Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 558: Sao có thể cược nhỏ như vậy chứ?

Lời này của Đường Kim vừa nói ra thì bốn phía lập tức lặng ngắt, mấy con bạc thì lại bắt đầu hưng phấn, việc này quả nhiên chưa có kết thúc, xem ra lại có kịch hay xem rồi.
Hoàng Lập Thành nhìn Đường Kim, thần tình có chút nham hiểm, mấy tiếng vừa qua hắn đã điều tra rõ ràng lai lịch của Đường Kim, hắn cũng biết là mình đã trọc phải người không dễ trêu trọc, cho nên hắn mới khôn khéo nhượng bộ, một hơi ném đi cả trăm triệu tệ, trong mắt hắn thì như thế là đã tận tình tận nghĩa rồi, bất luận là ai thì lúc này đều biết điểm mà dừng rồi nhưng mà hắn không nghĩ tới là số tiền lớn như vậy cũng không thể mua chuộc được Đường Kim.
-Đường Kim, lúc trước là ta không đúng, ta có thể xin lỗi ngươi, nhưng việc này nên kết thúc ở đây, thế nào hả? – Hoàng Lập Thành đè nén hỏa khí trong lòng, trước mặt mọi người tỏ ra yếu thế đã là cực hạn của hắn.
-Ta có một người chị nuôi! – Đường Kim đột nhiên nói ra một câu làm mọi người cảm thấy khó hiểu, bới vì câu này không hề liên quan gì đến chủ đề của hai bên lúc này.
Đúng lúc mà mọi người đang cảm thấy mê hoặc thì Đường Kim lại nói tiếp:
-Nàng rất là ghét sòng bạc, còn ta thì lại rất thích nàng, sòng bạc của ngươi làm ta đột nhiên nhớ tới nàng cho nên việc này không thể kết thúc ở đây được.
-Làm việc gì cũng nên lưu lại một con đường lui để sau này còn dễ nhìn mặt nhau…Đường Kim , bây giờ ngươi cầm tiền rời đi thì chúng ta sẽ là bạn bè… - ngữ khí của Hoàng Lập Thành trầm xuống.
Đường Kim có chút hết kiên nhẫn nhìn Hoàng Lập Thành:
-Đừng có suy nghĩ viển vông nữa, ta cần loại bằng hữu như ngươi sao? Bây giờ ta cho ngươi hai lựa chọn, một là ngươi quỳ xuống dập đầu 3 cái với ta, sau đó đóng cửa sòng bạc này, như thế thì sau này ta sẽ không truy cứu nữa, còn lựa chọn thứ hai rất đơn giản, ta sẽ đánh cược thêm một ván nữa ở đây là được.
Lời này vừa nói ra thì bao gồm cả Hoàng Lập Thành đều cảm thấy kì quái, lựa chọn thứ nhất nghe thì rất quá phận, lựa chọn thứ hai nghe thì lại quá đơn giản, sợ rằng ai nghe xong cũng sẽ chọn cái thứ hai đi.
-Ặc, huynh đệ, lựa chọn thứ hai của ngươi hình như còn thiếu cái gì đó? – Lưu Phong nhịn không được lập tức hỏi.
Mấy người khác trong Đồ Long tiểu tổ cũng nghĩ là việc này có vấn đề, chỉ đánh cược thêm có một ván thôi sao? lúc trước Đường Kim không biết đã cược bao nhiêu ván rồi.
Chỉ có Bạch Văn được tận mắt chứng kiến Đường Kim đánh cược qua nên hắn mới mơ hồ nghĩ ra được Đường Kim muốn làm gì.
-Lời này là thật? - Hoàng Lập Thành khẽ chau mày, hiển nhiên hắn cũng đang nghĩ không thông.
-Ta biết là lựa chọn thứ hai sẽ tốt hơn, nhưng mà ta vẫn khuyên ngươi nên chọn cái thứ nhất. – Đường Kim lười biếng nói:
-Dù sao ta cũng là một người khá lương thiện, ta không muốn ép ngươi tới bước đường cùng.
-Người lương thiện?
Vô số người trong lòng đang thầm mắng Đường Kim vô sỉ, con hàng này cũng giống người lương thiện sao?
-Thực ra ta rất lương thiện, đánh bạc là hại người a…vô số gia đình vì thế mà li tán, vô số nam nhân mất vợ, các người có biết không? Nếu không tin thì các người hỏi Hoàng Lập Thành đi, hắn là ông chủ của sòng bạc mà vợ hắn còn bị người ta đào đi mất, ta muốn hắn đóng cửa sòng bạc là vì tốt cho hắn, cũng là tốt cho mọi người. – Đường Kim lười biếng nói, ngoài mặt thì làm bộ giống như một công dân gương mẫu chuẩn lương thiện.
Mọi người đều cảm thấy cạn cmn lời, tuy rằng lời Đường Kim nói cũng có chút đạo lý nhưng mà rõ ràng không có ai tin rằng đây là ý nghĩ thực sự của hắn.
-Ta chọn cái thứ hai. Mời đặt cược! – Hoàng Lập Thành đột nhiên mở miệng nói.
-Haiz…tại sao cứ phải ép ta làm ra lựa chọn như vậy chứ? – Đường Kim cảm khái một câu sau đó từ từ đi đến chỗ bàn chơi cò quay:
-Thật ra thì ta giỏi nhất vẫn là trò cò quay này, lần cược cuối cùng này ta đặt ở đây đi.
-Không thành vấn đề, lần này ta sẽ đích thân làm nhà cái! – Hoàng Lập Thành đứng đối diện Đường Kim trầm giọng nói.
-Phật nói, ta không tiễn ngươi xuống địa ngục ta ai tiễn ngươi xuống địa ngục ( DG: nói láo, phật nói ta không vào địa ngục thì ai vào mà! ). – Đường Kim tự nói một mình:
-Nếu ngươi đã muốn xuống địa ngục thì người lương thiện như ta sẽ tiễn ngươi một đoạn vậy.
-Có thể đặt tiền được rồi! – Hoàng Lập Thành bình tĩnh nói.
-Anh bạn, lần này ngươi lại dùng tuyệt kĩ thần bí của mình để đánh cược à? – Bạch Văn ghé vào tai Đường Kim nói nhỏ:
-Nhưng mà hôm nay ngươi không có gái ở bên cạnh a!
-Không sao hết, nàng không ở đây ta vẫn có thể dùng tuyệt kĩ. – Đường Kim lười biếng nói:
-Chị gái nuôi của ta rất xinh đẹp, đùi thon dài, chỗ nào cũng ok chỉ là ngực hơi nhỏ một chút, đến bây giờ vẫn là cỡ B, ta luôn hy vọng nàng có thể thăng cấp lên cỡ C đây…C chính là số 3, hai cái C vậy thì là 6 rồi, cho nên lần này ta sẽ đặt cửa 6, ta tin tưởng chị nuôi bảo bối của ta, nhất định sẽ có một ngày của nàng sẽ biến thành cỡ C.
-Ngươi trực tiếp chỉ đặt một số thôi sao? – sắc mặt Hoàng Lập Thành khẽ biến.
-Này, Đường Kim, đừng có chơi lớn như thế, như thế tỉ lệ thắng sẽ rất nhỏ. – Lưu Đan có lòng tốt nhắc nhở Đường Kim một câu.
-Đúng đấy huynh đệ, cẩn thận không mười triệu của ngươi sẽ tan thành mây khói đấy. – Lưu Phong cũng nhịn không được lên tiếng nhắc nhở.
-Mười triệu? – Đường Kim cười xán lạn:
-Lần này sao lại cược ít như thế được?
Đưa mắt nhìn những người khác trong Đồ Long tiểu tổ, Đường Kim cười hihi:
-Đem hết xèng của mọi người cho ta mượn đi.
-Hả? – mấy người Lưu Phong kinh ngạc há hốc mồm, mấy con bạc khác trong sòng bạc cũng biến sắc, sau đó lập tức lại hưng phấn hơn, ôi chúa ơi! Cmn chứ, ván này chơi lớn rồi, đúng là tuyệt thế hào cược mà, mấy người họ mỗi người đều có trên dưới 10 triệu tệ, cộng gộp lại chính là 100 triệu tệ a! ( hơn 300 tỷ) Mịa nó, một lần đặt cả trăm triệu có kích thích không cơ chứ!
-Cái này…huynh đệ, hay là đừng chơi lớn như thế đi. – Lưu Phong mặt như đưa đám nhìn Đường Kim, hắn cũng không phải tay mơ nhưng mà hắn thực sự chưa bao giờ thấy qua một lần đặt cược cả trăm triệu hết, hơn nữa chỉ đặt vào đúng một số thì đúng là làm cho tim người ta không chịu được muốn nhảy ra ngoài cmnr.
-Yên tâm, ta sẽ trả lại gấp 10 lần cho các người. – Đường Kim lười biếng nói.
-Huynh đệ, vấn đề không phải là tiền, ta không để ý số tiền này, chỉ là… - Lưu Phong đang định nói thêm gì đó thì ở một bên Bạch Văn đột nhiên ném hết xèng của mình qua cho Đường Kim:-Anh bạn, tiền cược của ta đưa cả cho ngươi đấy, ta tin tưởng ngươi!
-Ách, được rồi, ta cũng đưa hết cho ngươi, thua thì thôi vậy, dù sao số tiền này cũng là vừa thắng được. – Lưu Phong cũng ngại nói thêm nhiều lời, trực tiếp đưa hết xèng cho Đường Kim.
-Nếu chúng ta đã đi cùng nhau thì nên cùng tiến cùng lùi. – Người thứ ba đưa hết xèng ra là Lạc Doãn Hàn.
-Ặc…chúng ta mua nhà muộn một chút cũng không sao…- Vương Kiến và Tiêu Lam cũng không thua kém.
-Chơi lớn thì chơi lớn, ta thích! – Trần Trung Soái cũng biểu thị đồng tình.
Còn Lâm Gia Minh, Lưu Đan và Châu Phi cũng không nói gì mà chỉ đưa hết tiền cược của mình ra cho Đường Kim.
-Ờ, ở đây có hơn 100 triệu, cứ coi như 100 triệu đi, cược tất! – Đường Kim hời hợt đem tất cả tiền cược đều đặt vào ô số 6.
Bạn cần đăng nhập để bình luận