Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 1255: Chuyên nghiệp hơn các ngươi.

-Các người quả là vô pháp vô thiên. – Tô Vân Phi yêu kiều quát lên, một màn trước mặt này làm nàng cảm thấy vô cùng phẫn nộ, nàng thế nào cũng không ngờ được trong trường học lại xảy ra chuyện thế này, nếu như không phải nàng và Đường Kim tới kịp thời thì nữ sinh kia sợ rằng đã bị triệt để hủy đi.
Càng làm nàng phẫn nộ là 4 tên học sinh này cư nhiên còn dám đánh chủ ý lên cả nàng, sao chúng có thể hống hách ngang tàn đến độ như vậy được chứ/
Lúc này Đường Kim cũng đang trừng mắt nhìn 4 tên tiểu vương bát đản kia, hắn cũng rất kinh ngạc, thế giới này sao lại có người ngu ngốc đến như thế?
-Có biết không? Các ngươi làm lưu manh thật thiếu chuyên nghiệp, đến cả người ta bật dậy chạy mất rồi đều không biết. – Đường Kim đột nhiên lên tiếng, sau đó bắn ra hai đạo chỉ phong, cô nàng tiểu hoa khôi vừa mới chạy ra cửa đột nhiên mềm nhũn người xuống, hôn mê bất tỉnh.
Đồng thời nữ sinh đang bị trói còn lại cũng bị Đường Kim dùng một đạo chỉ phong làm cho hôn mê, chỉ bất quá 4 tên tiểu lưu manh không chuyên nghiệp này không hề biết chuyện đó.
-Đánh chết hắn! – một tên trong Ninh Sơn tứ thiếu hô lên một câu sau đó lập tức xông vào Đường Kim, 4 đánh một không chột cũng què, cho nên bọn chúng không muốn nhiều lời, trước tiên làm thịt nam nhân, sau đó hấp diêm nữ nhân.
Bốp bốp bốp bốp.
Bốn tiếng tát giòn tan vang lên, Đường Kim dùng tốc độ nhanh như gió vả cho mỗi tên một cái, trực tiếp đem chúng đánh ngã xuống đất.
-Tô lão sư, nàng nói nên xử lí mấy tên ngu ngốc này thế nào? – Đường Kim lên tiếng hỏi, đối với hắn mà nói muốn xử lí đám tôm tép này thật quá dễ dàng.
-Hay là báo cảnh sát đi? – Tô Vân Phi hơi chần chừ một lát rồi nói.
-Báo đi, dám báo cảnh sát lão tử để cảnh sát cho các ngươi chết! – một nam sinh kiêu ngạo ngói.
-Đệch mợ, dám đánh ta à? Ngươi cmn không biết bố ta là ai sao? – một nam sinh khác cũng ngang ngược không kém.
-Đừng sợ, luật sư của bố ta nói với ta, chúng ta còn nhỏ tuổi, giết người cũng không có tội. – một nam sinh khác vừa bò dậy vừa nói.
-Mọi người cùng lên, giết tên khốn này! – nam sinh cuối cùng cũng bò dậy.
Chỉ là bốn nam sinh đứng còn chưa vững đã lại ngã xuống lần nữa.
-Các ngươi biết không? Ta làm lưu manh chuyên nghiệp hơn các ngươi nhiều. – Đường Kim lắc đầu cảm khái, bắn một ít bột phấn lên người bốn nam sinh, cả bốn tên đột nhiên kêu lên thảm thiết, bất quá tiếng kêu thảm không có duy trì bao lâu bọn chúng đã hoàn toàn biến mất, không sai đến cả người và quần áo đều biến mất, tiêu biến đi một cách sạch sẽ.
Một đạo chưởng phong lướt qua, căn phòng trở nên sạch bong, dấu vết của bốn nam sinh kia đã bị Đường Kim triệt để xóa đi, cuối cùng hắn phất tay một cái, hai nữ sinh kia liền bay trở lại lên giường, đợi các nàng tỉnh lại sẽ nghĩ là mình chỉ nằm mơ thấy một cơn ác mộng mà thôi.
Làm xong tất cả Đường Kim quay lại ôm Tô Vân Phi thuấn di quay lại sân cỏ.
-Ngươi, ngươi giết chúng rồi? – Tô Vân Phi có chút bất an hỏi.
-Không, thân ái, bọn chúng chỉ bị mất tích thôi. – Đường Kim nghiêm trang đáp, đồng thời một cánh tay đã luồn vào trong y phục của nàng, tối nay hắn vẫn còn chưa tận hứng.
-Đừng… ta.. ta thật không được nữa… - thân thể Tô Vân Phi lại nóng lên, nhưng nàng thật sự đã hết lực chịu đựng, việc vừa phát sinh làm trong lòng nàng có một cảm giác nói không nên lời, nàng không thể ngờ được, trong Ninh Sơn nhị trung lại có thể xảy ra việc tà ác như thế, ngôi trường này so với trong kí ức của nàng đã hoàn toàn không giống nhau.
Khẽ do dự một lát, Tô Vân Phi lại thấp giọng nói:
-Chúng ta về đại học Thiên Nam đi, ngươi… ngươi đưa ta về kí túc của ta…
Lúc này Tô Vân Phi đột nhiên muốn rời khỏi nơi đây, một nơi đã từng rất quen thuộc với nàng hiện tại đã trở nên xa lạ.
-được. – Đường Kim một lời đáp ứng, trực tiếp đưa Tô Vân Phi trở về kí túc của nàng ở đại học Thiên nam.
Tô Vân Phi vốn ở cùng với Bối Hương Hương, bất quá Bối Hương Hương đã rời khỏi trường rất lâu rồi, căn phòng này hiện tại chỉ có một mình Tô Vân Phi, cho nên Đường Kim muốn làm gì đó với nàng cũng không sợ có người làm bóng đèn.
Chỉ là cho dù thân thể Tô Vân Phi sớm đã chín mọng nhưng dù sao đây cũng là lần đầu của nàng, có thể trụ được Đường Kim dày vò lâu như vậy cũng đã tính là rất kinh nhân rồi, tới hiện tại sức chiến đấu của nàng đã về số âm, không thể nào tiếp tục ứng chiến được nữa.
-Đừng, ngươi đi tìm Judy đi… - Tô Vân Phi cảm giác được Đường Kim vẫn chưa thỏa mãn mà tiếp tục sờ mó trên người nàng, nàng chỉ đành nhỏ giọng cầu xin, hiển nhiên chuyện của Đường Kim và Judy nàng cũng đã sớm biết, trên thực tế một đoạn thời gian trước Judy còn tán gẫu với nàng, tiết lộ cho nàng biết Judy cuối cùng cũng câu dẫn thành công Đường Kim.
Cuối cùng Đường Kim vẫn là buông tha cho Tô Vân Phi, hắn chạy tới kí túc của Judy, hắn muốn trừng phạt nàng trên mọi phương vị, bất quá trừng phạt trên xác thịt đối với Judy mà nói ngược lại lại là một phần thưởng, không chỉ là phần thưởng về thể xác mà còn là phần thưởng cả về trên tinh thần, Judy cầu còn không được.…
Ngày 3 tháng 5, thứ hai, trời râm không ánh nắng.
Tuy trời âm u nhưng tâm tình của Đường Kim lại khá tốt, mặc dù cả đêm không ngủ nhưng tinh thần của hắn vẫn rất xung mãn, Kì thực với tu vi của hắn thì một thời gian dài không ngủ cũng chẳng sao, bất quá hắn vẫn quen với tập tục sinh hoạt của người phàm, đã quen với việc hàng ngày ăn cơm, đi ngủ, cho nên nếu như rất lâu không ngủ hắn lại cảm thấy thiếu thiếu gì đó, đồng dạng nếu lâu không ăn cơm hắn cũng sẽ thấy bụng mình trống trống.
Sức chiến đấu của Judy rất mạnh, bị hắn chừng phạt cả đêm hiện tại cư nhiên vẫn lên lớp được, sức chiến đấu của Tô Vân Phi tương đối yếu hơn khá nhiều, bất quá nàng hiện tại cũng đã lên lớp.
Đường Kim không có tâm tình đi học,hắn đang lên kế hoạch cho một chuyện, càng ngày càng có nhiều tu tiên giả ra nhập vào phàm giới, tối hôm qua đã phát hiện ra ngoại quốc tu tiên giả, hắn chỉ cố ý giáo huấn tên kia một trận, hơn nữa còn để lại tên và địa chỉ, chính là hi vọng đám ngoại quốc tu tiên giả khác sẽ kéo tới trả thù, để hắn một mẻ lưới hốt sạch.
Đối với kẻ không có chí tiến thủ ,chỉ lấy tán gái làm đầu như Đường Kim, Tiên giới và phàm giới cách li nhau là tốt nhất, nếu như ở phàm giới chỗ nào cũng có tu tiên giả vậy thì sớm muộn gì thế giới này cũng đại loạn, càng quan trọng hơn là đám tu tiên giả mới xuất hiện có khả năng sẽ cướp đoại tài nguyên mỹ nữ của hắn.
Tuy Đường Kim đã chuẩn bị hết cho các nàng đồng hồ hô hoán, nhưng dù sao làm như thế cũng rất bị động, lần này hắn tính sẽ chủ động xuất kích.
Nghĩ tới đây Đường Kim liền lấy điện thoại ra, nhưng không phải gọi điện mà là định vị vị trí của Ninh Tâm Tĩnh, kế hoạch này cần có Ninh Tâm Tĩnh phối hợp.
Nhưng mà ngay lập tức Đường Kim liền ngẩn ra, Ninh Tâm Tĩnh cư nhiên đang ở kinh thành?
Bạn cần đăng nhập để bình luận