Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 1314: Đại liên hoan của nhân dân thế giới.

-Nói hay lắm, cút về đi.
-không sai, lăn về phàm giới!
-Buông Băng Sương sư muội ra!
… V
ô số nam nhân bắt đầu huyên náo, Vô Song Điện thiếu chút nữa thì biến thành chợ bán rau, chúng nữ đệ tử thì đứng một bên xem náo nhiệt, hiển nhiên các nàng rất thích thú khi thấy nam nhân của Băng Sương tỷ muội bị người khác khinh thường.
-Một đám ngu ngốc. – Đường Kim quét mắt nhìn một cái, dùng ngữ khí đầy khinh thường phun ra mấy chữ, sau đó ôm theo Băng Sương tỷ muội bay về hướng Tiên thành.
Cả đảm người đang hô hào chửi bới bỗng nhiên lặng xuống, chúng nhân đều có chút ngây ngốc, bất kể là ai cũng đều cảm giác được mùi vị khinh thường sâu sắc trong ngữ khí của Đường Kim, còn có thần sắc trước lúc hắn rời đi đầy vẻ khinh bỉ bọn họ, điều này làm bọn họ cứ nghĩ mình đang nằm mơ, tên phàm nhân ti tiện kia cư nhiên dám khinh thường bọn họ?
Sau khi đứng hình mất một lát, chúng nhân đều cảm thấy cực độ phẫn nộ, một tên phàm nhân ti tiện tới từ phàm giới mà thôi, bằng cái gì dám khinh thường những người cao quý tới từ Tiên giới? đây đối với bọn họ quả là một sự sỉ nhục, quá nhục.
Sau vài hơi tĩnh lặng, đấm người đột nhiên huyên náo lên như đại hồng thủy bạo phát.
-Ta có nghe lầm không vậy? tên phàm nhân ti tiện kia cư nhiên mắng chúng ta?
-Ngươi không nghe nhầm, hắn đúng là đã mắng.
-Nhìn thấy biểu tình của hắn chưa hả? hắn cư nhiên khinh thường chúng ta?
-Một con kiến hôi ti tiện, có tư cách gì mà khinh thường chúng ta?
-Không thể để hắn đi, nhất định phải giáo huấn hắn.
-Phải, cho hắn một trận!
-Cho hắn biết kiến hôi chỉ là kiến hôi.
Cả đám nam nhân đều hô hào đòi động thủ, sau đó mười mấy người càng là trực tiếp đuổi theo ba người Đường Kim, người nào người nấy khí thế hung hăng, tựa hồ hận không thể ăn tươi nuốt sống Đường Kim.
-Cút về! – một thanh âm lạnh lùng vang lên, đồng thời chúng nhân phát hiện trước mắt xuất hiện một phiến ngân quang.
Vô só đạo tơ bạc đột nhiên xuất hiện trên bầu trời thỏa sức bay múa, sau đó cùng bắn về phía đám đệ tử Vô Song Điện đang đuổi theo ba người Đường Kim.
-A.
-ách.
-phụt…tõm…
… Ti
ếng hét thảm, tiếng kêu đau đớn, tiếng rơi xuống nước cùng nhau giao hưởng, mười mấy nam đệ tử kia lần lượt bị tơ bạc đánh trúng, rơi hết xuống nước.
Một giây sau tơ bạc đột nhiên tán đi, Đường Kim và Băng Sương đồng dạng cũng đã đi rất xa.
Lúc này chúng đệ tử của Vô Song Điện mới lại lần nữa trừng mắt há mồm, hiển nhiên sự cường đại của Băng Sương tỷ muội hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của bọn họ, các nàng không phải mười năm trước liền tiến vào phàm giới sao? thế tại sao các nàng ở phàm giới mà vẫn có thể trở nên cường đại như thế?

Đường Kim không có hứng thú dây dưa với đám người ngu ngốc ở Vô Song Điện, trên thực tế sự khinh thường của hắn cũng là nỗi sỉ nhục lớn nhất với mấy người kia rồi, còn Băng Sương tỷ muội động thủ lúc sau đó là để chấn nhiếp bọn chúng.
Khoảng cách 500 dặm với cao thủ Nguyên Anh như Đường Kim không tính là quá xa, hắn ôm theo Băng Sương tỷ muội phiêu du trên biển, sau đó khẽ giảm tốc độ một chút để thuận tiện quan sát cảnh sắc ở Tiên giới, lần này hắn không thể không thừa nhận là cảnh sắc Tiên giới quả nhiên đẹp hơn phàm giới một chút.
Núi non hùng vĩ tùy thời đều có thể gặp, tất cả đều là một mảng xanh rờn, không giống như phàm giới có đầy dấu vết bị khai thác, non nước ở đây cơ bản đều là thuần thiên nhiên, làm người ta cảm thụ được quỷ phủ thần công của đại tự nhiên một cách rất trực quan.
Đương nhiên đối với Đường Kim mà nói, cảnh sắc có đẹp hơn nữa cũng không bằng Băng Đường mỹ nữ của hắn rồi, cho nên hắn cũng chẳng dùng bao nhiêu thời gian để vãn cảnh.
Không tới mười lăm phút sau.
-Nhìn kì, đó chính là Tiên thành. – Băng Sương bên trái đột nhiên lên tiếng, ánh mắt đồng thời hướng về phía xa.
Đường Kim lúc này cũng đã nhìn thấy kiến trúc cách mình khoảng mười dặm, nhất thời hắn có chút ngây ngốc, đó chính là Tiên thành sao?
Đường Kim vô thức tăng tốc độ, không tới một phút sau hắn liền nhìn càng rõ hơn, sau đó đầu óc có chút lăng loạn, cái gọi là Tiên thành làm hắn cảm thấy vô cùng ngoài ý muốn.
Lúc trước trong tưởng tượng của Đường Kim, Tiên Thành có lẽ phải giống như những thành trì cổ đại của Hoa Hạ, nhưng mà lúc hắn thật sự nhìn thấy Tiên thành thì hắn mới phát hiện mình đã sai, sai triệt để, đây nào là Tiên thành gì chứ, không phải giống hệt với đại đô thị ở ngoại giới sao?
Nhìn từng tòa nhà cao tầng, phong cách kiến trúc chẳng khác gì phong cách thiết kế của thành phố hiện đại, nhìn từ xa hắn thậm chí còn có cảm giác như mình đang tới Minh Hồ hoặc là Thiên Hải.
-Băng Đường lão bà, các nàng xác nhận đây là Tiên thành mà không phải là một thành phố hiện đại của Hoa Hạ sao? – vài phút sau, trên một tòa nhà cao tầng, Đường Kim nhìn xuống cả tòa thành này, có chút buồn bực hỏi.
Nơi này thật làm hắn quá thất vọng, hắn vốn tưởng bản thân mình sẽ gặp được thứ gì đó mới mẻ cơ.
Thành phố này ngược lại rất lớn, cùng với đại đô thì có ngàn vạn nhân khẩu không sai biệt lắm, đương nhiên, lúc Đường Kim quan sát kĩ lưỡng tình huống nơi đây, hắn cũng phát hiện nơi này vẫn có chút khác biệt với đại đô thịở phàm giới.
Đầu tiên là kiến trúc, tuy rằng có không ít nhà cao tần, nhưng cũng có khá nhiều nhà thấp, phong cách đủ loại, có cổ đại, có hiện đại, có đông phương, có tây phương, trên đường là đủ loại phương tiện giao thông, có đi ô tô , có cưỡi ngựa, còn về còn người thì ăn mặc đủ loại phục trang nhìn vô cùng loạn mắt, tuy rằng người phương đông nhiều hơn nhưng cũng có không ít người phương tây, vàng trắng đen đủ loại màu da, có người mặc cổ trang ,đồng dạng cũng có người mặc tây trang, có nữ nhân ăn mặc giống người Ả rập, cũng có nữ nhân mặc bikini ra đường.
-Đây chính là đại liên hoan của nhân dân thế giới trong truyền thuyết, cổ kim anh hào tề tựu sao? – Đường Kim cảm khái không thôi, người phàm giới đề ra thuyết toàn cầu hóa, tựa hồ đã được thực hiện ở Tiên giới.
ở nơi này hắn có thể nhìn thấy quá khứ, cũng có thể nhìn thấy tương lai, hắn có thể nhìn thấy người đjep phương đông, đồng rạng cũng có thể nhìn thấy mỹ nữ phương tây, đột nhiên Đường Kim cảm thấy nơi này cũng không tệ, chỉ có điều chưa được hoàn mỹ lắm là hắn chưa thấy mỹ nữ chân chính nào.
-Êi, Chúng ta có thể về đi ngủ chưa? –Băng Sương bên phải có chút không cao hứng hỏi.
Hiển nhiên nàng căn bản không thích nơi này, cái nàng gọi là về kia tự nhiên chính là trở vào trong Thiên Đạo Tiên Cảnh.
-Các nàng thật muốn về? – Đường Kim hỏi.
-Chúng ta không thích nơi này. – Băng Sương đồng thanh đáp.
-được rồi, vậy tạm thời để các nàng vào đó, qua hai ngày sau lại xuất hiện, đến lúc đó chúng ta có thể quang minh chính đại rời khỏi Vô Song Điện, sau đó thì các nàng không cần phải quay lại đây nữa. – Đường Kim nghĩ một lát liền đáp ứng.
Một phút sau Đường Kim liền đem Băng Sương tỷ muội đưa vào trong Thiên Đạo Tiên Cảnh, còn hắn thì thực tiếp thuấn di về kinh thành.
Bạn cần đăng nhập để bình luận