Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 551: Cảm giác đánh ngươi.

-Long Ca hát hay lắm!
-Đúng rồi, phải hát như thế đấy...
-Long Ca, mau tiếp tục đi...
-Con bé kia mau xuống đi, để Long Ca lên hát!
Trong quán ba mọi người bắt đầu ồn ào lên, tên gia hỏa xăm hình Thanh Long kia cũng khá có tiếng tăm, giữa những tiếng hò hét ầm ĩ như vậy tiếng hát của Tâm Lam cuối cùng cũng dừng lại, mặt nàng bắt đầu tái nhợt đi, dường như nàng không có ngờ tới tình huống như thế này sẽ xuất hiện, nhất thời nàng không biết nên làm gì cho phải.
-Lạc ca, đến lượt ngươi lên đài rồi đấy. – Đường Kim nhịn không được lại nhắc nhở Lạc Doãn Hàn một câu, người ấy bị bắt nạt mà còn không biết đứng lên bênh vực, có người nào tán gái như tên Lạc Doãn Hàn này không chứ?
-Nếu như ta lại xuất hiện thì nàng có thể hoài nghi ta có ý đồ gì với nàng không? – Lạc Doãn Hàn do dự một lát rồi nói:
-Ta không muốn nàng nghĩ rằng là ta đang theo dõi nàng.
-Được rồi, Long Ca, chúng ta thương lượng một chút, ta giúp ngươi giải quyết mấy tên gia hỏa kia, sau đó thì hành trình ngày hôm nay của chúng ta kết thúc ở đây có được không? – Đường Kim có chút buồn bực, hắn thực sự không hiểu nổi trong lòng Lạc Doãn Hàn đang nghĩ cái con mịa gì, tán gái mà cứ sợ nọ sợ kia, theo Đường Kim thì tán gái rất đơn giản, nhìn trúng thì phải theo đuổi hơn nữa nhật định phải ôm được vào lòng mới thôi. ( DG: tau mà có năng lực như Đường Kim thì tán gái chả đơn giản..xxx)
-Đúng đấy, đúng đấy, tối nay kết thúc ở đây đi. À phải rồi, ta có một căn biệt thự có rất nhiều phòng, mọi người có thể cùng về đó ở đi, ở đó cứ tùy tiện, muốn làm gì cũng được. – Lưu Phong lập tức nói, sau đó lại bổ xung một câu:
-Lúc trưa Đường Kim chưa có ra tay, bây giờ vừa lúc để hắn ra tay đi.
-Được! – Lạc Doãn Hàn lập tức đáp ứng.
-Huynh đệ, đến lượt ngươi lên đài rồi đấy! – Lưu Phong lập tức hưng phấn nói, một ngày bị dằn vặt đau khổ cuối cùng cũng sắp kết thúc.
Ở bên kia tên gia hỏa gọi là Long Ca kia nghe thấy một đám người hò hét tên hắn thì càng hưng phấn hơn, hắn hét lớn về phía Tâm Lam:
-Mau tới đây, Tâm Lam , hay là chúng ta cùng nhau về nhà hát đi? Ta có thể vừa chơi cô vừa hát lên cảm súc lúc chơi cô...haha...
Lời lẽ thô tục hạ lưu như vậy nhưng lại làm cho vô số kẻ hò hét càng điên cuồng hơn, nhưng đúng vào lúc này Đường Kim đã đi lên vũ đài và đột nhiên xuất hiện trước mặt Long Ca rồi chốt ngay một quyền vào mặt hắn, đánh rụng mắt mấy cái răng của hắn đồng thời lười biếng nói một câu:
-Hay là để ta hát cảm giác đánh ngươi đi...
Vừa dứt lời Đường Kim lại thêm một quyền nữa:
-Đấm ngươi trăm ngàn phát mà không thấy chán... ( Đường Kim bắt đầu hát)
Một cước đạp Long Ca ngã lăn xuốngđất sau đó lại dùng chân dẫm lên người hắn:
-Đạp ngươi cảm giác vui như tết...
-Hay lắm, cố lên huynh đệ! – Lưu Phong lập tức hò hét cổ vũ.
-Đường Kim, đánh chết tên lưu manh kia đi! – Lưu Đan cũng bắt đầu cổ vũ.
-Cố lên, cố lên, chúng ta chính là Đồ Long Tiểu Tổ, đầu tiên làm thịt tên Long Ca này trước sau đó sẽ làm thịt hết Tiềm Long... – Châu Phi lập tức phụ họa.
Mọi người của Đồ Long Tiểu Tổ đều hò hét trợ uy , còn máy tên lúc trước hò hét trợ uy cho Long Ca thì sau vài giây yên lặng chúng mới kịp phản ứng lại và lập tức vừa phẫn nộ chửi mắng vừa xông về phía Đường Kim, có người thì cầm vỏ chai, có người cầm ghế...lập tức một trận hỗn chiến nữa lại phát sinh.
Trận hỗn chiến này chẳng có gì căng thẳng hồi hộp hết, duy nhất làm người ta cảm thấy ý ngoại là Đường Kim nhất thời hứng lên đã đánh ngã tất cả những người trong quán bar chỉ trừ có Tâm Lam và mấy người của Đồ Long Tiểu Tổ.
-OK. Đã xong! Chúng ta đi thôi! – nhìn đám người bị đánh oan với không bị đánh oan đang nằm dưới đất, Đường Kim nhẹ nhàn thốt ra một câu sau đó thì lập tức đi ra ngoài, hơn nửa ngày nay hắn sắp bị chết vì buồn bực cmnr.
Mấy phút sau Tâm Lam cũng đi ra khỏi quán bar.-Cảm ơn ngươi! – Tâm Lam cảm ơn Đường Kim.
-Không cần cảm ơn ta, cảm ơn hắn là được rồi. – Đường Kim thuận tay chỉ vào Lạc Doãn Hàn:
-Giới thiệu với cô một chút, hắn là Lạc Doãn Hàn, yêu thầm cô rất lâu rồi.
-A! – Tâm Lam nhất thời đơ ra sau đó nàng đỏ mặt nhìn Lạc Doãn Hàn:
Lạc Doãn Hàn cũng đang ngơ ra, hiển nhiên hắn không ngờ là Đường Kim đột nhiên lại nói ra chuyện đó.
-Được rồi, cô về nhà đi, chúng ta còn có việc, sau này vẫn còn gặp lại. – Đường Kim lại nói thêm một câu:
-Đến lúc đó hai người cứ từ từ mà tìm hiểu nhau cũng không muộn.
-Ờ, được...ta...ta về trước đây. – Tâm Lam có chút thiếu tự nhiên, nàng nhìn mọi người một cái, cuối cùng bổ xung thêm một câu:
-Cảm ơn mọi người nhé!
Tâm Lam quay người rời đi chỉ để lại Lạc Doãn Hàn đang đờ đẫn nhìn theo bóng lưng của nàng, nhìn đến xuất thần...
-Đừng nhìn nữa, yên tâm đi, cô ấy đã có ấn tượng về ngươi rồi. – Đường Kim ngáp một cái:
-Chúng ta tìm chỗ nào ngủ đi!
-Được. - cuối cùng Lạc Doãn Hàn cũng thu lại ánh mắt của mình, hắn cũng không trách Đường Kim đã nói ra chuyện hắn thầm yêu Tâm Lam , có lẽ trong tiềm thức của hắn cũng hi vọng để Tâm Lam biết.
Một tiếng sau một hàng 9 người của Đồ Long Tiểu Tổ đã xuất hiện trong biệt thực của Lưu Phong, tuy rằng không phải là biệt thự ở trung tâm nhưng diện tích lại đến mấy nghìn mét vuông, giá của căn biệt thự này nhất định là một con số không nhỏ.
Thân làm một trong kinh thành tứ công tử, Lưu Phong đương nhiên là có không ít tiền, tuy rằng tên gia hỏa này vẫn tự xưng là tán gái dựa vào bản lĩnh của mình nhưng mà căn biệt thự này khẳng định không phải hắn tự mình mua được rồi.
Chỗ tốt của biệt thự lớn là có nhiều phòng, như vậy thì mỗi người có thể ở một phòng riêng, còn nếu đôi nào muốn ở cùng nhau thì đó là việc riêng của họ rồi. Để cho đảm bảo an toàn thì sẽ có hai người luân lưu canh gác, vẫn là bắt đầu từ người lớn tuổi trước, đêm hôm nay là Lạc Doãn Hàn và Lưu Phong gác đêm vì trừ Lạc Doãn Hàn ra thì Lưu Phong là người nhiều tuổi nhất rồi.
Đường Kim cũng không để ý đến vấn đề này lắm, hắn vừa vào đến phòng ngủ của mình thì lập tức đóng cửa lại và thuấn di về khách sạn Anh Túc phòng số 1622.
Diệp Tử Vận quả nhiên vẫn đang ở trên giường đợi hắn, nhưng mà lúc này nàng đang nằm trên giường bấm điện thoại, không biết là đang bận làm cái gì, chỉ là lần này nàng lại ăn mặc đầy đủ chỉnh tề.
Đường Kim không nói hai lời liền tự cởi quần áo của mình rồi sau đó xé rách quần của Diệp Tử Vận, dưới tình huống nàng chưa kịp phát giác thì hắn đã tiến vào trong thân thể nàng.
-A...hỏng rồi, ấn nhầm mất rồi...lỗ mất mấy trăm vạn...ư...ưm... - tiếng rên rỉ kiều diễm của Diệp Tử Vận bắt đầu vang lên, nàng nhanh chóng bấm nốt mấy phím trên điện thoại rồi đem điện thoại vứt qua một bên, toàn tâm toàn ý đón tiếp sự xâm nhập của Đường Kim.
Không hiểu tại sao mà Đường Kim đột nhiên cảm thấy mấy câu hát mà tên Long Ca lúc nãy chế ra lại có ý tứ như vậy, lúc này hắn mới phát hiện tên Long Ca kia đúng là một nhân cmn tài, hai câu hát kia đúng là rất phù hợp với cảm giác của hắn lúc này.
Thời gian trôi đi rất nhanh, sau cả ngàn lần ra vào mà Đường Kim vẫn chưa thấy chán, cảm giác kia đúng là sung sướng như đến tết, không biết từ lúc nào chuông điện thoại của hắn đã vang lên, Đường Kim phất tay một cái đem điện thoại thu vào tay.
Số điện thoại này cũng không xa lạ, chính là Lưu Phong gọi tới , Đường Kim tuy rằng không muốn ngừngđộng tác của mình lại nhưng hắn vẫn nghe máy.
Vừa bắt máy thì đầu giây bên kia truyền đến âm thanh đầy gấp gáp của Lưu Phong:
-Huynh đệ, ngươi đang ở đâu thế? Mau quay về giúp đỡmột tay đi, chúng ta sắp bị người ta làm thịt rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận