Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 1315: Ta vừa mới hối hận rồi.

Đại học Yến Kinh, hồ nhân tạo trong trường.
Tần Thủy Dao vừa mới ăn cơm xong ,hiện đang ngồi trên một tảng đá lớn nghiên cứu vật lí đại cương, trong đầu nàng đang nghĩ xem làm thế nào để dùng góc nhìn vật lí giải thích vấn đề người tu tiên, thân làm sinh viên khoa vật lí, Tần Thủy Dao vẫn luôn có một thắc mắc trong lòng, tu tiên giả tựa hồ có rất nhiều điểm không phù hợp với quy tắc vật lí, đây rốt cuộc là vấn đề của vật lí học hay là vấn đề của tu tiên giả?
-Cô Ngốc, đọc sách à? – một thanh âm lười biếng vang lên bên cạnh Tần Thủy Dao:
-Người ta nói đọc vạn cuốn sách không bằng đi vạn dặm đường, Cô Ngốc a, nàng đọc sách ít thôi, ra ngoài hành tẩu nhiều một chút, ngày trước nàng đọc sách nhiều quá nên mới biến thành Cô Ngốc đó.
Tần Thủy Dao quay đầu lườm nam nhân vừa xuất hiện một cái:
-Đường Kim chết bầm, ngươi lười đọc sách mới biến thành đồ ngốc ấy.
-Dù sao ta cũng là thiên tài, nàng là Cô Ngốc. – Đường Kim tùy tiện nói.
-Lười nói linh tinh với ngươi, nói đi, tìm ta có việc gì?- Tần Thủy Dao không vui nói.
-Ta thấy nàng cả ngày đọc sách sẽ trở nên ngốc nghếch cho nên ta quyết định cho nàng một cơ hội đi vạn dặm đường. – Đường Kim cười hì hì nói, đồng thời lấy điện thoại ra đưa cho Tần Thủy Dao:
-Cô Ngốc, đây là điện thoại của ta, cũng là thần binh dùng để giải cứu thế giới, từ hôm nay trở đi, chiếc điện thoại này sẽ giao cho nàng, ờ, nhiệm vụ giải cứu thế giới cũng giao cho nàng luôn đấy.
-Đường Kim chết bầm, ngươi lừa ai? Cái gì mà giải cứu thế giới? giải cứu đám tiểu lão bà, tiểu tình nhân của ngươi thì đúng hơn ấy. – Tần Thủy Dao mặt đầy khinh bỉ nhìn Đường Kim, thuận tay nhận lấy điện thoại của hắn rồi hỏi:
-Ngươi lại muốn vào trong đó sao?
Đối với chiếc điện thoại này Tần Thủy Dao cũng không xa lạ gì, lúc đầu điện thoại này ở chỗ mẹ nàng, nàng cũng biết công năng của nó, cũng chính vì thế nàng mới vạch mặt được cú lừa của Đường Kim.
Điều làm Tần Thủy Dao bực mình là tên sắc lang này tìm nữ nhân khắp nơi, hiện tại cư nhien còn dám vác mặt tới nhờ vị hôn thê chính thức này giúp hắn bảo hộ đám nữ nhân kia, hay cho hắn nghĩ ra được trò này.
Tần Thủy Dao thật có xung động muốn dùng điện thoại đập vỡ mặt thớt của Đường Kim, tên sắc lang này thật là khốn kiếp, bất quá nàng vẫn nhịn xuống, hắn đáng ghét thì đáng ghét thật, nhưng mâu thuẫn giữa nàng và hắn suy cho cùng cũng chỉ là mâu thuẫn nội bộ, hiện tại là lúc hai người cần phải nhất trí đối ngoại.
Đợi sau khi làm thịt hết đám địch nhân cường đại ở Tiên giới, nàng lại tính sổ với hắn cũng không muộn, nhưng hiện tại nàng vẫn phải giúp hắn.
-Ta muốn đi Tiên giới chơi một chút. – Đường Kim cũng không giấu Tần Thủy Dao.
-Tiên giới? – Tần Thủy Dao kinh ngạc:
-Hiện tại ngươi có biện pháp đi Tiên giới sao?
-Đương nhiên, ta tùy thời đều có thể đi. – Đường Kim có chút đắc ý.
-THật không? – Tần Thủy Dao có chút hiếu kì:
-Tiên giới rốt cuộc trông như thế nào? Hay là đưa ta đi nhìn xem một chuyến?
-Cô Ngốc, ta khuyên nàng vẫn là không nên đi, lưu lại cho bản thân một viễn tưởng đẹp đẽ đi. – Đường Kim lắc đầu, hắn nghĩ nếu Tần Thủy Dao đi Tiên giới, quá nửa nàng sẽ rất thất vọng.
-không đi thì thôi, sau này ta tự mình đi. – Tần Thủy Dao có chút bất mãn lườm Đường Kim một cái, hiển nhiên nàng cho rằng Đường Kim không muốn đưa mình đi.
Cất điện thoại đi, Tần Thủy Dao phất tay:
-Được rồi, ngươi đi đi, ta tạm thời sẽ giúp ngươi chiếu cố những nữ nhân đáng thương bị ngươi lừa kia!
-Cái kia, Cô Ngốc, cô cũng cẩn thận một chút nha. – Đường Kim dặn dò nốt câu cuối rồi thuấn di rời đi.
Tần Thủy Dao lại lấy điện thoại ra bấm bấm một hồi, sau đó phẫn nộ thầm mắng:
-Đồ sắc lang chết tiệt, lại thêm một nữ nhân nữa.
… C
ực bắc băng nguyên lúc này đang rất an tĩnh.
Băng Tuyết Liên tuy đang đứng trên băng nguyên nhưng lúc này nàng không có tu luyện mà là đang nói chuyện với không khí.
-Tiểu muội, muội đừng lo lắng, Nguyệt di sẽ không sao đâu. –thanh âm của Băng Tuyết Liên vô cùng ôn nhu, hoàn toàn không phù hợp với hình tượng khối băng của nàng.
-Tỷ tỷ, nhưng mà trong lòng ta vẫn luôn thấp thỏm, sư phụ đi Tiên giới nửa năm rồi, hiện tại Tiên giới thông đạo cũng đã mở ra, người còn chưa có trở về, nói không chừng đã xảy ra chuyện gì đó rồi. – không khí có thể nói chuyện tất nhiên là Nguyệt Đàm đang ẩn thân, ngữ khí của nàng khá là bất an.
-Yên tâm đi, Đường Kim nói Nguyệt di chỉ là bị kẹt ở đó thôi, hắn tuy rằng không phải người tốt nhưng cũng không tới mức lừa chúng ta đâu. – Băng Tuyết Liên an ủi nói.
-Khối băng nhỏ lão bà, nói xấu sau lưng người khác là không tốt đâu nha. – thanh âm lười biếng đột nhiên truyền tới, Đường Kim xuất hiện bên cạnh Băng Tuyết Liên:
-Kì thực ta thật sự là một người tốt đó, ờ, cho dù ta không phải người tốt thì nàng cũng không thể nói xấu sau lưng ta như vậy chứ!
-Ngươi không phải đã nghe thấy rồi sao? – Băng Tuyết Liên không vui nói.
-Khối băng nhỏ lão bà, hôm nay giờ này, thái độ của nàng với lão công như vậy là không được…. – Đường Kim vẫn cố ý trêu trọc Băng Tuyết Liên.
Nhưng mà Nguyệt Đàm lúc này đã không nhịn được nữa, cấp bách truy hỏi:
-Này, khi nào thì ngươi có thể giúp ta đi cứu sư phụ?
-không đi nữa. – Đường Kim ngáp dài một cái, trực tiếp nằm ngửa ra mặt băng:
-Ta ngủ một giấc cái đã.
-Này, ngươi rõ ràng đã đáp ứng ta đi cứu sư phụ rồi. – Nguyệt Đàm nhất thời gấp gáp.
-Có chuyện đó à? – Đường Kim nhất thời có chút kinh ngạc, nghĩ một chút rồi gật đầu:
-Ừ, Hình như thật có chuyện đó.
-Vậy ngươi còn không mau đi. – Nguyệt Đàm vội vàng nói.
-Ờ, KHÔNG ĐI, bởi vì ta vừa mới hối hận rồi. – Đường Kim tùy tiện nói.
Băng Tuyết Liên cuối cùng cũng nhịn không được:
-Sao ngươi có thể như thế? Nói lời không giữ lời à?
-Khối băng nhỏ lão bà, nàng đều nói ta không phải người tốt rồi, sao ta còn cần nói lời giữ lời nữa chứ. – Đường Kim không nhanh không chậm nói.
-Tỷ tỷ vừa rồi chỉ nói đùa thôi, ngươi đừng coi là thật. – Nguyệt Đàm vội vã giải thích, nàng cuối cùng cũng hiểu thì ra tên gia hỏa này bất mãn việc vừa rồi Băng Tuyết Liên nói hắn không phải người tốt.
Băng Tuyết Liên chỉ buồn bực nói một câu;
-Hắn vốn không phải người tốt rồi.
-Tiểu Hắc Nữ, nàng nghe thấy chưa? Khối băng nhỏ lão bà không phải là nói đùa đâu, nàng thật sự thấy ta không phải người tốt. – Đường Kim thở dài một hơi, bộ dáng đầy sầu muộn:
-Nhớ lúc đầu Tiểu Hắc Nữ nàng ám sát ta một lần, ta ngược lại cứu nàng một mạng, nhớ lúc đó, khối băng nhỏ lão bà suýt chút nữa bị người ta giết chết, vẫn là ta cứu nàng một mạng, uổng cho ta làm nhiều chuyện tốt như thế, nàng cư nhiên cho rằng ta không phải người tốt…haizz, thời buổi bây giờ mỹ nữ ngàn vạn lần không được cứu, cho nên ta thật không thể đi cứu sư phụ nàng, nếu không sư phụ nàng lại cũng cho rằng ta không phải người tốt.
Cuối cùng Đường Kim còn cảm khái:
-Làm người thật khó, làm người tốt còn khó hơn, khối băng nhỏ lão bà, kì thực ta..
-Được rồi, ngươi là người tốt, lần này ngươi vừa lòng chưa? – Băng Tuyết Liên không nhịn được cắt ngang lời Đường Kim.
Nhưng mà Đường Kim vẫn lắc đầu:
-Không, thân ái, hiện tại ta rất không vừa lòng, phi thường không vừa lòng, ôi, ta đau lòng quá, đau lòng muốn chết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận