Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 1106: Ta ghét nhất là kẻ lãng phí cơ hội

Trong miêu tả của Hoắc Đông Lai, câu chuyện của Đường Kim và Kiều An An đầy tính máu chó, đơn giản mà nói chính là Kiều An An thân làm đại tiểu thư của Kiều gia do bất mãn với hôn sự đã được an bài sẵn nên mới đào hôn chạy tới Ninh Sơn, nàng không may bị một vài tên tiểu lưu manh khi dễ, vừa đúng lúc lại gặp được Đường Kim, sau đó thì anh hùng cứu mỹ nhân, mỹ nhân lấy thân báo đáp, qua vài lần biến cố nữa, Đường Kim cuối cùng cũng ôm được mỹ nhân về nhà, hơn nữa còn đem gạo nấu thành cơm, Kiều gia không thể nào không tiếp nhận sự thật này.
Theo Hoắc Đông Lai nói, đời này của Kiều gia nam đinh hưng vượng, có 7 nhi tử nhưng chỉ có duy nhất một nữ nhi, nữ nhi này tự nhiên là được sủng ái hơn gấp nhiều lần, Đường Kim bám vào được cái đùi lớn, cứ thế mà ăn bám, Kiều gia trở thành chỗ dựa lớn nhất của hắn.
Tuy nói Kiều gia không phải là một trong bát đại gia tộc của Hoa Hạ, nhưng ở Minh Hồ thị hay là ở cả tỉnh Thiên Nam, Kiều gia hoàn toàn xứng đáng là đệ nhất gia tộc, cường long không ép được địa đầu xà, cho dù người của bát đại gia tộc tới Minh Hồ thị cũng phải nể Kiều gia mấy phần
Ngoài ra thì Hoắc Đông Lai còn nói với Lục Đạo Minh, mấy đặc công Tiềm Long mà hắn tìm lần trước sở dĩ nghe lời Đường Kim nguyên nhân cũng là do Kiều gia, bởi vì nhị ca của Kiều An An, Kiều Gia Thịnh cũng chính là nhân vật số 1 của Tiềm Long ở Minh Hồ thị.
Những điều trên nghe đều rất hợp tình hợp lí, đương nhiên Lục Đạo Minh cũng không phải ngốc đến nỗi tin tưởng toàn bộ, nhưng mà rất xảo hợp là hắn liên lạc không được với đại ca của mình, sau đó lại là Hoắc Đông Lai giúp Lục Đạo Minh nghe ngóng được tin tức rằng đại ca của hắn đang chấp hành một nhiệm vụ bí mất, tạm thời không thể liên lạc với ngoại giới.
Không có đại ca ở bên cạnh hắn vẫn có chút hoài nghi, cho nên hắn không có lập tức hành động theo Hoắc Đông Lai.
Theo kiến nghị của Hoắc Đông Lai thì muốn đối phó với Đường Kim rất đơn giản, chỉ cần cướp được Kiều An An tới tay, một khi Kiều An An rời bỏ Đường Kim thì hắn sẽ chỉ là con muỗi, mà muốn cướp được Kiều An An thì có hai cách, một là dùng sức mạnh, hai là dùng thủ đoạn chính đáng theo đuổi.
Lục Đạo Minh một mực cho rằng mình là nam nhân rất có mị lực, nhưng kì thực hắn vẫn chưa quyết định được sẽ dùng cách nào, bởi vì Hoắc Đông Lai nói với hắn dùng thủ đoạn bình thường theo đuổi Kiều An An tuy rằng vẫn có thể thành công nhưng khả năng cần rất nhiều thời gian, không thể nào trả thù Đường Kim một cách nhanh nhất được.
Vốn Lục Đạo Minh định đợi đại ca mình chấp hành xong nhiệm vụ trở về, xác nhận rõ bối cảnh của Đường Kim mới bắt đầu hành động, nhưng không ngờ được hai ngày trước xảo hợp gặp được Kiều An An, lúc đó hắn đang cùng Hoắc Đông Lai ăn cơm thì Hoắc Đông Lai chỉ vào một mỹ nữ trên đường và nói kia chính là Kiều An An.
Vừa nhìn thấy nàng Lục Đạo Minh đã triệt để ngây ngốc, tiên nữ a, đúng là tiên nữ chân chính!
Những lời vừa rồi Lục Đạo Minh nới với Kiều An An kì thức phần lớn đều là thật, hắn đúng là nhất kiến chung tình với nàng, còn về Mộc Vũ thì sớm đã bị hắn ném lên chín tầng mây, cũng chính vì thế nên không đợi được xác nhận thân phận của Đường Kim, hắn đã lập tức bắt tay vào hành động, sáng sớm hôm nay là ngày đầu tiên hắn chính thức bắt đầu theo đuổi Kiều An An, hắn thậm chí còn tự nói với bản thân mình, trong kì nghỉ lễ này nhất định phải tán được nàng.
Lục Đạo Minh rất tự tin, mặc dù trước kia hắn tán Mộc Vũ rất lâu cũng không thành công, nhưng hắn vẫn tự tin mình có thể theo đuổi được Kiều An An, hiện tại trong mắt hắn chỉ còn mình nàng, đến cả Mộc Vũ hắn cũng không thèm nhìn, cho dù Đường Kim có xuất hiện hắn cũng tỏ ra rất khinh bỉ, con hàng này chẳng qua chỉ là một kẻ bám váy mà thôi, không đẹp trai bằng hắn mà còn không biết xấu hổ đi ăn bám đàn bà.
Nghe Lục Đạo Minh nói Đường Kim nhất thời có chút buồn bực, sao gần đây lại khá nhiều kẻ nói hắn là ăn bám?
-Ngươi cảm thấy bản thân mình không đáng thương? – Đường Kim đới tới gần Kiều An An sau đó chen vào giữa Mộc Vũ và nàng, thuận tay trái ôm phải ấp một cái:
-Ngươi từ nhỏ tưới lớn đều phải ắn shit, vậy mà còn thấy bản thân mình không đáng thương, ngươi đúng là nghiện ăn shit cmnr!
Đường Kim không đợi Lục Đạo Minh đáp đã lập tức bổ sung:
-Đừng có bác bỏ, nếu như không phải ăn shit mà lớn lên thì tại sao đầu óc ngươi lại toàn shit thế hả?
-Đường Kim, ăn nói sạch sẽ một chút cho ta! – Lục Đạo Minh phẫn nộ nói.
-Thật ra thì ta vẫn cảm thấy rất khó hiểu, một tên chuyên ăn cứt sau lại có thể khinh thường một người ăn bám được chứ? – Đường Kim cảm khái:
-Bất quá nghĩ đi nghĩ lại cũng đúng, đầu óc toàn shit như như thì IQ khẳng định rất thấp, cho nên ta đồng tình với ngươi, một kẻ hơn hai mươi năm ăn shit để lớn lên thật không dễ dàng gì, vậy nên ta quyết định cho ngươi một cơ hội quyết đấu với ta.
Hai từ quyết đấu vừa nói ra thì Kiều An An lập tức biết Đường Kim quả nhiên là muốn chỉnh Lục Đạo Minh, đến cả Mộc Vũ cũng minh bạch, cái gọi là quyết đấu chẳng qua là Đường Kim muốn đập cho Lục Đạo Minh một trận mà thôi, muốn đánh người thì thôi đi, còn phải tìm lí do quang minh chính đại thế nữa.
-Đường Kim, cmn, ngươi mới ăn cứt ấy. – Lục Đạo Minh phẫn nộ hét lớn:
-Ngươi muốn quyết đấu với ta? Ngươi trừ đánh nhau ra thì còn biết làm gì nữa?
-Ngươi đến đánh nhau còn không biết thì còn làm nên trò chống gì nữa? – Đường Kim lười biếng đáp, sau đó bộ dáng như bỗng nhiên sực tỉnh:
-À, phải rồi ta quên mất ngươi biết ăn shit, nói ra thì ta thấy ngươi nên đổi tên thành Lục bọ cứt thì hay hơn.
Bộ mặt đẹp trai của Lục Đạo Minh phút chốc trở nên vặn vẹo đỏ bừng, hắn hung hăng trừng mắt nhìn Đường Kim, bộ dáng như không thể nhịn nổi nữa nhưng vẫn rất gian nan áp chế không cho bản thân xông lên đánh Đường Kim, chỉ bởi vì Hoắc Đông Lai nói với hắn Đường Kim đã từng luyện võ công, đánh nhau rất là lợi hại nếu như động thủ hắn khẳng định sẽ không phải đối thủ của Đường Kim.
-Kiều tiểu thư, sẽ có một ngày cô hiểu được ta tốt hơn Đường Kim cả trăm lần, ít nhất ta cũng sẽ không giống như hắn bây giờ, lúc ôm cô còn ôm cả nữ nhân khác. – Lục Đạo Minh cuối cùng cũng lên tiếng, chỉ là nói với Kiều An An những lời như vậy xong liền quay người rời đi.
-ê, đứng lại cho ta. – Đường Kim có chút bất mãn hô lên:j
-Chúng ta còn chưa quyết đấu mà.
-Đường Kim, ta sẽ không quyết đấu với loại không có não chỉ biết dùng bạo lực như ngươi, làm như thế chỉ ô nhục trí tuệ của ta… - Lục Đạo Minh không thèm quay đầu lại, vừa nói vừa tiếp tục đi nhanh về phía trước, chỉ là còn chưa dứt lời thì vùng eo đột nhiên nhói lên một cái, thân thể hắn giống như bị một cỗ lực lượng cường đại đánh bay, đau đớn ngã lăn ra đất.
-Áu… - Lục Đạo Minh phát ră một tiếng kêu đau đớn, vùng mũi càng là đau dát, khóe miệng cảm nhận được một một chút vị mặn mặn, không biết máu mũi từ lúc nào đã chảy xuống lọt vào trong miệng.
Lúc này thanhg âm của Đường Kim cũng truyền vào tai Lục Đạo Minh:
-Người ta nói là cơ hội vụt mất, cạp đất mà ăn, ta đã cho ngươi cơ hội quyết đấu rồi sao ngươi còn không nắm lấy? ta ghét nhất là loại người lãng phí cơ hội như ngươi đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận