Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 1114: Lúc nào cũng thích tự tìm đến cửa.

Tiếng kêu la thảm thiết cuối cùng cũng dừng lại làm những người khác trong cục cảnh sát âm thầm thở ra một hơi, chỉ bất quá bao gồm cả cục trưởng Dương Kiến Minh, tuyệt nhiên không một ai dám đi vào trong nhìn, về phần Đường Kim ở bên trong làm gì với Vương Huy thì mọi người tuy tò mò nhưng vẫn phải nhịn xuống.
Cho dù Đường Kim không có đóng cửa nhưng mọi người vẫn rất tự giác cách xa căn phòng kia, chỉ mờ mờ nghe thấy bên trong có tiếng nói chuyện, bất quá ai cũng không nghe ra nội dung cuộc nói chuyện bên trong, ngược lại là có không ít người suy đoán Đường Kim đang ở bên trong thẩm vấn Vương Huy, đang yên đang lành sao tự nhiên lại trở thành phần tử khủng bố?
Dương Kiến Minh một mực đợi ở bên ngoài, đợi mãi đợi mãi, hơn một tiếng đồng hồ sau cũng không thấy Đường Kim đi ra, may mắn là đoạn thời gian này không nghe thấy tiếng kêu la thảm thiết của Vương Huy nữa, xem ra Đường Kim không cần hành hạ hắn nữa rồi.
-Cục trưởng, Lương thị trưởng tới rồi. – một nữ cảnh sát vội vàng đi vào, sắc mặt có chút lo lắng:
-Hình như ông ấy đang rất tức giận.
-Lương thị trưởng tới đây làm gì? - Dương Kiến Minh khẽ nhăn mày, Minh Hồ thị chỉ có một thị trưởng họ Lương là phó thị trưởng chủ quản kinh tế, Lương Đống không hề phụ trách mảng an ninh hình sự, cho nên Dương Kiến Minh mới cảm thấy kì quái.
-Tôi cũng không biết… - nữ cảnh sát kia chưa dứt lời thì ở cửa đã đi vào một nam tử cao lớn tầm hơn 40 tuổi, Dương Kiến Minh tự nhiên nhận ra người này chính là Lương Đống.
-Lương thị trưởng. - Dương Kiến Minh vội vàng đi lên nghênh đón.
- Dương Kiến Minh, cậu làm cục trưởng kiểu gì đấy? trong cục của cậu xuất hiện cả phần tử khủng bố mà cậu lại không hề hay biết? – Lương Đống vừa tới đã hưng sưu vấn tội.
-Thật xin lỗi, cục trưởng, ta… Dương Kiến Minh có chút xấu hổ.
-Được rồi, đừng nói lỗi lầm với ta, ta hỏi cậu, cảnh sát tên Vương Huy kia đang ở đâu? Đưa ta tới xem. – Lương Đống không kiên nhẫn ngắt lời Dương Kiến Minh.
-Cái này… - Dương Kiến Minh nhất thời có chút khó xử, trong lòng thì càng thêm nghi hoặc, Lương cục trưởng này định làm gì đây? Việc liên quan tới phần tử khủng bố không thuộc phận sự của ông ta mới phải.
-Sao hả? lẽ nào các người căn bản không bắt được người? – Lương Đống bất mãn hỏi.
-Lương thị trưởng, là như thế này, bên tỏng có người đang thẩm ván, đợi thẩm vấn xong sẽ hồi báo lại tình hình với ngài…. - Dương Kiến Minh tuy rằng thấy Lương đống có chút bất thường nhưng ngữ khí vẫn rất khách khí, cho dù họ Lương không phải là cấp trên trực tiếp của hắn nhưng hắn cũng không muốn đắc tội một phó thị trưởng.
Lương Đống lại một lần nữa hết kiên nhẫn cắt ngang lời Dương Kiến Minh:
-Đừng nói nhảm với ta, lập tức đưa ta tới gặp Vương Huy kia.
-Lương thị trưởng, Vương Huy ở bên trong. – lúc này có một cảnh sát đột nhiên lên tiếng rồi chỉ tay về phía phòng giám sát.
Nghe vậy Lương Đống không nói hai lời, lập tức bước về căn phòng đó.
-Lương thị trưởng, đợi đã. – Dương Kiến Minh có chút sốt ruột, hắn tức gần chết trừng mắt nhìn tên cảnh sát vừa chõ miệng vào một cái rồi mới theo sát phía sau, hấn không muốn đắc tội phó thị trưởng , nhưng bên trong là đặc công của Ám Kiếm, hắn cũng đắc tội không nổi a.
Lương Đống khẽ hừ một tiếng, không để ý tới Dương Kiến Minh, trực tiếp bước vào trong.
-Ách.
Một giây sau, Lương Đông kêu lên một tiếng đau đớn, bay ngược ra ngoài, ngã cái rầm xuống đất.
Mọi người nhất thời đều trố mắt kinh ngạc, hình như phó thị trưởng này vừa mới bị người đạp bay ra ngoài a?
Dương Kiến Minh đau đầu không thôi, hắn ở rất gần tất nhiên là nhìn rõ Đường Kim vừa mới xuất thủ đạp Lương Đống bay ngược ra ngoài.
Lúc này Đường Kim cũng đã ra đến cửa, trên mặt hắn không có chút thần sắc phẫn nộ nào mà thay vào đó là một nụ cười xán lạn, tựa hồ tâm tình hắn đang rất tốt.
Trên thực tế thì Đường Kim lúc này đang cảm thấy khá hưng phấn, hắn vốn tưởng tênVương Huy kia chỉ là một nhân vật nhỏ tùy tiện bị đem làm vật hi sinh cho Hắc Võng, nhưng thật không ngờ Vương Huy không phải là thành viên cấp thấp, những gì hắn biết hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của Đường Kim.
Hắn là một thành viên trung tầng của Hắc Võng, cho dù chưa phải là thành viên hạch tâm nhưng trong cả mạng lưới tổ chức của Hắc Võng ở Minh Hồ thị thì Vương Huy đã được coi là một thành viên hạch tâm, sở dĩ hắn bại lộ một mặt là do Hắc Võng quá kiêu ngạo, cho rằng Đường Kim dưới áp lực của chính phủ Minh Hồ thị sẽ không dám làm gì Vương Huy, mặt khác cũng là do hiệu quả của cuộc đại quy mô thanh trừ thành viên cấp thấp của Hắc Võng lần trước.
Cơ cấu của tổ chức Hắc Võng kì thực khá giống như hình kim tự tháp, thành viên cấp thấp số lượng nhiều vô kể, nhưng thành viên trung cấp thì lại ít đến đáng thương, lúc trước dưới sự hợp tác của Tiềm Long và Ám Kiếm, thành viên cấp thấp đã bị truy bắt sạch sẽ, thật ra còn bắt được không ít thành viên trung cấp, thế nên hiện tại ở Minh Hồ thị mới xuất hiện tình huống thiếu nhân thủ trầm trọng, đến nỗi Vương Huy phải tự mình đích thân xuất mã.
Đường Kim cuối cùng cũng biết hành động đêm trung thu ấy của hắn xác thực đã tạo nên đả kích trí mạng với Hắc Võng, cũng chính vì thế Hắc Võng mới muốn điên cuồng trả thù.
-Ngươi là ai? Ngươi cư nhiên dám đánh ta? Ngươi biết ta là ai không hả? ta nói cho ngươi biết, ta là… - thanh âm cực độ phẫn nộ của Lương Đống truyền tới, hắn đã từ dưới đất bò dậy
Chỉ là còn chưa phát tiết xong thì Đường Kim lại một cước nữa đạp lên bụng hắn, làm hắn hét thảm một tiếng, lại ngã ngửa ra đất.
Cả cục cảnh sát nhất thời rơi vào tĩnh mịch, lúc trước mọi người chỉ cảm thấy hoài nghi, hiện tại bọn họ đã tận mắt nhìn thấy tên gia hỏa kia đánh phó thị trưởng, thật là cường đại, thật là trâu bò, phó thị trưởng cũng đánh không kiêng nể.
-Một đám ngu ngốc, lúc nào cũng thích tự mình tìm đến cửa. – Đường Kim lười biếng nói, sau đó trực tiếp bồi thêm một cước nữa, đánh ngất Lương Đống.
Một giây sau, Đường Kim mới quay đầu nói với Dương Kiến Minh:
-Hắn cũng là người của Hắc Võng, giám sát chặt hắn và Vương Huy, ba phút nữa sẽ có người tới đem hai bọn chúng đi, ta đi trước đây.
Chỉ để lại một câu như thế Đường Kim liền rời đi, hắn từ trong miệng của Vương Huy thu được không ít tin tức tình báo, ví như vị phó thị trưởng này cũng là một thành viên của Hắc Võng, chỉ bất quá địa vị trong Hắc Võng còn không bằng Vương Huy, cho nên đối với Đường Kim mà nói không có bao nhiêu giá trị cả, lúc trước hắn đã gọi điện cho Kiều Gia Thịnh, đặc công của Tiềm Long lập tức sẽ tới tiếp ứng, còn Đường Kim thì hiện tại phải đi làm việc khác.
Từ trong miệng Vương Huy, Đường Kim nhận được một tin tức, mục tiêu tiếp theo của Hắc Võng sẽ là Kiều An An, nghe nói bọn chúng đã an bài xong kế hoạch tập kích Kiều An An, chỉ bất quá Vương Huy cũng không biết kế hoạch cụ thể là gì, nghe nói kế hoạch lần này là do thủ lĩnh của Hắc Võng đích thân an bài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận