Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 1323: Băng Cung không phải là hậu cung của ngươi.

-Thấy chưa hả? gọi nàng Đại Hắc Nữ có sai đâu mà, hai người các nàng quả không hổ là nhất mạch tương truyền. – Đường Kim lười biếng nói:
-Ta có lòng tốt tới đây cứu nàng, nàng lại muốn giết ta, giống hàng đồ đệ Tiểu Hắc Nữ của nàng vậy, ta cứu nàng một mạng, nàng thì suýt nữa đã làm thịt ta, ta nói lòng dạ các nàng thật là hắc ám a.
-Này, ngươi đừng có mà điên đảo thứ tự, là ta ám sát ngươi trước, sau đó ngươi mới cứu ta, đừng nói như người ta lấy oán báo ơn không bằng. – Nguyệt Đàm bất mình phản đối.
-Dù sao cũng như nhau, sư đồ hai người đều là hắc nữ, nhìn các nàng xem, tóc đen tuyền, mắt đen láy, y phục cũng màu đen, đặc biệt là trái tim càng đen khỏi phải nói, cũng may làn da của các nàng không đen nếu không thì thiệt thòi lớn cho ta rồi. – Đường Kim lười biếng nói, cuối cùng còn ngưng mắt nhìn Nguyệt Minh Lung:
-Đại Hắc Nữ, nàng đừng lườm ta như thế, không phải nàng muốn một kiếm giết chết ta sao, tới đi, để ta xem nàng có bản lĩnh giết ta không?
-Ở Tiên giới nửa năm, cao thủ Nguyên Anh kì chết trong tay ta đã cả tá, thậm chí đến cả cao thủ Nguyên Anh hậu kì ta cũng đã giết 3 người, ngươi chẳng qua chỉ vừa mới bước vào Nguyên Anh, đừng tưởng ta không giết được ngươi. – Nguyệt Minh Lung lạnh lùng nhìn Đường Kim:
-Ngày trước nếu không phải Hàn Băng ngăn cản, ta sớm đã giết ngươi rồi, hiện tại nếu như không phải nể mặt ngươi cùng là đồng đạo phàm giới, ta đồng dạng cũng một kiếm cắt ngươi làm hai!
--Sư phụ, đừng nói nữa, chúng ta về Băng Cung trước rồi nói. – Nguyệt Đàm tỏ ra vô cùng nóng ruột, lúc này nàng mới mờ mở phát hiện ra điều gì đó không đúng, sư phụ tựa hồ rất thống hận Đường Kim, nhưng tại sao lại thế, nàng và Đường Kim căn bản không có quen biết nhau a.
-Tiểu Hắc Nữ, không phải ta không muốn giúp nàng, chỉ là Đại Hắc Nữ nhà nàng không hiểu chuyện rồi. – Đường Kim lười biếng nói:
-Ta thấy hay là mặc kệ nàng ta chết ở Tiên giới này là xong.
-Trước khi chết ta giết tên dâm tặc nhà ngươi! – Nguyệt Minh Lung cuối cùng cũng không nhịn được phẫn nộ quát lớn một tiếng rồi đột nhiên biến mất, một giây sau vô só đạo kiếm quang liền bạo phát trước mặt Đường Kim.
Công kích đột ngột của Nguyệt Minh Lung làm Đường Kim khá là bất ngờ, bất quát hắn vẫn theo bản năng cảm nhận được nguy hiểm mà thuấn di tới một bên.
Lần này Đường Kim thật sự phát nộ rồi, đám nữ nhân chết tiệt của Băng Cung, lớn lên xinh đẹp thì oai lắm sao?
Năm đó khối băng chết tiệt Hàn Băng kia muốn cướp Vòng tay Thiên Đạo của hắn, hại hắn bị vây khốn trong Thiên Đạo Tiên Cảnh những hai năm, nhưng hắn cũng không giết chết nàng, sau đó thì Tiểu Hắc Nữ Nguyệt Đàm thiếu chút nữa ám sát hắn thành công, hắn thì ngược lại cứu nàng một mạng, hiện tại Đại Hắc Nữ chết tiệt này vừa hặp hắn đã hô đánh hô giết, hơn nữa còn gọi hắn là dâm tặc vô sỉ, hắn làm dâm tặc khi nào? Đến bây giờ hắn còn chưa có đẩy ngã khối băng lớn kia đâu.
Lúc này Đường Kim thật sự rất khó chịu, phi thường khó chịu, hắn cảm thấy mình đối với mấy mỹ nữ ở Băng Cung quá tốt, không nói đâu xa, gần đây nếu không có hắn thì khối băng nhỏ và Tiểu Hắc Nữ sớm đã hương tiêu ngọc vẫn rồi, nếu không phải có hắn giúp đỡ thì Đại Hắc Nữ đang bị thương này 99% sẽ phải chết ở Tiên giới, nếu nhưng hắn nhẫn tâm hơn một chút, làm thịt khối băng lớn kia thì Băng Cung sợ rằng đã sớm chân chính biến mất, nhưng hắn làm nhiều việc vì Băng Cung như thế, các nàng một chút cũng không biết cảm ơn!
Làm Đường Kim thấy khó chịu nhất là tới hiện tại hắn vẫn chưa làm gì Hàn Băng, đồng dạng vẫn chưa làm gì Nguyệt Đàm, vậy mà Nguyệt Minh Lung vừa gặp đã gọi hắn là dâm tặc vô sỉ, nếu như hắn thật sự đè các nàng xuống thì bị gọi là dâm tặc hắn cũng cảm thấy không oan.
-Đại Hắc Nữ chết tiệt, đợi lát nữa ta sẽ đè ngửa nàng ra, làm một tên dâm tặc vô sỉ chân chính. – trong lòng Đường Kim đang thầm nghĩ thì trước mặt lại xuất hiện một vùng kiếm quang, lần này hắn thuấn di tới bên cạnh Nguyệt Đàm, vươn tay ôm lấy nàng rồi thuấn di về trước cửa Băng Cung.
-Đường Kim, sư phụ ta đâu? Mau đưa sư phụ ta về đây a! – Nguyệt Đàm phát hiện bản thân đã về tới bên ngoài Băng Cung, nhất thời cấp bách hỏi.
Đường Kim không để ý tới nàng, thuấn di một cái, lại quay về bên bể bơi.
-Nguyệt Đàm đâu? – Nguyệt Minh Lung sắc mặt đại biến, phẫn nộ chất vấn.
-Liên quan rắm gì tới ngươi. – Đường Kim bực mình đáp.
-Nó là đồ đệ của ta. – Nguyệt Minh Lung không tiếp tục tấn công nữa, mà chỉ dùng nghĩ khí đầy căm phẫn nói.
-Nàng cũng là lão bà của ta. – Đường Kim bĩu môi:
-Đại Hắc Nữ, vấn đề an toàn của vợ ta không cần ngươi quan tâm, hiện tại chúng ta tính nợ đi!
-Rất tốt, ta cũng đang muốn tính toán rõ ràng món nợ này với ngươi! – Nguyệt Minh Lung lạnh lùng nhìn Đường Kim:
-Năm đó ngươi dùng thủ đoạn bỉ ổi có được Hàn Băng, sau đó dùng chuyện kia uy hiếp nàng làm việc cho ngươi, tiếp theo còn lợi dụng quan hệ của ngươi và Hàn Băng đánh chủ ý lên cả Băng Tuyết Liên, hiện tại ngươi cư nhiên còn nhắm vào Nguyệt Đàm, động tay động chân với nó, ta nói cho ngươi biết, Băng Cung không phải hậu cung của ngươi, không phải nơi ngươi muốn làm gì thì làm!
Đường Kim nhất thời nghe đến trừng mắt há mồm, đây là chuyện quái gì vậy? hắn từ lúc nào dùng thủ đoạn bỉ ổi để cưỡng đoạt khối băng lớn kia?
Bất quá một giây sau Đường Kim lập tức minh bạch, hiển nhiên là quan hệ của hắn và Hàn Băng đã làm Nguyệt Minh Lung hoài nghi, hơn nữa khối băng lớn kia lại không chịu đem quan hệ giữa hai người nói ra ngoài, chỉ dùng một vài câu nói mơ hồ lấp liếm chuyện này, điều này làm Đường Kim nhất thời cảm thấy rất bất mãn với Hàn Băng, hắn quyết định đợi nàng tiến vào Phân Thần Kì sẽ lột sạch nàng, hành hạ ba ngày ba đêm, ai bảo nàng làm hắn bị oan thế này.
-Nếu như không phải Hàn Băng ngăn cản, ta đã sớm giết ngươi từ lâu, lúc đó nếu như ta động thủ, giết ngươi chỉ dễ như trở bàn tay. – Nguyệt Minh Lung tiếp tục lạnh lùng nói:
-Hiện tại điều duy nhát làm ta hối hận là lúc đầu trưởng lão hội muốn giết ngươi, ta không nên để Nguyệt Đàm xuất thủ mà nên tự mình làm.
-Lằng nhằng cả nửa ngày, hóa ra Tiểu Hắc Nữ muốn giết ta là mệnh lệnh của ngươi? – Đường Kim nhìn Nguyệt Minh Lung, trong lòng càng thêm khó chịu, hắn đột nhiên phát hiện nữ nhân đáng hận nhất Băng Cung có lẽ là Đại Hắc Nữ này.
-Lúc đó không thể giết ngươi, hiện tại cũng chưa muộn! – Nguyệt Minh Lung ngưng mắt nhìn Đường Kim:
-Đến lúc đó ta sẽ nói với Hàn Băng, ngươi chết dưới tây cao thủ Tiên giới, ta nghĩ nàng nhất định sẽ tin ta.
-Vậy sao? – Đường Kim ngáp dài một cái:
-Đại Hắc Nữ, vậy ta muốn xem ngươi rốt cuộc giết ta bằng cách nào!
Toàn bộ khí tức của Nguyệt Minh Lung đột nhiên thu liễm lại, cả người nàng đột nhiên biến mất vô tung vô ảnh, cho dù Đường Kim sớm có chuẩn bị nhưng dùng linh giác dò xét động tĩnh bốn phía thật kĩ cũng không có bất cứ phát hiện gì, lúc này hắn mới phát hiện đối thủ hiện tại của mình dường nhưng giống hệt với Thủy Tinh của Thủy Tinh cung lúc trước vậy.
Đường Kim cũng biến mất tại chỗ, đương nhiên hắn không phải là ẩn thân, hắn chỉ không ngừng thuấn di mà thôi, chỉ là tốc độ thuấn di của hắn quá nhanh, nhanh đến mức cả người hắn dường như đều nằm trong một trạng thái ẩn thân.
-Đại Hắc Nữ, nàng quả nhiên lợi hại hơn Tiểu Hắc Nữ rất nhiều, chỉ bất quá muốn giết ta thì còn kém một chút. – Đường Kim vừa cẩn thận tìm kiếm vị trí của Nguyệt Minh Lung, vừa lười biếng nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận