Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

CHƯƠNG 1146: Ôm một cái có làm sao

- Ah!
Một tiếng kêu ngắn ngủi vang lên, Phương Tam Bình – đường đường một cao thủ Nguyên Anh kỳ, chẳng những bị một tu tiên giả Kim Đan kỳ giết chết, đến thi thể cũng bị thiêu thành tro tàn, cặn cũng chẳng còn. Không thể không nói, Phượng Tam Bình quá bi kịch.
- Lão công đại sắc lang, nhanh nhanh nghe điện thoại, ta tìm được U Linh rồi á…
Một thanh âm thanh thúy động lòng người vang lên, thế nhưng không thể đánh thức Đường Kim từ giấc ngủ say, ngược lại lại đưa tới sự chú ý của Hoắc Tâm Mai. Nàng nao nao, nhưng rất nhanh tìm ra nguyên nhân của âm điện thoại.
Thoáng do dự một chút, Hoắc Tâm Mai liền móc điện thoại di động của Đường Kim từ trong túi quần hắn, trong lòng lại âm thầm nghi hoặc, ở điạ phương này cũng có tín hiệu điện thoại di động à?
Nhìn nhìn tên biểu hiện trên màn hình, nàng do dự không biết có nên giúp hắn tiếp cú điện thoại này không, là do "Tiểu nha đầu" gọi đến. Cân nhắc một hồi, nàng quyết định không nhấc máy, tuy không biết là ai gọi đến, nhưng nàng chắc hẳn quan hệ của đối phương với Đường Kim hẳn không phải nông cạn, mà quan hệ hiện tại giữa nàng và Đường Kim, tựa hồ còn chưa đến nỗi giúp hắn tiếp điện thoại.
- Đại sắc lang nhanh nhanh nghe máy a, nếu không U Linh bỏ chạy á…
Chuông điện thoại vẫn vang lên không ngừng, liên tục duy trì gần năm phút đồng hồ, cuối cùng Hoắc Tâm Mai không thể chịu đựng được, liền chuẩn bị tiếp điện thoại.
Nhưng lúc này, một cái tay duỗi đi qua, đưa điện thoại cầm lấy.
- Ngươi tỉnh rồi?
Hoắc Tâm Mai có chút ngẩn ngơ, sau đó nhìn về phía Đường Kim, thấy hắn đến con mắt còn không có mở đây này.
- Tiểu nha đầu, ta đang ngủ a, ngươi gọi điện thoại cho Tâm Tĩnh, nàng sẽ phái người giúp ngươi chộp lấy cái kia U Linh."
Giờ phút này Đường Kim vẫn còn rất buồn ngủ, con mắt không thể mở ra.
- Đại sắc lang, tối hôm qua ngươi lại đi lêu lổng cùng nữ nhân nào đứng không?"
Hiểu Hiểu đầu bên kia tựa hồ có chút bất mãn, "Còn nữa, ta đã gọi điện cho Tâm Tĩnh tỷ tỷ, chẳng qua U Linh trốn trên một hòn đảo ở châu Phi, địa phương kia bây giờ đang rất hỗn loạn, Tiềm Long Ám Kiếm không có đặc công ở bên đó, cho dù phái dặc công tới cũng cần mất mấy giờ mới đến nơi, chờ đến lúc đó U Linh sớm chạy mất rồi."
- Thôi được, ngươi gửi cho ta vị trí của hòn đảo kia, cùng với vị trí của U Linh." Đường Kim ngáp một cái, "Ta lại ngủ thêm vài phút."
Cúp điện thoại, Đường Kim ngã đầu liền ngủ, chẳng qua một phút đồng hồ sau chuông điện thoại lại vang lên, "Đại sắc lang chớ ngủ nữa, tư liệu ta gửi cho ngươi rồi á…"
- Trời ạ, muốn ngủ một giấc mà sao khó vậy ta…
Đường Kim ngồi dậy, mở to mắt, dùng sức lắc đầu, sau đó liền nhìn lom lom vào Hoắc Tâm Mai.
Hoắc Tâm Mai bị Đường Kim nhìn, toàn thân không tự nhiên, "Ngươi nhìn ta như vậy làm gì?"
- Thân ái, ta nghe nói nhìn mỹ nữ liền có thể khu trừ cơn buồn ngủ, nàng cho ta nhìn thêm vài lần, nói không chừng ta sẽ hết buồn ngủ a!"
Hoắc Tâm Mai im lặng, ngụy biện cái quỷ gì đây a.
- A! Quả nhiên hữu dụng, hiện tại ta không buồn ngủ nữa rồi.
Thoạt nhìn tinh thần hắn đúng là khá hơn một chút, "Thân ái, ta đưa ngươi về nhà."Đường Kim vòng tay ôm eo Hoắc Tâm Mai, chỉ là lúc này lại hụt mất, Hoắc Tâm Mai nhẹ nhàng khéo léo tránh ra, sau đó chủ động nắm lấy bàn tay kia.
- Lão bà hoa hồng a, nàng thật sự là koe kiệt, hôm qua ta ôm ngươi một buổi tối, hôm nay ôm thêm một cái có làm sao a?
Đường Kim oán trách một câu, thế nhưng vẫn nắm lấy bàn tay nõn nà nhưng nóng bỏng của nàng, sau đó biến mất tại chỗ, khi xuất hiện đã đến trong sân căn biệt thự của nàng ở bên bờ biển.
Hoắc Tâm Mai chứng kiến sân nhỏ quen thuộc này, trong lúc nhất thời lại giật mình, nàng đột nhiên quay đầu nhìn Đường Kim, biểu hiện khó có thể tin.
- Ngươi, ngươi lại có thể…
Hoắc Tâm Mai không nói nữa, nàng vốn tưởng rằng Đường Kim tinh thông một môn độn thuật cực kì tinh diệu, có thể thuấn di một khoảng cách, nhưng hiện tại nàng rốt cục hiểu rồi, kỳ thật hắn có thể thuấn di hơn vạn dặm, mà biểu hiện tối hôm qua, căn bản là hắn ngụy trang ra để dụ dỗ Phượng Tam Bình đi đến Đường Môn thôi.
- Thân ái, ta phải đi rồi, nàng ở một mình phải cẩn thận, có việc thì gọi cho ta, ta tùy thời tùy lúc sẽ tới tìm nàng."
Đường Kim ngáp một cái, xem ra hắn vẫn buồn ngủ lắm.
- Đường Kim, ngươi có thể nói cho ta biết ngươi giết Phượng Tam Bình như thế nào sao?
Hoắc Tâm Mai không nhịn được, hỏi một câu.
- Há, kỳ thật rất đơn giản, lão đầu ngu ngốc kia đuổi theo ta một buổi tối, cả quá trình không nghỉ ngơi lấy một lần, thể lực liền bị tiêu hao hơn phân nửa, mà ta vốn cài đặt ở Đường Môn một cái độc trận, tuy khó có thể độc chết một cao thủ Nguyên Anh kỳ, thế nhưng hao tổn công lực của hắn lại không khó khăn gì, sau đó lão già ngu ngốc kia cho rằng ta sắp chết, liền không xuất thủ toàn lực, cứ như vậy lão liền bị một chưởng của ta đảo ngược chân khí, sau đó kết quả liền như những gì ngươi đã chứng kiến.
Đường Kim nói hời hợt, chỉ có điều nói thì nhẹ nhàng như vậy, đến khi thực hành mới biết khó khan như thế nào.
Vốn Đường Kim cũng có biện pháp nhanh hơn để xử lý Phượng Tam Bình, chỉ cần mang ra Hàn Băng là có thể tiêu diệt hắn, thế nhưng một mặt hắn muốn thử một lần xem có thể tự tay tiêu diệt một cao thủ Nguyên Anh kỳ hay không, mặt khác hắn muốn nhân cơ hội ôm Hoắc Tâm Mai nhiều hơn một lát, cho nên chọn phương thức xử lý gian nan này. Kết quả cuối cùng là thành công, nhưng hắn cũng mệt đến ngất ngư.
- Xem ra ta phải mau chóng tăng tiến thực lực của mình, đám gia hỏa Nguyên anh kì này thật khó đối phó a!
Đường Kim nghĩ thầm, hiên tại hắn ngóng trông Vân Vũ Tuyết có thể nhanh chóng luyện chế ra Thiên Đạo đan cao cấp.
- Đường Kim ,có chuyện này, ta cần được sự đồng ý của ngươi.
Hoắc Tâm Mai do dự một chút, tựa hồ không biết mở lời như thế nào, cuối cùng nàng đành lên tiếng.
- Chuyện gì?
Đường Kim có chút ngạc nhiên nhìn Hoắc Tâm Mai, từ khi nào mà đóa hoa hồng này làm việc lại phải hói ý kiến của hắn?
Nghĩ như vậy khiến hắn trong lúc nhất thời trở nê hung phấn, chẳng lẽ đóa hoa hồng đỏ này đã tự coi mình trở thành nữ nhân của hắn hay sao?
- Ta muốn đi về Tiên giới.
Hoắc Tâm Mai mở miệng nói ra.
- Về Tiên giới?
Đường Kim khẽ giật mình, lập tức lắc đầu,
"Lão bà hoa hồng, nàng định về Phượng Hoàng cung, làm lão bà cho đám nam nhân ngu ngốc kia đấy à? Điều này không được, nàng đã là người của ta rồi, người phụ nữ chọn qua chọn lại không phải là người phụ tốt, nàng như vậy là không đúng tý nào…"
Đường Kim đứng đó lãi nhải không ngừng, khiến cho Hoắc Tâm Mai có chút dở khóc dở cười, xem hắn không có ý địng ngừng lại, nàng đành cắt đứt lời hắn:" Không phải, ta muốn đi Vô Song điện một chuyến, nếu Nam Cung Nguyệt cho ngươi một khối Vô Song lệnh, như vậy chúng ta có thể lợi dụng tấm lệnh bài này, nhờ Nam Cung Nguyệt giúp đỡ một chút."
- Hả? Nguyên lai là như vậy ah.
Đường Kim mở trừng hai mắt,
"Như vậy thì …. Lão bà, nàng định làm như thế nào?"
-Kỳ thật nói ra cũng rất đơn giản, ta có thể nói là Phượng Tam Bình giết chết sư huynh ta, chẳng qua khi hắn muốn giở trò đồi bại với ta. Nam Cung Nguyệt vừa lúc xuất hiện, giết chết Phượng Tam Bình, cứu ta một mạng."
Hoắc Tâm Mai đã có kế hoạch, nàng từ tốn nói,
"nếu Nam CUng Nguyệt nguyện ý giúp chúng ta nhận lời nói dối này, … thì hai ta tạm thời sẽ không có phiền toái gì rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận