Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 1138: Ngươi dẫm hỏng hoa hồng của ta.

Đường Kim khẽ thổi một hơi, cỗ áp lực cường đại kia phút chốc tiêu tán, một giây sau Đường Kim liền nhìn thấy một người, một nam nhân rất xấu.
Lần đầu tiên nam nhân nhìn thấy một nữ nhân thì ánh mắt đầu tiên sẽ quan tâm xem nàng có đẹp hay không, nhưng nếu là gặp một nam nhân khác, thông thường mà nói sẽ không quan tâm nam nhân kia đẹp trai hay xấu, hơn nữa trên thực tế thì quan niệm thẩm mĩ của nam nữ không giống nhau, rất nhiều soái ca trong mắt nữ nhân đối với nam nhân khác thật ra chưa chắc đã đẹp trai, còn một vài nam nhân xấu xí trong mắt nữ nhân thì trong mắt nam nhân khác chưa chắc đã xấu như thế.
Tóm lại mà nói trong mắt nam nhân thì gái xấu ở đâu cũng có, nhưng trai xấu thì thật sự không nhiều, cũng chính vì thế nếu như có một nam nhânmà đến nam nhân khác cũng thấy hắn xấu thì kẻ đó đúng thật là xấu vl, xấu đến đéo còn độ nào để tả nữa.
Hiện tại trước mắt Đường Kim cũng đang có một nam nhân xấu đến nỗi hắn không hề muốn nhìn đối phương, mắt nhỏ mũi to lại cộng thêm quả tai lợn bè bè đón gió, lông mày lá liễu giống như nữ nhân, miệng méo xệch… nhưng cho dù là thế nếu cắt từng phần ra nhìn thì cũng không đến nỗi xấu lớn, vấn đề là cách phối hợp của ngũ quan quả thật là nằm ngoài sức tưởng tượng của nhân loại, vượt qua cả sai lầm của tọa hóa, chỉnh thể khuôn mặt người này dùng từ "sản phẩm lỗi của ông trời" cũng vẫn là đang khen hắn.
Nam nhân này không những xấu mà còn lùn, nhìn cùng lắm cũng chỉ hơn mét rưỡi, hơn nữa thân thể gầy đét, bất quá không ngờ là một củ khoai cắm tăm như vậy lại bạo phát ra khí thế tương đối cường đại, chỉ luận tu vi hắn cư nhiên không phân cao thấp với Đường Kim.
Trong đầu Đường Kim phút chốc lướt va vô số ý niệm, tên xấu xí này sao lại xuất hiện trong biệt thự của Hoắc Tâm Mai? Càng làm hắn buồn bực là gần đây hình như cao thủ Kim Đan kỳ không đáng tiền nữa rồi, tùy tiện đều có thể gặp được, lúc trước là tên Cao Thủ kia, hiện tại lại là tên xú lùn này.
-Bất kể ngươi là ai, lập tức rời khỏi đây! – cặp mắt híp như hai hạt đậu của nam nhân xấu khí kia bắn ra hai đạo u quang, ngữ khí bức người, bất quá đối với bản thân hắn như vậy đã là khách khí rồi, nếu Đường Kim không phải là Kim Đan kỳ cao thủ thì hắn đã sớm quát Đường Kim cút .
-Câu này ta cũn muốn nói với ngươi. – Đường Kim không nhanh không chậm nói:
-Bất quá trước khi ngươi rời đi phải bồi thường hoa của ta đã.
-Ngươi nói cái gì? – nam tử xấu xí ngữ khí lạnh xuống.
-Ta nói, ngươi dẫm hỏng hoa hồng của ta rồi. – Đường Kim hời hợt nói.
Khuôn viên biệt thự của Hoắc Tâm Mai là một phiến biển hoa hồng, trên thực tế thì đến cả cổng và đường đi đều bị hoa hồng chiếm giữ, lúc trước mỗi lần Hoắc Tâm Mai xuất hiện nàng đều phiêu du trên hoa hồng, chân chạm lên nó nhưng không hề thương tổn đến cánh hoa, nhưng hiện tại tên xấu xí này lại trực tiếp giẫm đạp lên hoa, hiển nhiên số hoa bị hắn giẫm hỏng cũng không ít.
-Đây là hoa hồng của ngươi? – trong mắt nam tử xấu xí lập lòe từng tia lửa giận, ánh mắt nhìn Đường Kim lập tức trở nhiên hung tàn, quyền đầu nắm thật chặt, bộ dáng như tùy thời đều có thể xuất thủ đánh người.
-Không sai, Đường Kim mặt không đổi sắc:
-Hỏa Mai Khôi là của ta, hoa hồng nàng trồng tất nhiên cũng là của ta, hiện tại ngươi giẫm hỏng hoa của bạn gái ta, ngươi muốn đền tiền hay là đền mạng đây?
-Đường Kim, không được nói linh tinh. – một thanh âm có chút gấp gáp truyền tới, theo thanh âm đó, một điểm hồng xinh đẹp đến cực điểm nổi lên, Hoắc Tâm Mai phiêu du dứng trên từng cánh hoa hồng, nhưng mà nàng lại đứng thẳng hàng của với nam tử xấu xí kia, chỉ bất quá khoảng cách là vài mét mà thôi.
Trên khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần của nàng rõ ràng hiện lên một tia kinh hoàng, kể từ lúc quen biết Hoắc Tâm Mai đến giờ, đây là lần đầu tiên Đường Kim thấy thần sắc nàng như vậy, cho dù không biết nguyên nhân nhưng hắn cũng đoán ra được, nàng kinh hoang như thế chắc chắn là do tên xấu xí trước mặt này.
-Sư muội, muội phải cho ta một lời giải thích! – nam nhân xấu xí quay đầu nhìn Hoắc Tâm Mai, ngữ khí băng lãnh nhưng trong mắt hắn lại không kìm được lấp lóe đầy lửa dục không thể che giấu.
-Sư huynh, huynh đừng hiểu lầm, ta Đường Kim chỉ thích đùa mà thôi, hắn và ta là bạn bè bình thường. – Hoắc Tâm Mai nóng vội giải thích.
-Thật sao? – nam tử xấu xí cười lạnh:
-Rất tốt, nói như vậy thì hai người quen biết nhau, hơn nữa còn khá quen thuộc? chỉ cần vậy cũng đủ lí do để ta giết hắn rồi, bởi vì muội không được làm bạn với bất cứ nam nhân nào khác!
-Mai Khôi mỹ nữ, tên xấu xí cóc ghẻ này là sư huynh nàng? – Đường Kim đột nhiên chen vào một câu.
Đường Kim đợi Hoắc Tâm Mai trả lời, Đường Kim nhìn chằm chằm vào nam nhân kia, ngữ khí có chút phát lạnh:
-Đồ cóc ghẻ, ta không thích ngươi dùng ánh mắt đó nhìn nàng, càng không thích ngươi dùng ngữ khí này để nói chuyện với nàng, bất quá xem như ngươi là sư huynh của nàng, ta cho ngươi một cơ hội, lập tức cút, bằng không….chết!!!
-Tiểu tử ,ngươi chết chắc rồi! – nam tử xấu xí đột nhiên dâng trào một cỗ sát khí bàng bạc.
-Không được động thủ. – Hoắc Tâm Mai vội vàng hô lên:
-hai người đều không được động thủ!
-sư muội, tên tiểu tử này không chết không được! - nam tử xấu xí bước lên một bước, chân khí cường đại tuôn ra, vô số cánh hoa hồng bay lượn trong không trung, giữa biển hoa, thanh âm của nam tử xấu xí càng thêm băng lãnh:
-dám ô nhục ta, ngươi chết chắc!
-đồ cóc ghẻ, ngươi lại dẫm hỏng hoa của ta nữa rồi! – thanh âm của Đường Kim cũng trở nên lạnh lẽo:
-hôm nay ngươi cũng chết chắc.
Vừa dứt lời Đường Kim liền hoàn thành trăm ngàn đạo hư ảnh, những hư ảnh này từ bốn phương tám hướng vây lấy nam tử xấu xí, sau đó đồng thời cùng đánh ra một chưởng, hàng trăm hàng ngàn đạo chưởng phong mang theo một cỗ lực lượng không thể cản phá nhất tề đánh về phía nam tử xấu xí
Nếu đã không thể tránh khỏi động thủ thì không bằng tiên hạ thủ vi cường, cho dfu Đường Kim căn bản không biết tên của tên xấu xí này, nhưng hắn vẫn có một loại địch ý phát ra tự nội tâm với kẻ này, trong lòng hắn có một thanh âm thôi thúc hắn, nhất định phải giết chết con cóc ghẻ này ngay lập tức.
-Đường Kim, mau dừng tay! – Hoắc Tâm Mai vội vã hô lớn.
Chỉ tiếc là Đường Kim không có ý muốn dừng lại, thấy vậy Hoắc Tâm Mai chỉ đành sốt ruột nhắc nhở nam tử xấu xí kia:
-Sư huynh, mau tránh đi, không được ngạng kháng!
Chỉ tiếc là lời này của nàng đã quá muộn, có lẽ do tên xấu xí kia quá tự tin, cũng có thể là do không kịp đề phòng mà lúc này hắn đã nghênh tiếp trực diện một chiêu kia của Đường Kim.
-Phanh!
-ỰA…
Bạn cần đăng nhập để bình luận