đường Kim nói không sai, tên gia hỏa này đúng là nên đổi tên thành Cao Ngu thì hơn, cho dù đằng sau lưng hắn có thế lực của sư môn ,cho dù Đường Kim thật sự không thể giết hắn nhưng hắn có thể đừng kích động Đường Kim có được không? Không nói Đường Kim còn chưa biết tên gia hỏa này là ai, cho dù Đường Kim có biết thì với tính cách của mình, nếu tên gia hỏa này cứ tiếp tục thái độ bấp bênh như vậy nói không chừng Đường Kim sẽ một chưởng vỗ chết hắn.
-Hoắc Tâm Mai, cô có tư cách gì nói ta im miệng? - Cao Thủ bị Hoắc Tâm Mai quát mắng trước mặt mọi người nhất thời máu dồn lên não, ngữ khí không tự giác được tràn đầy vẻ phẫn nộ:
-Cô cho rằng mình là ai? Đừng tưởng cô ở Thiên Hải có thể hô phong hoán vũ, trước mặt ta cô chẳng là cái thá gì hết, lão tử chỉ cần nói một câu cũng có thể làm cô phải ngoan ngoãn bò lên giường của ta, lão tử muốn làm gì cô thì làm….á….
Một tiếng thét đột ngột cắt ngang lời Cao Thủ, đồng thời cũng là thanh âm cuối cùng cũng hắn ở trên thế giới nàng, cho dù Đường Kim không biết tên gia hỏa này có lai lịch gì, nhưng hắn đã không nghĩ được nhiều như thế nữa, dứt khoát một chưởng đánh chết Cao Thủ.
Phòng khách đột nhiên trở nên lặng ngắt, một loại im lặng bất thường, mấy người Tiếu Thiền và Tập Tiểu Vũ kì thực đều đang rất thanh tỉnh, cho dù các nàng không hiểu những lời mà Đường Kim và Cao Thủ nói, nhưng các nàng vẫn biết là vừa rồi Đường Kim đã một chưởng đánh chết tên gia hỏa Cao Thủ kia, điều này làm các nàng nhất thời đầu óc trống rỗng.
Hoắc Tâm Mai nhất thời cũng ngây ngẩn cả người, Đường Kim xuất thủ quá nhanh, nàng còn không kịp ngăn cản.
-Ngươi dám giết nó, Đường Kim, ngươi cư nhiên dám giết nói, Cao gia chúng ta sẽ không chết không thôi với ngươi…ựa… - tiếng gầm rú của Cao Siêu làm mọi người sực tỉnh, chỉ là hắn còn chưa dứt lời đã lập tức hét thảm một tiếng rồi ngã lăn ra đất.
-Cô…cô… - Cao Siêu nhìn Hoắc Tâm Mai bằng một ánh mắt tràn ngập vẻ khó tin, sau đó liền triệt để mất hết khí túc, hai mắt căng tròn, chết không nhắm mắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận