Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 1177: Có nên trả hàng hay không ta?

-Xin chào Đường Kim, ta là Kristi. – đầy dây bên kia truyền tới một thanh âm khá động nhân:
-Laggat thúc thúc bảo ta gọi điện cho ngươi.
Không nằm ngoài dự liệu của Đường Kim, cuộc điện thoại này đúng là do Kristi kia gọi tới, bất quá làm hắn bất ngờ là nàng vậy mà nói tiếng Trung rất tốt, chẳng kém trình Judy chút nào, chỉ bằng khẩu âm thậm trí còn khói nghe ra nàng có phải người Hoa hay không.
Thanh âm của Kristi khá là dễ nghe, thanh âm này hoàn toàn phù hợp với yêu cầu mỹ nữ của Đường Kim, chỉ bất quá rất nhiều nữ nhân giọng nói dễ nghe nhưng dung mạo lại khó nhìn, cho nên Đường Kim vẫn không thể xác định đối phương có phải mỹ nữ hay không.
-Cô đang ở đâu? –Đường Kim trực tiếp hỏi, tỏng lòng thì đang thầm nghĩ, cô nàng này gọi laggat là chú, cháu gái của lão đầu laggat kia đều đã 18 cmnr, cô nàng này cũng không phải đã u30 40 rồi chứ?
-ta đang ở sân bay Minh Hồ thị, cửa ra số 3. – Kristi lập tức đáp.
-Thật trùng hợp, ta cũng ở sân bay Minh Hồ, bất quá ở cửa ra số 2, cô đợi một chút ta tới liền. – Đường Kim giả vờ tỏ vẻ kinh ngạc, sau đó bịt chặt micro, nhỏ giọng nói với Diệp Tử Vận:
-Ta phải tới sân bay đón 1 người, còn phải mất chút thời gian sắp xếp mọi thứ cho cô ấy, nàng về nhà trước đi.
-Ân, lão công, ta về trước đây. – Diệp Tử Vận ôn thuận gật đầu, sau đó lập tức quay người rời đi.
Đường Kim thuấn di một cái, trực tiếp tới sân bay Minh Hồ, sau đó lại lấy điện thoại ra:
-Kristi tiểu thư, cô nói xem mình có gì đặc chưng đi, để tránh ta nhận nhầm người.
-bên ngoài cửa số 3 chỉ có một mình ta. – Kristi đáp.
-Ờ, hình như ta nhìn thấy cô rồi. – Đường Kim đã tới trước cửa số 3, phía trước hắn là một bóng lưng, vừa thấy bóng lưng này hắn lập tức có chút thất thần.
Nữ tử này cao vừa đủ 1m7, tóc nâu dài buông xuống đến dưới vai mười phân, nàng mặc một chiếc sơ mi màu đen, phía dưới là quần bò màu xanh, cách ăn mặc trang điểm khá bình thường, nhưng nhìn bóng lưng lại cho người ta cảm giác rất ưu mỹ.
Chỉ nhìn sau lưng cũng biết nữ tử này không phải là loại dáng người nóng bỏng sexi, quần bò bó sát lấy cặp mông không phải đặc biệt phong mãn, cặp chân cuxgn không phải đặc biệt thon dài, vòng eo tuy rằng thon gọn nhưng nếu chỉ đơn độc thì cũng không phải là mảnh mai, tóm lại là mỗi bộ phận trên người nữ tử này nếu nhìn riêng thì không phải là đặc biệt hấp dẫn.
Chỉ là kết hợp lại một chỗ thì nàng lại cho người ta một cảm giác đặc biệt thoải máy, đặc biệt đẹp mắt, nếu như nhìn kĩ lại liền sẽ phát hiện ra điểm bất đồng, vùng mông nàng tuy không đặc biệt căng tròn đầy đặn, nhưng bất luận là hình dáng hay là đường cong đều chon người ta một cảm giác như tỉ lệ vàng, vòng eo không phải đặc biệt mảnh khảnh thon gọn nhưng đồng dạng cũng cho người ta một cái giác rất vừa vặn, không thể lớn hơn cũng không thể nhỏ hơn, cặp chân mỹ miều kia tuy không dài như người mẫu nhưng đồng dạng cũng cho người a một cảm giác thật vừa vặn ,cứ như mọi thứ trên người nàng đều kết hợp theo tỉ lệ vàng, tựa hồ nếu như có bất cứ biến hóa gì đó thì
cũng sẽ lập tức ảnh hướng tới cảm giác mỹ cảm này.
Đang lúc Đường Kim ngẩn ngơ thì nữ tử đã đi tới cạnh hắn, nàng nhìn Đường Kim rồi vẫy vẫy tay, trên mặt nở nụ cười xán lạn.
Nàng vừa quay người thì Đường Kim lập tức thanh tỉnh lại, sau đó trong đầu hắn lập tức nổi lên một ý niệm, trả hàng, tuyệt đối phải trả hàng!
Khuôn mặt của nữ tử này cho người ta một cảm giác rất thoải mái, ngực không lớn cũng không nhỏ, tỉ lệ chỉnh thể đều rất vừa vặn, vấn đề là khuôn mặt của nàng thật quá bình phàm.
Khuôn mặt bình phàm đến không thể bình phàm hơn, ngũ quan tuy rằng đoan chính nhưng không cho người ta chút cảm giác xinh đẹp nào, khuôn mặt này bất luận xuất hiện ở nơi đâu đều sẽ dễ dàng bị người ta bỏ qua, cho dù là một nữ tử ngoại quốc dùng khuôn mặt này xuất hiện ở Hoa Hạ đồng dạng cũng sẽ không ai chú ý.
Cho dù Đường Kim kì thực càng thích mỹ nữ có dáng người ngon hơn, nhưng tiền đề là ít nhất nàng phải là mỹ nữ, một xú nữ thân hình có ngon hơn nữa hắn cũng không có hứng thú, mà nữ tử này không phải là xấu nhưng đánh giá cao nhất cho nàng cũng chỉ là ra đường không dọa người mà thôi.
Chính vì thế khi Đường Kim vừa thấy mặt nàng , phản ứng đầu tiên là nghĩ đến việc trả hàng, lão đầu Laggat chết tiệt, dám lừa hắn, lớn lên như thế này mà gọi là xinh đẹp sao? lão ta còn nói cháu gái mình cũng xinh nhưng không xinh bằng nữ tử này? Phi phi, chắc cháu gái của lão đầu kia phải lếu vãi sầu mất.
Đang lúc Đường Kim định gọi điện thoại cho lão đầu laggat đòi trả hàng thì hắn đột nhiên nhìn thấy đôi mắt của Kristi, lập tức hắn lại ngây ngốc lần nữa.
Đôi mắt của nàng là một cặp mắt màu xanh da trời thường thấy của gái phương tây, nhưng cặp mắt của nàng lại hoàn toàn bất đồng, màu bảo lam kia nhìn còn hơn cả ngọc thạch, nếu như lam bảo thạch giá trị trăm vạn thì đôi mắt của nàng tuyệt đối là bảo vật vô giá, bởi vì con ngươi màu xanh của nàng kia cho người ta một cảm giác mĩ lệ đến mức hoa mắt, cho dù là Đường Kim cũng phải bị cặp mắt này của nàng hấp dẫn.
Dung mạo của Kristi rất bình thường nhưng cặp mắt của nàng tựa hồ đã đủ để thay đổi tất cả, đủ để bất kì ai gặp nàng xong cũng không thể quên được, lúc này Đường Kim cuối cùng cũng minh bạch, trên đời này thực sự có người có thể hấp dẫn người khác chỉ bằng một ánh mắt.
-Hi… - Kristi đi tới bên cạnh Đường Kim, vẫy tay chào hắn.
Đường Kim cuối cùng cũng dời ánh mắt khỏi cặp mắt của nàng, chuyển lên khuôn mặt bình phàm kia, nhất thời hắn có chút đắn đo, khuôn mặt cô nàng này tại sao không thể xinh xắn hơn một chút? Không cần nàng phải đẹp như Thất sắc hoa, chỉ cần nàng được như Mộc Vũ thậm chí là kém Mộc Vũ một chút, nhìn tại thân hình tỉ lệ vàng và cặp mắt biếc vô song của nàng, hắn sẽ không hề do dự gì mà giữ nàng lại.
-Rốt cuộc có nên trả hàng không đây? – nội tâm Đường Kim bắt đầu đấu tranh, không trả thì hắn thực không thích khuôn mặt của nàng, trả trì hắn lại có chút không nỡ với cặp mắt xinh đẹp và dáng người cực chuẩn kia.
Kristi đi tới trước mặt Đường Kim, một cỗ u hương nhàn nhạt khẽ tiếng vào mũi hắn, Đường Kim cuối cùng cũng ngừng đắn đo, hắn quyết định dùng thử một thời gian ròi mới quyết định có trả hàng hay không.
-Kristi tiểu thư, mời đi cùng ta. – trên mặt Đường Kim nở ra một nụ cười, tuy rằng chưa trả hàng nhưng hắn quyết định tạm thười vẫn nên bảo trì một khoảng cách với cô gái này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận