Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 1236: Ta thấy là Thủy Hóa Cung thì đúng hơn.

Thình thịch!
Một tiếng nổ nhỏ vang lên, trên trăm đạo chưởng phong đồng thời đánh trúng vào thân thểThủy Chân Hạo.
Đường Kim trong lòng có chút đắc ý, những tên ngu ngốc đến từ Tiên giới này đều như nhau, mắt chó xem thường người khác, cái tên Thủy Chân Hạo này cũng giống như vậy, hắn chỉ cần một chiêu là đánh phát chết luôn.
Nhưng tiếp theo đó, trong chớp mất , hắn lại đột nhiên phát hiện, hình như mình vui mừng quá sớm rồi.
Một mảnh ánh sáng màu ngọc kim quang đột nhiên từ trên người Thủy Chân Hạo bắn ra, tia sáng này cực kì chói mắt, cho dù là Đường Kim cũng cảm giác được trong khoảnh khắc bị mất đi thị giác, cũng trong khoảnh khắc đó hắn liền cảm nhận được một cỗ khí tức nguy hiểm.
"Cẩn thận phi kiếm!" Cùng lúc đó thanh âm gấp gáp vang lên, mỹ nữ váy đen phát hiện ra một thanh phi kiếm nhỏ và kim quang kia cùng nhau bắn ra, hơn nữa còn trực tiếp bắn về phía cổ họng Đường Kim, nàng vội vàng lên tiếng cảnh báo.
Bất quá lòng tốt của nàng cũng không có ý nghĩa quá lớn, bởi ngay trước khi nàng cảnh báo , Đường Kim cảm giác được cỗ khí tức nguy hiểm kia liền lập tức theo bản năng thuấn di một cái, biến mất tại chỗ.
Mặc dù lúc đó Đường Kim còn chưa có thấy phi kiếm, nhưng hiển nhiên, với hắn mà nói, mặc kệ nguy hiểm đến từ đâu, cứ chuồn trước mới an toàn, về phần tại sao trên Thủy Chân Hạo lại xuất hiện kim quang, thì bây giờ mới là lúc truy cứu.
"ư hừm!" Thủy Chân Hạo lúc này khẽ kêu rên một tiếng, thân thể liên tiếp lui về phía sau, lui đủ vài mét hắn mới miễn cưỡng ngừng lại, chỉ là sắc mặt rõ ràng có chút tái nhợt.
"Nguyên lai ngươi chính là Đường Kim, bản tọa nghe qua tên của ngươi." Thủy Chân Hạo dùng một loại ánh mắt kì dị nhìn chằm chằm Đường Kim, trong thanh âm hơi khàn khàn
"Nghe đồn ngươi cùng Băngcung quan hệ rất mật thiết, bất quá, theo ta thấy thì lời đồn tựa hồ cũng không phải rất chính xác, nha đầu kia nếu đã từng ám sát ngươi, ngươi cần gì phải vì nàng liều sống liều chết?"
"Bởi vì nàng từng ám sát ta, cho nên ta muốn tự tay giết chết nàng." Đường Kim lười biếng nói:
"Còn có, ta có liều sống liều chết sao? Muốn làm thịt ngươi chỉ là một chuyện rất đơn giản, cần gì phải liều mạng chứ?"
"Buồn cười, ngươi chẳng qua là ỷ vào thân pháp tinh diệu đánh lén chiếm được một tia thượng phong mà thôi, hiện tại bản tọa đã có phòng bị, lấy tu vi nguyên anh sơ kỳ kia ngươi cho rằng mình là đối thủ của bản tọa sao?" Thủy Chân Hạo cười lạnh một tiếng,
"Ta chỉ là không muốn vì nha đầu này mà lãng phí thời gian trên người ngươi nữa mà thôi, ngươi đừng nên khăng khăng cố chấp như thế..."
"Ngươi nói không sai, ta cũng không muốn tiếp tục lãng phí thời gian nữa, bằng không khả năng khối băng nhỏ kia cũng sẽ bị các ngươi đánh chết mất." Đường Kim lập tức cắt lời Thủy Chân Hạo, sau đó lại đột nhiên phát động công kích.
Lần này Đường Kim ra chiêu không khác gì lần trước, mà Thủy Chân Hạo tự cho là mình đã có điều phòng bị, nhưng hắn rất nhanh hắn liền phát hiện, mặc dù đã có điều phòng bị, kết quả lại vẫn y như cũ."Thình thịch!" Mấy trăm đạo chưởng phong lần thứ hai bắn trúng Thủy Chân Hạo, kim quang lần thứ hai bắn nhanh ra, Đường Kim cũng lập tức thuấn di rời khỏi vị trí cũ.
"Ựa!" Thủy Chân Hạo kêu lên một tiếng đau đớn, cả người bị đánh trúng lăng không bay lên, hiển nhiên, tầng kim quang kia tuy rằng có thể chống lại một bộ phận công kích, nhưng vẫn không thể bảo đảm Thủy Chân Hạo không bị sở tổn chút lông tóc, đặc biệt là dưới tình huống hắn đã thụ thương, lần công kích này, mang đến hậu quả càng thêm nghiêm trọng.
Phốc!
Thủy Chân Hạo lăng không phun ra một búng máu tươi, thân thể có chút không khống chế được bay về phía tường viện.
"Thực sự là không cần tốn nhiều sức a." Đường Kim cảm khái một câu.
Nhưng vào lúc này, biến cố bỗng xảy ra, thân thể của Thủy Chân Hạo trong nháy mắt chuẩn bị tiếp đất thì đột nhiên lại biến mất, vèo một cái quỷ mị xuất hiện tại góc sơn, ngay nơi mỹ nữ váy đen kia ẩn thân.
Mỹ nữ váy đen kia mặc dù đang trong trạng thái ẩn thân, nhưng trên thực tế, bất luận là Đường Kim hay là Thủy Chân Hạo, đều có thể chuẩn xác cảm giác được vị trí của nàng, mà Thủy Chân Hạo nhìn như đã trọng thương, dưới tình huống Đường Kim tựa hồ có chút sơ suất, lập tức phát động tấn công về phía mỹ nữ kia, từ đầu đến cuối, mục tiêu lớn nhất của hắn vẫn là mỹ nữ xuất thân Băng cung này.
Đáng tiếc chính là, Thủy Chân Hạo tự thấy mình rất nhanh, nhưng Đường Kim còn nhanh hơn hắn, hắn còn chưa bắt được mỹ nữ váy đen kia, cổ họng của hắn đã bị một bàn tay túm chặt, đồng thời một cỗ khí tức phủ thực đặc thù bỗng nhiên chạy ào ào vào thân thể hắn, đánh tan chân khí đang vận hành trong kinh mạch, trong nháy mắt, hắn liền hoàn toàn mất đi năng lực chống cự!
"Nói đi, muốn chết hay là muốn sống?" Đường Kim bóp cổ Thủy Chân Hạo không chút cảm súc hỏi.
"Trước tiên đừng quan tâm hắn sống hay chết, đi cứu tỷ tỷ ngay có được không?" thanh âm có chút ý vị năn nỉ của mỹ nữ kia lại truyền tới, nàng không phải là loại nữ nhân thích cầu xin người khác, nhưng vì tỷ tỷ, nàng không ngại cầu xin Đường Kim một lần.
"Gấp cái gì? Tỷ tỷ ngươi, khối băng nhỏ kia còn chưa có hướng ta xin giúp đỡ đâu!" Đường Kim có chút bất mãn nói.
"Có thể là tỷ tỷ không muốn cầu ngươi giúp đỡ, cũng có có thể là nàng đã rất nguy hiểm căn bản không có cơ để cầu cứu..." mỹ nữ váy đen sốt ruột nói.
Đường Kim lại không nhịn được ngắt lời nàng:
"Nàng ta không muốn ta giúp thì cứ đi chết đi, cả ngày như một khối băng, có chết ta cũng mặc kệ!"
Bởi vì hiện tại trong lòng Đường Kim đối với Hàn Băng đang có chút khó chịu, cho nên đối với Băng Tuyết Liên hắn cũng không thoải mái là mấy, nếu khối băng nhỏ kia còn không có kêu cứu, hắn cũng lười chạy tới bên kia giúp nàng, xinh đẹp hơn nữa cũng là một khối băng, không có cảm xúc gì với hắn, hắn cũng lười quản.
"Có thể..." mỹ nữ váy đen còn muốn nói điều gì, nhưng Đường Kim rốt cục không nhịn được nữa, một ngón tay điểm trên người nàng, làm nàng nói không nên lời nữa.
"Ngươi đã không lên tiếng, vậy cứ coi như ngươi muốn chết, ta đây sẽ thanh toàn ngươi, đi chết đi!" hiện tại tâm tình của Đường Kim không được tốt, dứt lời, liền chuẩn bị trực tiếp bóp chết Thủy Chân Hạo.
Bất quá đúng lúc này thanh âm của Thủy Chân Hạo lại vang lên:
"Bản tọa chính là trưởng lão của Thủy Tinh cung , ngươi dám giết ta?"
"Cái gì Thủy Tinh cung, ta thấy là Thủy Hóa cung thì đúng hơn.! ( Thủy Hóa nghĩa là hàng rởm) " Đường Kim vẻ mặt đầy khinh bỉ, ngón tay khẽ dùng sức,
-Đồ hàng rởm nhà ngươi nếu như không muốn chết, phải trả lời ta mấy vấn đề!"
-Thả bản tọa ra ngay, bằng không, bản tọa diệt cả nhà ngươi!" Thủy Chân Hạo cho tới bây giờ vẫn tương đối cường ngạnh, không biết là căn bản không sợ chết hay là chắc nhẩm Đường Kim không dám giết mình.
"Vậy ngươi đi chết đi!" Đường Kim vốn còn đang định hỏi cửa vào Tiên giới ở đâu, và kim quang vừa rồi trên người hắn là gì nhưng nếu Thủy Chân hạo đã muốn chết thì hắn cũng chẳng cần hỏi nhiều.
Lời còn chưa dứt, Đường Kim thì bỗng nhiên dùng sức bóp mặt, răng rắc một tiếng cổ họng Thủy Chân Hạo trong nháy mắt nát bấy.
"Ngươi..." Thủy Chân Hạo hai mắt trừng trừng, biểu cảm tràn đầy vẻ khó tin, một giây sau một tiểu nhân cao khoảng 3 thốn đầy vẻ oán độc đột nhiên từ trên đỉnh đầu hắn bay ra, cấp tốc đào tẩu về phía xa.
Đáng tiếc chính là, mới đào tẩu được hơn mười thước, tiểu nhân 3 thốn này liền rơi vào trong tay Đường Kim.
"Đừng… đừng..." Tiểu nhân 3 Thốn kia vẻ mặt đầy kinh khủng, mà dường như cùng một thời điểm, phía cổng biệt viện cũng truyền tới một thanh âm:
"Mau dừng tay!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận