Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 1115: Làm y phục nàng không chỉnh tề.

Đường Kim còn chưa ra khỏi cục cảnh sát thì đặc công của Tiềm Long đã tiến vào trong, một phút sau họ đã đưa hai người kia đi, nhìn mấy đặc công Tiềm Long đến xuất thần đi cũng xuất thần, Dương Kiến Minh mới khẽ thở phào một hơi, vụ án này càng ngày càng làm lớn, bất quá may là ngay từ lúc bắt đầu hắn đã thoát được liên can.
Đường Kim cũng nhẹ nhàng hơn không ít, lúc trước hắn đánh giá thấp lực sát thương của Hắc Võng cho nên Đường Thanh Thanh mới bị trọng thương, bất quá sau đó hắn lại đánh giá quá cao Hắc Võng, hiện tại hắn cảm thấy giải quyết Hắc Võng cũng không phải vấn đề gì lớn lắm.
-Thất tiên nữ, nàng đang ở đâu? – Đường Kim lấy điện thoại ra gọi cho Kiều An An, mục tiêu tiếp theo của Hắc Võng chính là nàng, cho dù hắn tin nàng có đủ năng lực để tự bảo vệ mình nhưng hắn vẫn muốn đích thân tới bảo vệ nàng.
-Lão công, ta với Mộc Mộc đang ở trung tâm thương mại. – thanh âm ôn thuận của Kiều An An truyền tới:
-Chúng ta đang định đi ăn cơm, chàng có muốn đi cùng không?
-Ở trung tâm nào cơ? Ta lập tức tới. – Đường Kim vội nói.
-Chúng ta ở trung tâm thương mại Thiên Hồ, lão công, chàng đang ở đâu? – Kiều An An hỏi.
-Vùa mới ra khỏi cục cảnh sát. – Đường Kim cũng không giấu.
-Ở đó à, vậy chàng không cần tới đâu, Mộc Vũ nói hôm nay muốn ăn món Tây, chúng ta đã đặt bàn trước rồi, bất quá chỗ kia vừa hay ở giữa đường từ chỗ chàng tới đây, chàng trước tiếp tới nhà hàng đó là được, ta gửi địa chỉ cho chàng. – Kiều An An nói.
-Được. – Đường Kim lập tức đồng ý.
-Lão công, vậy ta cúp máy đây, lát nữa gặp.
Mười giây sau Đường Kim nhận được tin nhắn của Kiều An An, sau đó lập tức bắt một chiếc taxi tới đó, đại khái khoảng thêm mười lăm phút nữa hắn đã tới điểm hẹn, Kiều An An và Mộc Vũ vẫn chưa tới nên hắn dứt khoát đứng bên ngoài đợi các nàng.
Khoảng mười phút sau một chiếc Volkswagen dừng trước nhà hàng, cửa xe mở ra, Kiều An An đi xuống.
-Ngươi mặc như thế nào đi ăn đồ tây sao? – thanh âm của Mộc Vũ cũng truyền ngay vào tai Đường Kim:
-Cẩn thận người ta nói ngươi ăn mặc không chỉnh tề rồi không cho vào đó.
Lúc này Đường Kim mặc một bộ quần áo đi chơi rất tùy ý, thật ra thì cũng không tính là không chỉnh tề, chẳng qua là Mộc Vũ cố ý nói hắn như thế mà thôi.
-Mộc Mộc, nàng có tin ta lập tức cho y phục của nàng trở thành không chỉnh tề không? – Đường Kim nhìn Mộc Vũ, lười biếng nói, hiện tại tâm tình của hắn khá tốt cho nên lại có tâm tư trêu trọc mỹ nữ, vùa nói vừa nhìn chằm chằm lên người Mộc Vũ, bộ dáng như muốn cởi áo con nhà người ta ra.
-Lưu manh. – Mộc Vũ trừng mắt một cái, sau đó vô thức trốn ra phía sau Kiều An An, hiển nhiên nàng cũng lo lắng Đường Kim sẽ làm loạn, nàng không muốn bị Đường Kim phi lễ giữa thanh thiên bạch nhật chút nào.
-Lão công, Mộc Mộc, chúng ta vào trong đi. – Kiều An An khẽ cười một tiếng, một tay ôm lấy Đường Kim, một tay kéo tay Mộc Vũ.
-Hoan nghênh quý khách tới nhà hàng Ái Cầm, xin hỏi mấy vị có hẹn trước không? – nhân viên phục vụ khách khí hỏi.
-Có, ta họ Kiều. – Kiều An An đáp.
-Vâng, Kiều tiểu thư, mời đi theo tôi. – nhân viên phục vụ kia kiểm tra danh sách một chút sau đó liền dẫn ba người tới vị trí đặt trước.
Ba người rất nhanh đã vào vị trí, khách ăn hôm nay không nhiều lắm, chỉ có vài bàn có người, bất quá 3 người vừa mới vào trong đã hấp dẫn ánh mắt của khách nhân trên một cái bàn bên trong.
Ngồi bàn này là một đôi nam nữ, nữ tuổi đời hơi lớn một chút, cỡ ngoài 3, còn nam thì nhìn chưa tới 30, đại khái khoảng 27 28 tuổi, hai người ăn mặc khá là chỉn chu, nhìn bề ngoài thì là người có tiền, tướng mạo cũng không tệ, nữ thành thục vũ mị, nam nhân thì cao lớn anh tuấn, cho người ta một cảm giác rất phong độ.
Hai người này vốn đang ăn thịt bò bít tết, chỉ là Kiều An An vừa mới tiến vào thì nam nhân kia liền trợn tròn mắt, đến cả tâm tình ăn uống cũng không còn nữa, cứ ngẩn ngơ nhìn theo nàng, hiển nhiên là đã hoàn toàn bị nàng hấp dẫn.
Biểu hiện thất thường của hắn đã làm nữ nhân vũ mị kia chú ý, sau đó nàng cũng nhìn theo về phía Kiều An An nhưng không có tức giận mà ánh mắt sáng lên:
-Lão đệ, cuối cùng cũng gặp phải nữ tử mình thích rồi hả?
Thì ra hai người này không phải tình lữ mà là chị em, nghe lời người chị hỏi thì nam nhân kia cuối cùng cũng kịp hoàn hồn, có chút lưu luyến nhìn Kiều An An thêm một cái rồi mới than nhẹ:
-Tỷ, người ta có bạn trai rồi.
-Có bạn trai thì đã sao? cho dù có bạn trai thì cũng không đại biểu đệ không còn cơ hội a, hơn nữa chưa chắc người ta đã là tình lữ, nói không chừng lại là tỷ đệ giống chúng ta cũng nên. – nữ nhân kiều mị kia nhìn Kiều An An sau đó lại nhìn Mộc Vũ:
-Nói ra thì lão đệ, thử nhìn cô nàng ăn mặc giống đàn ông kia đi, kì thực nàng ta cũng khá xinh đẹp đấy.
-Tỷ, người nói xem họ có thật có khả năng là tỷ đệ không? – nam nhân kia vẫn cứ chú ý tới Kiều An An, nữ hài tử còn lại kia tuy rằng cũng rất xinh đẹp nhưng không phải loại hình hắn thích.
-Đương nhiên là có khả năng, không phải ta nói chứ, nam nhân kia nhìn quá phổ thông, làm sao xứng với nữ tử kia được? – nữ nhân kiều mị kia hiển nhiên rất có lòng tin:
-Lão đệ, đừng quên tỉ làm nghề mai mối, gặp qua biết bao nhiêu nam nhân nữ nhân, ta dám chắc với điều kiện của đệ, muốn theo đuổi nữ tử kia tuyệt đối không thành vấn đề, đừng nói là hai người kia có khả năng là tỷ đệ, cho dù có là tình lữ thì cơ hội thành công của đệ cũng phải lớn hơn tám thành.
-Tỷ, thật thế sao? – nam nhân tỏ ra tự tin hơn rất nhiều.
-Đương nhiên là thật, hay là thế này, lão đệ, để ta thử tới giúp đệ dò la một phen, thử xem hai người bọn họ có quan hệ gì, thế nào hả? – nữ tử kiều mị kia hiển nhiên rất nhiệt tình với việc mai mối.
-Được, vậy tỷ thới giúp ta hỏi thăm xem đi. – nam nhân vội vàng nói.
-Ok, đợi một chút. – nữ nhân kiều mị kia nói hành động liền hành động, lập tức đi về phía Kiều An An.
-Thật ngại quá, làm phiền một chút. – nữ nhân kia tới trước mặt Kiều An An, trên mặt nở một nụ cười vô cùng nhiệt tình:
-Tự mình giới thiệu một chút, ta là Giản Khiết, đây là danh thiếp của ta….
Nữ nhân kiều mị tự xưng là Giản Khiết kia vừa nói vừa đưa cho Kiều An An một tấm danh thiếp, chỉ là ngay lập tức bên cạnh đã truyền tới một thanh âm;
-Cút.
Giản Khiết khẽ ngẩn ra, nhất thời cứ ngỡ là mình nghe lầm, mấy giây sau mới quay qua nhìn Đường Kim, ngữ khí có chút bất thiện:
-Cậu nói cái gì?
-Không nghe rõ hả? vậy thì ta nói lại cho ngươi. – Đường Kim trừng mắt:
-Ta bảo ngươi cút...út.....!
Bạn cần đăng nhập để bình luận