Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 1247: Cô ta muốn bùng nợ.

-Cô ta chạy rồi. – Hiểu Hiểu đáp.
-Chạy rồi? – Đường Kim ngẩn ra, đáp án này hoàn toàn không giống với Đường Kim tưởng tượng.
-Đúng vậy, cô ta muốn bùng nợ. – Hiểu Hiểu nghiêm túc gật đầu
Đường Kim đầy mặt hoài nghi nhìn Hiểu Hiểu:
-Tiểu nha đầu, nàng không phải là cố ý thả cô ta đi chứ?
-Không sai, chính là ta cố ý thả đi đấy. – Hiểu Hiểu hùng hồn nói.
Đường Kim nhất thời chỉ biết cạn lời, tiểu nha đầu này làm sai rồi mà vẫn còn có thể hùng hồn nghĩa khí như vậy, đúng là gợi đòn mà.
Khẽ lướt qua phần ngực vừa mới bắt đầu phát dục của Hiểu Hiểu, lại nhìn phần mông vẫn không có tí da thịt nào của nàng, Đường Kim cuối cùng cũng bỏ đi ý niệm dạy dỗ nàng một trận, không có da thịt, xúc cảm không ăn thua a.
-Được rồi, chạy rồi cũng tốt, lần sau ta có thể tìm nàng ta đòi tiền lãi. – Đường Kim quyết định không tính toán với tiểu nha đầu nữa, hắn lấy điện thoại ra định vị vị trí của Nguyệt Đàm liền kinh ngạc phát hiện, vị trí của nàng hình như vẫn là ở đây.
-Một giây sau Đường Kim cuối cùng cũng có chút hiểu ra;
-Tiểu nha đầu, nàng lấy mất chiếc đồng hồ hô hoán của cô ta rồi sao?
-Đúng vậy, làm thế ngươi sẽ không tìm thấy con tiểu tam đáng ghét kia nữa. – Hiểu Hiểu vẫn là một bộ dáng lí lẽ hùng hồn..
-Nàng không lo lần sau cô ấy gặp nguy hiểm không ai cứu cô ấy sao? – Đường Kim có chút hữu khí vô lực nói.
-Tiểu tam đáng bị thiêu chết. – Hiểu Hiểu làm gia một bộ dáng như muốn bảo vệ địa vị chính thất phu nhân của mình.
Đường Kim nhất thời có chút đau đầu:
-Cái kia, tiểu nha đầu, ta còn có việc, ta đi trước đây.
Đường Kim cảm giác hôm nay Hiểu Hiểu có chút bất thường, hình như có dấu hiệu sắp phát điên, tốt nhất là nên tránh xa nàng một chút, còn về Tiểu Hắc Nữ kia thì hắn quyết định tạm thời không cần quản nàng nữa, đợi một thời gian sau đòi cả vốn lẫn lãi cũng không muộn.
Trong khoảnh khắc rời đi, trong lòng Đường Kim không nhịn được cảm khái, hôm nay đúng là một ngày thất bại, nợ chưa đòi được thì thôi, hai lần anh hùng cứu mỹ nhân mà không mỹ nhân nào lấy thân báo đáp hết, đây là muốn đả kích tới lòng tích cực giải cứu thế giới của hắn mà.j

Rời khỏi chỗ Hiểu Hiểu, Đường Kim không có li khai kinh thành, hắn tới đại học Yến Kinh, từ Thiên Đạo Tiên Cảnh xuất quan đã qua mấy ngày rồi, hắn cảm thấy mình cần tới chỗ Cô Ngốc thăm nàng một chút.
Lấy Đường Kim ra Đường Kim gọi cho Tần Thủy Dao, điện thoại vừa thông bên kia liền truyền tới thanh âm bất mãn của nàng:
-Đường Kim chết bầm, ngươi còn biết gọi điện cho ta sao? ta tưởng ngươi chết trên giường của Hàn Tuyết Nhu rồi chứ?
Rất hiển nhiên Tần Thủy Dao đã biết Đường Kim rời khỏi Thiên Đạo Tiên Cảnh, thậm chí còn tới qua cả chỗ của Hàn Tuyết Nhu, nàng đối với việc này rõ ràng rất bất mãn.
-Cô Ngốc, nàng ăn cơm chưa? –Đường Kim không để ý tới việc Tần Thủy Dao bất mãn:
-Không bằng đi ăn cơm cùng ta đi.
-Ta đang ăn. – Tần Thủy Dao yêu kiều hừ một tiếng:
-Nếu ngươi chưa ăn thì tới đây, ta đang ở căn tin số 2 trong trường.
Lần này không đợi Đường Kim trả lời Tần Thủy Dao liền trực tiếp cúp máy.
Đường Kim cũng không để ý, hắn liền động thân đi tới căn tin số 2 đại học Yến Kinh, tuy rằng hắn không biết căn tin số 2 nằm ở đâu, nhưng không sao cả, hắn có thể định vị được vị trí của Tần Thủy Dao, điện thoại của hắn chính là một cỗ máy địn vị, chỉ cần đi theo chỉ đường là được.
Hiện tại là hơn sáu 6 tối, đúng vào giờ cao điểm ăn tối, trong căn tin số 2 đại học Yến Kinh rất nhiều người đang ăn cơm, Tần Thủy Dao cũng đang ở đây, hơn nữa nàng còn ngồi một mình.
Cho dù đã ở đây sắp được hai học kì nhưng Tần Thủy Dao kì thực cũng chẳng có mấy người bạn đại học cả, mặc dù là bạn cùng phòng thì quan hệ với nàng cũng rất phổ thông, không phải không ai thích tiếp xúc với nàng mà vấn đề là người thích nàng quá nhiều, nữ sinh quá chói lóa như nàng cũng rất khó tìm được bạn.
Bất luận là nữ sinh nào đi cạnh Tần Thủy Dao đều sẽ bị người khác bỏ qua, không có mấy nữ sinh thích cảm giác không được để ý tới như vậy hết, cho nên tới tận bây giờ thậm chí vẫn không có nữ sinh nào nguyện ý ngồi ăn cơm cùng với Tần Thủy Dao, bởi vì cho dù là ngồi ở căn tin ăn cơm thì Tần Thủy Dao cũng hấp dẫn ánh mắt của vố số nam sinh vây quanh.
Đương nhiên vây quanh thì vây quanh cũng không có mấy nam sinh tiếp cận làm quen nàng, bởi vì theo lời đồn đáng tin thì vị hoa khôi này là một vị hoa khôi bạo lực nhất trong lịch sử, nghe nói rất nhiều soái ca rồi cả phú nhị đại, quan nhị đại đều từng bị nàng đánh qua, tuy rằng những người này không biết có phải là do cảm thấy bị con gái đánh thật là mất mặt cho nên cuối cùng cũng không ai ho he gì, nhưng mà danh hiệu hoa khôi bạo lực của Tần Thủy Dao dần dần đã truyền khắp trường.
Còn về vị hoa khôi này rốt cuộc bạo lực như thế nào thì không ai có thể nói rõ ràng, chỉ là nghe nói nàng ít nhất cũng là một mỹ nữ cao thủ đai đen trở lên.
Bất quá lúc này trong mắt của những người xung quanh vị hoa khôi bạo lực này đang làm một chuyện rất quỷ dị, hai phút trước nàng vẫn còn đang ăn cơm bình thường, chỉ là hiện tại còn chưa ăn xong nàng lại rời khỏi bàn ăn, đi lấy cơm nữa, chỉ trong vòng vài phút nàng đã lấy thêm tận mấy xuất cơm, xuất nào xuất nấy đều đầy ắp, điều này làm không ít người thầm nhủ, lẽ nào vị hoa khôi bạo lực này còn có có thực lượng kinh người sao?
Chính trong lúc mọi người đang mê hoặc thì một nam sinh đột nhiên đi tới bên cạnh Tần Thủy Dao, nhìn thấy một màn này có người lại thầm nghĩ, lại tên gia hỏa nào ngứa thịt tới tìm đòn ddaay?
Cả đám người đang chuẩn bị xem kịch hay thì lại phát hiện nam sinh kia cư nhiên ngồi xuống đối diện Tần Thủy Dao.
-Cô Ngốc, từ lúc nào nàng trở nên ăn khỏe như vậy thế? – thấy trên bàn bày đầy những xuất cơm, nam sinh vừa tới cũng chính là Đường Kim có chút kinh ngạc hỏi.
-Đường Kim chết bầm, ngươi đừng có biết rồi mà còn cố ý hỏi. – Tần Thủy Dao trừng mắt nhìn Đường Kim một cái:
-Đây là lấy cho ngươi.
-Ờ, những thứ này nhìn có vẻ không ngon lắm thì phải. – Đường Kim nhìn đống thức ăn bày cao như núi trước mặt, tự mình lẩm bẩm nói.
-Thích thì ăn không thích thì thôi. – Tần Thủy Dao không vui nói.
-Cô Ngốc, thấy cô có thành ý mời ta ăn cơm như vậy, ta miễn cưỡng tiếp thu. – Đường Kim cười hì hì rồi kéo lấy một suất cơm, bắt đầu động đũa.
Cả đám nam sinh đang chuẩn bị xem kịch hay kinh ngạc đến rớt kính, con hàng này là thần thánh phương nào, cư nhiên tựa hồ rất quen thuộc với Tần Thủy Dao, còn hành vi bất bình thường của Tần Thủy Dao nữa, chẳng lẽ là vì nam sinh này sao?
Bất quá sao nàng có thể mua nhiều như vậy? vị khoa khôi bạo lực kia đang chuẩn bị muốn bón cho lợn ăn sao?
-Con hàng kia là ai? Có ai biết không?
-Ta cũng không biết, chưa gặp qua.
-Hình như không phải trường mình.
-Dù sao cũng không phải khoa ta.…
Có vài người đã bắt đầu to nhỏ nghị luận, mãi đến khi một nữ sinh chốt lại:
-Đừng đoán nữa, đó là vị hôn phu của Tần Thủy Dao.
Ngay lập tức thân phận của Đường Kim đã được lan truyền ra, cả đám nam sinh cũng bắt đầu rục rịch muốn động, trong lòng bắt đầu suy nghĩ xem nên chỉnh vị hôn phu của Tần Thủy Dao này một chận thế nào cho hợp đạo.
Vài phút sau đã có người dũng cảm lên đài, bộ dáng nghênh ngang bố đời đi tới bên cạnh Đường Kim:
-Ta muốn khiêu chiến ngươi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận