Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

CHƯƠNG 1150: Mười tỷ USD một lần

Lời này của ả tiếp viên hàng không vừa nói ra, sắc mặt Judy ngay lập tức thay đổi, nàng cũng không ngu, thoáng cái liền nghe ra mùi vị uy hiếp trong đó.
- Nếu máy bay phát nổ, ngươi cũng sẽ chết a?
Judy hừ nhẹ nói rằng.
- Đó là đương nhiên.
Trên khuôn mặt ả vẫn giữ nụ cười ngọt ngào, thế cho nên ngoại trừ Đường Kim và Judy, những người khác đều tưởng tiếp viên này đang phục vụ ti kỷ cho hai người bọn họ.
Không đợi Judy nói tiếp, tiếp viên hàng không đã chuyển hướng về phía Đường Kim, tiếp tục nói:" Chẳng qua, Đường Kim tiên sinh đây chắc chắn biết chúng ta không phải người sợ chết, đúng không?"
- Ngươi là người của Hắc Võng?
Đường Kim đột ngột ra tiếng.
Tiếp viên hàng không vẫn chưa trả lời, sắc mặt Judy lại thay đổi, mấy ngày nay, nàng đã biết thêm một số chuyện về Hắc Võng, cũng hiểu được tổ chức này chỉ bao gồm những kẻ điên rồ, mà rất hiển nhiê, tiếp viên hàng không trước mặt này cũng vậy. Kia ả sẽ không sợ chết, bởi không chỉ có một lần người của Hắc Võng tiến hành công kích tự sát rồi.
- Đường tiên sinh quả nhiên thông minh.
Nụ cười của ả vẫn rất ngọt ngào.
- Đáng tiếc Hắc Võng của các ngươi lại toàn đồ ngu."
Đường Kim tức giận nói. Hắn không ngờ trên máy bay lại gặp được người của Hắc Võng, điều này khiến tâm tình của hắn xấu đi không ít.
- Đường tiên sinh, người ngu có phương thức xử sự của người ngu, để cho cái máy bay này không phát nổ, sao chúng ta không bắt tay hợp tác một chút nhỉ?
Tiếp viên hàng không cười nhẹ, một bộ đã tính toán kỹ càng.
Ánh mắt Đường Kim cổ quái nhìn ả, sau đó lười biếng hỏi:" Ngươi muốn nói hợp tác chuyện gì?"
- Ba phút sau, ta sẽ đưa cho ngươi một cái laptop, ngươi chuyển 10 tỷ USD vào tài khoản chỉ định trong đó, sau đó ngươi có thể thuận lợi đi đến địa phương đã định ra." Tiếp viên hàng không không chút hoang mang nói, "Mặc dù 10 tỷ USD là một số tiền lớn, chẳng qua so với mạng sống của Đường Kim tiên sinh đây, đã là rất rẻ, không phải sao?"
- Lời này của ngươi thật ra không sai, mạng của ta trị giá hơn 10 tỷ nhiều.
Đường Kim gật đầu, "Được rồi, ta lag người trực tiếp, nếu sự tình đã không có cách nào thay đổi, ta cũng không cần phải nói nhiều. Ngươi đi lấy laptop lại đây đi."
- Đường tiên sinh quả nhiên là người thông minh.
Tiếp viên hàng không nhẹ nhàng cười, sau đó đứng thẳng người, nâng lên giọng:" Tiên sinh, xin ngài chờ một lát, chúng ta đi lấy laptop đến cho ngài ngay."
Theo nhịp chân mềm mại bước đi, Judy lại trở nên cực kì khẩn trương, lần thứ hai nàng lại kề bộ vị đẫy đà kia lên cánh tay Đường Kim, ghé đôi môi đỏ mọng đến bên tai hắn, nhưng lúc này không hề có ý tứ câu dẫn gì, chỉ là bất an hỏi:" Làm thế nào bây giờ? Lẽ nào ngươi sẽ chuyển tiền cho nàng?"
Không đợi hắn trả lời, nàng lại nhanh chóng nói tiếp:" Thật ra tiền không là vấn đề, mười tỷ USD tuy là nhiều, nhưng chúng ta muốn kiếm lại số tiền đó cũng không phải là khó. Thế nhưng, Hắc Võng sớm hận ngươi thấu xương, hiện tại có cơ hội giết ngươi, chắc chắn là sẽ không buông tha. Ta cảm thấy cho dù ngươi thực sự cho bọn họ tiền, bọn họ vẫn sẽ kích hoạt bom đấy."
- Ngươi nói không sai, đám ngu ngốc kia sẽ khong bỏ qua cơ hội giết ta.
Đường Kim gật đầu, "Chẳng qua ngươi yên tâm đi, bọn chúng sẽ không có cơ hội rút kíp nổ."
- Ngươi? Ngươi biết bom đặt ở chỗ nào ư?
Judy liền vội vàng hỏi.
- Tạm thời ta còn chưa biết.
Đường Kim an ủi nàng, "Thật ra cho dù máy bay nổ tung, chúng ta cũng sẽ bình an vô sự, ngươi đâ quên ngươi đến thành phố Thiên Hải kiểu gì sao? Như vậy chúng ta cũng có thể tùy thời tùy lúc trở về Ninh Sơn a."
"Vậy ta đây yên tâm." Judy nhất thời thở phào nhẹ nhõm, nàng luôn luôn tin tưởng không nghi ngờ năng lực của Đường Kim, hiện tại có lời nói này của hắn, như vậy nàng cũng sẽ không còn lo lắng.
Máy bay có phát nổ hay không, kỳ thực Judy cũng không quá quan tâm, sự chết sống của người khác cũng y vậy, chỉ cần nàng và Đường Kim sống là được rồi.
Cho tới bây giờ Judy cũng không phải nữ nhân thiện lương gì, nếu như nàng thật sự là ngời lương thiện, cũng đã chẳng đi buôn bán vũ khí.
Đường Kim cũng không nói tiếp, mà là cấp tốc kéo dài linh giác, trong nháy mắt, tất cả động tĩnh trên máy bay đều hiện lên rõ ràng trong đầu óc hắn, mà mỗi tiếng nói cử động của tiếp viên hàng không vừa rồi, cũng ở trong sự khống chế này.
Sở dĩ hắn còn chưa xuất thủ giết chết tiếp viên hàng không này, bởi hắn nghĩ đến chắc chắn trên máy bay không chỉ có một thành viên của Hắc Võng, ngoại trừ ả đàn bà kia, chỉ ít còn có một người phối hợp cùng với nàng, mà hiện tại hắn muốn tìm ra tên đồng bọn kia, sau đó động thủ.
Mặc dù máy bay có phát nổ hay không đối với hắn không có uy hiếp gì, nhưng hắn vẫn là không muốn chuyện đó xảy ra, bởi còn các hành khách khác trên đây, tuy bọn họ không có mối quan hệ nào với hắn, nhưng nếu có thể cứu, hắn tuyệt sẽ không ngồi không. Mặt khác, điều quan trọng nhất là, hắn còn muốn đi bắt lại tên U Linh kia, nếu giữa đường máy bay phát nổ, như vậy giai đoạn kế tiếp hắn cũng không biết làm như thế nào.
Nói ngắn lại, đối với Đường Kim mà nói, ngăn cản máy bay bạo tạc, chính là một chuyện lợi mình lại lợi người, nếu vậy, hắn cần tìm ra thành viên Hắc Võng, sau đó tìm ra quả bom kia.
- Thân ái, ngươi là nam nhân lợi hại nhất trên đời này.
Thanh âm ngọt ngấy truyền đến bên tai, đồng thời còn có cảm giác ấm áp, cô nàng Judy này không biết nguy hiểm là gì, cư nhiên lại tiếp tục giở trò câu dẫn Đường Kim.
Nhất thời Đường Kim có chút vô ngữ, cô nàng này mắc bệnh mê trai a, mê trai là một loại bệnh, phải chữa trị!
Hắn tiện tay bắn ra một đọa chỉ phong, sau đó đặt Judy trở lại ngồi ngay ngắn trên ghế, người ngoài xem ra Judy chỉ đang an phận ngồi tại kia, nhưng trên thực tế người của nàng đông cứng, không thể tùy tiện nói chuyện hay cử động, chỉ có thể tùy ý nghe theo sự bài bố của Đường Kim.
Đường Kim hắn không phải thần y, không cách nào trị được loại bệnh mê trai này, chẳng qua hắn lại có cách khiến cho nàng tạm thời không phát bệnh.
Ba phút qua đi rất nhanh, tiếp viên hàng không kia lại xuất hiện, trên tay cầm một cái laptop đã được khởi động máy sẵn, đặt ở trước mặt Đường Kim, sau đó ả khom người, nói rằng:" Đường tiên sinh, xin hãy chuyển khoản."
Đường Kim đột nhiên vươn tay bắt được cổ tay của ả, sau đó làm ra vẻ nguy hiểm mà nói rằng:" Ngươi muốn trở thành kỹ nữ đắt giá nhất thế giới này sao? Mười tỷ USD một lần."
Tiếp viên hàng không biến sắc, nhưng lập tức khôi phục dáng tươi cười ngọt ngào:" Đường tiên sinh, chờ ngài chuyển khoản xong, nếu như ngài có nhu cầu, ta sẽ thỏa mãn cho ngài."
- Ngươi đánh giá cao bản thân rồi, chỉ bằng khuôn mặt này của ngươi, thật nghĩ là ta lại thèm để mắt tới?
Đường Kim khinh bỉ, "Cút đi."
Chữ cút vừa ra, Đường Kim liền biến mất khỏi chỗ ngồi, mà cùng biến mất theo còn có tiếp viên hàng không này, khi hai người xuất hiện thì đã ở giữa không trung, hắn buông tay, mặc cho tiếp viên hàng không này rơi xuống!
Bạn cần đăng nhập để bình luận