Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

CHƯƠNG 1306: TA THẬT SỰ RẤT NHỚ NÀNG

Cho tới nay, Đường Kim cũng không phải người dễ dàng kích động, mặc dù có gặp được biến cố lớn, hắn bình thường đều có vẻ trấn định, nhưng giờ phút này, khi nhìn thấy ba chữ Hỏa Mai Khôi, hắn vẫn cảm thấy vô cùng kích động.
Lòng yêu cái đẹp mỗi người đều có, mà Đường Kim, nhìn thấy mỹ nữ là luôn muốn cua làm lão bà, đối với hắn mà nói, cô gái xinh đẹp chính là điều tốt đẹp nhất trên thế giới này, mà hắn nhất định muốn có điều đẹp nhất, cũng bởi vì như thế, ở trong mắt mỗi người, Đường Kim đều là đồ nam nhân hoa tâm háo sắc lăng nhăng.
Đường Kim quả thật lăng nhăng hơn nữa rất thích chiếm hữu, hắn thích rất nhiều mỹ nữ nhưng không hề thích mới chán cũ, mặc dù vậy, ở trong cảm nhận của hắn, địa vị của mỗi mỹ nữ vẫn có điểm khác nhau, mà hai nữ nhân có địa vị siêu nhiên nhất, một người là Tần Khinh Vũ, một người còn lại làm hắn vừa thấy là tim đập thình thịch, Hỏa Mai Khôi.
Dạo gần đây hắn lúc nào cũng lo lắng cho Hỏa Mai Khôi, chính vì nàng hắn mới muốn đả thông cửa vào Tiên giới càng sớm càng tốt.
Theo lý trí mà nói, Tiên giới vẫn phong bế đối với Phàm giới mới là chuyện tốt nhất, với hắn thật ra cũng rất tốt, bởi vì nếu như vậy thì chỉ cần giải quyết những cao thủ Tiên giới đang ở Phàm giới là được, chẳng khác nào tiêu trừ tai họa ngầm, mà một khi thông đạo mở ra lần nữa hắn có nguy cơ gặp phải cao thủ Tiên giới tu vi Phân Thần Kỳ.
Đáng tiếc là, Đường Kim tới bây giờ cũng không phải một nam nhân sống bằng lý trí, hắn không muốn làm chuyện gì cũng phải lo trước nghĩ sau, hắn chỉ cảm thấy toàn bộ Tiên giới cũng không trọng yếu bằng Hỏa Mai Khôi.
Tiếng chuông di động vẫn đang vang lên, Đường Kim nhìn ba chữ Hỏa Mai Khôi kia, sau khi xác nhận chính mình không nhìn lầm, rốt cục bấm nút.
"Mai Khôi lão bà, nàng rốt cục đã về nhà sao?" Thanh âm Đường Kim cuối cùng đã khôi phục bình tĩnh, giờ khắc này nhịp đập trái tim cũng gia tốc cực nhanh, trừ phi chính tai nghe được thanh âm Hoắc Tâm Mai, nếu không hắn vẫn không dám khẳng định nàng thật sự đã trở về.
"Ta ở biệt thự bên bờ biển, ta cần gặp chàng." Thanh âm Đường Kim bao ngày chờ đợi rốt cục ở đầu dây bên kia truyền đến, làm cho trái tim đang treo cao của Đường Kim nhất thời hạ xuống.
Thở ra một hơi thật dài, Đường Kim cố gắng khiến chính mình bảo trì trấn định:
"Thân ái, ta lập tức đến."
Tắt điện thoại, Đường Kim cũng không lập tức thuấn di rời đi, mà đứng yên tại chỗ khoảng một phút đồng hồ, đợi hắn hoàn toàn tỉnh táo lại mới thuấn di một cái, xuất hiện ở cửa biệt thự bên bờ biển của Hoắc Tâm Mai.
Trong sân hoa hồng vẫn như cũ nở sáng lạn dị thường, tựa hồ chúng vĩnh viễn sẽ không bao giờ úa tàn, ít nhất lần nào Đường Kim xuất hiện ở chỗ này thì hoa hồng cũng đều rất sáng lạn, đều rất xinh đẹp.
Mặc dù một phút đồng hồ trước Đường Kim đã nói chính mình tỉnh táo lại, hắn không muốn để Hỏa Mai Khôi xinh đẹp phát hiện tâm ý chân thật của hắn, nhưng khoảnh khắc hắn đứng ở cửa, nhìn thấy đóa hồng đẹp nhất thế giới kia, hắn vẫn giống như quên đi hết thảy, cả đất trời trong mắt hắn giờ khắc này chỉ còn một mình nàng, hắn cũng chỉ cần duy nhất nàng mà thôi.
Vẫn một thân lửa đỏ bắt mắt mười phần, tóc dài đỏ rực, váy dài cũng màu đỏ, khuôn mặt xinh đẹp tuyệt luân xuất hiện một tia mỏi mệt khó có thể che giấu, nhưng lại không làm cho nàng có vẻ tiều tụy, ngược lại làm nàng càng lộ vẻ nhiệt tình dào dạt, như thể một đống lửa, một đống lửa xinh đẹp, mà giờ phút này, Đường Kim giống như là thiêu thân, luôn muốn lao đầu vào lửa.
Giống như là bản năng, Đường Kim xuất hiện ở một chỗ cách Hoắc Tâm Mai không đến một mét, sau đó ánh mắt nháy cũng không nháy nhìn chằm chằm đóa hoa xinh đẹp phi phàm Hỏa Mai Khôi này.
Đường Kim cứ nhìn như vậy, giống như là nhìn bảo vật qúy giá nhất trên đời, với hắn mà nói, Hỏa Mai Khôi cũng quả thật có thể nói là bảo vật trân quý nhất.
Hoắc Tâm Mai cũng phát hiện ánh mắt Đường Kim rất khác thường, đôi mắt tràn ngập thâm tình không thể che dấu, cũng vô pháp giả vờ, sáu tháng cách xa, mấy tháng nhung nhớ cộng dồn làm Đường Kim chung quy không thể che giấu tình ý chân chính đối với nàng, dù sao, nàng chính là cô gái xinh đẹp khiến hắn vừa gặp đã yêu.
"Chàng......" Vài phút sau, Hoắc Tâm Mai rốt cục mở miệng muốn nói chuyện, có điều, nàng mới nói một chữ, liền cảm giác eo nhỏ bị bám lấy.
Đường Kim đột nhiên gắt gao ôm chặt vòng eo tinh tế mềm dẻo của Hoắc Tâm Mai, rồi hai tay hơi dùng sức, sau đó ôm lấy toàn bộ thân thể của nàng vào lòng.
Hỏa Mai Khôi vẫn có thân thể nóng bòng như vậy, không, phải nói là nóng cháy, Đường Kim ôm thân thể của nàng mà tưởng như đang ôm một đống lửa, mặc dù là Đường Kim đã đạt đến tu vi Nguyên Anh kỳ cũng không thể nhẹ nhàng thờ ơ, thậm chí làm cho hắn thấy chút khó có thể thừa nhận.
Đường Kim kỳ thật cũng không phải lần đầu tiên ôm thân thể Hoắc Tâm Mai, nửa năm trước, khi hắn mang đóa Hỏa Mai Khôi chạy như điên giữa đêm sau đó cuối cùng cũng giết chết Phượng Tam Bình, hắn đã tiếp xúc cơ thể với Hoắc Tâm Mai trong thời gian rất lâu, mà thời điểm đó hắn cũng cảm giác được thân thể Hoắc Tâm Mai nóng cháy khác thường.
Cách biệt nửa năm, độ ấm thân thể Hoắc Tâm Mai hình như đã tăng lên rất nhiều, so với dĩ vãng càng thêm nóng cháy, đủ để thiêu cháy rất nhiều thứ, cũng đủ để rất nhiều người đụng tới thân thể Hoắc Tâm Mai sẽ nhịn không được phải buông tay.
Nhưng Đường Kim không buông tay, mặc dù ôm càng chặt thì hắn cảm thấy càng nóng cháy, nhưng hắn vẫn tiếp tục, tựa hồ hận không thể sát nhập thân thể Hoắc Tâm Mai vào trong cơ thể hắn."Mai Khôi lão bà, ta thật sự rất nhớ nàng." Đường Kim cúi đầu xuống bên tai Hoắc Tâm Mai nói.
Mắt đẹp của Hoắc Tâm Mai lóe ra một tia thần thái khác thường, nàng cũng không giãy dụa, khuôn mặt xinh đẹp phi phàm có vẻ hơi phức tạp, tựa hồ do dự một hồi, nàng rốt cục nhẹ nhàng ôm Đường Kim.
"Ta biết." Hoắc Tâm Mai nhẹ giọng nói.
Nàng quả thật đã biết, nàng rốt cục biết, tên nổi tiếng hoa tâm này, sau nửa năm không gặp thật sự rất nhớ nàng, nàng cũng rốt cục cũng hiểu, Đường Kim thật sự thích nàng.
Thật ra nửa năm trước nàng đã ẩn ẩn ý thức được chuyện này, mà hiện tại, nàng đã chuyển sang thực sự xác nhận.
Sau đó, Hoắc Tâm Mai buông lỏng hai tay, đồng thời thấp giọng nói:
"Trước tiên buông ra đã, thể chất của ta đặc biệt, gần đây lại xảy ra một ít biến hóa, chàng ôm ta như vậy có thể gây hại tới thân thể chàng."
Đường Kim không có lập tức buông Hoắc Tâm Mai ra, ước chừng lại qua một phút đồng hồ, hắn mới có chút không nỡ buông dáng ngươi đáng kiêu ngạo của Hoắc Tâm Mai ra, rồi sau đó hắn mở miệng hỏi:
"Mai Khôi lão bà, nàng vẫn nói nàng có thể chất đặc biệt, ta nghĩ, thể chất của nàng hẳn chính là Hỏa Phượng thân thể đi?."
Bạn cần đăng nhập để bình luận