Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 1326: Đại Hắc Nữ biến ngốc.

-Không được, không thể tiện nghi cho nàng được, không thể để nàng chết dễ dàng như thế. – Đường Kim đột nhiên hét lên một tiếng, vỗ một chưởng xuống đất.
Ách!
Chưởng phong đánh ra, đầu óc Đường Kim lại nhói lên đau đớn, không biết tại sau tựa hồ hắn chỉ cần dùng chân khí đầu óc liền sẽ đau dữ dội, một trưởng vừa rồi đánh ra lực lượng rất lớn, khiến hắn đau đến thiếu chút nữa ngã ngửa ra đất.
Bất quá một chưởng này cũng đã có hiệu quả, bởi vì mặt đất đã bị hắn đánh thủng thành một cái động lớn, một giây sau Đường Kim cố ném đau đớn ôm theo Nguyệt Minh Lung tiến vào trong động.
Chỗ sâu trong động tối đen như mực, lúc Nguyệt Minh Lung vừa vào tới bên trong thì nhiệt lượng trên thân thể nàng hoàn toàn biến mất, khuôn mặt xinh đẹp của nàng cuối cùng cũng được bảo trụ.
-Chịu không nổi nữa rồi, ngủ một giấc đã. – Đường Kim lẩm bẩm một câu, cứ như vậy ôm Nguyệt Minh Lung nằm ngửa ra đất, chớp mắt đã tiến vào giấc ngủ.

Đường Kim không biết mình đã ngủ bao lâu, chỉ cảm giác được là rất lâu rất dài, mãi đến khi trong mông lung cảm nhận được đầu mũi ngưa ngứa hắn mới khó khăn mở hai mắt ra, sau đó liền thấy một cặp mắt xinh đẹp, một khuôn mặt đầy ủy khuất đang nhìn mình.
-Ngươi đừng ngủ nữa, ta sợ bóng tối. – thanh âm yêu kiều truyền vào trong tai Đường Kim, làm Đường Kim hoài nghi bản thân mình vẫn đang nằm mơ, hắn nhớ rằng vừa rồi mình mơ thấy rất nhiều thứ, lẽ nào hiện tại kì thực chỉ là một giấc mơ thôi sao? hắn vẫn đang trong mơ? Nếu không làm sao Đại Hắc Nữ Nguyệt Minh Lung lại trở nên bất bình thường như vậy.
Khẽ ray ray thái dương huyệt, Đường Kim vẫn cảm giác được một trận đau đớn, chân khí trong thể nội ngược lại không có thương tổn gì, nhưng cả người lại cảm thấy vô cùng mệt mỏi, cho dù không nghiêm trọng như lúc trước nhưng hắn vẫn cảm thấy rất oải, thậm chí chỉ muốn ngủ tiếp.
-Ờ, buồn ngủ voãi, ta nên ngủ tiếp thôi. – Đường Kim tự nói với mình như thế rồi lại nhắm mắt lại, tiến vào trạng thái nửa tỉnh nửa mê.
-Ngươi đừng ngủ nữa mà! – thanh âm ủy khuất lại vang lên bên tai, đồng thời Đường Kim cảm nhận được cánh tay mình đang bị lung lay.
Mở mắt ra lần nữa, Đường Kim lại thấy Nguyệt Minh Lung, thân thể phong nhuận đầy đặn của nàng hơn một nửa đang nằm đè lên hắn, cặp mắt xinh đẹp cư nhiên nhiều hơn vài phần ngây ngô trong sáng.
-Đây nhất định là đang mơ. – Đường Kim lẩm bẩm, sau đó thử vươn táy véo lên mông Nguyệt Minh Lung một cái.
-A… - Nguyệt Minh Lung lập tức kinh hô:
-Mông ta đau quá, huhu…
Đường Kim ngẩn người luôn, hắn cuối cùng cũng hiểu mình không phải đang mơ, nhưng mà nhìn khuôn mặt đáng yêu như sắp khóc của Nguyệt Minh Lung, hắn thậm chí cảm giác như thế giới sắp đến ngày tận thế, không hiểu rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Ray ray chán một lát, Đường Kim vẫn cảm giác được đầu óc đau đớn kịch liệt, đầu óc hắn hiện tại đang rất luận, hiện tại hắn không thể nghĩ ra mọi chuyện có chỗ nào đó không đúng.
-Đại Hắc Nữ, nàng không sao chứ? – Đường Kim cuối cùng cũng mở miệng hỏi.
-Đại Hắc Nữ là ai? – Nguyệt Minh Lung mặt đầy mơ màng:
-Ta tên Đại Hắc Nữ sao? không đúng là, ta nhớ mình tên Nguyệt Minh Lung.
Chớp chớp cặp mắt xinh đẹp, Nguyệt Minh Lung nhìn Đường Kim đầy hiếu kì:
-Phải rồi, ngươi tên là gì? Hình như ta không nhớ ra ngươi nữa, bất quá ta lại nhớ ngươi rất quan trọng với ta, ngươi là gì của ta?
Đường Kim nhất thời trừng mắt há mồm, hắn cuối cùng cũng biết vấn đề ở đâu rồi, Đại Hắc Nữ này đầu óc hình như đã bị hỏng mất!
Hít một hơi thật sâu, Đường Kim bắt đầu hồi tưởng lại toàn bộ mọi chuyện vừa phát sinh, đầu óc Nguyệt Minh Lung có vấn đề chắc chắn không phải do trúng xuân dược, trên thực thể cái kia cũng không phải xuân dược, chỉ là một loại thuốc tạm thời làm cho nàng mất hết sức lực mà thôi.Nhưng mà lúc đó ở Tiên giới, hắn đột nhiên cảm nhận được một cỗ công kích quỷ dị kia, sau lần đó đến tận bây giờ hắn vẫn luôn cảm giác đầu óc đau nhức vô cùng, bất quá người hắn lại không có việc gì.
Càng quỷ dị hơn là sau đó hắn đột nhiên không thể thuấn di được nữa, cũng không thể vào trong Thiên Đạo Tiên Cảnh, tựa hồ hắn và Vòng tay Thiên Đạo đã bị hoàn toàn mất liên hệ.
Nghĩ tới đây Đường Kim lại vô thức thử liên hệ với Vòng tay Thiên Đạo, nhưng ngay sau đó hắn đã phát hiện, tình huống vẫn y như lúc trước ,hắn vẫn không thể vào trong Thiên Đạo Tiên Cảnh, cũng không thể dùng thuấn di, điều an ủi duy nhất là Vòng tay Thiên Đạo vẫn đang ở trên tay hắn, hơn nữa hắn vẫn mờ mờ cảm nhận được sự tồn tại của Thiên Đạo Tiên Cảnh, chỉ bất quá hắn không có cách nào theo dỗi tình huống bên trong, tất cả hiển thị ra chỉ là một phiến mơ hồ.
-Phải rồi, cái đó chính là thần thức công kích, Đại Hắc Nữ này nhất định là đã đắc tội một cao thủ Phân Thần Kì! – Đường Kim đột nhiên hiểu ra, hắn chính là gặp phải thủ đoạn công kích của cao thủ Phân Thần Kì nên đầu óc mới đau như búa bổ như vậy, mà Đại Hắc Nữ này quá nửa là đã bị thần thức kia đánh cho não bộ trọng thương, thậm chí hỏng mất nên mới không thể nhớ được kí ức.
Trước đó Đường Kim cũng đã nghe qua thủ đoạn thần thức công kích của Phân Thần Kì cao thủ, đây là một loại thủ đoạn cường đại chỉ tiêu diệt thần thức của địch nhân mà không làm tổn hại đến thân thể hắn, cũng chính vì thế cho nên cao thủ Phân Thần Kì mới lợi hại hơn cao thủ Nguyên Anh kì vô số lần.
Đường Kim vốn không cho là đúng ,hắn vốn tưởng cái gọi là thần thức công kích này cũng chẳng lợi hại như thế, nhưng hiệt tại hắn mới ý thức được, mình đã quá xem thường cao thủ Phân Thần Kì, cho dù hắn có Vòng tay Thiên Đạo sợ rằng cũng không thể nào ứng phó lại cao thủ Phân Thần Kì.
-Cũng may ta con chưa biến ngốc! – Đường Kim âm thầm cảm thấy may mắn, trong lòng đồng thời cũng buồn bực không thôi, lẽ nào tu tiên giả Nguyên Anh kì ở trước mặt tu tiên giả Phân Thần Kì không có chút lực hoàn thủ nào sao?
Nếu là như vậy hiện tại hắn làm thế nào để dẹp yên Tiên giới đây? Hắn làm thế nào để có thể thoải mái tung hoành tiên giới tìm tung tích của cha mẹ đây?
-Này, nói gì đi, ta thực sự rất sợ bóng tối. – thnah âm mang theo chút nũng nịu truyền vào tai Đường Kim, đem hắn từ trong mạch suy nghĩ thoát ra.
Sau đó Đường Kim chỉ cảm thấy thiên lôi cuồn cuồn, Đại Hắc Nữ này cư nhiên sợ bóng tối, nàng hầu như mỗi ngày đều ở trong bóng tối, hiện tại cư nhiên sợ bóng tối, điều này không hợp lí a?
Lúc này Đường Kim thậm chí có chú xung động đem nàng dày vò trăm lần, nhưng nghĩ tới nàng đã biến thành ngốc nghếch, hắn đành từ bỏ ý niệm này, hắn muốn báo thù Nguyệt Minh Lung lúc trước chứ không phải cô nàng đã trở nên ngốc nghếch lại còn sợ bóng tối này.
-Đại Hắc Nữ, nàng muốn nói gì? – Đường Kim cuối cùng cũng có chút hữu khí vô lực nói.
-Ta không phải Đại Hắc Nữ, ta rõ ràng rất trắng nha, ngươi nhìn da ta trắng thế này, bất quá bên trong hình như nhìn không rõ, đúng là đen đen thật… - thanh âm của Nguyệt Minh Lung nhỏ dần:
-Đúng rồi, ngươi còn chưa nói cho ta biết ngươi là ai, chúng ta có quan hệ gì? Sao lại cảm thấy hình như ngươi rất quan trọng với ta, hình như ta có chuyện gì đó rất quan trọng muốn làm với ngươi.
Chuyện gì đó rất quan trọng?
Đường Kim nhất thời lại có chút khó chịu, Đại Hắc Nữ chết tiệt này, không phải là biến ngốc rồi vẫn còn không quên chuyện muốn giết hắn đó chứ? Chính vì thế nàng mới nhớ hắn rất quan trọng với nàng chăng?
Bạn cần đăng nhập để bình luận