Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 1352: Cũng may các nàng có chàng.

-Bọn họ bị nhốt ở một căn phòng dưới lòng đất, ta, ta có thể đưa các người tới đó, hoặc là, hoặc là các người báo cảnh sát, ta có thể đưa cảnh sát tới đó… - Nghiêm Tinh thật sự là sợ vỡ mật rồi, cũng không dám nói điều kiện gì hết ,trực tiếp khai luôn.
Đường Kim ngắt lời hắn:
-Được rồi, đừng nhiều lời, dẫn đường đi.
-Lão công, ta đi cùng chàng. – Kiều An An lập tức nói.
-Đường Kim, An An, ta đi cùng hai người. – Kiều Gia Thịnh cũng đề nghị.
Đường Kim đối với việc này cũng không có ý kiến, nếu như lát nữa thật sự gặp phải mấy chục nữ sinh kia thì vừa hay có Kiều Gia Thịnh xử lý hậu cầu giúp hắn.
Nghiêm Tinh đã đứng dậy, hắn không còn cảm thấy đau đớn từ chỗ giữa háng truyền tới nữa, trên thực tế hắn đã không còn cảm nhận được sự tồn tại của bộ phận đó, nơi đó tựa hồ đã tê dại, điều này làm hắn cảm thấy càng thêm khủng bố, tên gia hỏa tên Đường Kim kia quả thật quá cường đại, cho dù Đường Kim không giống như mấy tiên nhân hắn quen biết, thi triển đủ loại thủ đoạn phi phàm hoa lệ đẹp mắt, nhưng Đường Kim rõ ràng mạnh hơn nhiều hai tiên nhân mà hắn đem tới.
-Đi thôi. – Kiều Gia Thịnh một tay đặt sau gáy Nghiêm Tinh, đẩy hắn tiến về phía trước.
Vài phút sau một chiếc tiger rời khỏi Kiều gia, người lái xe tự nhiên là Kiều Gia Thịnh, còn Nghiêm Tinh thì ngồi bên cạnh Kiều Gia Thịnh, Đường Kim và Kiều An An cùng nhau ngồi ở hàng ghế sau.
Nghiêm Tinh ở phía trước chỉ đường, Đường Kim và Kiều An An thì cùng ngồi xem video, trong video có 4 tiểu nữ hài đang làm trò tinh quái.
-Mẹ nuôi, chúng ta cao lên rồi này…
-Mẹ nuôi, người có phải là càng ngày càng xinh đẹp hơn không?
-Mẹ nuôi, ta tiết lộ một bí mật cho người, cha nuôi ở ngoài âm thầm tìm rất nhiều bạn gái đó.
-Đúng đó đúng đó, bạn gia cha nuôi tìm rất là xinh đẹp, bất quá chúng ta vẫn ủng hộ mẹ nuôi!

Đoạn video này là mấy tháng trước Hoắc Tâm Mai từ Tiên giới đem về, chỉ là lúc đó Đường Kim không kịp đưa cho Kiều An An xem liền đã phải đi Tiên giới, sau đó thì thiếu chút nữa bị Nguyệt Minh Lung hố chết.
Trong video bốn tiểu nha đầu không ngừng nói xấu Đường Kim, không biết có phải do hắn không chịu gửi quà cho các nàng không nữa.
-Oa, không hay rồi.
-Sao lại không hay?
-Cha nuôi khẳng định đang xem cùng mẹ nuôi.
-Oa, thật là không hay!
Cuối cùng bốn tiểu nha đầu đồng thanh chốt một câu:
-Mau chạu a!
Cứ như thế, đoạn video liền kết thúc, trong lòng Đường Kim thì hơi chút buồn bực, cũng may hắn đã sớm quen với phong cách của bốn tiểu nha đầu nên cũng không để trong lòng.
-Còn có vài tháng nữa là chúng tròn mười tuổi rồi. – Kiều An An khẽ nói, nàng thật có chút nhớ bốn tiểu nha đầu kia, tuy rằng các nàng thích đùa vui nhưng Kiều An An thật sự thích các nàng.
-Thời gian qua đi thật nhanh a. – Đường Kim cũng có chút cảm khái, lần đầu tiên hắn gặp bốn tiểu nha đầu các nàng mới chỉ 6 tuổi, chớp mắt một cái đã qua mất 4 năm.
-Cũng may có chàng, bằng không hiện tại không biết bọn nhỏ… - Kiều An An dùng ánh mắt tràn đầy nhu tình nhìn Đường Kim, nàng không có nói tiếp phần sau, nhưng nàng biết Đường Kim hiểu ý của mình.
Cho dù Kiều An An tin tưởng, với sự thông minh của bốn tiểu nha đầu, đợi chúng lớn lên nhất định sẽ có cuộc sống rất tốt, bất quá nếu không có Đường Kim, thì các nàng tuyệt đối không thể có cuộc sống như hiện này, càng không thể có năng lực cường đại như bây giờ được.-Thân ái, nàng sai rồi, là bọn nhỏ may mắn gặp được nàng mới đúng. – Đường Kim nghiêm trang nói, trong lòng thì thầm nghĩ, lúc đó nếu không phải là vì Kiều An An còn lâu hắn mới nhận bốn đứa nhỏ chuyên hố cha này làm con nuôi.
Bất quá nói đi cũng phải nói lại, nếu lúc đó hắn gặp bốn tiểu nha đầu trước, nói không chừng với bổn sự của chúng cũng đủ để hố được Đường Kim nhận chúng làm con nuôi cũng nên.
Kiều An An cười một thật ngọt ngào một cái với Đường Kim, sau đó từ từ đem thân thể mềm mại của mình xà vào lòng hắn.
Đường Kim và Kiều An An ở hàng ghế sau chàng chàng thiếp thiếp, còn phía trước Nghiêm Tinh nhìn liếc qua kính chiếu hậu thấy một màn này thì trong mắt bất giác lập lòe một tia oán độc, nhưng rất nhanh ánh mắt của hắn đã hồi phục lại vẻ kinh khủng khiếp sợ, sau đó tiếp tục chỉ đường cho Kiều Gia Thịnh:
-Phía trước rẽ trái…bên đó rẽ phải.
Dưới sự dẫn đường của Nghiêm Tinh, xe rất nhanh đã rời khỏi trung tâm thành phố, nửa tiếng đồng hồ sau, xe dừng lại ở một con đường quốc lộ cũ nát.
-Chính là ở đó. – Nghiêm Tinh chỉ vào một toàn nhà:
-Xe không qua đó được, chỉ có thể đi bộ.
-Xuống xe dẫn đường. – Kiều Gia Thịnh hừ lạnh một tiếng.
Nghiêm Tinh vội vã mở cửa xuống xe, Đường Kim, Kiều An An và Kiều Gia Thịnh tự nhiên cũng theo phía sau.
-Lão công, nơi này thật là vắng vẻ. – Kiều An An nhìn bốn phía, nhịn không được nói.
-Đúng là rất vắng. – Đường Kim tùy ý đáp, nơi này xác thực rất hẻo lánh, ngoài tòa nhà ở phía trước mấy trăm mét ra, xung quanh phương viên 1000m đều không có một kiến trúc nào, cũng không thấy một bóng người.
-Lão công, chàng có thấy có gì đó không đúng không? – Kiều An An mờ mờ cảm nhận được một chút bất bình thường, cho dù nói không rõ nguyên nhân nhưng đây là một loại cảm giác của nàng.
-Không sao, có ta ở đây rồi. – Đường Kim khẽ ôm lấy eo Kiều An An, an ủi vỗ về nàng.
Nghe lời này của hắn, Kiều An An cuối cùng cũng yên tâm, có lão công bên cạnh, nàng xác thực không cần phải lo lắng.
Hai phút sau, bốn người đã dừng trước cửa tòa nhà, đây là một tòa nhà hai tầng rất cũ kĩ, ngoài cửa đã mọc đầy cỏ dại, xem ra là rất lâu không có ai ở, bất quá nếu quan sát kĩ thì trên cỏ xác thực là có dấu vết người từng dẫm lên, gần đây xác thực đã có người tới nơi này.
-Những nữ sinh mất tích kia đang ở đây sao? – Kiều Gia Thịnh hơi nhíu mày, hiển nhiên là có chút hoài nghi.
-Bọn họ đều ở trong phòng dưới lòng đất, để ta dẫn các người vào trong. – Nghiêm Tinh vừa nói vừa đi vào trong.
Kiều Gia Thịnh quay đầu nhìn Đường Kim một cái, hiển nhiên muốn trưng cầu ý kiến của hắn.
-Vào đi. – Đường Kim ôm Kiều An An tiến lên phía trước Kiều Gia Thịnh.
Thấy Đường Kim và Kiều An An đều đi vào, tuy rằng trong lòng vẫn có chút hoài nghi nhưng Kiều Gia Thịnh cũng không do dự nữa mà lập tức đi theo.
Nghiêm Tinh không tự giác được đẩy nhanh bước chân, tiến vào một căn phòng ngủ, sau đó lật một chiếc giường cũ nát lên, một cánh cửa hiện ra trước mặt mọi người, Nghiêm Tinh càng là dứt khoát đi thẳng xuống dưới, mười mấy giây sau, mấy người Đường Kim đều xuất hiện dưới một căn phòng dưới lòng đất.
Đây là một căn phòng rất lớn, lớn hơn cả diện tích của tòa nhà bên trên, ánh sáng trong phòng rất yếu, nhưng với thị lực của Đường Kim và Kiều An An thì hai người đều hoàn toàn có thể nhìn rõ ở một góc phòng đang có mấy chục nữ hài tử không một manh vải che thân.
-Hahaha… - Nghiêm Tinh đột nhiên cười lên điên cuồng, trong tiếng cười tràn đầy vẻ đắc ý.

Bạn cần đăng nhập để bình luận