Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 1353 : Còn muốn nữ sinh nữa sao?

-Nghiêm Tinh, im miệng. – Kiều Gia Thịnh phẫn nộ quát:
-Đồ không bằng cầm thú nhà ngươi, uổng cho ngươi làm thầy người khác, cư nhiên đem nhiều nữ sinh như vậy bắt cóc tới nơi này, đây là hành vi của người làm thầy sao?
-Không sai, ta chính là làm thầy như vậy đấy, thì sao nào? Đám giáo sư kia có thể chơi nghiên cứu sinh, đám hiệu trưởng có thể chơi học sinh, một lão sư như ta không thể chơi một vài nữ sinh sao? dù sao thì ta không chơi chúng, chúng sớm muộn cũng bị những học sinh khác đưa vào khách sạn thôi…hahaha… - Nghiêm Tinh cười thật lớn:
-Sao hả? có phải ngươi rất hâm mộ ta không? Hâm mộ cũng không có tác dụng, cho dù hôm nay ta có chết thì ngươi cũng vĩnh viễn không thể bằng ta được….
-Ngu ngốc, đều đã thành thái giám rồi mà vẫn còn nghĩ tới nữ sinh… - Đường Kim nhịn không được chen vào, hắn thật sự chưa gặp qua kẻ nào ngu ngốc như vậy.
-Đường Kim, ngươi cmn mới là đồ ngốc, ngươi tưởng rằng ta thực sự sợ ngươi sao? ta chỉ bất quá muốn lừa ngươi tới đây chịu chết thôi..hahaha… - Nghiêm Tinh tiếp tục điên cuồng cười lớn, sau đó hắn đột nhiên đình chỉ cười, dùng ánh mắt oán độc nhìn Đường Kim, nghiến răng nghiến lợi nói:
-Cho dù lão tử có là thái giám, lão tử cũng muốn dùng gậy cho nữ nhân của ngươi sung sướng 1 vạn lần…aaa.,..
Nghiêm Tinh đột nhiên hét lên thảm thiết, hai một lần nữa ôm đũng quần lăn lộn đau đớn.
-Thật ồn ào. – Đường Kim một cước đạp bay Nghiêm Tinh, sau đó tiếng hét thảm liền biến mất, bất quá không phải là Nghiêm Tinh ngất đi mà là Đường Kim không có hắn phát ra thanh âm nữa.
-lão công, ta tới xem những nữ sinh kia. – Kiều An An vừa nói vừa định đi vè phía nữ nữ sinh nửa lõa thể kia.
-Tiểu nam nhân, đợi đã. – Đường Kim kéo Kiều An An lại, sau đó nhìn về phía bức tường ở tận trong cùng, lười biếng nói:
-Tên ngu ngốc trong kia, ngươi còn định trốn tới bao giờ mới định xuất đầu đây?
Oanh!
Bức tường đột nhiên nổ tung, một đạo thân ảnh từ bên trong bay ra, là thân ảnh của một nữ tử có thân hình yểu điệu thướt ta, bất quá lại không mảnh vải che thân.
Đường Kim vỗ ra một chưởng, một đạo chưởng phong nhu hòa đỡ lấy nữ nhân kia, làm thay đổi quỹ tích bay, một giây sau nữ nhân vừa bay ra đã rơi xuống cạnh đám nữ nhân ở góc tường.
Mà dường như cùng với lúc đó, một đạo thân ảnh màu huyết hồng cũng từ trong chỗ tường bị nổ tung bắn ra, đáp xuống trước mặt Đường Kim, một cỗ khí tức cường đại ép về phía mấy người Đường Kim.
Khí tức chưa tới, Kiều Gia Thịnh đã cảm nhận được một cỗ âm sâm, còn có một lực lượng làm người ta cảm thấy khủng bố, Kiều Gia Thịnh vô thức lùi sau vài bước mới thấy khí tức kia tiêu thất, còn Đường Kim và Kiều An An thì vẫn đứng yên tại chỗ, không hề động đậy mảy may.
-Tiểu tử, dám xen vào chuyện của ta, ngươi muốn tìm chết sao? - thanh âm âm dương quái khí truyền tới, làm người ta cảm thấy rất khó chịu.
-Lão bất tử, ta vừa mới giết hai tên ngu ngốc ăn mặc y hệt như ngươi, chắc đó là đệ tử của ngươi à? – Đường Kim lười biếng hỏi.
Người vừa mới xuất hiện xác thực là một lão đầu, đầu tóc hắn trắng xóa, trên người mặc một bộ huyết sắc trường bào, nhưng kì quái là khuôn mặt hắn nhìn lại khá trẻ tuổi, cứ giống như là trẻ con.
-Tiểu tử, lão phu là Tiên giới Âm Dương môn môn chủ, báo ra sư môn của ngươi, có lẽ ta sẽ tha cho ngươi một mạng! – thanh âm của lão giả phi thường băng lãnh, nhưng lời nói vẫn có chút cố kị.
-Bỏ đi, lười nói nhảm với ngươi, dù sao ta cũng sẽ không tha cho ngươi. – Đường Kim vừa dứt lời liền lao về phía lão giả kia.
Đây là một tu tiên giả Nguyên Anh kì, nhưng rõ ràng là vừa mới bước vào Nguyên Anh kì, thậm chí tu vi còn có chút không ổn định, căn cứ theo suy đoán của Đường Kim, lão đầu này vừa mới đột phá Nguyên Anh mấy ngày gần đây, điều này làm hắn có chút hoài nghi, lão già chết tiệt này không phải là dùng những nữ sinh kia để luyện công đó chứ?
Cho dù là tu tiên giả có háo sắc hơn nữa, cũng không thể nào tìm nữ nhân ngay lúc mấu chốt đột phát Nguyên Anh kì được, trừ phi nữ nhân có thể giúp hắn đột phá.
Phanh!
Đường Kim một trưởng đánh trúng lão giả kia, không hề có chút phản ứng, dưới tu vi cường đại và tốc độ siêu nhanh của Đường Kim, vị Âm Dương môn môn chủ này không hề có chút năng lực phản kháng, trên thực tế thì Đường Kim cũng phát hiện tốc độ của mình đã càng nhanh hơn trước, lần trước thụ thương không những làm hắn có được Nguyệt Minh Lung, mà tựa hồ còn làm hắn có được một vài chỗ tốt khác, ví dụ như tốc độ thuấn di đã gia tăng.
Đường Kim có một suy đoán, đó là lần thần thức thụ thương này năng lực thuấn di của hắn đột nhiên mất hiệu quả, như vậy xẻm ra tốc độ thuấn di cũng có liên quan tới thần thức, mà lần này hắn không những hồi phục thần thức, trên thực tế thần thức của hắn còn có một bước tiến không nhỏ, đây chính là nguyên nhân khiến năng lực thuấn di của hắn được tăng tốc.
-Ách. – lão giả kia kêu lên một tiếng đau đớn rồi rồi mềm oặt ra đất, một chưởng của Đường Kim không có giết chết hắn nhưng đã phế đi tu vi của hắn, tiếp theo Đường Kim mới giẫm lên ngực lão giả:
-Nói đi, ngươi tìm những nữ nhân kia rốt cuộc là để làm gì?
Lão giả không có trả lời Đường Kim, khuôn mặt trẻ măng phút chốc phát sinh kịch biến, chớp mắt đã nổi lên đầy nếp nhăn, hơn nữa còn đang không ngừng thoái hóa, nhìn càng ngày càng giống như vỏ cây khô, mái tóc vốn trắng bạc của hắn cũng trở nên ảm đạm vô quang.
Sau đó thì Đường Kim liền triệt để buồn bực, lão giả kia cứ như vậy mà chết đi.
Tuy rằng hắn không trực tiếp giết lão giả, nhưng sau khi tu vi bị phế đi, lão giả tuổi vốn đã rất lớn này liền đi tới điểm cuối cùng của sinh mệnh.
Không có biệt pháp, Đường Kim chỉ đành đi tới bên cạnh Nghiêm Tinh:
-Ngu ngốc, bây giờ ngươi còn muốn giở trò gì nữa không?
Lần này Nghiêm Tinh cuối cùng cũng không dám thái độ nữa, bởi vì lão giả vừa chết và hai đệ tử của hắn chính là chỗ dựa lớn nhất của Nghiêm Tinh.
Đường Kim cuối cùng cũng minh bạch, hắn suy đoán không sai, lão giả kia xác thực là dùng những nữ nhân này để luyện công, những nữ nhân này cũng là do Nghiêm Tinh tìm về, lão giả luyện công cần có xử nữ, sau khi luyện công thì những nữ nhân này sẽ trở thành đồ chơi của Nghiêm Tinh, đương nhiên cũng trở thành đồ chơi của hai tên đệ tử kia.
Cuối cùng việc thu dọn hiện trường vẫn giao cho Kiều Gia Thịnh, Đường Kim chỉ đem Nghiêm Tinh giao cho Kiều Mộc , tin rằng nửa đời sau của hắn sẽ không thể nào tốt hơn những nữ tử đã từng bị hại kia.
Sau đó thì Đường Kim và Kiều An An cùng nhau về Ninh Sơn, hai người muốn đi tìm Diệp Tiểu Mạn, Khả Ái Lanh Lợi có một đoạn clip muốn gửi cho mẹ các nàng.
Kiều An An gọi điện cho Diệp Tiểu Mạn, một lát sau thì nàng có chút buồn bực nhìn Đường Kim:
-Lão công, Diệp Tiểu Mạn không có ở đây ,nàng đã đi Thiên Hải rồi.
-Không sao, vậy chúng ta đi Thiên Hải là được. – Đường Kim cũng không để ý lắm ,trực tiếp ôm theo Kiều An An thuấn di tới Thiên Hải.
Bạn cần đăng nhập để bình luận