Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

CHƯƠNG 1289: VẪN NÊN TÀN PHẾ THÌ TỐT HƠN

Ở huyện Lâm Biên xe máy rất nhiều, cũng thường xuyên có vài người thích phóng nhanh trên đường, tựa hồ muốn tìm kiếm khoái cảm tốc độ cao trong phim điện ảnh, mặc dù thường xuyên có người bởi vậy mà xe nát người chết, nhưng chưa đủ làm bài học cho người khác, cho nên, hiện tại lại có một kẻ di mô tô tăng tốc vượt đèn đỏ.
Trong nháy mắt, Tô Vân Phi đột nhiên bộc phát ra lực lượng rất lớn, đang kêu sợ hãi đã kéo lấy Đường Kim, chẳng qua, nàng bùng nổ lực lượng tuy đủ để kéo bay hai người vạm vỡ nhưng không thể lay động Đường Kim chút nào, tốc độ Đường Kim vẫn như cũ không thay đổi, không nhanh không chậm đi tiếp.
Oành!
Một âm thanh trầm đục vang lên, xe máy đâm trúng lên người Đường Kim, bốn phía truyền đến mấy tiếng kinh hô, nhưng sau đó mỗi người đều phát hiện, hai người cũng không bị chút chuyện gì, tiếp tục hướng về phía trước, ngược lại chiếc xe máy đột nhiên chuyển hướng, không chịu khống chế phi sang một hướng khác.
Ca ca......
Âm thanh chói tai của phanh xe truyền vào trong tai mỗi người, tiếp đến oanh một tiếng, xe máy đâm lên một chiếc ô tô nhỏ khác, mà người đi xe máy cũng bay xuống dưới, quay cuồng trên mặt đất vài vòng.
Tô Vân Phi có chút ngẩn người, nếu không phải Đường Kim ôm nàng tiếp tục đi hướng phía trước, chỉ sợ nàng hiện tại sẽ ngây ngốc đứng ở giữa đại lộ .
"Hai người kia vận khí thật không tồi a, thiếu chút nữa đã bị đụng vào." Có người gần đó cảm khái, hiển nhiên nghĩ vì xe máy căn bản không đâm trúng Đường Kim.
"Rất bình tĩnh, bị xe tông mà mặt không đổi sắc, quá mạnh mẽ!" Có người rất bội phục Đường Kim, không có biện pháp, Đường Kim quả thật biểu hiện rất bình tĩnh, ngay cả đầu cũng chưa từng động đậy, tựa hồ căn bản chưa phát sinh sự tình gì.
"Ta rốt cục hiểu được cái gì gọi là sắc đảm bao thiên." Người này hiển nhiên cho rằng lực chú ý của Đường Kim đều đặt ở bên trên người mỹ nữ. ......
Đường Kim vẫn như cũ bình tĩnh đi, hắn cường đại như thế nào những người này tự nhiên không hiểu, hắn cũng không cần bọn họ biết.
"Ta kháo, các ngươi đứng lại cho lão tử!" Đúng lúc này, phía sau Đường Kim lại truyền đến một thanh âm tức giận, đồng thời, một thanh niên tóc dài thoạt nhìn chỉ có mười bảy mười tám tuổi nhanh chóng chạy tới, ngăn ở phía trước Đường Kim,
"Ngươi con mẹ nó đi qua đường không biết nhìn xe à? Hay là mắt bị đui? Đừng có định chạy, bồi thường tiền cho lão tử, xe máy của lão tử các ngươi trả, xe hơi kia các ngươi cũng phải bồi thường!" Một bộ tóc dài đủ loại màu sắc khá bắt mắt xuất hiện, đúng là tên vừa chạy vượt đèn đỏ kia, không thể không nói, người này có vận khí không tồi, tuy rằng mặt mũi bầm dập, nhưng rõ ràng không bị thương tích nặng, đương nhiên, cũng có thể là ngã đến hỏng đầu rồi, nếu không tại sao đưa ra yêu cầu không thể tưởng tượng như vậy?
Người khác qua đường bình thường, hắn vượt đèn đỏ, thiếu chút nữa đụng vào người ta, hiện tại xảy ra chuyện cư nhiên muốn đòi bồi thường, thần kinh não tuyệt đối là đang bị rối loạn.
"Ngươi như thế nào còn không bị đâm chết?" Đường Kim nhìn thanh niên tóc dài, sau đó nhấc chân liền đá vào đầu gối hắn, "Ngươi là loại người có bệnh thần kinh, về sau vẫn nên tàn phế thì tốt hơn!"
Răng rắc!
"A......" Thanh niên tóc dài phát ra một tiếng kêu thê lương thảm thiết, thân thể không chịu khống chế ngã xuống mặt đất.
"Thực ồn ào!" Đường Kim lại giẫm một cước trên người thanh niên tóc dài, tiếng kêu thảm thiết im bặt, hắn nháy mắt đã hôn mê.Bốn phía cả đám người im lặng, có mấy người hít một hơi lãnh khí, người này lực đạp thật quá mạnh rồi!
Đường Kim lại khôi phục bộ dáng bình tĩnh, ôm Tô Vân Phi tiếp tục không nhanh không chậm đi về phía trước, giống như hắn cái gì cũng chưa làm qua.
"Chàng, chàng không phải đã giẫm chết hắn chứ?" Tô Vân Phỉ có chút bất an nhỏ giọng hỏi.
"Không có, ta là người yêu hòa bình, sẽ không tùy tiện giẫm chết người." Đường Kim nghiêm trang nói.
Tô Vân Phi muốn nói lại thôi, trong lòng lại oán thầm Đường Kim, hắn mà yêu hòa bình sao.
Bất quá, Tô Vân Phi mặc dù có chút bất an, cũng không phải rất lo lắng, nàng đối với bản sự Đường Kim vẫn là mơ hồ biết một ít, nhưng mà lộ trình kế tiếp Tô Vân Phi theo bản năng vẫn bước đi nhanh hơn.
Không đến mười phút sau, Tô Vân Phi cùng Đường Kim đi tới một tiểu khu có diện tích khá lớn.
Tiểu khu này phòng ở rất nhiều, bất quá nhìn qua bố cục có chút hỗn độn, có tầng lầu, cũng có thang máy , còn có một ít tiểu biệt thự hai tầng, Tô Vân Phi hiển nhiên đã tới nơi này, nàng mang Đường Kim đi vào tiểu khu, ở cửa một tiểu biệt thự liền ngừng lại, sau đó bấm chuông cửa.
"Ai vậy?" Một thanh âm rất nhanh truyền ra.
"Là bác gái sao? Ta là Vân Phi." Tô Vân Phi có chút khách khí.
Chỉ sau câu nói, bên trong lại thành rất im lặng không phản hồi.
Vài giây sau, một nam nhân trung niên liền vội vàng đi tới đại môn biệt thự, nam nhân thoạt nhìn có chút tiều tụy, bất quá giờ phút này nhìn thấy Tô Vân Phi thì có vẻ khá kinh hỉ.
"Vân Phi, ngươi về từ bao giờ?" Nam nhân trung niên mở ra cửa đại môn, sau đó liền mở miệng hỏi.
"Ta vừa trở về." Nhìn thấy nam nhân trung niên, Tô Vân Phi cũng lúc này mới nhẹ nhàng thở ra:
"Cha, người cùng mẹ không có việc gì chứ?"
Cha?
Đường Kim lúc này mới hiểu được vị này chính là phụ thân Tô Vân Phi a, điều này làm cho Đường Kim thấy may mắn không thôi, may mắn mỹ nữ lão sư lớn lên không giống cha nàng.
"Chúng ta không có việc gì, đi vào trước rồi nói sau." Phụ thân Tô Vân Phi tựa hồ xem nhẹ Đường Kim, căn bản không có hỏi Đường Kim là ai.
Tô Vân Phi gật gật đầu, đi theo phụ thân vào biệt thự, Đường Kim tự nhiên cũng theo vào, ba người rất nhanh đi tới phòng khách, sau đó liền phát hiện trong phòng khách hiện tại số người thật đúng là không ít.
Ngoại trừ Đường Kim cùng Tô Vân Phi ước chừng còn có mười người, hai đôi trung niên nam nữ, còn có hai đôi nam nữ trẻ tuổi, còn có hai tiểu hài tử, mặc dù phòng khách khá lớn, nhưng nhiều người như vậy ở cùng một chỗ vẫn làm cho người ta thấy một chút cảm giác chật chội.
"Mẹ, đại bá, bác gái......" Tô Vân Phi cùng mọi người chào hỏi, nơi này ai nàng cũng đều nhận thức, vì đều là người một nhà, đại bá có một con trai một nữ nhi, con trai đã kết hôn sinh con, nữ nhi thật ra còn chưa kết hôn, mà nam nhân duy nhất trong phòng nhìn có chút xa lạ nhưng lại mơ hồ quen thuộc, hẳn là chính là bạn trai vị đường muội kia của nàng.
Nhìn ra được gia cảnh đại bá của Tô Vân Phi không tồi, vợ chồng đại bá thoạt nhìn đều phải trẻ hơn một ít so với cha mẹ nàng, mà vị đường muội của Tô Vân Phỉ một thân ăn mặc cũng có vẻ giá trị xa xỉ.
Bác gái nhìn qua có vẻ khá nhiệt tình, luôn miệng nói Tô Vân Phi cùng cha mẹ nàng ở đây bao lâu đều được, bất quá Đường Kim vẫn cảm thấy, nàng hình như đang nhắc nhở cha mẹ Tô Vân Phi đừng có ở lại quá lâu.
Nhà cũ của Tô Vân Phi quả thật gặp chuyện, phòng ở đã thành đống đổ nát, cha mẹ Tô Vân Phi vốn cũng cùng nhau đi đến vị trí tị nạn tạm thời ở thị trấn, bất quá ở đó điều kiện không tốt, cho nên bọn họ cuối cùng vẫn tìm nơi nương tựa chỗ thân thích, nhưng ăn nhờ ở đậu dù sao không phải chuyện tốt đẹp gì, cho nên bọn họ hiện tại cũng đang có bộ dáng lo lo lắng lắng.
"Phi tỷ, đây là bạn trai tỷ sao?" Vị đường muội của Tô Vân Phi rốt cục đem hứng thú chuyển đến trên người Đường Kim.
Bạn cần đăng nhập để bình luận