Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

CHƯƠNG 1278: NGƯỜI QUÁI DỊ CŨNG CÓ THỂ CÓ CHÂN ÁI

Cỗ sát ý cực kỳ nồng đậm đến mức dị thường này đột nhiên xuất hiện làm thanh bào nam tử trong nháy mắt dựng đứng lông tơ, tiếp theo đó cả người hắn liền đột ngột đổ mồ hôi, bởi vì hắn lại phát hiện, cổ sát ý này cư nhiên không phải đến từ bên ngoài, mà là đến từ bên trong thân thể hắn! Nhưng mà, cỗ sát ý này như thế nào lại xuất hiện từ chính bên trong cơ thể hắn? Chẳng lẽ...... Một ý niệm làm cho hắn cực kì hoảng sợ lóe lên trong đầu, rồi sau đó, hắn liền hoàn toàn mất đi ý thức. Ý niệm trong đầu thanh bào nam tử một cái chớp mắt sau đó đã được chứng thực, sát ý sở dĩ xuất phát từ bên trong hắn, chẳng qua là vì công kích của địch nhân đã đắc thủ, mà hắn lại đến tận sau
khi đối phương đắc thủ mới nhận ra, nhưng hiện tại đã quá muộn rồi.
Từ lúc thanh bào nam tử xuất phi kiếm ra tay công kích Đường Kim đến bây giờ kỳ thật ở trong mắt người thường chỉ là quá trình cực kỳ ngắn ngủi, mà ở trong mắt bọn họ toàn bộ mọi thứ rất đơn giản, đầu tiên là nghe được âm thanh tức giận của thanh bào nam tử, sau đó hắn đột nhiên vô thanh vô tức ngã xuống. Thoạt nhìn, thanh bào nam tử giống như đương trường phát bệnh, còn những thứ khác thì họ không thấy, tỷ như Đường Kim đã làm cái gì.
"Sư huynh!" Nữ tử váy lam cũng là sắc mặt đại biến, nàng vội vàng đưa tay đỡ lấy thanh bào nam tử, sau đó liền phát ra tiếng kinh hô, quay sang nhìn Đường Kim:
"Ngươi, ngươi giết sư huynh?" Mọi người bốn phía đều thấy tâm thần chấn động, nam nhân mới xuất hiện hơn nữa ăn mặc có chút cổ quái cư nhiên đã chết? Mới trong chốc lát mà nơi này đã chết vài người, điều này làm cho trong lòng mọi người đều tương đối bất an, tính mạng của bọn họ liệu có gặp nguy hiểm không?
"Ta cái gì cũng không có làm, ngươi đừng vu oan cho ta a." Đường Kim nhìn nữ tử váy lam, vẻ mặt vô tội nói,
"Kỳ thật một nam nhân vĩ đại như ta cũng không để ý chuyện người khác vu oan, nhưng người ta rõ ràng vì chân ái mà tự tử, ngươi như thế nào lại che dấu hành vi liều lĩnh anh dũng vì chân ái mà tự tử của người ta chứ?" Cuối cùng, Đường Kim còn cảm khái :
"Tuy rằng sư huynh ngươi cùng Cao sư đệ đều có bộ dạng rất xấu, nhưng người quái dị cũng có thể có chân ái, tuy rằng tình yêu kiểu này hơi cấm kỵ, nhưng chúng ta cũng không nên kỳ thị bọn họ." Mọi người một đám trợn mắt há hốc mồm, người này nói đi nói lại, lại là người nọ tự sát, hơn nữa là vì sư đệ gì đó mà tự sát, chuyện này, chuyện này cũng hơi thái quá rồi đó? Nữ tử váy lam dùng một loại ánh mắt kỳ dị nhìn Đường Kim, ánh mắt xinh đẹp có chút trong trẻo nhưng lạnh lùng, trong lúc nhất thời, bốn phía cũng là một mảnh im lặng, mỗi người đều đang chờ đợi bước hành động tiếp theo của nữ tử váy lam.
"Được rồi, ta tin tưởng ngươi." Nữ tử váy lam đột nhiên mở miệng,
"Quấy rầy rồi, mong thứ lỗi, ta cùng sư huynh trước tiên cáo từ." Nữ tử váy lam nói xong câu đó, liền ôm thi thể thanh bào nam tử xoay người rời đi, trong chớp mắt liền biến mất ở bên trong bóng đêm. Mà nàng phản ứng như vậy cũng làm cho những người khác ngạc nhiên không thôi, nàng cư nhiên thật sự tin tưởng những lời nói hươu nói vượn của Đường Kim? Một ít người theo bản năng nhìn về phía Đường Kim, sau đó bọn họ lại sửng sốt, người đâu? Mà giờ phút này, mọi người càng thêm bất an là, kế tiếp, bọn họ nên làm cái gì bây giờ? Bọn họ giống như vừa chính mắt thấy mấy vụ mưu sát liên hoàn phát sinh vậy.
"Làm mọi người hoảng sợ sao?" Thanh âm Hoắc lão gia tử lúc này mới vang lên:
"Kỳ thật, vừa rồi chính là một cái tiểu tiết mục ta an bài, mọi người không nên tưởng thật, hiện tại, còn mời mọi người thoáng nghỉ ngơi một chút, tiệc tối rất nhanh sẽ bắt đầu."
"Ực, nguyên lai là diễn trò a!"
"Ta đã nói rồi, giống như phim cổ trang......"
"Bất quá đúng là rất chân thực."
"Tiết mục này thật đúng là phấn khích......"
"Thọ yến Hoắc lão gia tử, tự nhiên không giống bình thường....."
Mọi người sôi nổi nghị luận, thanh âm người này lớn hơn người kia, tựa hồ sợ người khác không nghe được, về phần trong lòng họ tin hay không, chính là đi lừa quỷ đi. Diễn trò? Không có người nào tin tưởng đây là diễn trò, mỗi người đều biết chuyện vừa xảy ra đều là thật sự, vấn đề là, mỗi người cũng đều biết rằng lần này không tin cũng phải tin, nếu bọn họ không muốn chết sớm vậy phải coi như chuyện gì cũng chưa từng phát sinh. Bốn phía bể bơi lại trở nên dị thường náo nhiệt, mọi người lại tụm năm tụm ba uống rượu nói chuyện phiếm, nam nhân nói về nữ nhân, nữ nhân thì nói đủ thứ chuyện trên đời, cũng giống như lúc mới bắt đầu yến hội, điều duy nhất khác biệt là rốt
cuộc không còn ai dám đi theo Băng Di,Tiếu Thiền ,Hàn Tuyết Nhu các nàng nữa, thậm chí ngay cả nghị luận về bọn họ cũng không có.
Trong thành phố Thiên Hải , một thân ảnh màu lam đang lấy một tốc độ bằng mắt thường khó theo kịp chạy vội đi, qua một hồi, thân ảnh này đã rời khỏi thành phố Thiên Hải, rồi sau đó tiếp tục chạy như điên về phía xa không hề tạm dừng, cũng không có quay đầu ngoái lại chút nào. Thân ảnh này không phải người nào khác, mà chính là nữ tử váy lam không lâu trước đó xuất hiện ở Hoắc gia, bất quá, lúc nãy nàng vốn mang theo thi thể thanh bào nam tử cùng nhau rời đi, mà hiện tại, nàng chỉ còn một mình một người, thi thể thanh bào nam tử sớm đã bị nàng tùy tay ném ở một góc trên đường. Nguyên nhân rất đơn giản, nàng giờ phút này đang chạy trối chết!
Trước đó, sau khi sư huynh nàng không hiểu sao tử vong, nàng đột nhiên ý thức được, nàng cùng sư huynh đều xem nhẹ kẻ nhìn qua chỉ có Nguyên anh sơ kỳ kia, nàng cùng sư huynh có tu vi tương đương, nhưng sư huynh lại đột nhiên bị giết, thậm chí ngay cả nàng cũng không thể nhìn ra đối phương xuống tay như thế nào, điều này có nghĩa là đối phương so với nàng mạnh hơn rất nhiều. Nửa năm trước, nàng cùng sư huynh đi vào Phàm giới này bắt đầu tìm kiếm Cao sư đệ, nhưng Cao sư đệ đột nhiên mất tích, gia tộc của Cao sư đệ cũng hoàn toàn biến mất, nàng cùng sư huynh điều tra nhiều ngày liền phát hiện Hoắc Tâm Mai của Hoắc gia chính là hiềm nghi lớn nhất, nhưng
vấn đề là, Hoắc Tâm Mai cũng không thấy bóng dáng. Mà bọn họ lựa chọn đêm nay tới Hoắc gia cũng không chỉ vì báo thù cho Cao Thủ, càng trọng yếu hơn là, bọn họ không biết hiện tại có thể trở lại tiên giới hay không, bọn họ cần một điểm dừng chân cố định, mà hiện tại Trần gia đối với bọn họ một lòng cung kính tuân mệnh, bọn họ tự nhiên cũng nguyện ý thuận tiện giúp Trần gia giải quyết một chút phiền toái, điều này đối bọn họ mà nói, chính là nhất cử lưỡng tiện.
Bọn họ vốn tin tưởng mười phần, không cần biết chuyện này có khó khăn gì, tại Phàm giới này, hai Nguyên anh trung kỳ liên thủ trên cơ bản chẳng khác nào vô địch, huống chi bọn họ còn là người đến từ Trường sinh điện, chỉ cần đưa ra thân phận đệ tử Trường sinh điện liền đủ để cho vô số người quỳ bái. Nhưng nữ tử váy lam như thế nào cũng không nghĩ tới Đường Kim cư nhiên khủng bố như vậy, cho nên, nàng liền lập tức áp dụng biện pháp thông minh nhất lúc đó có thể nghĩ ra, đó là phải trốn, hôm nay trước tiên phải thoát khỏi nơi này, chờ ngày thông đạo Tiên giới lại mở ra, nàng có thể trở về xin giúp đỡ, đến lúc đó báo thù cũng không muộn.
Chính vì như thế, nữ tử váy lam vừa ly khai Hoắc gia liền dùng tốc độ nhanh nhất rời đi, ước chừng đi được khoảng một khắc, nàng đã rời xa thành phố Thiên Hải ít nhất cũng hơn ngàn dặm, đi vào trong một mảnh rừng rậm rạp mới dừng bước quay đầu lại, thở ra một hơi thật dài, rốt cục cũng an toàn.
"Ba!" Đúng lúc này, một âm thanh từ phía sau nàng truyền đến, nữ tử váy lam bỗng nhiên xoay người, nhất thời sắc mặt đại biến!
Bạn cần đăng nhập để bình luận