Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

CHƯƠNG 1157: Phong phạm vương giả chân chính

Khi Judy rời giường, xa tại đại học Thiên Nam Đường Kim cũng rời giường, tục ngũ nói, đi cày chỉ mệt trâu chứ không mệt đất, tuy nhiên một con trâu biết tu tiên vẫn là có thể làm mệt chết một khối đất đây, bằng chứng là Judy toàn thân đau nhức, còn hiện tại Đường Kim vẫn có thể nhảy tưng tưng.
Trên thực tế, lúc Băng Tuyết Liên đi ra khỏi cửa, Đường Kim đãtỉnh lại, chỉ là hắn lười ra khỏi giường thôi, tuy rằng Băng Tuyết Liên cực kì xinh đẹp, nhưng quá lạnh lùng, hắn cũng không muốn sáng ra đã bị mất mặt, mà sự xuất hiện của Phạm Nhân, cùng vói nhất cử nhất động của hắn ngoài kia, Đường Kim đều rõ rành rành.
Chẳng qua, Phạm Nhân là cái thá gì? Thích gõ thì cho gõ, giấc ngủ của hắn quan trọng hơn, hắn không có tâm tư để ý một tên không biết xuất hiện từ đâu.
Vì vậy, Đường Kim tiếp tục nằm trên giường hai tiếng đồng hồ, sau đó mới chậm chạp rời giường, kiểm tra Đường Thanh Thanh trong thiên đạo tiên cảnh mọt chút, xác định nàng không sao, hắn lại không nhanh không chậm rửa mặt đánh rang, cho đến khi đồng hồ sắp đến mười giờ mới ra khỏi phòng.
Trong nháy mắt đó, khuôn mặt của Phạm Nhân lại xuất hiện nụ cười khiến người nhìn cảnh đẹp ý vui, không thể không nói, bản lĩnh biến sắc mặt của hắn quả là điêu luyện.
- Quấy rầy một chút, xin hỏi ngài là Đường Kim sao?
Phạm Nhân không chút hoang mang hỏi.
Thình thịch! Trả lời hắn là thanh câm cửa phòng đóng sầm lại, sau đó là tiếng bước chân xuống lầu, Đường Kim căn bản không them để ý đến hắn, coi như không nghe thấy, cứ như vậy trực tiếp đóng cửa xuống lầu.
Sau lưng Đường Kim, sắc mặt Phạm Nhân cứng đờ, vẻ tươi cười cũng biến mất, hắn nghĩ ra rất nhiều phản ứng của Đường Kim, nhưng không ngờ đến phản ứng này của hắn, Đường Kim này cư nhiên không để ý đến hắn.
Chỉ là, rất nhanh trên mặt Phạm Nhân lại xuất hiện dáng tươi cười, sau đó hắn cũng xoay người xuống lầu, không nhanh không chậm đuổi theo Đường Kim.
Ra vẻ như không biết có người đuổi theo phía sau, sau khi ra khỏi ký túc xá, Đường Kim ngừng lại, duỗi lưng một cái:" Không khí hôm nay thật là tốt a!"
Hôm nay trời đầy mây, có vẻ như sắp mưa, nhưng lại không oi bức, thậm chí còn có chút mù mịt, thấy thế nào cũng không giống như là ngày đẹp trời.
Đương nhiên, có thể do tâm tình hiện tại của hắn không tệ, Hắc Võng đã bị giải quyết, mặc dù còn chưa triệt để, nhưng điều này có thể khiến hắn dễ dàng một đoạn thời gian, còn có phía Juyd, than thể khêu gợi kia giúp hắn có được sự thả lỏng cực kì lớn, đồng thời diệt trù "ám ảnh" mà náng lưu lại.
Đoạn video dài đến mười lăm tiếng đồng hồ của nàng, khiến trong lòng hắn nổi lên ma quỷ dục vọng, hắn đã tiêu diệt được, đồng thời sau này Judy lại câu dẫn hắn, hắn cũng sẽ không dễ dàng mắc câu. Đương nhiên hắn vẫn có hứng thú với thân thể nàng, chỉ là khống muốn bị khống chế giống như trước đây nữa, hiện tại hắn cũng không muốn bị đóa bách hợp kia đè xuống dưới.
- Đóa bách hợp kia trong thời gian ngắn hẳn sẽ không dám đi tìm ta nha.
Đường Kim âm thầm nói, hôm qua hắn cố ý giày vò nàng, cho nàng một chút giáo huấn, nếu không cô gái kia sẽ thường thường lấy câu dẫn hắn ra làm trò chơi rồi.
Rất nhanh, Đường Kim ném Judy qua sau lưng, với hắn mà nói Judy hiện tại cũng không trọng yếu lắm, trong đầu hắn rất nhanh liền xuất hiện một bóng hình mỹ nữ khác, mỹ nữ kia xinh đẹp cũng khí chất hơn Judy rát nhiều, đó chính là Hoắc Tâm Mai.
- Hiện tại chắc hẳn nàng lên đến tiên giới rồi.
Đường Kim hít sâu một hơi, từ khi hắn biết đến tiên giới, hắn cũng không quá chú ý, theo ý hắn, muốn đối phó tiên giới, còn dễ dàng hơn so với đối phó Hắc Võng, hơn nữa hắn cũng hiểu được tiên giới không có quá nhiều người đi đến thế giới phàm tục này.
Nhưng mà hiện tại hắn lại cảm thấy sự tình không đơn giản như hắn suy nghĩ, đầu tiên là cao thủ, sau đó là người quái dị cảu Phượng Hoàn cung cùng Phượng Tam Bình, mà bây giờ, tựa hồ lại thêm một cái.
Đường Kim rốt cục xoay người, nhìn về phía Phạm Nhân, liếc mắt một cái hắn liền phát hiện tu vi của người này không tầm thường, điều này khiến hắn cảm giác, người này cũng đến từ Tiên giới?
Đó cũng không phải suy đoán tùy tiện, cao thủ tiên môn không nhiều lắm, tuổi trẻ cao thủ ccangf ít hơn, mà quan trọng nhất là, Bang Tuyết Liên không biết Phạm Nhân, mà cấp bậc cao thủ này của tiên môn, Băng Tuyết Liên chắc chắn phải biết quá nửa, cho nên, tên Phạm Nhâ này, rất có thể đến từ chính Tiên giới.
Nếu là như vậy, e là, cao thủ tiên giới đang đại quy mô xâm chiếm thế giới phàm tục, không nghi ngò gì, nếu chỉ có vài người cao thủ đến đây, sẽ không có ảnh hưởng gì quá lớn, nhưng nếu là rất nhiều rất nhiều cao thủ, sợ là sẽ nhấc lên sóng gió ngập trời.
- Đường Kim, cửu ngưỡng đại danh.
Phạm Nhân mỉm cười, lúc này hắn không còn ra vẻ ta đây, điều này cũng nói rõ, hắn đã sớm biết được tướng mạo cảu Đường Kim.
- Ta biết ngươi không?
Đường Kim ngáp một cái, sau đó lại xoay người, đi đến Tiểu Nam hồ.
- Tại hạ là Phạm Nhân, không phải phạm nhân trong ý nghĩa kia…
Hắn đang định tự thuật lại một lần đoạn giới thiệu với Băng Tuyết Liên, chỉ đáng tiếc mới nói mấy chữ dã bị Đường Kim cắt đứt.
Đầu cũng không ngoảnh lại, ngữ khí kinh ngạc của Đường Kim tuyền đến:" Phạm nhân? Ngươi trốn ra từ ngục giam nào? Được rồi, ta nghe nói có một trại giam gần đây bị xổng mất một gã phạm nhân, sẽ không phải là ngươi chứ?"
- Ta họ Phạm…
Hắn lại định mở miệng.
- Ta biết ngươi họ Phạm, phạm nhân phạm a, thế nhưng dòng họ này hơi lạ.
Đường Kim vẫn chưa quay đầu lại.
Nhất thời Phạm Nhân có cảm giác muốn tan vỡ, ngay dáng tươi cười trên mặt cũng trở nên miễn cưỡng, "Tại hạ đến từ Thiên Phủ Phạm gia, Phạm trong "Vương giả phong phạm", Nhân trong Nhân nghĩa đạo đức…"
Lúc này Đường Kim để cho hắn nói xong, hắn nhìn lướt qua Phạm Nhân, vẻ mặt kinh ngạc:" Vương giả phong phạm?"
Sau đó lại lắc đầu, "Ngươi có khí chất này sao? Muốn biết phong phạm vương giả, phải xem ta đây, ta mới có phong phạm vương giả, còn về phần nhân nghĩa đạo đức, là cái ý nghĩa nhân nghĩa đạo đức mặt ngoài, âm thầm trộm nam phiêu nữ sao?"
Không đợi Phạm Nhân đáp lời, Đường Kim trịnh trọng gật đầu, "Ân, ý nghĩa này ngược lại lại hợp với ngươi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận