Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 1135: Khuyết điểm lớn nhất.

Băng Tuyết Liên cuối cùng cũng chịu quay người lại, dùng cặp mắt xinh đẹp nhưng dị thường băng lãnh của nàng nhìn thẳng vào Đường Kim, nhẹ nhàng phun ra vài chữ:
-Điều kiện gì?
-Điều kiện này ta phải hảo hảo suy nghĩ đã. – Đường Kim làm bộ nghiêm túc suy tư, chỉ là hắn vừa nghĩ còn vừa lẩm bẩm:
-ờ, để nàng bồi tiếp ta 1 tháng, hình như hơi ít a, nàng là vợ ta, nói thế nào thì cũng phải cả đời mới đủ, lại nói, bồi tiếp ta là nghĩa vụ của nàng, sao có thể lấy ra làm điều kiện được… nghĩ cái khác, cái khác coi…
Trong mắt Băng Tuyết Liên xẹt qua vài tia phẫn nộ, hiển nhiên là nàng nghe thấy Đường Kim nói gì, chỉ tiếc là nàng không có biện pháp với hắn, không phải vì Đường Kim lợi hại mà là vì Đường Kim có quan hệ không rõ ràng với sư phụ nàng, đừng nói lúc này tu vicủa nàng cũng không cao hơn Đường Kim, cho dù nàng có thể giết được Đường Kim thì nàng cũng không thể động thủ với hắn.
Đường Kim làm như không thấy, vẫn cứ tiếp tục lẩm bẩm:
-Hay là để nàng múa một điệu cho ta xem? Hình như nàng còn chưa múa cho ta xem lần nào thì phải, không biết nàng múa có đẹp không, cái khác thì không rõ chứ múa thoát y nhất định là rất đẹp….
-Ngươi có thể im miệng lại được không? – Băng Tuyết Liên cuối cùng cũng không nhịn được nữa, tên sắc lang này suy nghĩ linh tinh thì nàng có thể xem như không biết, đằng này hắn lại cố tình lẩm bẩm để cho nàng nghe thấy, không phải là cố ý để nàng khó chịu sao?
-Thân ái, nàng không muốn biết điều kiện là gì sao? – Đường Kim làm bộ kinh ngạc:
-Nếu ta im miệng thì làm sao nói ra điều kiện được chứ?
-ngươi có thể viết ra. – Băng Tuyết Liên buồn bực nói.
-Nhưng mà ta không biết viết chữ a. – Đường Kim mặt vô tội đáp.
Băng Tuyết Liên nhất thời cứng họng, Đường Kim là loại người gì đây, lí do trẻ con cũng không tin như vậy mà cũng đưa ra được.
Hít một hơi thật sâu, ngữ khí của nàng trở nên băng lãnh, không còn chút cảm súc:
-Nếu như ngươi không nói điều kiện vậy thì ta đi đây.
Băng Tuyết Liên quay người toan rời đi.
-Được rồi, thân ái, dù sao thì nàng ngàn dặm đến tìm chồng cũng vất vả, ta cũng có chút cảm động, cho nên điều kiện này sẽ không làm khó nàng, như vậy đi, nàng làm bảo tiêu cho cô ấy 1 tháng nhé. – Đường Kim dùng tay chỉ vào Mộc Vũ cười hì hì:
-Thế nào hả? ta rất thương nàng phải không? Việc này dễ làm chứ?
Mộc Vũ ngẩn ra, không hiểu tại sao Đường Kim lại kéo cả mình vào cuộc.
Kể từ khi Băng Tuyết Liên xuất hiện Mộc Vũ một mực im lặng không nói lời nào, nữ nhân vừa xuất hiện này cho nàng một cảm giác đả kích rất mạnh, nàng rõ ràng không nhìn thấy diện mục thật của đối phương nhưng vẫn cảm thấy bản thân tự ti không bằng, cỗ khí chất trác tuyệt của đối phương làm nàng cảm giác như mình là một con vịt xấu xí đứng trước thiên nga.
Khí chất kia nàng cũng thấy qua trên người Kiều An An, nàng từng cho rằng Kiều An An chính là người có khí chất tiên nữ nhất trên đời, nhưng sau khi thấy nữ nhân này, nàng mới phát hiện trên đời này còn người càng giống với tiên nữ hơn cả Kiều An An.
Càng làm nàng buồn bực là nghe cách Đường Kim và nữ nhân này nói chuyện thì hai người dường như đã sớm quen biết, hơn nữa quan hệ còn không nông cạn, lúc này nàng thực sự bắt đầu hoài nghi tên lưu manh Đường Kim có khả năng là không hứng thú với nàng thật, nàng bắt đầu cảm thấy nếu như không phải nàng chủ động dây vào hắn thì cho dù hai người có gặp nhau trong trường thắn cũng sẽ không thèm để ý tới nàng.
Mộc Vũ không hiểu lắm về nội dung cuộc nói chuyện của Đường Kim và Băng Tuyết Liên, nàng chỉ trầm mặc đứng một bên nghe, dần dần nàng có cảm giác như mình và Đường Kim không cùng một thế giới, nàng thậm chí cũng bắt đầu minh bạch những lời lúc trước của Kiều An An, gặp được Đường Kim có lẽ là một sự may mắn của nàng, may mắn gặp được Đường Kim nàng mới có cơ hội tiến vào thế giới của hắn , một thế giới hoàn toàn khác.
Thời gian gần đây Đường Kim cho Mộc Vũ quá nhiều điều kì lạ và mê hoặc, đặc biệt là hôm nay đến cả bí thư tỉnh ủy mà hắn vẫy tay là tới, phất tay là đi, còn cả nữ tử xinh đẹp như tiên nữ này nữa, nhất thười trong đầu Mộc Vũ chỉ cảm thấy một đám hỗn độn, thậm chí nàng còn nghi vấn, mình tiếp tục ở cạnh Đường Kim có còn thích hợp không?
Mộc Vũ đang mải suy tư miên man không ngờ Đường Kim đang mải trêu ghẹo nữ nhân kia lại chuyển mũi giáo về phía mình, nàng có chút ngạc nhiên nhưng cũng không nói gì, chỉ có trong lòng là thầm mắng Đường Kim, đầu óc hắn chắc hỏng mất rồi, để một băng sơn tiên nữ làm bảo tiêu cho nàng, hay cho cái ý tưởng quái dị này của hắn.
-Nếu như ta làm bảo tiêu cho cô ta, ngươi sẽ nói thật? – Băng Tuyết Liên nhìn Đường Kim, ngữ khí có chút hoài nghi.
-Khuyết điểm lớn nhất của ta là nói lời giữ lời đấy. – Đường Kim gật đầu:
-ây, nam nhân thật thà không ai thương, chắc do ta quá thật thà chứ nếu không chắc Tuyết Liên lão bà đã sớm lấy thân bám đáp rồi.
-Ngươi không nói linh tinh trước mặt ta thì chết à/ - Băng Tuyết Liên phẫn nộ kháng nghị.
-Thấy chưa, ta vừa mới nói thật đó, nói thật nàng liền tức giận…haizz. – Đường Kim than thở.
Băng Tuyết Liên cắn chặt răng, mỹ mâu lạnh lùng nhìn Đường Kim, cả phút đồng hồ cũng không lên tiếng.
-Thân ái, nàng không cần nhìn ta như thế, sau này còn nhiều thời gian để nhìn ta mà, hơn nữa nàng thích nhìn thế nào cũng được, mặc quần áo, không mặc quần áo đều để cho nàng nhìn… - Đường Kim lại bắt đầu trêu ghẹo không cố kị.
-3 NGÀY. – Băng Tuyết Liên đột nhiên lên tiếng cắt lời Đường Kim.
-Cái gì 3 ngày cơ? – Đường Kim tỏ ra mê hoặc.
-Ta là bảo tiêu cho nàng 3 ngày, sau đó ngươi phải nói tất cả mọi chuyện với ta. – Băng Tuyết Liên lạnh giọng nói.
Đường Kim khẽ ngẩn ra, sau đó liền nói:
-Tuyết Liên lão bà, ta thấy với cách tính toán của nàng thì sau này trong nhà không cần mua thêm thứ gì nữa đâu, để nàng đi mua khẳng định sẽ tiết kiệm được rất nhiều tiền, năng lực mặc cả của nàng thật là cường đại, vừa lên tiếng đã xuống giá 1/10 rồi.
Băng Tuyết Liên không lên tiếng, chỉ lạnh lùng nhìn Đường Kim.
-3 ngày quá ít, nửa tháng đi. – Đường Kim nói.
-4 ngày. – Băng Tuyết Liên cuối cùng cũng lên tiếng.
Đường Kim có chút buồn bực, cô nàng này thật là keo kiệt a, một lần thêm được có một ngày.
-Mười ngày. – Đường Kim cũng bắt đầu nhượng bộ.
-7 ngày, hôm nay là ngày đầu tiên, ngươi đồng ý thì đồng ý, không đồng ý thì thôi. – Băng Tuyết Liên hừ lạnh một tiếng, trong lòng nàng rất là không thoải mái, Đường Kim cư nhiên bắt nàng làm bảo tiêu cho người khác? Với thân phận của nàng lẽ nào luân lạc tới mức phải làm bảo tiêu cho người bình thường? nếu như không phải vì sư phụ thì đừng nói là 7 ngày, cho dù là 7 phút nàng cũng không đáp ứng.
-Được, 7 ngày thì 7 ngày. – Đường Kim cuối cùng cũng đáp ứng, trong lòng thì âm thầm vui sướng, hắn đương nhiên không phải thật muốn Băng Tuyết Liên làm bảo tiêu cho Mộc Vũ, hắn làm thế chỉ là để kiếm cớ ở bên nàng vài ngày mà thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận