Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

CHƯƠNG 1296: CHÚNG TA ĐI THỬ QUẦN ÁO

"Cút!" Đường Kim rốt cục cũng lên tiếng, đơn giản mà trực tiếp.
Đường Kim lúc nãy không nói , vì hắn lười quản chuyện của Tô Manh, hiện tại nữ nhân tên Tô Tiểu Hồng cư nhiên trực tiếp tìm tới Tô Vân Phi, hắn tự nhiên không tiếp tục khoanh tay đứng nhìn nữa.
"Ngươi nói cái gì?" Tô Tiểu Hồng thiếu chút nữa tưởng chính mình nghe lầm, sau đó nàng liền nổi giận,
"Ngươi thì tính là cái gì? Ngươi cư nhiên dám bảo ta cút? Ngươi tin ta nói bạn trai ta giết...... Ách!" Tô Tiểu Hồng nói còn chưa dứt lời, liền rên một tiếng, cả người bay ra ngoài.
Tô Manh theo bản năng nhìn Tô Tiểu Hồng bay theo đường cong, sau đó trợn mắt há hốc mồm, bởi vì nàng thấy một màn cực kì quỷ dị.
Quỹ tích bay của Tô Tiểu Hồng như một cái đường vòng cung, bay khoảng năm sáu mét, sau đó bắt đầu rơi xuống, mà ngay tại thời điểm nàng bắt đầu rơi xuống, quần áo trên người nàng đột nhiên quỷ dị biến thành từng miếng vải rách, phấp phới bay trên không trung như bướm, mà Tô Tiểu Hồng còn không có hoàn toàn rơi xuống đất thì trên người đã trần như nhộng.
Con đường dành riêng cho người đi bộ xem như ngã tư đường phồn hoa nhất huyện Lâm Biên, tuy rằng hôm nay trời mưa, bất quá hiện tại mưa đã tạnh, người đi dạo phố thật đúng là không ít, mà rất nhiều người đều thấy được một màn này, rất hoa lệ nhưng cũng rất quỷ dị.
"Oa, ta không nhìn lầm chữ?"
"Đó là......Nữ nhân lõa thể từ trời xuống trong truyền thuyết sao?"
"Chậc chậc, dáng người không tồi a!"
"Đây là kẻ mắc bệnh thần kinh nhảy lầu?" ......
"A!" Tô Tiểu Hồng còn chưa rơi xuống đất đã phát hiện trên ngườimình đã không mảnh vải che thân, nhất thời phát ra một tiếng thét chói tai kinh thiên động địa, tiếp theo sau khi nàng hoàn toàn chạm đất lại phát ra một tiếng hét thảm:
"Ách!"
Mấy chục người bằng tốc độ nhanh nhất vọt tới, bắt đầu vây xem, mà một ít người thậm chí lấy di động bắt đầu chụp ảnh.
"Đừng có chụp, đừng có chụp......" Tô Tiểu Hồng hổn hển kêu to, hai tay che khắp người, lúc che phía dưới, lúc lại che ngực, sau đó lại đi che mặt, hai tay che khắp cả người, mà nhìn thấy bốn đều là những ánh mắt như thể xem khỉ diễn trò hay, Tô Tiểu Hồng chỉ cảm thấy khí huyết dâng lên, đột nhiên há mồm phun ra một ngụm máu tươi:"Phốc!"
Tiếp theo Tô Tiểu Hồng thấy đầu đau đớn, tim khó thở, liền trực tiếp hôn mê.
Tô Manh ngơ ngác đứng ở cửa, nếu là ngày xưa, nhìn thấy Tô Tiểu Hồng gặp chuyện như vậy, nàng khẳng định đã cao hứng nhảy dựng lên, cũng lập tức đi bỏ đá xuống giếng, chụp Tô Tiểu Hồng mấy tấm ảnh, sau đó nàng sẽ phát cho tất cả bằng hữu quen biết một lượt, nhưng hiện tại, Tô Manh cái gì cũng chưa làm, chỉ biết ở đó ngẩn người.
Quỷ dị, thật sự là rất quỷ dị, nàng biết Đường Kim một cước đạp Tô Tiểu Hồng ra ngoài, nhưng mà, quần áo như thế nào lập tức đều tan nát như vậy?
Tô Manh nhịn không được quay đầu nhìn về phía Đường Kim, tiểu bạn trai đường tỷ tìm được, có khi nào không phải là người không?
Đường Kim lại căn bản không nhìn Tô Manh, hắn giờ phút này nhìn chằm chằm Tô Vân Phi, Tô Vân Phi hiện tại ăn mặc làm cho hắn thực vừa lòng, càng xem càng đẹp mắt, càng xem càng làm cho hắn muốn đem quần áo của nàng cởi ra, đương nhiên, trước tiên phải tìm một địa điểm tư mật mới được.
"Tiên sinh, bạn gái ngươi mặc bộ quần áo này thật sự quá thích hợp." Lão bản lúc này cũng mở miệng nói, lão bản này là một thiếu phụ thành thục khoảng ba mươi tuổi, bộ dạng cũng rất không tồi, tố chất tâm lý cũng hiển nhiên tương đối cứng cỏi, bất luận là Tô Manh cùng Tô Tiểu Hồng cãi nhau, hay hiện tại Tô Tiểu Hồng bị một cước đá ra ngoài, nàng đều ở bên cạnh với vẻ mặt lạnh nhạt, tựa hồ chỉ để ý chuyện buôn bán, việc khác căn bản không quan tâm .
"Bạn gái ta kỳ thật mặc cái gì cũng xinh đẹp, bất quá ngươi nói đúng thật, bộ quần áo này thật sự không tồi, ta mua." Đường Kim cười hì hì, "Gói vào cho ta."
"Đường Kim, bộ này thực đắt tiền." Tô Vân Phi rốt cục nhịn không được nói.
"Ta cảm thấy thực rẻ a." Đường Kim hiện tại không thiếu tiền.
Tô Vân Phi muốn nói lại thôi, sau đó xoay người đi tới phòng thử quần áo, nhưng mới đi hai bước, đã bị Đường Kim giữ chặt:"Thân ái, nàng còn đi vào làm cái gì?"
"Ngươi không phải nói là muốn gói lại sao?" Tô Vân Phi giật mình.
"Ồ, ta nói đem quần áo cũ của nàng gói lại, một thân quần áo này cứ mặc như vậy đi." Đường Kim nhanh chóng nói.
"Phi tỷ, cứ như vậy mặc đi, nhìn rất đẹp." Tô Manh rốt cục phục hồi tinh thần lại, cũng mở miệng nói, hiện tại, nàng chỉ muốn biết Đường Kim rốt cuộc có tiền hay không.
Vị lão bản xinh đẹp lấy túi to gói lại quần áo cũ cùng giày của Tô Vân Phi, sau đó lại giúp Tô Vân Phi sửa sang lại quần áo trên người một chút, cuối cùng mới đưa Đường Kim một tờ biên lai:
"Tiên sinh, tổng cộng mười ba vạn chín, ngài đưa mười ba vạn tám là được rồi."
"À, lấy cả cái kia cho ta." Đường Kim tròng mắt chuyển động, sau đó chỉ vào một thứ cách đó không xa.
Tô Vân Phi đảo mắt nhìn, nhất thời sắc mặt đỏ bừng:
"Ngươi bị sao vậy? Không mua cái đó!"
"Đó là nội y tình thú đắt nhất ở đây, không sai biệt lắm khoảng hai vạn một bộ." Tô Manh cũng liếc mắt một cái liền nhận thức được.
"Tính thêm cho ta cái đó, quét thẻ." Đường Kim cũng không để ý Tô Vân Phi phản đối, trực tiếp đưa cho nữ lão bản một cái thẻ tín dụng, trong lòng cũng bắt đầu suy nghĩ hình ảnh Tô Vân Phi mặc vào bộ nội y mê người kia.
"Được." Nữ lão bản cầm thẻ tín dụng đi quét, ánh mắt Tô Manh chớp cũng không chớp nhìn chằm chằm, tựa hồ muốn nhìn ra vấn đề ở cái thẻ kia, chỉ là rất nhanh nàng liền phát hiện, hết thảy thuận lợi, Đường Kim dùng thẻ tín dụng nhanh chóng trả tiền, tổng cộng mười lăm vạn.
Giờ khắc này, Tô Manh rốt cục biết, vị đường tỷ xinh đẹp câu được một bạn trai tốt, cho dù đối với nàng mà nói, mười lăm vạn cũng không tính nhiều, nàng từng mua cái túi xách cũng gần bằng đó, vấn đề là, mặc dù là bạn trai cũ Lí Quân cho tới bây giờ cũng không bỏ nhiều tiền như vậy để mua lễ vật cho nàng.
Nam nhân có tiền rất nhiều, nhưng có tiền lại nguyện ý vì nữ nhân mà tiêu tiền thì không nhiều như vậy.
Vài phút sau, Đường Kim ôm Tô Vân Phi ra cửa, Tô Tiểu Hồng không còn ở đó, đám người tụ tập tự nhiên cũng đã rời đi, mà Đường Kim bắt đầu ở bên tai Tô Vân Phi đề nghị:
"Tô lão sư, chúng ta đi thử quần áo đi?"
"Ta đều mặc trên người, còn thử quần áo gì a?" Tô Vân Phi tức giận nói, người này tốn rất nhiều tiền mua đồ cho nàng, nhưng trong lòng nàng lại luôn thấy rất không thoải mái, nàng cảm thấy chính mình càng ngày càng giống được hắn bao dưỡng.
"Thử bộ nội y kia a!" Đường Kim nghiêm trang nói.
Tô Vân Phi mặt đỏ lên, hung hăng trừng mắt nhìn Đường Kim một cái:
"Ta còn lâu mới thử!"
"Phi tỷ, mẹ ta lúc nãy gọi điện thoại nói ta trở về một chuyến, các ngươi tiếp tục đi hay theo ta cùng nhau trở về?" Tô Manh lúc này mở miệng hỏi.
"Ngươi đi về trước, chúng ta tối nay sẽ về." Đường Kim lập tức hồi đáp, hắn quyết định muốn cho Tô Vân Phi trước tiên thử bộ nội y nhìn rất được kia.
"Vậy được rồi, Phi tỷ, ta trước tiên về nhà một chuyến, các ngươi tiếp tục đi." Tô Manh ngữ khí bất giác đã khách khí hơn rất nhiều.
Nhưng vào lúc này, một giọng nam trầm thấp truyền tới:
"Tô Manh, mấy người các ngươi ai cũng đừng mong rời khỏi đây!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận