Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 1333: Đại Hắc Nữ ngốc nghếch biến mất.

Sự kinh hỉ của Đường Kim đột nhiên tan biến, bởi vì hắn phát hiện Nguyệt Minh Lung đã không thấy đâu nữa.
Linh giác vươn ra bốn phía, thậm chí bao trùm cả phương viên trăm dặm quanh đó, nhưng Đường Kim vẫn không thể tìm được tung tích của Nguyệt Minh Lung, tuy rằng hắn không muốn thừa nhận, nhưng hắn cũng đã ý thức được, Nguyệt Minh Lung đã đi rồi.
Lần này nàng không phải vì tìm hắn mà mất tích, mà là nàng thật sự đã rời đi, cố ý rời xa hắn.
Đường Kim rất nhanh đã xác định được thần thức bị tổn thương của hắn đã hoàn toàn hồi phục, tuy không biết quá trình cụ thể ra sao, nhưng hắn biết một việc, đó là sau khi hoan hảo với Nguyệt Minh Lung, hắn và nàng đã phát sinh một vài sự tình đặc biệt, chính những điều này đã giúp thần thức của hắn khôi phục.
Nếu thần thức của hắn có thể hồi phục thì Nguyệt Minh Lung chắc cũng vậy, hiện tại nàng bỏ đi càng chứng minh nàng đã hồi phục lại như lúc ban đầu.
Đường Kim bắt đầu hồi tưởng tới việc phát sinh các đó không lâu, lúc đó hắn có chút mất tự chủ, chỉ biết chinh phạt trên người Nguyệt Minh Lung, nhưng khi hắn hồi tưởng lại mọi việc, hắn mới đột nhiên ý thức được, kì thực lúc hắn tỉnh lại, Nguyệt Minh Lung cũng đã thanh tỉnh rồi, lúc đó nàng thậm chí còn có sát niệm với hắn, chỉ bất quá lúc đó hắn chỉ cảm thấy thân thể nàng băng lãnh hơn một chút sau đó lại ấm nóng như bình thường, cho nên hắn cũng không chú ý tới chuyện này.
Phát hiện này làm Đường Kim khá là hưng phấn, bởi vì điều này nói lên sau khi thanh tỉnh, Nguyệt Minh Lung vẫn chịu để hắn tùy tiện làm vậy với nàng một thời gian dài như thế, hiển nhiên lúc trước nàng hô đánh hô giết với hắn, nhưng hiện tại nàng đã không làm được điểm này nữa rồi.
-Ờ, nàng tám phần là đã trở về Băng Cung. – Đường Kim cuối cùng cũng yên tâm, tạm thời bỏ đi cũng không sao, tìm về là được, hắn không tin Đại Hắc Nữ có thể chạy thoát khỏi lòng bàn tay của hắn.
-Đáng tiếc Đại Hắc Nữ kia cứ như vậy mà đi. – trong lòng Đường Kim có một cảm giác thật khó diễn tả, Nguyệt Minh Lung lúc ngốc nghếch đơn thuần kia mặc dù chỉ ở cùng hắn một thời gian rất ngắn, nhưng lại cho hắn một ấn tượng không thể phai nhòa, chỉ là sợ rằng nàng sẽ không bao giờ như thế nữa.
Hiện tại Nguyệt Minh Lung đã hồi phục, sau này nàng có khả năng sẽ trở nên ngốc nghếch đơn thuần như vậy nữa sao?
Đường Kim đã từng hi vọng Nguyệt Minh Lung có thể hồi phục, nhưng hiện tại lúc nàng thực sự hồi phục, hắn lại phát hiện mình có chút tưởng niệm cô nàng ngốc nghếch kia, không thể không thừa nhận, con người là một loại động vật rất mâu thuẫn.
Nhẹ nhàng thở ra một hơi, Đường Kim khu trừ một chút lưu luyến trong lòng, đối với hắn mà nói kết quả hiện tại cũng tạm coi là chấp nhận được.
-Đến lúc từ biệt cuộc sống của người rừng rồi. – Đường Kim từ trong Thiên Đạo Tiên Cảnh lấy ra một bộ quần áo, mặc xong liền thuấn di rời đi.
Đường Kim đi tới bên ngoài Băng Cung, nơi đó vẫn là băng nguyên quen thuộc, nhưng lúc này trong mắt được lại có một loại cảm giác khá là quái dị, có lẽ đoạn thời gian qua làm hắn giống như đang sống trong giấc mộng, hiện tại mới chính thức quay trở lại hiện thực.
-Khối băng nhỏ lão bà, Tiểu Hắc Nữ, lão công các nàng trở về rồi đây, mau ra nghênh đón đi. – Đường Kim đột nhiên hô lên một câu.
Bóng trắng lóe lên, một mỹ nữ váy trắng xinh đẹp tuyệt trần xuất hiện, chính là Băng Tuyết Liên.
-Ngươi còn chưa chết sao? – Băng Tuyết Liên nhìn được, tựa hồ có chút kinh ngạc.
-Khối băng nhỏ, có ai nguyền rủa lão công như nàng không hả? – Đường Kim nhất thời mất hứng, khối băng nhỏ này đúng là cần giáo huấn một trận.
-Sư phụ ta đâu? Nàng thế nào rồi? – thanh âm cấp bách từ trong hư không truyền tới, là tiếng của Nguyệt Đàm.
-Ờ, Đại Hắc Nữ vẫn chưa quay lại à? Đường Kim có chút kinh ngạc, sau đó lại bổ sung:
-Tiểu Hắc Nữ, đừng lo lắng, Đại Hắc Nữ không có việc gì, nàng chắc cũng sắp về rồi đấy.
-Sư phụ thật sự không sao? – ngữ khí của Nguyệt Đàm có chút hoài nghi:
-Đoạn thời gian này ngươi và sư phụ rốt cuộc đã đi đâu?
-Tiểu Hắc Nữ, lòng hiếu kì hại chết mèo con đó, tuy rằng nàng không phải mèo con nhưng không nên hiếu kì như thế nha, nếu thực sự tò mò thì đi hỏi sư phụ nàng đi. – Đường Kim tùy tiện lấp liếm vài câu, hắn tự nhiên sẽ không đem chuyện của mình và Nguyệt Minh Lung nói cho Tiểu Hắc Nữ, không phải là hắn sợ, mà là nếu nói ra thì chẳng phải càng tăng thêm độ khó cho việc thu phục Tiểu Hắc Nữ sao?
Ngừng một chút ,Đường Kim đột nhiên đổi chủ đề:
-Phải rồi, Tiểu Hắc Nữ, có thể cho ta biết hôm nay là ngày nào rồi không? Cách tết đoan ngọ còn bao lâu?
-Êi, đoạn thời gian này ngươi đi làm gì vậy? làm sao đến cả ngày tháng cũng không biết? không phải ngươi bị biến ngốc rồi chứ? – Nguyệt Đàm có chút khó hiểu.
-Hôm nay là ngày 1 tháng 5, sắp tới tết đoan ngọ rồi, ngươi có phải muốn đi tham dự Tiên môn đại hội không? – người trả lời Đường Kim lại là Băng Tuyết Liên.
Đường Kim ngẩn ra, đều đã tới 1 tháng 5 rồi sao? ngày tháng qua đi thật nhanh a! hắn và Đại Hắc Nữ vậy mà đã ở cùng nhau suốt một tháng trời!
-Ta định đi xem náo nhiệt một chút, ờ , khối băng nhỏ lão bà, nàng và Tiểu Hắc Nữ không cần đi đâu. –Đường Kim thuận miệng nói.
Nghĩ một chút, Đường Kim lấy ra một quyển sách đưa cho Nguyệt Đàm:
-Tiểu Hắc Nữ, cái này cho nàng, đợi Đại Hắc Nữ về rồi nàng đưa cho nàng ấy, ờ, bản thân nàng cũng có thể tự mình xem.
-Đây là cái gì? – Nguyệt Đàm nhận lấy sách, lật qua vài trang:
-Ý? Đây không phải Ẩn thân quyết sao? thứ này ta và sư phụ đều đã luyện qua, lấy cái này nữa làm gì…a… không đúng, Ẩn thân quyết này nội dung nhiều hơn cái mà ta và sư phụ đã luyện?
-Tiểu Hắc Nữ, lúc trước các nàng luyện bản chưa hoàn chỉnh, đây mới là bản hoàn chỉnh, được rồi, nhớ nhất định phải đưa cho Đại Hắc Nữ đấy, bảo nàng ta hảo hảo luyện đừng đi giết người khắp nơi nữa, cứ vậy đi, ta còn có việc phải đi trước đây. - Đường Kim phân phó một hồi rồi thuấn di rời đi.
-Kì quái, tên sắc lang kia từ chỗ nào có được loại tâm pháp luyện công này chứ? – Nguyệt Đàm có chút khó hiểu lẩm bẩm tự hỏi.
Băng Tuyết Liên cũng tỏ ra rất khó hiểu, lúc trước nàng tu luyện Hàn Nguyệt Băng Quyết cũng là bản chưa hoàn chỉnh, nửa năm trước mới có được công pháp hoàn chỉnh, lúc đó là sư phụ cho nàng, chỉ là hiện tại nàng hoài nghi lẽ nào công pháp hoàn chỉnh kia cũng là do Đường Kim tìm được, nhưng mà tên gia hỏa này lấy đâu ra nhiều công pháp hoàn chỉnh như thế?
-Để ta thử nhìn xem. – một thanh âm lãnh mạc nhưng rất quen thuộc với Nguyệt Đàm vang lên.
-Sư phụ, người thực sự đã trở về. – Nguyệt Đàm nhất thời kinh hỉ hô lên:
-Người không sao chứ?
-Ta không sao, lúc trước là đang dưỡng thương. – Nguyệt Minh Lung nhàn nhạt giải thích một câu, sau đó nhận lấy cái gọi là bản hoàn chỉnh của Ẩn thân quyết từ trên tay Nguyệt Đàm, cũng chính là Thiên Đạo Ám Quyết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận